Xuyên Sách Thập Niên 70: Vợ Chồng Son Người Này Thiếu Đạo Đức Hơn Người Kia

Chương 17: Thay Đổi Thái Độ

Phúc Khí Mãn Mãn Hảo Vận Lai

10/10/2024

Trên đường đi, ông Vu có kể cho Giang Noãn về giám đốc Triệu, người học trò cũ và cũng là con rể của bạn thân ông. Nếu không phải có mối quan hệ thân thiết đó, ông đã không vất vả từ tận thủ đô đến tỉnh lỵ này.

Giang Noãn nghe xong thì vô cùng ngưỡng mộ, không quên tính toán xem liệu có thể kiếm được thứ gì tốt từ nhà máy này không, dù sao cũng đã đến đây rồi.

Đang ngắm nghía các nơi, cô nghe thấy những tiếng bàn luận ngày càng lớn phía sau. Dỏng tai nghe thử, Giang Noãn hiểu ra là họ đang lo lắng vì không tìm được người biết tiếng Anh để dịch tài liệu kỹ thuật. Cô liền nhanh chân chạy lại gần.

Thò đầu vào xem, cô may mắn thấy bản hướng dẫn vẫn còn dễ hiểu, nên nhanh nhảu đọc bằng tiếng Anh:

"Technology for turbine manufacturing..."

Ông Vu nghe tiếng liền quay lại, nhìn Giang Noãn rồi lại nhìn tờ hướng dẫn bằng tiếng Anh trên tay mình, kinh ngạc hỏi:

"Giang Noãn, cháu biết đọc tiếng Anh à?"

"Vâng, cháu đọc được ạ."

"Không phải cháu nói cháu bỏ học lâu rồi sao?"

Ông cụ Vu ngạc nhiên, chắc chắn rằng lúc trên đường, Giang Noãn đã nói với ông rằng cô nghỉ học sớm và lấy chồng. Không hiểu sao ông lại hỏi thêm một câu nữa:

"Cháu không chỉ biết tiếng Anh, còn biết cả ngôn ngữ khác nữa à?"

"Ờ... đúng là cháu biết một ít tiếng Anh, tiếng Nga cũng biết một chút, mà kỹ thuật cơ khí thì cháu cũng có hiểu qua vài phần, nhưng không thành thạo lắm đâu ạ. Cháu học để kiếm sống thôi, ông hiểu mà." Giang Noãn tỏ vẻ khiêm tốn, nói với vẻ thành thật.



Ông Vu: "..."

Cô bé này, nói như thể ông hiểu lắm ấy nhỉ?

Vậy hóa ra cái "biết đọc chữ" mà Giang Noãn nói lúc trước là thế này sao? Ông cụ Vu nhìn Giang Noãn mà không biết phải diễn tả thế nào. Ông nhận ra rằng cô gái này chắc chắn không đơn giản như ông tưởng.

Có lẽ Giang Noãn đúng là tốt bụng, vì trước đó cô đã giúp ông khi suýt ngã. Nhưng cái tính cách thích nói quá này, chắc hẳn câu chuyện về "hôn nhân không như ý" mà cô kể cũng phải thổi phồng lên rất nhiều.

Tuy nhiên, lúc này không phải lúc để bàn về chuyện đó. Ông Vu thì thầm trao đổi với giám đốc Triệu, xác nhận rằng lô hàng này không liên quan đến bảo mật, rồi mới đưa bản hướng dẫn cho Giang Noãn, đồng thời còn lườm cô một cái, không khách sáo nói:

"Đã đọc được thì dịch luôn đi."

Giang Noãn: "..."

Khoan đã, tại sao cô cảm thấy ánh mắt của ông cụ bây giờ có gì đó khác thường nhỉ? Ban nãy không phải ông còn rất quý mến cô sao, thậm chí còn cẩn thận nghĩ đến tương lai cho cô nữa mà, sao giờ lại nhìn cô như thể ông chán ghét cô thế này? Người già mà cũng thất thường thế à?

Thấy Giang Noãn chưa kịp phản ứng, giám đốc Triệu tưởng cô không muốn làm không công, liền nhanh chóng nói:

"Cô Giang yên tâm, cô biết tiếng Anh thì đã giúp chúng tôi một việc lớn rồi. Chúng tôi sẽ trả thù lao tương xứng, bao gồm cả phiếu thực phẩm. Cô cần phiếu thịt, phiếu dầu hay phiếu đường, nhà máy chúng tôi đều có cả."

"Không phải, không phải cháu không muốn đâu."

Giang Noãn vội vã xua tay từ chối. Mặc dù giám đốc Triệu rất hào phóng, nhưng Giang Noãn vẫn dứt khoát từ chối, vì cô đã có mục tiêu lớn hơn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Sách Thập Niên 70: Vợ Chồng Son Người Này Thiếu Đạo Đức Hơn Người Kia

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook