Xuyên Sách Tôi Bị Nam Phụ Nhìn Trúng
Chương 3: Chạm Mặt Nam Nữ 9
Bố Y
20/04/2024
Tiết học nhanh chóng kết thúc bởi tiếng chuông trường, giờ ăn đã tới,
học sinh nhanh chóng ùa xuống căn tin kèm theo nhiều lời than vãn.
"Nhanh,nhanh tớ đói chết mất"
"Giáo viên Văn đúng thật là ru ngủ mà,tớ tưởng mình ngủ gục rồi,may còn được ra sớm, không thì cơm căn tin cũng chả còn mà ăn..." học sinh Giáp,Ất nào đó nói
Tiểu Hy cất sách xuống ngăn bàn, vừa đứng dậy thì nghe giọng Kiều Hoa ở cửa:"Nhanh lên Hy Hy,chúng ta ra ngoài ăn,tớ bắt được hai con bò lạc tính đi ăn mảnh đây này"
Nhìn ra cửa, Tiểu Hy thấy Kiều Hoa cùng anh trai mình, người còn lại..à nam 8 An Dĩ Phong,cô liền đi ra cửa hỏi: " Không ăn ở căn tin à"
"Giờ này em xuống căn tin mà chen vô được chắc cũng chỉ còn cơm trắng thôi" Hàn Trạch Minh nói sau đó khoác vai cô,bốn người song song đi ra cổng trường.Tới gần cổng Tiểu Hy bỗng nhớ trường có quy định giờ học không được ra ngoài,chưa kịp nói cho mọi người thì nghe tiếng anh mình nói: "Trông cả vào cậu rồi Dĩ Phong"
An Dĩ Phong bước tới nói với bảo vệ vài câu, cứ như vậy bọn họ thuận lợi ra ngoài.Tiểu Hy đối với việc này có chút khó hiểu,ý định tìm người giải đáp thì xung quanh chỉ còn cô và An Dĩ Phong,hai người kia đã chạy mất hút,cô đành hỏi anh:"Anh nói gì mà bảo vệ cho ra vậy".
"Không có gì,chỉ bảo căn tin hết cơm rồi,cho cháu ra ngoài ăn tạm một bữa thôi"
"Quỷ mới tin" Tiểu Hy lườm anh sau đó tiến vào quán bún, nơi có hai người đang cặm cụi ăn như bị bỏ đói ba ngày, phút chốc cô không muốn nhận người quen,định quay người sang tiệm khác..
Ăn xong đã là nữa tiếng sau,quay lại trường thì thấy học sinh ồn ào tụ lại một nhóm khá đông,không biết có chuyện gì,tò mò Tiểu Hy tiến lại xem, bên trong có hai nữ một nam đang cãi nhau, một người nữ nói: " Giản Dao, tôi cảnh cáo cô cách xa Tử Hàn ra,anh ấy là vị hôn phu của tôi,hai gia đình chúng tôi đã có giao ước rồi"
"Cô đừng đem cái giao ước vớ vẩn ấy ra mà ép tôi,Tử Hàn này chỉ yêu một mình Giản Dao, trước đây hay sau này đều vậy" người con trai đáp
"Tử Hàn, anh được lắm,tôi sẽ đem chuyện này nói cho dì Bạch" nói xong xoay người rời đi
Hoá ra là cãi nhau chuyện tình cảm,nãy hình như cô gái kia gọi hai người đó là Giản Dao và Tử Hàn thì phải,đó chẳng phải là nam nữ chính hay sao,vậy là cuối cùng cô cũng gặp nam nữ chính, nam 8 là An Dĩ Phong, vậy cô đây tính ra là xuyên sách,nhưng đến cả nữ phụ cũng không được làm,là xuyên vào người qua đường à..mà không đúng,Tiểu Hy nhớ trong sách có đoạn nam 8 đi sinh nhật bạn thân thì nhận được cuộc gọi của nữ chính,bạn thân đó chắc là ông anh của cô đi,coi như ông là nam 7,cô là em gái,chắc cũng có chút liên quan nhỉ,xung quanh mọi người tản dần về lớp,Tiểu Hy cũng định về lớp thì thấy phía đối diện An Dĩ Phong đang dựa vào gốc cây nhìn cô chăm chú.
Tiểu Hy giật mình,có quỷ à, lẽ ra giờ anh ta phải ở cùng nữ chính mà an ủi chứ,khi nãy cãi nhau cô thấy nữ chính khóc,sau đó bỏ đi mà,bạch nguyệt quang buồn phải nhân cơ hội lấy điểm là điều hiển nhiên,thế quái nào lại đứng đây nhìn cô chằm chằm vậy,nghĩ xong Tiểu Hy giả bộ không thấy gì,nhanh chóng chạy về lớp.Thân ảnh nhỏ mau chóng khuất ở lối đi cầu thang,An Dĩ Phong mới thu lại tầm mắt,đáng yêu thật,anh mỉm cười nghĩ.Khi nãy thấy cô chạy về phía này,anh cũng đi theo,vẫn luôn để ý cô,ai ngờ đâu lại chứng kiến gương mặt biến đổi đa dạng của cô,khi thì ngạc nhiên,lúc lại hoang mang,rồi tỏ vẻ thất vọng,xem người ta cãi nhau mà cũng có thể đa dạng biểu cảm vậy à,thú vị ghê.
Sau đó An Dĩ Phong đi về lớp,thấy Trạch Minh đang ngồi gác chân lên bàn chơi game,nghĩ bụng chắc phải đối tốt với tên này một chút,biết đâu sau này còn có việc nhờ vả,nghĩ là làm,cậu móc trong túi lọ sữa chua khi nãy tiện tay mua ở quán ăn,ném qua cho Trạch Minh:" Cho cậu"
Trạch Minh đỡ lọ sữa chua, được hời mà hoang mang:"Sao nay tốt thế,bình thường có vậy đâu,có khi nào tới bây giờ mới cảm thấy tớ là người bạn tốt không",nói xong không thấy Dĩ Phong trả lời, cậu ngồi thẳng người dậy,vẻ mặt thay đổi,nghi hoặc nói: "Này lão Phong,chả lẽ ở chung lâu,cậu thế mà bị nhan sắc của tớ mê hoặc,nảy sinh tình cảm,đem lòng thầm thương trộm nhớ tớ ư,không phải chứ,tuy cậu cũng đẹp,so ra kém tớ một chút,nhưng ông đây không thích con trai,ông đây là thẳng 100% cậu rõ không"
"Thu hồi lời nói vớ vẩn của cậu lại đi,ai thèm thích cậu,có cũng là người khác","Em gái cậu chẳng hạn" Dĩ Phong âm thầm bổ sung vế sau trong đầu.Trạch Minh thở phào một hơi:"Vậy còn được" sau đó về chỗ ngồi.
Một ngày học cứ vậy trôi qua..
"Nhanh,nhanh tớ đói chết mất"
"Giáo viên Văn đúng thật là ru ngủ mà,tớ tưởng mình ngủ gục rồi,may còn được ra sớm, không thì cơm căn tin cũng chả còn mà ăn..." học sinh Giáp,Ất nào đó nói
Tiểu Hy cất sách xuống ngăn bàn, vừa đứng dậy thì nghe giọng Kiều Hoa ở cửa:"Nhanh lên Hy Hy,chúng ta ra ngoài ăn,tớ bắt được hai con bò lạc tính đi ăn mảnh đây này"
Nhìn ra cửa, Tiểu Hy thấy Kiều Hoa cùng anh trai mình, người còn lại..à nam 8 An Dĩ Phong,cô liền đi ra cửa hỏi: " Không ăn ở căn tin à"
"Giờ này em xuống căn tin mà chen vô được chắc cũng chỉ còn cơm trắng thôi" Hàn Trạch Minh nói sau đó khoác vai cô,bốn người song song đi ra cổng trường.Tới gần cổng Tiểu Hy bỗng nhớ trường có quy định giờ học không được ra ngoài,chưa kịp nói cho mọi người thì nghe tiếng anh mình nói: "Trông cả vào cậu rồi Dĩ Phong"
An Dĩ Phong bước tới nói với bảo vệ vài câu, cứ như vậy bọn họ thuận lợi ra ngoài.Tiểu Hy đối với việc này có chút khó hiểu,ý định tìm người giải đáp thì xung quanh chỉ còn cô và An Dĩ Phong,hai người kia đã chạy mất hút,cô đành hỏi anh:"Anh nói gì mà bảo vệ cho ra vậy".
"Không có gì,chỉ bảo căn tin hết cơm rồi,cho cháu ra ngoài ăn tạm một bữa thôi"
"Quỷ mới tin" Tiểu Hy lườm anh sau đó tiến vào quán bún, nơi có hai người đang cặm cụi ăn như bị bỏ đói ba ngày, phút chốc cô không muốn nhận người quen,định quay người sang tiệm khác..
Ăn xong đã là nữa tiếng sau,quay lại trường thì thấy học sinh ồn ào tụ lại một nhóm khá đông,không biết có chuyện gì,tò mò Tiểu Hy tiến lại xem, bên trong có hai nữ một nam đang cãi nhau, một người nữ nói: " Giản Dao, tôi cảnh cáo cô cách xa Tử Hàn ra,anh ấy là vị hôn phu của tôi,hai gia đình chúng tôi đã có giao ước rồi"
"Cô đừng đem cái giao ước vớ vẩn ấy ra mà ép tôi,Tử Hàn này chỉ yêu một mình Giản Dao, trước đây hay sau này đều vậy" người con trai đáp
"Tử Hàn, anh được lắm,tôi sẽ đem chuyện này nói cho dì Bạch" nói xong xoay người rời đi
Hoá ra là cãi nhau chuyện tình cảm,nãy hình như cô gái kia gọi hai người đó là Giản Dao và Tử Hàn thì phải,đó chẳng phải là nam nữ chính hay sao,vậy là cuối cùng cô cũng gặp nam nữ chính, nam 8 là An Dĩ Phong, vậy cô đây tính ra là xuyên sách,nhưng đến cả nữ phụ cũng không được làm,là xuyên vào người qua đường à..mà không đúng,Tiểu Hy nhớ trong sách có đoạn nam 8 đi sinh nhật bạn thân thì nhận được cuộc gọi của nữ chính,bạn thân đó chắc là ông anh của cô đi,coi như ông là nam 7,cô là em gái,chắc cũng có chút liên quan nhỉ,xung quanh mọi người tản dần về lớp,Tiểu Hy cũng định về lớp thì thấy phía đối diện An Dĩ Phong đang dựa vào gốc cây nhìn cô chăm chú.
Tiểu Hy giật mình,có quỷ à, lẽ ra giờ anh ta phải ở cùng nữ chính mà an ủi chứ,khi nãy cãi nhau cô thấy nữ chính khóc,sau đó bỏ đi mà,bạch nguyệt quang buồn phải nhân cơ hội lấy điểm là điều hiển nhiên,thế quái nào lại đứng đây nhìn cô chằm chằm vậy,nghĩ xong Tiểu Hy giả bộ không thấy gì,nhanh chóng chạy về lớp.Thân ảnh nhỏ mau chóng khuất ở lối đi cầu thang,An Dĩ Phong mới thu lại tầm mắt,đáng yêu thật,anh mỉm cười nghĩ.Khi nãy thấy cô chạy về phía này,anh cũng đi theo,vẫn luôn để ý cô,ai ngờ đâu lại chứng kiến gương mặt biến đổi đa dạng của cô,khi thì ngạc nhiên,lúc lại hoang mang,rồi tỏ vẻ thất vọng,xem người ta cãi nhau mà cũng có thể đa dạng biểu cảm vậy à,thú vị ghê.
Sau đó An Dĩ Phong đi về lớp,thấy Trạch Minh đang ngồi gác chân lên bàn chơi game,nghĩ bụng chắc phải đối tốt với tên này một chút,biết đâu sau này còn có việc nhờ vả,nghĩ là làm,cậu móc trong túi lọ sữa chua khi nãy tiện tay mua ở quán ăn,ném qua cho Trạch Minh:" Cho cậu"
Trạch Minh đỡ lọ sữa chua, được hời mà hoang mang:"Sao nay tốt thế,bình thường có vậy đâu,có khi nào tới bây giờ mới cảm thấy tớ là người bạn tốt không",nói xong không thấy Dĩ Phong trả lời, cậu ngồi thẳng người dậy,vẻ mặt thay đổi,nghi hoặc nói: "Này lão Phong,chả lẽ ở chung lâu,cậu thế mà bị nhan sắc của tớ mê hoặc,nảy sinh tình cảm,đem lòng thầm thương trộm nhớ tớ ư,không phải chứ,tuy cậu cũng đẹp,so ra kém tớ một chút,nhưng ông đây không thích con trai,ông đây là thẳng 100% cậu rõ không"
"Thu hồi lời nói vớ vẩn của cậu lại đi,ai thèm thích cậu,có cũng là người khác","Em gái cậu chẳng hạn" Dĩ Phong âm thầm bổ sung vế sau trong đầu.Trạch Minh thở phào một hơi:"Vậy còn được" sau đó về chỗ ngồi.
Một ngày học cứ vậy trôi qua..
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.