Xuyên Sách Tôi Bị Nam Phụ Nhìn Trúng
Chương 23: Cùng Về Nhà
Bố Y
20/04/2024
Tối đó,cả nhóm đã lên kế hoạch,họ sẽ để Tiểu Hy ở trong lều nghỉ ngơi,Liên Chi sẽ giả vờ đi hỏi một vài người có gặp Tiểu Hy không,Kỳ Lam sẽ tìm cô gái tóc vàng,còn Thẩm Lan thì mang cơm vô cho Tiểu Hy, bởi vì trong phòng họ,Thẩm Lan ít nói chuyện,nên không ai để ý cô ấy mấy.
Họ lần lượt tản ra, thực hiện kế hoạch,Liên Chi là người hay đi cùng Tiểu Hy nhất,cô đi hỏi một vài người về Tiểu Hy, nhưng họ đều nói không biết,Kỳ Lam được giao nhiệm vụ tìm cô gái tóc vàng,đến khi nhìn một vòng.
"Chuyện quái gì thế này,sao trường nhiều người tóc vàng vậy,biết thế đã không nhận nhiệm vụ này rồi"Kỳ Lam vò đầu nói.
Vừa nói xong thì có người đi qua,lại một cô gái tóc vàng nữa,vừa định bỏ qua thì Kỳ Lam nghe thấy cô ta gọi điện thoại:“Alo,chị Bội Nhiễm à,em đã làm theo lời chị rồi”
Có vẻ như người này hơi khả nghi,Kỳ Lam nghĩ vậy liền nhẹ nhàng đi theo sau,cô gái kia đã tắt điện thoại, hướng đi thẳng đến chùa.Đến nơi,cô ta liền đứng lại như đang đợi gì đó,Kỳ Lam núp sau tảng đá cạnh chùa theo dõi, cuối cùng điện thoại rung lên,cô ta nhanh chóng bắt máy:“Chị Bội Nhiễm,có thả cô ta ra không,em thấy bạn cô ta đang tìm,sợ kinh động đến giáo viên”
Đầu bến kia không biết nói gì,một lúc sau cô gái kia liền cúp máy,vô trong chùa đi ra phía sau nhà chứa rác,tiếng ổ khoá vang lên,cô ta dọi đèn pin điện thoại,tìm kiếm Tiểu Hy,nhưng bên trong trống rỗng không có ai,liền lấy điện thoại bấm số:“Rõ ràng em đã nhốt con nhỏ Tiểu Hy trong đây, giờ không thấy nữa,cửa rõ ràng vẫn khoá,hay có người cứu nó rồi,con nhỏ đáng ghét này, cướp người yêu của chị mà vẫn có người giúp… được rồi…em về đã”
Nói xong cô gái kia quay người định đi ra,thì cửa đột nhiên bị đóng lại cùng tiếng nói:“Thích nhốt người khác như vậy thì cô cũng nên thử cảm giác bị nhốt đi,xem sau này còn dám làm chuyện xấu không”
"Thả tôi ra,cậu là ai vậy,có ai không, cứu tôi với "
Kỳ Lam mặc kệ,bỏ ngoài tai tiếng la hét,cô rút chìa khoá,sau đó bỏ về lều,đem chuyện này kể hết cho mọi người nghe.
"Bội Nhiễm,lại là cô ta,cái con người đó không có được anh Dĩ Phong nên ôm hận hại Tiểu Hy,vẻ ngoài cũng đẹp mà bên trong thật âm hiểm,Tiểu Hy sau này cậu cách xa cô ta một chút "Liên Chi tức giận nói.
“Mình biết rồi,còn cô gái kia thì sao”
“Kệ cô ta,cho cô ta ngủ với gián chuột một hôm,mai hẵng mở cửa,xem cô ta còn dám tiếp tay cho kẻ xấu nữa không”
“Hù cô ta chút thôi,tí tớ sẽ đi mở cửa”
Cả nhóm trò chuyện một lúc,sau đó Kỳ Lam đi mở cửa,giả bộ mình đi đổ rác phát hiện ra có người bị nhốt,cô gái kia đã khóc nhòe hết lớp trang điểm,hay thật,có gan làm chuyện xấu, tới khi mình gặp phải thì khóc thành dạng này,Kỳ Lam âm thầm chê cười một hồi.
Qua hôm sau,mọi người thu dọn đồ đạc,trải qua một đêm cắm trại thật vui vẻ,họ bây giờ sẽ quay về tận hưởng kỳ nghỉ hè,tiếng nói xôn xao phá tan không khí yên tĩnh tại chùa,họ lần lượt cúi chào chủ trì rồi xuống núi.Đến chiều,tất cả mọi người mới về đến ký túc xá,cũng không nghỉ ngơi,liền thu dọn đồ,tạm biệt nhau để về nhà,phòng Tiểu Hy cũng không ngoại lệ.Liên Chi sẽ về quê ngoại cùng gia đình,Kỳ Lam đi du lịch,Thẩm Lan thì về nhà phụ mẹ bán quán,Tiểu Hy cũng sẽ về nhà,lúc nãy trên xe Dĩ Phong đã nhắn tin bảo sẽ qua đón cô.
Kéo vali xuống đến cổng ký túc xá,xe Dĩ Phong đã đậu sẵn,bỏ vali lên xe,Tiểu Hy ngồi cạnh ghế lái,bọn họ hôm nay sẽ cùng về nhà.Từ đây về nhà cũng khá xa, trường học bên thành phố B,còn nơi hai người ở là thành phố A,chạy xe mất tầm 3 tiếng,về đến nhà chắc sẽ kịp bữa tối.Trên xe,Dĩ Phong hỏi cô về chuyến đi trải nghiệm,cô chỉ nói rất vui,giấu đi chuyện mình bị nhốt,rồi hỏi anh về dự án,anh bảo dự án đã hoàn thành rất tốt.Cứ vậy anh một câu,tôi một câu,xe đã đến trước cửa nhà, nhưng trước mắt họ là một mảng tối đen như mực,không có bữa cơm tối,cũng không có ai ở nhà.
Gọi điện cho mẹ xong, Tiểu Hy thở dài,vậy mà mẹ cô cùng mẹ Dĩ Phong lại là bạn thân,họ đã dụ dỗ hai ông bố cùng đi du lịch.Nhân kỳ nghỉ hè có thể để lũ trẻ trông nhà,đó là câu mẹ cô nói để thuyết phục mẹ Dĩ Phong,kết quả là giờ hai người háo hức về gặp gia đình, cuối cùng lại bị gia đình bỏ rơi,gọi điện cho anh trai,vậy mà kỳ nghỉ này anh ấy không về, nói cái gì mà ở lại làm thêm kiếm tiền cưới An An.Vậy là chỉ còn hai người bọn họ,Dĩ Phong bảo cô cất đồ,anh sẽ qua siêu thị mua ít đồ về nấu cho cô ăn,họ tách ra mỗi người một việc,màn đêm dần buông.
Họ lần lượt tản ra, thực hiện kế hoạch,Liên Chi là người hay đi cùng Tiểu Hy nhất,cô đi hỏi một vài người về Tiểu Hy, nhưng họ đều nói không biết,Kỳ Lam được giao nhiệm vụ tìm cô gái tóc vàng,đến khi nhìn một vòng.
"Chuyện quái gì thế này,sao trường nhiều người tóc vàng vậy,biết thế đã không nhận nhiệm vụ này rồi"Kỳ Lam vò đầu nói.
Vừa nói xong thì có người đi qua,lại một cô gái tóc vàng nữa,vừa định bỏ qua thì Kỳ Lam nghe thấy cô ta gọi điện thoại:“Alo,chị Bội Nhiễm à,em đã làm theo lời chị rồi”
Có vẻ như người này hơi khả nghi,Kỳ Lam nghĩ vậy liền nhẹ nhàng đi theo sau,cô gái kia đã tắt điện thoại, hướng đi thẳng đến chùa.Đến nơi,cô ta liền đứng lại như đang đợi gì đó,Kỳ Lam núp sau tảng đá cạnh chùa theo dõi, cuối cùng điện thoại rung lên,cô ta nhanh chóng bắt máy:“Chị Bội Nhiễm,có thả cô ta ra không,em thấy bạn cô ta đang tìm,sợ kinh động đến giáo viên”
Đầu bến kia không biết nói gì,một lúc sau cô gái kia liền cúp máy,vô trong chùa đi ra phía sau nhà chứa rác,tiếng ổ khoá vang lên,cô ta dọi đèn pin điện thoại,tìm kiếm Tiểu Hy,nhưng bên trong trống rỗng không có ai,liền lấy điện thoại bấm số:“Rõ ràng em đã nhốt con nhỏ Tiểu Hy trong đây, giờ không thấy nữa,cửa rõ ràng vẫn khoá,hay có người cứu nó rồi,con nhỏ đáng ghét này, cướp người yêu của chị mà vẫn có người giúp… được rồi…em về đã”
Nói xong cô gái kia quay người định đi ra,thì cửa đột nhiên bị đóng lại cùng tiếng nói:“Thích nhốt người khác như vậy thì cô cũng nên thử cảm giác bị nhốt đi,xem sau này còn dám làm chuyện xấu không”
"Thả tôi ra,cậu là ai vậy,có ai không, cứu tôi với "
Kỳ Lam mặc kệ,bỏ ngoài tai tiếng la hét,cô rút chìa khoá,sau đó bỏ về lều,đem chuyện này kể hết cho mọi người nghe.
"Bội Nhiễm,lại là cô ta,cái con người đó không có được anh Dĩ Phong nên ôm hận hại Tiểu Hy,vẻ ngoài cũng đẹp mà bên trong thật âm hiểm,Tiểu Hy sau này cậu cách xa cô ta một chút "Liên Chi tức giận nói.
“Mình biết rồi,còn cô gái kia thì sao”
“Kệ cô ta,cho cô ta ngủ với gián chuột một hôm,mai hẵng mở cửa,xem cô ta còn dám tiếp tay cho kẻ xấu nữa không”
“Hù cô ta chút thôi,tí tớ sẽ đi mở cửa”
Cả nhóm trò chuyện một lúc,sau đó Kỳ Lam đi mở cửa,giả bộ mình đi đổ rác phát hiện ra có người bị nhốt,cô gái kia đã khóc nhòe hết lớp trang điểm,hay thật,có gan làm chuyện xấu, tới khi mình gặp phải thì khóc thành dạng này,Kỳ Lam âm thầm chê cười một hồi.
Qua hôm sau,mọi người thu dọn đồ đạc,trải qua một đêm cắm trại thật vui vẻ,họ bây giờ sẽ quay về tận hưởng kỳ nghỉ hè,tiếng nói xôn xao phá tan không khí yên tĩnh tại chùa,họ lần lượt cúi chào chủ trì rồi xuống núi.Đến chiều,tất cả mọi người mới về đến ký túc xá,cũng không nghỉ ngơi,liền thu dọn đồ,tạm biệt nhau để về nhà,phòng Tiểu Hy cũng không ngoại lệ.Liên Chi sẽ về quê ngoại cùng gia đình,Kỳ Lam đi du lịch,Thẩm Lan thì về nhà phụ mẹ bán quán,Tiểu Hy cũng sẽ về nhà,lúc nãy trên xe Dĩ Phong đã nhắn tin bảo sẽ qua đón cô.
Kéo vali xuống đến cổng ký túc xá,xe Dĩ Phong đã đậu sẵn,bỏ vali lên xe,Tiểu Hy ngồi cạnh ghế lái,bọn họ hôm nay sẽ cùng về nhà.Từ đây về nhà cũng khá xa, trường học bên thành phố B,còn nơi hai người ở là thành phố A,chạy xe mất tầm 3 tiếng,về đến nhà chắc sẽ kịp bữa tối.Trên xe,Dĩ Phong hỏi cô về chuyến đi trải nghiệm,cô chỉ nói rất vui,giấu đi chuyện mình bị nhốt,rồi hỏi anh về dự án,anh bảo dự án đã hoàn thành rất tốt.Cứ vậy anh một câu,tôi một câu,xe đã đến trước cửa nhà, nhưng trước mắt họ là một mảng tối đen như mực,không có bữa cơm tối,cũng không có ai ở nhà.
Gọi điện cho mẹ xong, Tiểu Hy thở dài,vậy mà mẹ cô cùng mẹ Dĩ Phong lại là bạn thân,họ đã dụ dỗ hai ông bố cùng đi du lịch.Nhân kỳ nghỉ hè có thể để lũ trẻ trông nhà,đó là câu mẹ cô nói để thuyết phục mẹ Dĩ Phong,kết quả là giờ hai người háo hức về gặp gia đình, cuối cùng lại bị gia đình bỏ rơi,gọi điện cho anh trai,vậy mà kỳ nghỉ này anh ấy không về, nói cái gì mà ở lại làm thêm kiếm tiền cưới An An.Vậy là chỉ còn hai người bọn họ,Dĩ Phong bảo cô cất đồ,anh sẽ qua siêu thị mua ít đồ về nấu cho cô ăn,họ tách ra mỗi người một việc,màn đêm dần buông.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.