Xuyên Sách, Tôi Trở Thành Phú Bà
Chương 110
Lợi Xỉ Sa Ngư
12/07/2024
Hai bên có quan điểm khác nhau và bắt đầu cãi vã.
[Chậc chậc, bạn nghĩ ai cũng hẹp hòi như bạn à? 1500 tệ đối với người giàu chẳng là gì cả. Họ để giá vé cao như vậy chính là để ngăn cản những người như bạn đấy.]
[Tôi là người như thế nào? Nghe có vẻ như bạn là người giàu có và hiểu rõ về người giàu. Không phải đâu, bạn chỉ là một con ch.ó l.i.ế.m chân của người giàu thôi!]
[Khu vui chơi này không dành cho người nghèo, không có tiền thì đừng đi, trên mạng nói thế nào cũng được.]
[Buồn cười quá, bảo người khác là thổi phồng danh tiếng, thế bạn có thể thổi phồng bằng cách quyên tặng thư viện cho trường học hay phát sữa miễn phí cho học sinh hay không?]
……
Mọi người càng cãi nhau, Lý Tiêu Hàm càng vui mừng.
Chỉ cần mọi người cãi nhau độ hot bài đăng lại tăng lên.
Lời đồn một truyền mười, mười truyền một trăm, một cuộc khẩu chiến nổ ra.
Thời điểm Hồ Trân Trân chú ý đến, số lượng bình luận trên tài khoản Ăn dưa cùng Tiêu Hàm đã lên tới 60.000, và rõ ràng vẫn có xu hướng lên cao hơn nữa.
Có rất nhiều cư dân mạng tranh luận, nhưng nếu xung đột lớn thì sẽ không tốt.
Hồ Trân Trân đã chỉnh sửa lại bản công trình Lâu Đài Chó rồi đăng lên một cách suôn sẻ.
[Hồ Trân Trân: Công viên giải trí là nơi mang lại hạnh phúc cho mọi người, tôi hy vọng mọi người sẽ không bị ảnh hưởng bởi các tài khoản tiếp thị. Trong ba giờ, tôi sẽ chọn ra 20 người trong bình luận để đến công viên giải trí của tôi chơi miễn phí, tôi hy vọng mọi người có thể vui vẻ~]
Lý Tiêu Hàm là một người ăn dưa siêu cấp nhanh.
Ở đâu có sự náo nhiệt, ở đó có sự hiện diện của cô ấy.
Hôm nay cũng không ngoại lệ, ngay khi Hồ Trân Trân đăng bài trên weibo, cô ấy đã lao ngay vào khu vực bình luận.
[Hãy chọn tôi, chọn tôi, chọn tôi! Tôi siêu ngọt ngào!]
Sau khi thản nhiên đăng bình luận, cô tiếp tục xem náo nhiệt.
Suy cho cùng, những thứ như rút thăm trúng thưởng này đều do vận may, Lý Tiêu Hàm chưa bao giờ gặp may trong mấy trò chơi như này, cô ấy không nghĩ lần này vận may sẽ đến với mình.
Ba giờ sau, Lý Tiêu Hàm người bị ám ảnh bởi weibo, sững sờ và hét lên.
"Tớ trúng rồi. Tớ trúng được rồi!"
Bạn cùng phòng bị cô làm cho giật mình, tức giận nói: "Cậu làm như trúng cử ấy, hét lớn quá đấy."
Lý Tiêu Hàm từ giường trên nhảy xuống, hưng phấn nhảy lên mấy lần: "Tớ trúng được vé đi công viên giải trí của bà chủ giàu có!"
"Thật hay giả thế?"
Bạn cùng phòng của cô cũng chú ý đến chuyện này: “Rút thăm trúng thưởng 100.000 người mà cậu trúng?”
"Là thật đó!"
Lý Tiêu Hàm giơ điện thoại lên sau đó cho cô bạn cùng phòng xem ảnh chụp màn hình.
"Vãi chưởng, tớ nghe nói vé đã bán hết trong hai ngày, nếu bây giờ bán vé lại cho người khác mà tăng gấp đôi cũng không thành vấn đề."
“Tớ không bán đâu,” Lý Tiêu Hàm hôn lên màn hình, “Tớ chưa bao giờ cảm thấy may mắn như hôm nay, lần này trúng giải nhất định là sự sắp xếp của ông trời, tớ muốn tự mình đi chơi!”
Bạn cùng phòng giơ ngón cái lên tán thành với ý kiến của cô rồi lại chìm đắm vào trò chơi.
Một cô gái đã nghiện game nhất định sẽ thức cả đêm.
Và khi cô bạn cùng phòng tỉnh dậy lần nữa cứ cảm thấy chóng mặt, ngước nhìn Lý Tiêu Hàm đã trở lại, cả người được bao phủ bởi những gấu bông cún dễ thương từ đầu đến chân.
"Cậu đi đâu thế? Sao lại mua nhiều gấu bông như vậy để làm gì?"
Thấy cô bạn cùng phòng đã tỉnh lại, Lý Tiêu Hàm tươi cười đi tới: "Tiểu Diệp Tử, cậu nhất định phải đi Lâu Đài Chó! Vui lắm ý, giống như thế giới cổ tích vậy!"
Bạn cùng phòng bị cô lay mấy lần, càng choáng váng hơn.
"Không phải chỉ là một công viên giải trí thôi sao?"
"Không, đó không phải là một công viên giải trí đơn giản, đó là một câu chuyện cổ tích! Một thế giới cổ tích!"
Bạn cùng phòng ngáp một cái, không để trong lòng, thản nhiên nói: "Được rồi, cổ tích cũng được, lát nữa cậu lại nói tiếp, bây tớ tớ muốn đi vệ sinh."
Đến khi cô bạn cùng phòng ngồi trong toilet bắt đầu lướt điện thoại, cô ấy mới thấy rất nhiều bài đăng trên weibo giống như sự điên cuồng giới thiệu Lâu Đài Chó của Lý Tiêu Hàm, cô bạn cùng phòng bây giờ mới thực sự bừng tỉnh.
“Thật sự chơi vui đến vậy sao?”
“Chẳng lẽ mấy người này muốn được khuyến mãi rồi đi lừa người khác?”
Nhưng mà Tiêu Hàm đã nói như vậy, chắc hẳn cũng có chút thú vị.
Cô ấy nghi ngờ, cũng không biết những bình luận trên Internet là đúng hay sai nên đã gửi riêng đường link đến một blogger kiểm định nổi tiếng.
"Tôi sẽ không tin cho đến khi Tiểu Vũ xác minh."
Có rất nhiều người có cùng suy nghĩ với cô ấy.
Ngày càng có nhiều người gửi tin nhắn riêng cho Tiểu Vũ, hy vọng anh sẽ đến cái gọi là Công viên giải trí của bà chủ giàu có để tìm hiểu xem đây có phải là một kiểu lừa đảo mới trên Internet hay không.
Dưới sự mong đợi của mọi người, blogger kiểm định nổi tiếng Tiểu Vũ đã lên đường vào sáng sớm ngày hôm sau.
Anh ấy đã phát sóng trực tiếp một lúc, nhưng mới đi được một lúc, chưa kịp dừng phát sóng thì buổi phát sóng trực tiếp đã bị ngắt kết nối, những người hâm mộ đang xem cũng nháo nhào lên.
Trong vòng một giờ, từ khóa "Tiểu Vũ mất tích, giải cứu Tiểu Vũ" đã leo lên hot search.
[Chậc chậc, bạn nghĩ ai cũng hẹp hòi như bạn à? 1500 tệ đối với người giàu chẳng là gì cả. Họ để giá vé cao như vậy chính là để ngăn cản những người như bạn đấy.]
[Tôi là người như thế nào? Nghe có vẻ như bạn là người giàu có và hiểu rõ về người giàu. Không phải đâu, bạn chỉ là một con ch.ó l.i.ế.m chân của người giàu thôi!]
[Khu vui chơi này không dành cho người nghèo, không có tiền thì đừng đi, trên mạng nói thế nào cũng được.]
[Buồn cười quá, bảo người khác là thổi phồng danh tiếng, thế bạn có thể thổi phồng bằng cách quyên tặng thư viện cho trường học hay phát sữa miễn phí cho học sinh hay không?]
……
Mọi người càng cãi nhau, Lý Tiêu Hàm càng vui mừng.
Chỉ cần mọi người cãi nhau độ hot bài đăng lại tăng lên.
Lời đồn một truyền mười, mười truyền một trăm, một cuộc khẩu chiến nổ ra.
Thời điểm Hồ Trân Trân chú ý đến, số lượng bình luận trên tài khoản Ăn dưa cùng Tiêu Hàm đã lên tới 60.000, và rõ ràng vẫn có xu hướng lên cao hơn nữa.
Có rất nhiều cư dân mạng tranh luận, nhưng nếu xung đột lớn thì sẽ không tốt.
Hồ Trân Trân đã chỉnh sửa lại bản công trình Lâu Đài Chó rồi đăng lên một cách suôn sẻ.
[Hồ Trân Trân: Công viên giải trí là nơi mang lại hạnh phúc cho mọi người, tôi hy vọng mọi người sẽ không bị ảnh hưởng bởi các tài khoản tiếp thị. Trong ba giờ, tôi sẽ chọn ra 20 người trong bình luận để đến công viên giải trí của tôi chơi miễn phí, tôi hy vọng mọi người có thể vui vẻ~]
Lý Tiêu Hàm là một người ăn dưa siêu cấp nhanh.
Ở đâu có sự náo nhiệt, ở đó có sự hiện diện của cô ấy.
Hôm nay cũng không ngoại lệ, ngay khi Hồ Trân Trân đăng bài trên weibo, cô ấy đã lao ngay vào khu vực bình luận.
[Hãy chọn tôi, chọn tôi, chọn tôi! Tôi siêu ngọt ngào!]
Sau khi thản nhiên đăng bình luận, cô tiếp tục xem náo nhiệt.
Suy cho cùng, những thứ như rút thăm trúng thưởng này đều do vận may, Lý Tiêu Hàm chưa bao giờ gặp may trong mấy trò chơi như này, cô ấy không nghĩ lần này vận may sẽ đến với mình.
Ba giờ sau, Lý Tiêu Hàm người bị ám ảnh bởi weibo, sững sờ và hét lên.
"Tớ trúng rồi. Tớ trúng được rồi!"
Bạn cùng phòng bị cô làm cho giật mình, tức giận nói: "Cậu làm như trúng cử ấy, hét lớn quá đấy."
Lý Tiêu Hàm từ giường trên nhảy xuống, hưng phấn nhảy lên mấy lần: "Tớ trúng được vé đi công viên giải trí của bà chủ giàu có!"
"Thật hay giả thế?"
Bạn cùng phòng của cô cũng chú ý đến chuyện này: “Rút thăm trúng thưởng 100.000 người mà cậu trúng?”
"Là thật đó!"
Lý Tiêu Hàm giơ điện thoại lên sau đó cho cô bạn cùng phòng xem ảnh chụp màn hình.
"Vãi chưởng, tớ nghe nói vé đã bán hết trong hai ngày, nếu bây giờ bán vé lại cho người khác mà tăng gấp đôi cũng không thành vấn đề."
“Tớ không bán đâu,” Lý Tiêu Hàm hôn lên màn hình, “Tớ chưa bao giờ cảm thấy may mắn như hôm nay, lần này trúng giải nhất định là sự sắp xếp của ông trời, tớ muốn tự mình đi chơi!”
Bạn cùng phòng giơ ngón cái lên tán thành với ý kiến của cô rồi lại chìm đắm vào trò chơi.
Một cô gái đã nghiện game nhất định sẽ thức cả đêm.
Và khi cô bạn cùng phòng tỉnh dậy lần nữa cứ cảm thấy chóng mặt, ngước nhìn Lý Tiêu Hàm đã trở lại, cả người được bao phủ bởi những gấu bông cún dễ thương từ đầu đến chân.
"Cậu đi đâu thế? Sao lại mua nhiều gấu bông như vậy để làm gì?"
Thấy cô bạn cùng phòng đã tỉnh lại, Lý Tiêu Hàm tươi cười đi tới: "Tiểu Diệp Tử, cậu nhất định phải đi Lâu Đài Chó! Vui lắm ý, giống như thế giới cổ tích vậy!"
Bạn cùng phòng bị cô lay mấy lần, càng choáng váng hơn.
"Không phải chỉ là một công viên giải trí thôi sao?"
"Không, đó không phải là một công viên giải trí đơn giản, đó là một câu chuyện cổ tích! Một thế giới cổ tích!"
Bạn cùng phòng ngáp một cái, không để trong lòng, thản nhiên nói: "Được rồi, cổ tích cũng được, lát nữa cậu lại nói tiếp, bây tớ tớ muốn đi vệ sinh."
Đến khi cô bạn cùng phòng ngồi trong toilet bắt đầu lướt điện thoại, cô ấy mới thấy rất nhiều bài đăng trên weibo giống như sự điên cuồng giới thiệu Lâu Đài Chó của Lý Tiêu Hàm, cô bạn cùng phòng bây giờ mới thực sự bừng tỉnh.
“Thật sự chơi vui đến vậy sao?”
“Chẳng lẽ mấy người này muốn được khuyến mãi rồi đi lừa người khác?”
Nhưng mà Tiêu Hàm đã nói như vậy, chắc hẳn cũng có chút thú vị.
Cô ấy nghi ngờ, cũng không biết những bình luận trên Internet là đúng hay sai nên đã gửi riêng đường link đến một blogger kiểm định nổi tiếng.
"Tôi sẽ không tin cho đến khi Tiểu Vũ xác minh."
Có rất nhiều người có cùng suy nghĩ với cô ấy.
Ngày càng có nhiều người gửi tin nhắn riêng cho Tiểu Vũ, hy vọng anh sẽ đến cái gọi là Công viên giải trí của bà chủ giàu có để tìm hiểu xem đây có phải là một kiểu lừa đảo mới trên Internet hay không.
Dưới sự mong đợi của mọi người, blogger kiểm định nổi tiếng Tiểu Vũ đã lên đường vào sáng sớm ngày hôm sau.
Anh ấy đã phát sóng trực tiếp một lúc, nhưng mới đi được một lúc, chưa kịp dừng phát sóng thì buổi phát sóng trực tiếp đã bị ngắt kết nối, những người hâm mộ đang xem cũng nháo nhào lên.
Trong vòng một giờ, từ khóa "Tiểu Vũ mất tích, giải cứu Tiểu Vũ" đã leo lên hot search.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.