Xuyên Sách, Tôi Trở Thành Phú Bà
Chương 185
Lợi Xỉ Sa Ngư
12/07/2024
Người đồng nghiệp lập tức buồn cười nói: "Đúng vậy, làm sao có thể mua thương hiệu xa xỉ hàng đầu ở nước F của chúng ta? Nếu nói là mua một phần nhỏ cổ phiếu thì tôi còn có thể tin được, còn đằng này..."
Hai người bàn tán với nhau vui vẻ, những lời nói của họ tràn đầy sự châm biếm về sự không đáng tin cậy của tờ báo.
Không khí trong văn phòng trở nên thoải mái trở lại.
"Tracy, em đã hoàn thành bản báo cáo mà tôi đã giao tuần trước chưa?"
Braun đặt tờ báo xuống và trò chuyện về công việc với nữ đồng nghiệp ở bàn bên cạnh.
Đồng nghiệp bên kia còn chưa ăn sáng xong nên mở máy tính để chuẩn bị đọc tin tức mới.
"Ôi trời, là thật!"
Một tiếng cảm thán vang lên phá vỡ sự hài hòa trong văn phòng.
Trước khi mọi người xung quanh kịp nhìn sang, người đồng nghiệp đã hét lên: "Không phải chứ? Kỷ Tiên Sinh đã bị mua lại bởi người nước Z thật rồi à?" Nếu chỉ là một bài báo thì có thể sai, nhưng nếu mọi tờ báo đều đề cập đến cùng một tin tức thì nó chắc chắn là sự thật.
Văn phòng dần ồn ào, tất cả đều bật máy tính và bắt đầu tìm kiếm những thông tin có liên quan.
Tin tức này phải nói là chấn động, vì Kỷ Tiên Sinh không chỉ là một thương hiệu mà đó còn là niềm tự hào của nước F.
Vả lại Kỷ Tiên Sinh bị bán cho một doanh nhân nước ngoài mà không hề có tin đồn về việc phá sản, nên điều này khiến mọi người trong nước hết sức khó tin.
"Chuyện này là thật sao? Kỷ Tiên Sinh có phải bị điên rồi không?" Những người nước F biết được tin tức đều hỏi một câu giống hệt nhau.
Trong vòng một giờ, trang web chính thức của Kỷ Tiên Sinh đã bị cư dân mạng giận dữ xâm chiếm, kèm với những bình luận đầy khó hiểu và lăng mạ.
Giống với họ, cư dân mạng trong nước cũng hoàn toàn bị sốc. Vì ngay cả Hồ Trân Trân và bên phía Kỷ Tiên Sinh đều không đưa ra bất kỳ thông báo chính thức nào nên cả nước biết được thông tin này khá chậm, tiếp đó các sinh viên du học tung tin này lên mạng, dư luận mới bắt đầu dậy sóng.
Và chỉ vài giờ sau là khoảng thời gian mà nhân viên văn phòng nghỉ trưa, thì tin tức [ Hồ Trân Trân mua Kỉ Tiên Sinh] đã đứng đầu danh sách hotsearch.
Ai đã mua ai cơ?
Nhìn thấy hot search này, hầu hết mọi người đều có phản ứng tương tự.
Kỷ Tiên Sinh, đó là thương hiệu cao cấp hay là người họ Kỷ vậy?
Suy cho cùng, trong suy nghĩ của mọi người, việc thương hiệu lớn như Kỷ Tiên Sinh sẽ bị mua là điều không thể, nên dù ý nghĩ kia có rất thái quá thì mọi người vẫn đang d.a.o động giữa sự thật và suy đoán.
[Đó thực sự là thương hiệu xa xỉ mà tôi biết sao?]
[Có phải mọi người đã mua sản phẩm giả đó, rồi lại tung hô nó lên phải không?]
[Trong vòng một phút, tôi muốn biết trong số tất cả những người đàn ông họ Kỷ trong giới giải trí, nhất định là có người nào đó đã được một phụ nữ giàu có đón về!]
[ Điều này sao có thể xảy ra được? Nước F sẽ chấp nhận việc này sao? ]
Đương nhiên nước F không đồng ý, nhưng mấu chốt là họ không thể can thiệp vào hoạt động kinh doanh của các công ty tư nhân, cũng như không thể trực tiếp can thiệp vào quyết định của các công ty đó.
Đặc biệt khi việc mua bán của Kỷ Tiên Sinh đã hoàn thành thì việc họ làm gì vào lúc này thì đã muộn.
Dù quan chức có tức giận cũng không thể trực tiếp cướp Kỷ Tiên Sinh đi mà chỉ có thể tìm giải pháp khác.
Tại biệt thự Ngọa Sơn.
Cao Thần đang ở nhà nghỉ ngơi, khi nhìn thấy được tin tức sự lười biếng của hắn lập tức tiêu tan, hắn nhanh chóng mở cuộc họp hội đồng quản trị trên điện thoại di động.
[Mọi người đã xem tin tức chưa?]
Vì những giám đốc trong hội đồng quản trị này đều trên 30 tuổi, một số đã trên 50 tuổi nên không dành nhiều thời gian lướt mạng xã hội.
Chỉ có hai hoặc ba người trẻ thường chú ý nhiều hơn đến tin tức trực tuyến.
Phùng đổng cũng là một người trong số đó.
*Đoạn này tui đổi ngôi ba xíu nhé, lúc trước tui tưởng Phùng đổng này là ông già cơ, ai ngờ là còn trẻ, từ giờ tui đổi thành hắn nha.
*Đoạn này tui đổi ngôi ba xíu nhé, lúc trước tui tưởng Phùng đổng này là ông già cơ, ai ngờ là còn trẻ, từ giờ tui đổi thành hắn nha.
Hắn là người đầu tiên biết được tin tức này, Cao Thần vừa nhắc đến liền hưng phấn muốn chạy ra ngoài để tìm hiểu tình hình.
[Cao tổng, chắc là anh rất thân với Hồ tổng có phải không? Làm sao cô ấy mua được Kỷ Tiên Sinh thế?]
Phùng đổng thực sự rất tò mò.
Suy cho cùng, một thương hiệu quốc tế nổi tiếng như vậy, nếu có thể nắm trong tay vài phầm trăm cổ phần thì người đó cũng đã được xếp vào hàng ngũ những người giàu nhất thế giới.
[Tôi cũng không biết, vì gần đây tôi nghe nói cô Hồ đang mua một mảnh đất ở phía Tây để phát triển nên cũng không dám làm phiền cô ấy.]
Cao Thần nói xong câu này, không khỏi bắt đầu chút suy nghĩ.
Hai ngày trước, hắn thầm lẩm bẩm về miếng đất ở phía Tây, vốn là nơi đó nghèo như vậy, sao cô Hồ lại mua nó?
Bây giờ xem ra rằng nguồn tài chính và bối cảnh của Hồ Trân Trân mạnh hơn nhiều so với họ nghĩ.
Cô có thể trở thành chủ sở hữu của một thương hiệu quốc tế như Kỷ Tiên Sinh, đây không phải là việc mà có thể làm chỉ bằng tiền.
Và hầu như không có nhiều người nắm giữ cổ phần của Kỷ Tiên Sinh.
Theo những gì Cao Thần biết, chỉ có khoảng 30% cổ phần của Kỷ Tiên Sinh là do người ngoài nắm giữ, phần còn lại nằm trong tay người thừa kế của Kỷ Tiên Sinh.
Hai người bàn tán với nhau vui vẻ, những lời nói của họ tràn đầy sự châm biếm về sự không đáng tin cậy của tờ báo.
Không khí trong văn phòng trở nên thoải mái trở lại.
"Tracy, em đã hoàn thành bản báo cáo mà tôi đã giao tuần trước chưa?"
Braun đặt tờ báo xuống và trò chuyện về công việc với nữ đồng nghiệp ở bàn bên cạnh.
Đồng nghiệp bên kia còn chưa ăn sáng xong nên mở máy tính để chuẩn bị đọc tin tức mới.
"Ôi trời, là thật!"
Một tiếng cảm thán vang lên phá vỡ sự hài hòa trong văn phòng.
Trước khi mọi người xung quanh kịp nhìn sang, người đồng nghiệp đã hét lên: "Không phải chứ? Kỷ Tiên Sinh đã bị mua lại bởi người nước Z thật rồi à?" Nếu chỉ là một bài báo thì có thể sai, nhưng nếu mọi tờ báo đều đề cập đến cùng một tin tức thì nó chắc chắn là sự thật.
Văn phòng dần ồn ào, tất cả đều bật máy tính và bắt đầu tìm kiếm những thông tin có liên quan.
Tin tức này phải nói là chấn động, vì Kỷ Tiên Sinh không chỉ là một thương hiệu mà đó còn là niềm tự hào của nước F.
Vả lại Kỷ Tiên Sinh bị bán cho một doanh nhân nước ngoài mà không hề có tin đồn về việc phá sản, nên điều này khiến mọi người trong nước hết sức khó tin.
"Chuyện này là thật sao? Kỷ Tiên Sinh có phải bị điên rồi không?" Những người nước F biết được tin tức đều hỏi một câu giống hệt nhau.
Trong vòng một giờ, trang web chính thức của Kỷ Tiên Sinh đã bị cư dân mạng giận dữ xâm chiếm, kèm với những bình luận đầy khó hiểu và lăng mạ.
Giống với họ, cư dân mạng trong nước cũng hoàn toàn bị sốc. Vì ngay cả Hồ Trân Trân và bên phía Kỷ Tiên Sinh đều không đưa ra bất kỳ thông báo chính thức nào nên cả nước biết được thông tin này khá chậm, tiếp đó các sinh viên du học tung tin này lên mạng, dư luận mới bắt đầu dậy sóng.
Và chỉ vài giờ sau là khoảng thời gian mà nhân viên văn phòng nghỉ trưa, thì tin tức [ Hồ Trân Trân mua Kỉ Tiên Sinh] đã đứng đầu danh sách hotsearch.
Ai đã mua ai cơ?
Nhìn thấy hot search này, hầu hết mọi người đều có phản ứng tương tự.
Kỷ Tiên Sinh, đó là thương hiệu cao cấp hay là người họ Kỷ vậy?
Suy cho cùng, trong suy nghĩ của mọi người, việc thương hiệu lớn như Kỷ Tiên Sinh sẽ bị mua là điều không thể, nên dù ý nghĩ kia có rất thái quá thì mọi người vẫn đang d.a.o động giữa sự thật và suy đoán.
[Đó thực sự là thương hiệu xa xỉ mà tôi biết sao?]
[Có phải mọi người đã mua sản phẩm giả đó, rồi lại tung hô nó lên phải không?]
[Trong vòng một phút, tôi muốn biết trong số tất cả những người đàn ông họ Kỷ trong giới giải trí, nhất định là có người nào đó đã được một phụ nữ giàu có đón về!]
[ Điều này sao có thể xảy ra được? Nước F sẽ chấp nhận việc này sao? ]
Đương nhiên nước F không đồng ý, nhưng mấu chốt là họ không thể can thiệp vào hoạt động kinh doanh của các công ty tư nhân, cũng như không thể trực tiếp can thiệp vào quyết định của các công ty đó.
Đặc biệt khi việc mua bán của Kỷ Tiên Sinh đã hoàn thành thì việc họ làm gì vào lúc này thì đã muộn.
Dù quan chức có tức giận cũng không thể trực tiếp cướp Kỷ Tiên Sinh đi mà chỉ có thể tìm giải pháp khác.
Tại biệt thự Ngọa Sơn.
Cao Thần đang ở nhà nghỉ ngơi, khi nhìn thấy được tin tức sự lười biếng của hắn lập tức tiêu tan, hắn nhanh chóng mở cuộc họp hội đồng quản trị trên điện thoại di động.
[Mọi người đã xem tin tức chưa?]
Vì những giám đốc trong hội đồng quản trị này đều trên 30 tuổi, một số đã trên 50 tuổi nên không dành nhiều thời gian lướt mạng xã hội.
Chỉ có hai hoặc ba người trẻ thường chú ý nhiều hơn đến tin tức trực tuyến.
Phùng đổng cũng là một người trong số đó.
*Đoạn này tui đổi ngôi ba xíu nhé, lúc trước tui tưởng Phùng đổng này là ông già cơ, ai ngờ là còn trẻ, từ giờ tui đổi thành hắn nha.
*Đoạn này tui đổi ngôi ba xíu nhé, lúc trước tui tưởng Phùng đổng này là ông già cơ, ai ngờ là còn trẻ, từ giờ tui đổi thành hắn nha.
Hắn là người đầu tiên biết được tin tức này, Cao Thần vừa nhắc đến liền hưng phấn muốn chạy ra ngoài để tìm hiểu tình hình.
[Cao tổng, chắc là anh rất thân với Hồ tổng có phải không? Làm sao cô ấy mua được Kỷ Tiên Sinh thế?]
Phùng đổng thực sự rất tò mò.
Suy cho cùng, một thương hiệu quốc tế nổi tiếng như vậy, nếu có thể nắm trong tay vài phầm trăm cổ phần thì người đó cũng đã được xếp vào hàng ngũ những người giàu nhất thế giới.
[Tôi cũng không biết, vì gần đây tôi nghe nói cô Hồ đang mua một mảnh đất ở phía Tây để phát triển nên cũng không dám làm phiền cô ấy.]
Cao Thần nói xong câu này, không khỏi bắt đầu chút suy nghĩ.
Hai ngày trước, hắn thầm lẩm bẩm về miếng đất ở phía Tây, vốn là nơi đó nghèo như vậy, sao cô Hồ lại mua nó?
Bây giờ xem ra rằng nguồn tài chính và bối cảnh của Hồ Trân Trân mạnh hơn nhiều so với họ nghĩ.
Cô có thể trở thành chủ sở hữu của một thương hiệu quốc tế như Kỷ Tiên Sinh, đây không phải là việc mà có thể làm chỉ bằng tiền.
Và hầu như không có nhiều người nắm giữ cổ phần của Kỷ Tiên Sinh.
Theo những gì Cao Thần biết, chỉ có khoảng 30% cổ phần của Kỷ Tiên Sinh là do người ngoài nắm giữ, phần còn lại nằm trong tay người thừa kế của Kỷ Tiên Sinh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.