Xuyên Sách, Tôi Trở Thành Phú Bà
Chương 278
Lợi Xỉ Sa Ngư
12/07/2024
Không chừng một ngày nào đó fans club này sẽ tan rã luôn thì có.
Nhưng cô không ngờ thời gian đã trôi qua lâu như vậy rồi fans club của cô còn chưa tan rã, thậm chí họ còn giúp cô chiến đấu với đám thuỷ quân nữa.
Hồ Trân Trân cũng rất kinh ngạc.
“Bà chủ, chúng ta có cần điều tra xem ai đã thuê thuỷ quân bôi đen chúng ta không?”
Thật ra chuyện này cũng không nghiêm trọng lắm, nhưng thấy vẻ mặt của Trần Khai có chút nghiêm trọng nên Hồ Trân Trân cũng gật đầu.
“Vậy tôi giao cho anh đi điều tra chuyện này.”
Nghe vậy thì sắc mặt của Trần Khai mới dịu hơn đôi chút “Xin ngài cứ yên tâm.”
Thương trường như chiến trường, có rất nhiều loại chiêu trò dùng để đối phó nhau, ngày Hồ Trân Trân bắt đầu muốn thành lập một công ty giải trí thì cô đã lường trước chuyện này rồi.
Nhưng đây chỉ là một đám thuỷ quân mà thôi, ở trong mắt của Hồ Trân Trân thì cô có thể giải quyết mớ rắc rối này rất đơn giản.
Thư ký ngắt lời nói: “Anh Trần không cần điều tra đâu, lúc nãy Lý tổng bên Ảnh Thị Trung Nam mới gọi đến, nhờ tôi chuyển lời cho bà chủ.”
“Lý tổng nói rằng đám thuỷ quân này là của công ty truyền thông Giai Nhân, vì muốn phòng bạo bộ phim Đồ Long của chúng ta nên mới nghĩ ra cách bôi đen như vậy.”
Ở trong giới phim ảnh đây cũng không phải loại thủ đoạn hiếm thấy gì.
Nhưng Hồ Trân Trân không ngờ công ty truyền thông Giai Nhân lại xem trọng cô như vậy, đến mức phải bỏ ra một số tiền lớn như vậy để bôi xấu không cho phim của cô nổi tiếng.
Cô mỉm cười bất lực.
“Những hình như mấy người này cũng không hiểu rõ cho lắm, lấy danh tiếng của tôi thì dù công tác tuyên truyền có tệ đến đâu, thì cũng có những người khác giúp tôi tuyên truyền mà thôi.”
Trần Khai hơi mỉm cười, nói: “Có thể là do lâu rồi mấy người này chưa sản xuất ra được một bộ phim chất lượng, nên không trải nghiệm được loại đãi ngộ ấy không chừng.”
“Bà chủ, nếu truyền thông Giai Nhân đã ra tay rồi, thì chúng ta cần chuẩn bị trước một chút kinh phí để thuê thuỷ quân tạo đà cho Đồ Long chuẩn bị lên sóng luôn không?”
“Không cần.” Hồ Trân Trân lắc đầu: “Anh nhìn tình huống hiện tại đi, không cần chúng ta phải ra tay đâu bởi vì hiện tại Đồ Long đã nhận được rất nhiều sự chú ý đến từ công chúng rồi.”
Cô vừa dứt lời thì nhìn xuống điện thoại thấy số lượng bình luận trên weibo đã tăng lên hàng vạn trong thời gian ngắn ngủi.
“Tốc độ nhanh như vậy, thuỷ quân của hai bên đánh nhau ác liệt như vậy sao?”
Thư ký nhân cơ hội này nói: “Nghe nói người của Lý tổng đã giúp chúng ta một phen rồi.”
Người của Lý tổng sao?
Hồ Trân Trân nhướng mày: “Tại sao Lý tổng lại muốn giúp chúng ta?”
Cái này thì thư ký cũng không biết, lúc người bên công ty Ảnh Thị Trung Nam gọi đến cũng cố ý nói đến chuyện này, nên cô ấy mới biết.
Còn vì nguyên nhân tại sao người kia cũng không nói nên thư ký cũng không rõ lắm.
Cô ấy đã thành thật đem toàn bộ nội dung cuộc nói chuyện thuật lại một lần cho Hồ Trân Trân nghe.
Hồ Trân Trân vừa nghe liền hiểu Lý tổng muốn giúp đỡ cô, và muốn hai người ngồi chung một thuyền.
“Cô nhớ rõ hãy thay tôi chuyển lời cảm ơn đến Lý tổng.”
Tuy cô nhìn ra được mục đích của Lý tổng, nhưng Hồ Trân Trân cũng nhớ rõ ân tình này của ông ta.
Thà có thêm một người đồng minh còn hơn là có thêm một đối thủ, nếu Lý tổng đã trực tiếp bày tỏ lòng tốt của mình rồi thì cô cũng không cần thiết từ chối chi cả.
“Vâng.” Thư ký nhận lệnh của cô rồi đi ra ngoài.
Trước khi đi còn không quên đóng cửa lại một cách rất chu đáo.
Trong văn phòng chỉ còn lại hai người là Hồ Trân Trân và Trần Khai
Chờ khi hoàn toàn không thể nghe được tiếng bước chân nữa thì hắn mới mở miệng hỏi cô.
“Bà chủ, chúng ta thật sự không làm gì sao?”
Hồ Trân Trân vừa nghe câu này thì biết hắn đã ghi thù rồi.
Bà chủ như cô còn chưa tức giận vậy mà hắn đã tức giận đến mức không nhịn được rồi.
“Vậy anh nghĩ sao?”
“Nếu lúc này chúng ta không phản kích thì có thể họ sẽ nghĩ chúng ta dễ bị bắt nạt, sau này sẽ càng lấn tới hơn.”
Lời hắn nói cũng đúng.
Hồ Trân lại nhìn hotsearch thêm một lần nữa, và ngoắc ngón tay kêu Trần Khai lại gần.
Khi hắn vừa mới đưa lỗ tai lại gần thì cô nói: “Phản kích thì chắc chắn phải phản kích rồi, nhưng chuyện mua thuỷ quân phản kích này thì chán quá, đám người bôi đen chúng ta vẫn ở đó mà thôi, mấy ngày tiếp theo cứ âm thầm quan sát truyền thông Giai Nhân trước đã rồi tính tiếp.”
Ánh mắt Trần Khai sáng lên dùng giọng nói trong trẻo đáp lại: “Vâng!”
Cuối cùng hotsearch về bộ phim Đồ Long dừng lại ở vị trí thứ năm, nhưng sau đó cũng nhanh chóng biến mất trên bản hotsearch.
Chuyện này cũng không có quá nhiều người để ý, cùng lắm nó chỉ trở thành đề tài tán gẫu của mọi người trong mà thôi, qua mấy ngày sẽ quên ngay ấy mà.
Triệu Hải cũng không đem chuyện này để ở trong lòng.
Thuê hải quân phòng bạo là thủ đoạn rất thường thấy.
Ông ta đã sớm quen làm như vậy rồi, các công ty khác cũng sử dụng cách thuê hải quân phòng bạo với công ty đối thủ nên cũng chẳng là việc gì quá lớn lao cả.
Nhưng cô không ngờ thời gian đã trôi qua lâu như vậy rồi fans club của cô còn chưa tan rã, thậm chí họ còn giúp cô chiến đấu với đám thuỷ quân nữa.
Hồ Trân Trân cũng rất kinh ngạc.
“Bà chủ, chúng ta có cần điều tra xem ai đã thuê thuỷ quân bôi đen chúng ta không?”
Thật ra chuyện này cũng không nghiêm trọng lắm, nhưng thấy vẻ mặt của Trần Khai có chút nghiêm trọng nên Hồ Trân Trân cũng gật đầu.
“Vậy tôi giao cho anh đi điều tra chuyện này.”
Nghe vậy thì sắc mặt của Trần Khai mới dịu hơn đôi chút “Xin ngài cứ yên tâm.”
Thương trường như chiến trường, có rất nhiều loại chiêu trò dùng để đối phó nhau, ngày Hồ Trân Trân bắt đầu muốn thành lập một công ty giải trí thì cô đã lường trước chuyện này rồi.
Nhưng đây chỉ là một đám thuỷ quân mà thôi, ở trong mắt của Hồ Trân Trân thì cô có thể giải quyết mớ rắc rối này rất đơn giản.
Thư ký ngắt lời nói: “Anh Trần không cần điều tra đâu, lúc nãy Lý tổng bên Ảnh Thị Trung Nam mới gọi đến, nhờ tôi chuyển lời cho bà chủ.”
“Lý tổng nói rằng đám thuỷ quân này là của công ty truyền thông Giai Nhân, vì muốn phòng bạo bộ phim Đồ Long của chúng ta nên mới nghĩ ra cách bôi đen như vậy.”
Ở trong giới phim ảnh đây cũng không phải loại thủ đoạn hiếm thấy gì.
Nhưng Hồ Trân Trân không ngờ công ty truyền thông Giai Nhân lại xem trọng cô như vậy, đến mức phải bỏ ra một số tiền lớn như vậy để bôi xấu không cho phim của cô nổi tiếng.
Cô mỉm cười bất lực.
“Những hình như mấy người này cũng không hiểu rõ cho lắm, lấy danh tiếng của tôi thì dù công tác tuyên truyền có tệ đến đâu, thì cũng có những người khác giúp tôi tuyên truyền mà thôi.”
Trần Khai hơi mỉm cười, nói: “Có thể là do lâu rồi mấy người này chưa sản xuất ra được một bộ phim chất lượng, nên không trải nghiệm được loại đãi ngộ ấy không chừng.”
“Bà chủ, nếu truyền thông Giai Nhân đã ra tay rồi, thì chúng ta cần chuẩn bị trước một chút kinh phí để thuê thuỷ quân tạo đà cho Đồ Long chuẩn bị lên sóng luôn không?”
“Không cần.” Hồ Trân Trân lắc đầu: “Anh nhìn tình huống hiện tại đi, không cần chúng ta phải ra tay đâu bởi vì hiện tại Đồ Long đã nhận được rất nhiều sự chú ý đến từ công chúng rồi.”
Cô vừa dứt lời thì nhìn xuống điện thoại thấy số lượng bình luận trên weibo đã tăng lên hàng vạn trong thời gian ngắn ngủi.
“Tốc độ nhanh như vậy, thuỷ quân của hai bên đánh nhau ác liệt như vậy sao?”
Thư ký nhân cơ hội này nói: “Nghe nói người của Lý tổng đã giúp chúng ta một phen rồi.”
Người của Lý tổng sao?
Hồ Trân Trân nhướng mày: “Tại sao Lý tổng lại muốn giúp chúng ta?”
Cái này thì thư ký cũng không biết, lúc người bên công ty Ảnh Thị Trung Nam gọi đến cũng cố ý nói đến chuyện này, nên cô ấy mới biết.
Còn vì nguyên nhân tại sao người kia cũng không nói nên thư ký cũng không rõ lắm.
Cô ấy đã thành thật đem toàn bộ nội dung cuộc nói chuyện thuật lại một lần cho Hồ Trân Trân nghe.
Hồ Trân Trân vừa nghe liền hiểu Lý tổng muốn giúp đỡ cô, và muốn hai người ngồi chung một thuyền.
“Cô nhớ rõ hãy thay tôi chuyển lời cảm ơn đến Lý tổng.”
Tuy cô nhìn ra được mục đích của Lý tổng, nhưng Hồ Trân Trân cũng nhớ rõ ân tình này của ông ta.
Thà có thêm một người đồng minh còn hơn là có thêm một đối thủ, nếu Lý tổng đã trực tiếp bày tỏ lòng tốt của mình rồi thì cô cũng không cần thiết từ chối chi cả.
“Vâng.” Thư ký nhận lệnh của cô rồi đi ra ngoài.
Trước khi đi còn không quên đóng cửa lại một cách rất chu đáo.
Trong văn phòng chỉ còn lại hai người là Hồ Trân Trân và Trần Khai
Chờ khi hoàn toàn không thể nghe được tiếng bước chân nữa thì hắn mới mở miệng hỏi cô.
“Bà chủ, chúng ta thật sự không làm gì sao?”
Hồ Trân Trân vừa nghe câu này thì biết hắn đã ghi thù rồi.
Bà chủ như cô còn chưa tức giận vậy mà hắn đã tức giận đến mức không nhịn được rồi.
“Vậy anh nghĩ sao?”
“Nếu lúc này chúng ta không phản kích thì có thể họ sẽ nghĩ chúng ta dễ bị bắt nạt, sau này sẽ càng lấn tới hơn.”
Lời hắn nói cũng đúng.
Hồ Trân lại nhìn hotsearch thêm một lần nữa, và ngoắc ngón tay kêu Trần Khai lại gần.
Khi hắn vừa mới đưa lỗ tai lại gần thì cô nói: “Phản kích thì chắc chắn phải phản kích rồi, nhưng chuyện mua thuỷ quân phản kích này thì chán quá, đám người bôi đen chúng ta vẫn ở đó mà thôi, mấy ngày tiếp theo cứ âm thầm quan sát truyền thông Giai Nhân trước đã rồi tính tiếp.”
Ánh mắt Trần Khai sáng lên dùng giọng nói trong trẻo đáp lại: “Vâng!”
Cuối cùng hotsearch về bộ phim Đồ Long dừng lại ở vị trí thứ năm, nhưng sau đó cũng nhanh chóng biến mất trên bản hotsearch.
Chuyện này cũng không có quá nhiều người để ý, cùng lắm nó chỉ trở thành đề tài tán gẫu của mọi người trong mà thôi, qua mấy ngày sẽ quên ngay ấy mà.
Triệu Hải cũng không đem chuyện này để ở trong lòng.
Thuê hải quân phòng bạo là thủ đoạn rất thường thấy.
Ông ta đã sớm quen làm như vậy rồi, các công ty khác cũng sử dụng cách thuê hải quân phòng bạo với công ty đối thủ nên cũng chẳng là việc gì quá lớn lao cả.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.