Xuyên Sách: Trước Khi Chết Ta Đã Viết Thư Tình Cho Đối Thủ Một Mất Một Còn Của Mình
Chương 27:
Tinh Cức
07/09/2024
Đường Thanh Hoan không nghi ngờ lý do này. Nàng ta lộ ra vẻ thấu hiểu, chia sẻ kinh nghiệm của mình với Đường Kiều.
"Thực ra muội không cần nghĩ nhiều, cứ coi như mình đang ngồi trên một chiếc thuyền bình thường là được."
Đường Kiều: "Ta chưa từng đi thuyền."
"…A?" Đường Thanh Hoan ngẩn ngơ.
Đường Kiều thấy dáng vẻ của nàng ta cũng có vài phần thú vị, kiên nhẫn giải thích: "Ta chưa từng đi thuyền, cũng không biết cảm giác đi thuyền thế nào. Ngươi cứ xem đi, không cần để ý đến ta."
Đường Thanh Hoan bị lời nói của nàng làm cho cứng họng.
Nàng ta từ nhỏ đã được nuông chiều, đi khắp nơi chơi đùa, đừng nói là thuyền trên nước, ngay cả lầu thuyền trên không này cũng đã đi nhiều lần.
Nghe nói Đường Kiều là đường muội của mình, nàng ta liền đương nhiên nghĩ đối phương cũng giống mình, không ngờ sự khác biệt giữa họ lại lớn đến vậy.
Đường Kiều chẳng bận tâm nàng ta nghĩ gì. Nguyên chủ vì nhạy cảm và tự tôn, không bao giờ thừa nhận những chuyện này, nhưng Đường Kiều thì không quan tâm, người khác nghĩ gì cũng được, miễn là không làm phiền nàng tu luyện.
Nàng tiếp tục ăn ba miếng bánh ngọt, sau đó lau sạch tay và đứng dậy, định tìm một phòng trống để ngồi thiền thì Đường Thanh Hoan lại tiến đến.
"Muội định đi đâu..." Nàng ta có chút bối rối.
Đường Kiều: "Tìm chỗ ngủ."
"À? Vậy, vậy..." Đường Thanh Hoan tưởng rằng nàng đang giận vì chuyện vừa rồi, nàng ta không biết phải làm sao, nói chuyện cũng lắp bắp: "Vậy tỷ đi cùng muội nhé..."
Đường Kiều nghe vậy thì không nghĩ ngợi gì mà từ chối ngay: "Không được."
"Tại sao?" Đường Thanh Hoan ấm ức hỏi.
Còn hỏi tại sao...
Đường Kiều thấy hơi nhức đầu.
Không lẽ lại nói nàng cần yên tĩnh để ngồi thiền? Nàng vừa mới tỉnh linh mạch, theo lý mà nói còn chưa biết ngồi thiền là gì, nói vậy chỉ khiến phu thê Đường Hành Châu nghi ngờ.
Những lý do khác cũng không đáng tin. Với tính cách của Đường Thanh Hoan, dù nàng có bịa ra lý do gì, cũng sẽ bị truy đến tận gốc, đến lúc đó lại phải tốn thời gian giải thích, nghĩ thôi cũng đủ phiền phức.
Trừ khi có cách nào đó khiến Đường Thanh Hoan chủ động tránh xa nàng...
Đường Kiều hạ mi mắt, yên lặng suy nghĩ.
Chẳng mấy chốc, nàng đã có một ý tưởng…
Nếu bây giờ nói ra thân phận thực sự của mình cho Đường Thanh Hoan biết, nàng ta sẽ có phản ứng như thế nào đây?
Dù Đường Thanh Hoan tốt bụng và vô tư, nhưng hiện giờ vẫn chỉ là một tiểu cô nương được nuông chiều, đột nhiên phát hiện mình có một muội muội ruột cùng cha khác mẹ, chắc chắn trong lòng sẽ khó chịu.
"Thực ra muội không cần nghĩ nhiều, cứ coi như mình đang ngồi trên một chiếc thuyền bình thường là được."
Đường Kiều: "Ta chưa từng đi thuyền."
"…A?" Đường Thanh Hoan ngẩn ngơ.
Đường Kiều thấy dáng vẻ của nàng ta cũng có vài phần thú vị, kiên nhẫn giải thích: "Ta chưa từng đi thuyền, cũng không biết cảm giác đi thuyền thế nào. Ngươi cứ xem đi, không cần để ý đến ta."
Đường Thanh Hoan bị lời nói của nàng làm cho cứng họng.
Nàng ta từ nhỏ đã được nuông chiều, đi khắp nơi chơi đùa, đừng nói là thuyền trên nước, ngay cả lầu thuyền trên không này cũng đã đi nhiều lần.
Nghe nói Đường Kiều là đường muội của mình, nàng ta liền đương nhiên nghĩ đối phương cũng giống mình, không ngờ sự khác biệt giữa họ lại lớn đến vậy.
Đường Kiều chẳng bận tâm nàng ta nghĩ gì. Nguyên chủ vì nhạy cảm và tự tôn, không bao giờ thừa nhận những chuyện này, nhưng Đường Kiều thì không quan tâm, người khác nghĩ gì cũng được, miễn là không làm phiền nàng tu luyện.
Nàng tiếp tục ăn ba miếng bánh ngọt, sau đó lau sạch tay và đứng dậy, định tìm một phòng trống để ngồi thiền thì Đường Thanh Hoan lại tiến đến.
"Muội định đi đâu..." Nàng ta có chút bối rối.
Đường Kiều: "Tìm chỗ ngủ."
"À? Vậy, vậy..." Đường Thanh Hoan tưởng rằng nàng đang giận vì chuyện vừa rồi, nàng ta không biết phải làm sao, nói chuyện cũng lắp bắp: "Vậy tỷ đi cùng muội nhé..."
Đường Kiều nghe vậy thì không nghĩ ngợi gì mà từ chối ngay: "Không được."
"Tại sao?" Đường Thanh Hoan ấm ức hỏi.
Còn hỏi tại sao...
Đường Kiều thấy hơi nhức đầu.
Không lẽ lại nói nàng cần yên tĩnh để ngồi thiền? Nàng vừa mới tỉnh linh mạch, theo lý mà nói còn chưa biết ngồi thiền là gì, nói vậy chỉ khiến phu thê Đường Hành Châu nghi ngờ.
Những lý do khác cũng không đáng tin. Với tính cách của Đường Thanh Hoan, dù nàng có bịa ra lý do gì, cũng sẽ bị truy đến tận gốc, đến lúc đó lại phải tốn thời gian giải thích, nghĩ thôi cũng đủ phiền phức.
Trừ khi có cách nào đó khiến Đường Thanh Hoan chủ động tránh xa nàng...
Đường Kiều hạ mi mắt, yên lặng suy nghĩ.
Chẳng mấy chốc, nàng đã có một ý tưởng…
Nếu bây giờ nói ra thân phận thực sự của mình cho Đường Thanh Hoan biết, nàng ta sẽ có phản ứng như thế nào đây?
Dù Đường Thanh Hoan tốt bụng và vô tư, nhưng hiện giờ vẫn chỉ là một tiểu cô nương được nuông chiều, đột nhiên phát hiện mình có một muội muội ruột cùng cha khác mẹ, chắc chắn trong lòng sẽ khó chịu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.