Xuyên Thành Bà Già Cực Phẩm: Muốn Chia Của Cải À? Chia Đi!
Chương 18: Đây Là Yêu Đương Siêu Cấp Mù Quáng (2)
An Cát Tiểu Quái Vật
01/12/2024
Lý Thu Hiệp nhìn bộ dạng lười biếng của Vương Quế Hoa và nghĩ, cô gái này là một kẻ yêu đương mù quáng, vậy cô sẽ nhằm vào điểm này:
"Con thích cái cậu Ngô Quý đó phải không?"
"Dạ, chẳng phải mẹ đã biết rồi sao? Có phải mẹ đồng ý không?"
Vương Quế Hoa biết, chỉ cần mình van nài mẹ thì cái gì mẹ cô ta cũng đồng ý.
"Con nghĩ mà xem, nhà Ngô Quý chỉ có một gian nhà, anh trai cậu ta còn chưa kết hôn, nếu con thật sự gả vào nhà họ thì chẳng phải giặt quần áo mỗi ngày sao? Mẹ cũng vì tốt cho con, cho con luyện tập trước. Sao nào, con thích anh Ngô Quý của con như vậy, sau này không định giặt quần áo cho người ta à? "
Lý Thu Hiệp chỉ muốn để con gái mình nếm trải nỗi khổ cực sau khi lấy chồng, nếu cô ta vẫn muốn lấy chồng thì cô cũng sẽ chiều theo cô ta.
"Hả, anh Ngô Quý nói sẽ đối xử tốt với con, sẽ không để con giặt quần áo cho anh ấy và anh của anh ấy đâu!"
Khi Vương Quế Hoa nghĩ đến tương lai mình sẽ có vô số quần áo giặt mỗi ngày, cô ta có vẻ nao núng.
"Con nghĩ là sau khi lấy chồng đàn ông sẽ giặt quần áo cho con sao? Con hãy nhìn nhà chúng ta xem, anh trai của con có ai từng giặt quần áo chứ, họ đều phải ra ngoài làm việc kiếm tiền nuôi gia đình. Ở bên ngoài mệt nhọc suốt một ngày, về nhà còn phải giặt giũ, nấu cơm nữa, vậy cậu ta cưới con về để làm gì?"
Vương Quế Hoa đã hiểu ra sau những lời Lý Thu Hiệp nói.
"Vậy con sẽ học làm trước, chỉ là giặt giũ thôi mà, con thích anh ấy, con bằng lòng."
Mặc dù nghe có vẻ cạn lời nhưng Lý Thu Hiệp vẫn động viên cô ta.
"Đúng vậy, Quế Hoa con có thể làm được, chỉ là giặt giũ thôi mà, chuyện nhỏ! Đây là việc phải làm hằng ngày, tương lai con còn có con cái, những việc này đều là việc cần phải làm. Con nhìn mấy chị dâu của con xem, có ai mà chưa từng làm những việc này chứ? Có đúng không?"
Vương Quế Hoa ôm quần áo của mẹ mình đi ra ngoài, người từ nhỏ đến lớn chưa từng giặt quần áo, khi mẹ mình nói sau này sẽ phải giặt quần áo cho Ngô Quý, cô ta có cảm giác như sắp bay lên trời.
Lý Thu Hiệp lắc đầu: "Đây là yêu đương siêu cấp mù quáng."
Lý Thu Hiệp vừa định vào bếp đổ bao gạo vào cái khạp trong bếp thì thấy thằng ba đang tìm mình.
"Mẹ, sao mẹ lại dọn sang đây vậy? Mẹ cãi nhau với cha à?"
"Có chuyện muốn nói thì cứ nói? Chuyện người lớn con đừng quan tâm!"
"À chuyện là vầy, sáng nay mẹ nói cho con lấy xe đạp đưa Duyệt Duyệt về nhà mẹ đẻ ở vài ngày, chuyện này có được tính không?"
Vương Hỷ Quân hoàn toàn không tin lời mẹ mình nói lúc sáng, anh ta sợ mẹ mình tỉnh táo lại sẽ lại mắng người.
Khi ăn cơm mẹ đã thật sự chia tiền cho họ, nói về chuyện ra ở riêng thì anh ta mới tin những lời mẹ mình nói là thật.
"Ầm ĩ cả buổi mà con vẫn không tin mẹ sao? Con muốn đi thì cứ đi, mẹ còn muốn tìm thời gian để các con mời trưởng thôn và bí thư đến chứng kiến chúng ta chia ra ở riêng. Sau này các con sống cuộc sống của riêng mình, không cần cứ đến tìm mẹ hỏi cái này cái nọ. Đều đã lớn hết rồi mà cứ như chưa được cai sữa vậy."
Lý Thu Hiệp trước đây là một người cô độc, quanh năm suốt tháng cô đều chỉ ở một mình, không thích đi đâu cả.
Bây giờ trong nhà có nhiều người như vậy, con trai, con dâu, còn có thêm mấy đứa cháu.
Nói thật là cũng rất đuề huề nhưng cũng thật khó chịu.
"Vậy con nghe theo lời mẹ, con sẽ đưa Duyệt Duyệt về nhà mẹ đẻ."
Vương Hỷ Quân vừa được chia tiền, vợ anh ta lúc này đang rất vui mừng, có thể lấy tiền cho cha cô ấy chữa bệnh rồi.
Lý Thu Hiệp cũng nghĩ trong lòng, lần này nữ chính được chia tiền có lẽ sẽ không gây chia rẽ con trai chống lại mình nữa.
Nghĩ đến đây, Lý Thu Hiệp rất muốn chuyện vụng trộm giữa Vương Đức Phát và Mao Phương Phương sẽ sớm bị phát hiện.
Đến lúc đó cô sẽ ly hôn, sau đó sẽ xây cho mình một ngôi nhà trước, sau này sẽ ở một mình.
"Con thích cái cậu Ngô Quý đó phải không?"
"Dạ, chẳng phải mẹ đã biết rồi sao? Có phải mẹ đồng ý không?"
Vương Quế Hoa biết, chỉ cần mình van nài mẹ thì cái gì mẹ cô ta cũng đồng ý.
"Con nghĩ mà xem, nhà Ngô Quý chỉ có một gian nhà, anh trai cậu ta còn chưa kết hôn, nếu con thật sự gả vào nhà họ thì chẳng phải giặt quần áo mỗi ngày sao? Mẹ cũng vì tốt cho con, cho con luyện tập trước. Sao nào, con thích anh Ngô Quý của con như vậy, sau này không định giặt quần áo cho người ta à? "
Lý Thu Hiệp chỉ muốn để con gái mình nếm trải nỗi khổ cực sau khi lấy chồng, nếu cô ta vẫn muốn lấy chồng thì cô cũng sẽ chiều theo cô ta.
"Hả, anh Ngô Quý nói sẽ đối xử tốt với con, sẽ không để con giặt quần áo cho anh ấy và anh của anh ấy đâu!"
Khi Vương Quế Hoa nghĩ đến tương lai mình sẽ có vô số quần áo giặt mỗi ngày, cô ta có vẻ nao núng.
"Con nghĩ là sau khi lấy chồng đàn ông sẽ giặt quần áo cho con sao? Con hãy nhìn nhà chúng ta xem, anh trai của con có ai từng giặt quần áo chứ, họ đều phải ra ngoài làm việc kiếm tiền nuôi gia đình. Ở bên ngoài mệt nhọc suốt một ngày, về nhà còn phải giặt giũ, nấu cơm nữa, vậy cậu ta cưới con về để làm gì?"
Vương Quế Hoa đã hiểu ra sau những lời Lý Thu Hiệp nói.
"Vậy con sẽ học làm trước, chỉ là giặt giũ thôi mà, con thích anh ấy, con bằng lòng."
Mặc dù nghe có vẻ cạn lời nhưng Lý Thu Hiệp vẫn động viên cô ta.
"Đúng vậy, Quế Hoa con có thể làm được, chỉ là giặt giũ thôi mà, chuyện nhỏ! Đây là việc phải làm hằng ngày, tương lai con còn có con cái, những việc này đều là việc cần phải làm. Con nhìn mấy chị dâu của con xem, có ai mà chưa từng làm những việc này chứ? Có đúng không?"
Vương Quế Hoa ôm quần áo của mẹ mình đi ra ngoài, người từ nhỏ đến lớn chưa từng giặt quần áo, khi mẹ mình nói sau này sẽ phải giặt quần áo cho Ngô Quý, cô ta có cảm giác như sắp bay lên trời.
Lý Thu Hiệp lắc đầu: "Đây là yêu đương siêu cấp mù quáng."
Lý Thu Hiệp vừa định vào bếp đổ bao gạo vào cái khạp trong bếp thì thấy thằng ba đang tìm mình.
"Mẹ, sao mẹ lại dọn sang đây vậy? Mẹ cãi nhau với cha à?"
"Có chuyện muốn nói thì cứ nói? Chuyện người lớn con đừng quan tâm!"
"À chuyện là vầy, sáng nay mẹ nói cho con lấy xe đạp đưa Duyệt Duyệt về nhà mẹ đẻ ở vài ngày, chuyện này có được tính không?"
Vương Hỷ Quân hoàn toàn không tin lời mẹ mình nói lúc sáng, anh ta sợ mẹ mình tỉnh táo lại sẽ lại mắng người.
Khi ăn cơm mẹ đã thật sự chia tiền cho họ, nói về chuyện ra ở riêng thì anh ta mới tin những lời mẹ mình nói là thật.
"Ầm ĩ cả buổi mà con vẫn không tin mẹ sao? Con muốn đi thì cứ đi, mẹ còn muốn tìm thời gian để các con mời trưởng thôn và bí thư đến chứng kiến chúng ta chia ra ở riêng. Sau này các con sống cuộc sống của riêng mình, không cần cứ đến tìm mẹ hỏi cái này cái nọ. Đều đã lớn hết rồi mà cứ như chưa được cai sữa vậy."
Lý Thu Hiệp trước đây là một người cô độc, quanh năm suốt tháng cô đều chỉ ở một mình, không thích đi đâu cả.
Bây giờ trong nhà có nhiều người như vậy, con trai, con dâu, còn có thêm mấy đứa cháu.
Nói thật là cũng rất đuề huề nhưng cũng thật khó chịu.
"Vậy con nghe theo lời mẹ, con sẽ đưa Duyệt Duyệt về nhà mẹ đẻ."
Vương Hỷ Quân vừa được chia tiền, vợ anh ta lúc này đang rất vui mừng, có thể lấy tiền cho cha cô ấy chữa bệnh rồi.
Lý Thu Hiệp cũng nghĩ trong lòng, lần này nữ chính được chia tiền có lẽ sẽ không gây chia rẽ con trai chống lại mình nữa.
Nghĩ đến đây, Lý Thu Hiệp rất muốn chuyện vụng trộm giữa Vương Đức Phát và Mao Phương Phương sẽ sớm bị phát hiện.
Đến lúc đó cô sẽ ly hôn, sau đó sẽ xây cho mình một ngôi nhà trước, sau này sẽ ở một mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.