Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chủ
Chương 24:
Hoa Thất Tửu
18/04/2023
Ai có thể nghĩ đến, sẽ một ngày điểm mấu chốt của anh sẽ cứ thấp dần thấp dần, để một người không quan tâm anh tùy tiện đùa giỡn?
“Nguyễn Khanh Khanh…”
“Nguyễn Khanh Khanh…”
“Khanh… Khanh…”
“…”
Chỉ có thể là của anh.
Đầu ngón tay xoa chính môi mình, Kỳ Lan lần nữa mở mắt.
Theo thời gian từng ngày qua đi.
Cách thời gian rời đi càng ngày càng gần.
Nguyễn Khanh Khanh vẫn luôn nghiêm túc mà sắm vai bạch nguyệt quang. Đặc biệt là ở trước mặt Kỳ Lan, cô đem tình yêu dối trá tùy hứng làm bậy, không hề tự mình hiểu lấy mười hai cái từ này, hoàn toàn thể hiện tất cả.
Có mấy lần Nguyễn Khanh Khanh đều cảm thấy Kỳ Lan muốn đánh cô.
Nhưng mà thực sự Kỳ Lan cũng không có đánh.
Chỉ là sắc mặt anh đen như đáy nồi, ngữ khí nói chuyện cũng càng ngày càng lạnh lùng.
Ngược lại, đã tới thời điểm trong cốt truyện bạch nguyệt quang muốn “bắn pháo” cùng Kỳ Lan trên xe.
Giữa trưa tan học.
(Bản edit này được đăng duy nhất tại Dtruyen.com Khủng Long Ăn Mì. Những trang khác đều là ĂN CẮP. Hãy vào trang chính chủ đọc để truyện nhanh nhất và ủng hộ công sức của editor nhé.)
Nguyễn Khanh Khanh phát hiện mình không tìm thấy Kỳ Lan.
Cô cùng Kỳ Lan đều là học sinh lớp 12, nhưng lại không cùng học một lớp, cô ở lớp 12 ban 4, Kỳ Lan ở lớp 12 ban 13.
Từ cửa ban 13, Nguyễn Khanh Khanh không nhìn thấy một bóng người nào trong phòng học, lông mi màu đen cong thành cánh bướm nhẹ nhàng chớp chớp.
Buổi sáng, tiết học của Kỳ Lan tan học trước, cô gửi tin nhắn cho Kỳ Lan, hẹn ở cổng trường gặp mặt.
Kỳ Lan không có trả lời cô, cô lại gọi điện thoại cho anh, nhưng anh không có nhận máy.
Chờ đến giữa trưa tan học, cô lại gọi điện thoại lần nữa.
Di động anh hình như đã tắt nguồn.
Cô ở cổng trường đứng hơn nửa tiếng nhưng vẫn không thấy người.
Này thật là…
Xoay người rời khỏi ban 13, Nguyễn Khanh Khanh nghĩ nghĩ, móc di động ra ở trước bàn gọi điện thoại cho Mỹ Mỹ, hỏi cô ấy Kỳ Lan ở đâu.
Mỹ Mỹ là học sinh ban 4, là một tay bát quái lành nghề, tin tức kiếm tìm phát ra rất rộng, dựa vào trình độ nổi tiếng của Kỳ Lan ở Thánh Cao rất được hoan nghênh, nếu giờ phút này anh còn ở trong trường học, Mỹ Mỹ hẳn là sẽ biết chút tình huống mới đúng.
“Nguyễn Khanh Khanh…”
“Nguyễn Khanh Khanh…”
“Khanh… Khanh…”
“…”
Chỉ có thể là của anh.
Đầu ngón tay xoa chính môi mình, Kỳ Lan lần nữa mở mắt.
Theo thời gian từng ngày qua đi.
Cách thời gian rời đi càng ngày càng gần.
Nguyễn Khanh Khanh vẫn luôn nghiêm túc mà sắm vai bạch nguyệt quang. Đặc biệt là ở trước mặt Kỳ Lan, cô đem tình yêu dối trá tùy hứng làm bậy, không hề tự mình hiểu lấy mười hai cái từ này, hoàn toàn thể hiện tất cả.
Có mấy lần Nguyễn Khanh Khanh đều cảm thấy Kỳ Lan muốn đánh cô.
Nhưng mà thực sự Kỳ Lan cũng không có đánh.
Chỉ là sắc mặt anh đen như đáy nồi, ngữ khí nói chuyện cũng càng ngày càng lạnh lùng.
Ngược lại, đã tới thời điểm trong cốt truyện bạch nguyệt quang muốn “bắn pháo” cùng Kỳ Lan trên xe.
Giữa trưa tan học.
(Bản edit này được đăng duy nhất tại Dtruyen.com Khủng Long Ăn Mì. Những trang khác đều là ĂN CẮP. Hãy vào trang chính chủ đọc để truyện nhanh nhất và ủng hộ công sức của editor nhé.)
Nguyễn Khanh Khanh phát hiện mình không tìm thấy Kỳ Lan.
Cô cùng Kỳ Lan đều là học sinh lớp 12, nhưng lại không cùng học một lớp, cô ở lớp 12 ban 4, Kỳ Lan ở lớp 12 ban 13.
Từ cửa ban 13, Nguyễn Khanh Khanh không nhìn thấy một bóng người nào trong phòng học, lông mi màu đen cong thành cánh bướm nhẹ nhàng chớp chớp.
Buổi sáng, tiết học của Kỳ Lan tan học trước, cô gửi tin nhắn cho Kỳ Lan, hẹn ở cổng trường gặp mặt.
Kỳ Lan không có trả lời cô, cô lại gọi điện thoại cho anh, nhưng anh không có nhận máy.
Chờ đến giữa trưa tan học, cô lại gọi điện thoại lần nữa.
Di động anh hình như đã tắt nguồn.
Cô ở cổng trường đứng hơn nửa tiếng nhưng vẫn không thấy người.
Này thật là…
Xoay người rời khỏi ban 13, Nguyễn Khanh Khanh nghĩ nghĩ, móc di động ra ở trước bàn gọi điện thoại cho Mỹ Mỹ, hỏi cô ấy Kỳ Lan ở đâu.
Mỹ Mỹ là học sinh ban 4, là một tay bát quái lành nghề, tin tức kiếm tìm phát ra rất rộng, dựa vào trình độ nổi tiếng của Kỳ Lan ở Thánh Cao rất được hoan nghênh, nếu giờ phút này anh còn ở trong trường học, Mỹ Mỹ hẳn là sẽ biết chút tình huống mới đúng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.