Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chủ
Chương 29:
Hoa Thất Tửu
18/04/2023
Nhưng mà, anh có thể cảm nhận được sự hờ hững cùng không chú tâm của cô đằng sau dục vọng đó.
Cánh môi thơm hơi hơi khép vào mở ra, giây tiếp theo, đầu lưỡi cô liền xâm nhập vào khoang miệng anh, nhiệt tình như lửa dây dưa với anh.
Hốc mắt bỗng nhiên nóng lên, trong một chớp mắt, đôi mắt chứa đầy ánh sáng của Kỳ Lan dường như rách ra một chút.
Mà sự sáng suốt thanh tỉnh của anh, so với lúc trước đã ảm đạm đi rất nhiều.
Đôi tay đang giữ chặt tay cô dần dần buông ra.
Kỳ Lan cảm thấy mình giống như trò cười, chỉ vài giây trước thôi anh có ý niệm một lòng muốn lái xe thật nhanh về chung cư mà giờ phút này..
Lòng áy náy, đau đớn, hối hận, không biết phải làm sao… lúc trước của anh, cũng như một trò hề vậy.
(Bản edit này được đăng duy nhất tại Dtruyen.com Khủng Long Ăn Mì. Những trang khác đều là ĂN CẮP. Hãy vào trang chính chủ đọc để truyện nhanh nhất và ủng hộ công sức của editor nhé.)
…
Khốn khiếp.
Nguyễn Khanh Khanh.
Em mẹ nó thật là khốn khiếp.
…
Nguyễn Khanh Khanh đối với sự biến đổi khác thường trong nội tâm Kỳ Lan hoàn toàn không hay biết tí gì.
Cô rất nghiêm túc mà đi theo nội dung cốt truyện.
Ở lúc Kỳ Lan buông tay cô ra, cô hơi dừng lại một chút rất mới lạ mà tiếp tục dùng một tay cởi bỏ dây lưng, đồng thời khiến cho nụ hôn càng ngày càng nóng bỏng, triền miên.
Không gian chỗ tay lái rất nhỏ hẹp, không tốt để có thể thao tác cởi dây lưng ra.
Nguyễn Khanh Khanh duy trì tư thế đó một lúc lâu.
Cũng vẫn không thể đem dây lưng cởi ra được.
Nguyễn Khanh Khanh: “...”
Yên lặng rời khỏi môi chàng trai, đôi tay Nguyễn Khanh Khanh chuẩn bị tập trung cởi bỏ dây lưng của Kỳ Lan.
Trong lúc lơ đãng tầm mắt cô đảo qua khuôn mặt Kỳ Lan, Nguyễn Khanh Khanh đột ngột sửng sốt.
Biểu tình của người này…
Hừm.
Mặc kệ.
Nguyễn Khanh Khanh đối mặt với khuôn mặt đen xì lạnh lùng của Kỳ Lan có thể nói là đã quá quen thuộc.
Có thể nói, ngoại trừ lúc đầu hai người mới ở bên nhau, Kỳ Lan còn cười ôn nhu, lời nói nhỏ nhẹ như gió xuân đối với cô ra, càng về sau anh đối đãi với bạch nguyệt quang là cô đây, thái độ Kỳ Lan có thể nói là càng ngày càng kém.
Cánh môi thơm hơi hơi khép vào mở ra, giây tiếp theo, đầu lưỡi cô liền xâm nhập vào khoang miệng anh, nhiệt tình như lửa dây dưa với anh.
Hốc mắt bỗng nhiên nóng lên, trong một chớp mắt, đôi mắt chứa đầy ánh sáng của Kỳ Lan dường như rách ra một chút.
Mà sự sáng suốt thanh tỉnh của anh, so với lúc trước đã ảm đạm đi rất nhiều.
Đôi tay đang giữ chặt tay cô dần dần buông ra.
Kỳ Lan cảm thấy mình giống như trò cười, chỉ vài giây trước thôi anh có ý niệm một lòng muốn lái xe thật nhanh về chung cư mà giờ phút này..
Lòng áy náy, đau đớn, hối hận, không biết phải làm sao… lúc trước của anh, cũng như một trò hề vậy.
(Bản edit này được đăng duy nhất tại Dtruyen.com Khủng Long Ăn Mì. Những trang khác đều là ĂN CẮP. Hãy vào trang chính chủ đọc để truyện nhanh nhất và ủng hộ công sức của editor nhé.)
…
Khốn khiếp.
Nguyễn Khanh Khanh.
Em mẹ nó thật là khốn khiếp.
…
Nguyễn Khanh Khanh đối với sự biến đổi khác thường trong nội tâm Kỳ Lan hoàn toàn không hay biết tí gì.
Cô rất nghiêm túc mà đi theo nội dung cốt truyện.
Ở lúc Kỳ Lan buông tay cô ra, cô hơi dừng lại một chút rất mới lạ mà tiếp tục dùng một tay cởi bỏ dây lưng, đồng thời khiến cho nụ hôn càng ngày càng nóng bỏng, triền miên.
Không gian chỗ tay lái rất nhỏ hẹp, không tốt để có thể thao tác cởi dây lưng ra.
Nguyễn Khanh Khanh duy trì tư thế đó một lúc lâu.
Cũng vẫn không thể đem dây lưng cởi ra được.
Nguyễn Khanh Khanh: “...”
Yên lặng rời khỏi môi chàng trai, đôi tay Nguyễn Khanh Khanh chuẩn bị tập trung cởi bỏ dây lưng của Kỳ Lan.
Trong lúc lơ đãng tầm mắt cô đảo qua khuôn mặt Kỳ Lan, Nguyễn Khanh Khanh đột ngột sửng sốt.
Biểu tình của người này…
Hừm.
Mặc kệ.
Nguyễn Khanh Khanh đối mặt với khuôn mặt đen xì lạnh lùng của Kỳ Lan có thể nói là đã quá quen thuộc.
Có thể nói, ngoại trừ lúc đầu hai người mới ở bên nhau, Kỳ Lan còn cười ôn nhu, lời nói nhỏ nhẹ như gió xuân đối với cô ra, càng về sau anh đối đãi với bạch nguyệt quang là cô đây, thái độ Kỳ Lan có thể nói là càng ngày càng kém.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.