Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chủ
Chương 5:
Hoa Thất Tửu
06/04/2023
chương 5:
Hầu kết khẽ lăn lộn, thiếu niên nhàn nhạt "Ừm" một chút, thuần thục từ trong tủ đầu giường lấy ra hai xấp tiền, ném xuống dưới chân giường.
Đó là một hành động tương tự như một sự xúc phạm.
Nguyễn Khanh Khanh thấy thể đúng lúc cắn cắn môi, trên mặt thích hợp lộ ra vẻ mặt khuất nhục.
Nhưng trong nháy mắt cô đã khôi phục bình thường, có chút ý tử dám giận không dám nói.
Kỳ Lan ban đầu đưa tiền cho cô, lúc đưa đồ cho cô, còn có thể nói nói cười cười mấy câu trêu chọc, nhưng gần đây anh càng ngày giống như càng thêm trầm mặc, giống như hôm nay, anh trực tiếp ném tiền xuống đất, không thèm nói một lời nào với cô cả.
Nguyễn Khanh Khanh đứng tại chỗ chờ một lát, anh vẫn không nói gì, thậm chí còn cúi đầu nhìn cũng không thèm nhìn về phía cô.
Chậc chậc.
Điều này thực sự là ...
Thật tuyệt vời.
Suy nghĩ một chút dựa theo tính cách của bạch nguyệt quang, bây giờ cô nên làm như thế nào?
Nguyễn Khanh Khanh hừ nhẹ một tiếng, tiến lên cầm lấy hai vạn, đi đến bàn làm việc, đem tiền bỏ vào trong túi xách của cô, xách cặp sách trực tiếp rời đi.
Khi cô bước ra khỏi phòng ngủ, để thể hiện cho anh thấy rằng cô đang rất tức giận.
Lúc đóng cửa, Nguyễn Khanh Khanh cố ý tạo ra tiếng động rất lớn.
Căn chung cư này là của Kỳ Lan.
Cả hai đều đã quan hệ tình dục ở đây rất nhiều lần.
Nguyễn Khanh Khanh cảm thấy lúc này Kỳ Lan trong phòng ngủ, chắc là đang nóng nảy mắng chửi cô vài câu, sắc mặt cũng sẽ lộ rõ một chút trào phúng khinh bỉ cô.
Dù sao, thời điểm này Kỳ Lan cũng đã bắt đầu khinh bỉ cô.
Và cô cũng sẽ sớm không còn là bạch nguyệt quang của anh nữa rồi.
Thánh cao là một trường trung học quý tộc.
Nguyễn Khanh Khanh là hoa khôi của trường Thánh cao, hiện tại cô đang học năm thứ ba.
Ăn sáng xong ở cửa hàng ăn sáng gần trường học, Nguyễn Khanh Khanh chậm rãi bước vào khuôn viên trường học, đi đến tòa nhà giảng dạy, cô mới sờ sờ khuôn mặt của minh, ý thức được mình hiện tại vẫn còn để mặt mộc, hôm nay cô không có trang điểm.
Thôi uên đi, nữ sinh trung học thỉnh thoảng không trang điểm cũng không có gì là không tốt cả.
Nguyễn Khanh Khanh buông tay xuống, tiếp tục chậm rì rì đi về phía trước.
Không chậm không được.
Hầu kết khẽ lăn lộn, thiếu niên nhàn nhạt "Ừm" một chút, thuần thục từ trong tủ đầu giường lấy ra hai xấp tiền, ném xuống dưới chân giường.
Đó là một hành động tương tự như một sự xúc phạm.
Nguyễn Khanh Khanh thấy thể đúng lúc cắn cắn môi, trên mặt thích hợp lộ ra vẻ mặt khuất nhục.
Nhưng trong nháy mắt cô đã khôi phục bình thường, có chút ý tử dám giận không dám nói.
Kỳ Lan ban đầu đưa tiền cho cô, lúc đưa đồ cho cô, còn có thể nói nói cười cười mấy câu trêu chọc, nhưng gần đây anh càng ngày giống như càng thêm trầm mặc, giống như hôm nay, anh trực tiếp ném tiền xuống đất, không thèm nói một lời nào với cô cả.
Nguyễn Khanh Khanh đứng tại chỗ chờ một lát, anh vẫn không nói gì, thậm chí còn cúi đầu nhìn cũng không thèm nhìn về phía cô.
Chậc chậc.
Điều này thực sự là ...
Thật tuyệt vời.
Suy nghĩ một chút dựa theo tính cách của bạch nguyệt quang, bây giờ cô nên làm như thế nào?
Nguyễn Khanh Khanh hừ nhẹ một tiếng, tiến lên cầm lấy hai vạn, đi đến bàn làm việc, đem tiền bỏ vào trong túi xách của cô, xách cặp sách trực tiếp rời đi.
Khi cô bước ra khỏi phòng ngủ, để thể hiện cho anh thấy rằng cô đang rất tức giận.
Lúc đóng cửa, Nguyễn Khanh Khanh cố ý tạo ra tiếng động rất lớn.
Căn chung cư này là của Kỳ Lan.
Cả hai đều đã quan hệ tình dục ở đây rất nhiều lần.
Nguyễn Khanh Khanh cảm thấy lúc này Kỳ Lan trong phòng ngủ, chắc là đang nóng nảy mắng chửi cô vài câu, sắc mặt cũng sẽ lộ rõ một chút trào phúng khinh bỉ cô.
Dù sao, thời điểm này Kỳ Lan cũng đã bắt đầu khinh bỉ cô.
Và cô cũng sẽ sớm không còn là bạch nguyệt quang của anh nữa rồi.
Thánh cao là một trường trung học quý tộc.
Nguyễn Khanh Khanh là hoa khôi của trường Thánh cao, hiện tại cô đang học năm thứ ba.
Ăn sáng xong ở cửa hàng ăn sáng gần trường học, Nguyễn Khanh Khanh chậm rãi bước vào khuôn viên trường học, đi đến tòa nhà giảng dạy, cô mới sờ sờ khuôn mặt của minh, ý thức được mình hiện tại vẫn còn để mặt mộc, hôm nay cô không có trang điểm.
Thôi uên đi, nữ sinh trung học thỉnh thoảng không trang điểm cũng không có gì là không tốt cả.
Nguyễn Khanh Khanh buông tay xuống, tiếp tục chậm rì rì đi về phía trước.
Không chậm không được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.