Xuyên Thành Bạn Gái Cũ Của Nam Chính Hào Môn
Chương 19:
Chỉ Chỉ Bất Túy
06/04/2024
Làm xong tất cả những chuyện này, Thẩm An An cảm thấy mình như vừa hoàn thành xong một nhiệm vụ vô cùng gian khổ, cô mệt đến mức nằm sõng soài trên giường.
Mắt cô nhìn trần nhà, từ tận đáy lòng thở dài một hơi, nếu không phải vì lấp cái hố to tướng mà nữ phụ "Thẩm An An" đào cho cô thì lấy bản tính của cô mà nói, căn bản là không muốn lao lực bám theo làm hoà với Lục Tu Viễn như vậy, đối với cô mà nói Lục Tu Viễn chỉ là một người xa lạ, cô làm như vậy hoàn toàn là vì muốn giữ được cái mạng nhỏ này của mình!
Lúc này, điện thoại đột nhiên vang lên, Thẩm An An hoảng sợ, cô còn tưởng là Lục Tu Viễn gọi điện thoại tới, nhanh chóng bò dậy nhận điện thoại. Kết quả là khi cô cầm lấy điện thoại, lại nhìn thấy cái tên Tưởng Hồng Mai, Thẩm An An lập tức trở nên uể oải, do dự một lát mới nhận điện thoại.
Điện thoại được kết nối, giọng nói của Tưởng Hồng Mai truyền tới: "Thẩm An An, những hot search hôm nay của cô là chuyện gì vậy?"
"Thì chuyện là như vậy đấy!" Thẩm An An không chút để ý nói.
"Không phải do chính cô mua sao?" Tưởng Hồng Mai hỏi.
Thẩm An An lập tức cười ha ha, không quá khách khí nói: "Công ty không chi tiền mua hot search cho tôi, chị muốn tôi tự mình mua hot search sao?"
Không thể không nói, cái người đại diện Tưởng Hồng Mai này năng lực nghiệp vụ thật sự chẳng ra làm sao, cho dù là phương diện nào cũng không theo kịp dư luận, cô phải vất vả mới có hai cái hot search từ trên trời rơi xuống, cô ta còn nghi ngờ có phải là do nghệ sĩ của mình mua hay không, thật là hài hước.
Tưởng Hồng Mai xấu hổ ho khan một tiếng, cô ta không muốn đầu tư quá nhiều vào Thẩm An An, dù sao thì Thẩm An An cũng không kiếm được tiền cho cô ta nên bèn nói lảng sang chuyện khác: "Cô có gọi điện thoại cho Hàn thiếu không?"
"Tôi mới vừa quay phim xong." Ý là cô không có thời gian gọi, đương nhiên cũng không muốn gọi.
"Vậy chút nữa cô gọi cho anh ta đi, tôi nghe nói công ty W&Y đang tìm kiếm người phát ngôn theo quý tiếp theo của Thải Trang, cô nịnh nọt anh ta tốt một chút, tranh thủ bắt lấy cái đại ngôn này đi." Tưởng Hồng Mai không nghe ra câu nói ý trên mặt chữ của Thẩm An An, còn đưa ra chủ ý Thẩm An An lấy tài nguyên từ chỗ của Hàn Lâm Chiêu.
Thẩm An An trợn mắt nhìn trời, nói cho có lệ: "Tôi muốn đi tắm rửa, tôi cúp máy trước đây." Nói xong cô liền cúp điện thoại, ném nó xuống bên cạnh giường.
Cô phải lên kế hoạch cẩn thận để mau chóng đá bay cái người đại diện Tưởng Hồng Mai ghê tởm này, Thẩm An An nghĩ như vậy.
…
Trong phòng làm việc, Lục Tu Viễn phải tăng ca để hoàn thành báo cáo phân tích tổng giám đốc giao cho, cuối cùng anh cũng làm xong, anh rũ mắt nhìn thời gian bên dưới góc phải của máy tính, đã gần mười rưỡi tối rồi.
Lục Tu Viễn sao lưu xong bản phân tích báo cáo, tắt máy tính đi, đứng dậy mặc áo khoác lên đi ra khỏi phòng làm việc.
Đi thang máy xuống lầu, Lục Tu Viễn mới vừa đi ra khỏi tòa nhà văn phòng thì một chiếc Lincoln màu đen chạy tới chắn đường đi của anh.
Lục Tu Viễn dừng bước chân lại, anh chỉ nhìn thấy một người đàn ông trung niên tóc điểm hoa râm mặc một bộ âu phục màu xám mở cửa xe bước xuống.
Bác Trung cung kính cúi đầu với Lục Tu Viễn, trên mặt không nén được kích động nói: "Thiếu gia, cuối cùng tôi cũng tìm được ngài rồi."
Mắt cô nhìn trần nhà, từ tận đáy lòng thở dài một hơi, nếu không phải vì lấp cái hố to tướng mà nữ phụ "Thẩm An An" đào cho cô thì lấy bản tính của cô mà nói, căn bản là không muốn lao lực bám theo làm hoà với Lục Tu Viễn như vậy, đối với cô mà nói Lục Tu Viễn chỉ là một người xa lạ, cô làm như vậy hoàn toàn là vì muốn giữ được cái mạng nhỏ này của mình!
Lúc này, điện thoại đột nhiên vang lên, Thẩm An An hoảng sợ, cô còn tưởng là Lục Tu Viễn gọi điện thoại tới, nhanh chóng bò dậy nhận điện thoại. Kết quả là khi cô cầm lấy điện thoại, lại nhìn thấy cái tên Tưởng Hồng Mai, Thẩm An An lập tức trở nên uể oải, do dự một lát mới nhận điện thoại.
Điện thoại được kết nối, giọng nói của Tưởng Hồng Mai truyền tới: "Thẩm An An, những hot search hôm nay của cô là chuyện gì vậy?"
"Thì chuyện là như vậy đấy!" Thẩm An An không chút để ý nói.
"Không phải do chính cô mua sao?" Tưởng Hồng Mai hỏi.
Thẩm An An lập tức cười ha ha, không quá khách khí nói: "Công ty không chi tiền mua hot search cho tôi, chị muốn tôi tự mình mua hot search sao?"
Không thể không nói, cái người đại diện Tưởng Hồng Mai này năng lực nghiệp vụ thật sự chẳng ra làm sao, cho dù là phương diện nào cũng không theo kịp dư luận, cô phải vất vả mới có hai cái hot search từ trên trời rơi xuống, cô ta còn nghi ngờ có phải là do nghệ sĩ của mình mua hay không, thật là hài hước.
Tưởng Hồng Mai xấu hổ ho khan một tiếng, cô ta không muốn đầu tư quá nhiều vào Thẩm An An, dù sao thì Thẩm An An cũng không kiếm được tiền cho cô ta nên bèn nói lảng sang chuyện khác: "Cô có gọi điện thoại cho Hàn thiếu không?"
"Tôi mới vừa quay phim xong." Ý là cô không có thời gian gọi, đương nhiên cũng không muốn gọi.
"Vậy chút nữa cô gọi cho anh ta đi, tôi nghe nói công ty W&Y đang tìm kiếm người phát ngôn theo quý tiếp theo của Thải Trang, cô nịnh nọt anh ta tốt một chút, tranh thủ bắt lấy cái đại ngôn này đi." Tưởng Hồng Mai không nghe ra câu nói ý trên mặt chữ của Thẩm An An, còn đưa ra chủ ý Thẩm An An lấy tài nguyên từ chỗ của Hàn Lâm Chiêu.
Thẩm An An trợn mắt nhìn trời, nói cho có lệ: "Tôi muốn đi tắm rửa, tôi cúp máy trước đây." Nói xong cô liền cúp điện thoại, ném nó xuống bên cạnh giường.
Cô phải lên kế hoạch cẩn thận để mau chóng đá bay cái người đại diện Tưởng Hồng Mai ghê tởm này, Thẩm An An nghĩ như vậy.
…
Trong phòng làm việc, Lục Tu Viễn phải tăng ca để hoàn thành báo cáo phân tích tổng giám đốc giao cho, cuối cùng anh cũng làm xong, anh rũ mắt nhìn thời gian bên dưới góc phải của máy tính, đã gần mười rưỡi tối rồi.
Lục Tu Viễn sao lưu xong bản phân tích báo cáo, tắt máy tính đi, đứng dậy mặc áo khoác lên đi ra khỏi phòng làm việc.
Đi thang máy xuống lầu, Lục Tu Viễn mới vừa đi ra khỏi tòa nhà văn phòng thì một chiếc Lincoln màu đen chạy tới chắn đường đi của anh.
Lục Tu Viễn dừng bước chân lại, anh chỉ nhìn thấy một người đàn ông trung niên tóc điểm hoa râm mặc một bộ âu phục màu xám mở cửa xe bước xuống.
Bác Trung cung kính cúi đầu với Lục Tu Viễn, trên mặt không nén được kích động nói: "Thiếu gia, cuối cùng tôi cũng tìm được ngài rồi."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.