Xuyên Thành Chị Gái Của Tra Công
Chương 11: – Chỉ Nhìn Một Cái Thôi
Điền Viên Phao
06/10/2023
Một vị khách Alpha bước đến gần Lục Từ, tùy tay lấy một ly sâm panh từ khay của cậu.
"Trông xinh đẹp như vậy mà lại là một Beta à."
Lục Từ đã nghe câu này rất nhiều lần rồi.
"Trông cậu còn rất trẻ, cậu vẫn còn là học sinh sao?"
Lục Từ không trả lời, khi muốn bưng khay rượu rời đi thì lại bị vị khách Alpha kia ngăn lại.
“Một tên phục vụ mà cũng dám làm bộ làm tịch với tao à?” Gã khách quý này đã quen được mọi người vây quanh, làm sao có thể chịu được khi bị những người hạ đẳng như Lục Từ phớt lờ cơ chứ.
Lục Từ ngẩng đầu, vẻ mặt lãnh đạm liếc cậu ta một cái, ánh mắt sắc bén, lộ rõ địch ý.
“Ánh mắt mày trông cũng không tồi đâu.” Hứng thú của gã khách quý đã hoàn toàn bị khơi mào.
Hắn nắm lấy cổ tay Lục Từ rồi kéo cậu vào vườn hoa nhỏ bên cạnh.
Từ tầng hai, Tô Kiều vẫn luôn quan sát Lục Từ, cô thầm nghĩ, không hay rồi.
Lần trước cậu còn dùng một con dao găm nhỏ để uy hiếp cô, bộ dạng hung hãn như vậy, sao lần này lại bị hắn dễ dàng kéo vào vườn hoa nhỏ thế kia?
Tô Kiều một tay chống lan can, trực tiếp từ lầu hai nhảy xuống.
Sau khi tiếp đất, cô mới bàng hoàng nhận ra mình vừa làm gì.
Cứ như vậy, cô từ lầu hai nhảy xuống?
Này ít nhất cũng phải đến năm mét đó!
Tố chất thể chất của nguyên thân quả thực chẳng khác gì lính linh nhuệ trong bộ đội đặc chủng hết, khó trách lại được gọi là thiếu nữ thiên tài, đến một phế vật như cô nằm trong cơ thể này mà còn có thể thực hiện được những động tác khó khăn như vậy cơ mà.
Nhưng bây giờ không phải thời gian để cô cảm thán bản thân trâu bò như thế nào, Tô Kiều vội vàng đi vào khu vườn nhỏ.
Khu vườn nhỏ tối đen như mực, chỉ có vài ngọn đèn sàn thắp sáng lờ mờ.
Tối lửa tắt lại lại càng dễ làm việc.
Cũng có vài đôi đang làm việc trong vườn hoa nhỏ này nữa.
Sau khi Tô Kiều vô tình làm kinh động hai đôi đang vụng trộm ở đây, cuối cùng cô cũng nhìn thấy Lục Từ.
Cậu trai vẫn quần áo hoàn chỉnh, tùy tay ném chiếc cà vạt trong tay xuống, sau đó chậm rãi bước ra ngoài.
Vừa rồi có nhiều khách khứa như vậy, cậu cũng không tiện xuống tay.
Sau khi bị kéo vào lùm cây, Lục Từ đã nhanh chóng phản kích. Cậu tùy tay kéo cà vạt của tên khách xuống rồi siết quanh cổ hắn, mãi đến khi hắn ta ngất đi thì cậu mới buông tay.
Loại chuyện này cậu đã làm quá nhiều lần rồi, Lục Từ cũng đã cực kỳ nhuần nhuyễn.
Nhưng cậu lại không ngờ, khi mình vừa bước ra khỏi vườn nhỏ nhỏ kia, trước mặt lại xuất hiện một Alpha khác.
Hơn nữa lại còn là một Alpha chất lượng hàng đầu nữa.
Lục Từ biết khuôn mặt này, trong lần huấn luyện bắn súng lần trước, cô đứng bên cạnh Tô Duật Bạch.
Và còn cả lần trước nữa, trong câu lạc bộ bắn súng kia, cũng là cô đột nhiên xuất hiện, mới ngăn không cho Cố Phỉ Thanh ra tay.
Lục Từ không chắc liệu cô có nhận ra mình hay không.
Cậu có nghe Lương Thần thảo luận với những người khác về cô. Cô là con gái đầu của nhà họ Tô, vừa nhập học lần nữa sau một năm tạm nghĩ, là một Alpha cấp bậc thiên tài.
Nhưng Lục Từ cũng chưa thật sự chú ý nhiều đến cô.
Một nhân vật trời sinh đã khiến người ta lóa mắt như vậy, trước nay vốn không phải là người ở cùng một thế giới với cậu.
Trong khu vườn nhỏ, tràn ngập hương hoa.
Miếng dán pheromone trên người cô đã chặn lại khứu giác của Lục Từ.
Cái gọi là miếng dán pheromone chính là một loại miếng dán có thể mô phỏng mùi hương của pheromone.
Nó là phiên bản nâng cấp của miếng dán ngăn chặn, không chỉ có thể bịch kín pheromone của bản thân, mà còn có chức năng ngụy trang pheromone nữa.
Kể từ sau tiết sinh lý cuối cùng, Tô Kiều đã trở bề bù lại ngay một đống kiến thức liên quan đến ABO, rồi phát hiện ra sự tồn tại của một thứ kỳ diệu như là miếng dán pheromone loại này.
Cô không muốn để Lục Từ biết rằng cô là người đã đánh dấu tạm thời cho cậu lần trước.
Bởi vì đánh dấu tạm thời không chỉ ảnh hưởng đến Alpha, mà còn ảnh hưởng đến cả Omega nữa.
Họ sẽ sinh ra ý lại vào Alpha đã đánh dấu tạm thời cho mình.
Tô Kiều không muốn liên quan gì đến Lục Từ cả, vì vậy cô đã lập tức đặt mua miếng dán pheromone có tác dụng nguỵ trang này để thay thế cho miếng dán ngăn chặn mà lâu nay cô dùng.
Lục Từ ngửi thấy một mùi biển cả mằn mặn.
Đó là mùi pheromone từ trên người cô gái trước mắt cậu.
Nhưng theo Lục Từ thấy, mùi này có chút không phù hợp với cô gái này.
Lục Từ cảm thấy cơ thể mình vô thức run lên khi cô đến gần.
Đây là phản ứng bản năng của Omega đối với Alpha. Ngay cả khi Alpha không giải phóng pheromone để đàn áp, Omega vẫn sẽ cảm thấy khó chịu.
Tô Kiều cũng không biết tại sao, khi cô đến đây, cô rõ ràng chỉ nghĩ là thấy Lục Từ bình an thì sẽ lập tức đi ngay, nhưng chờ đến khi cô kịp nhận ra, cô đã đứng trước mặt cậu thiếu niên này rồi.
Hai người họ có cùng chiều cao, đứng đối diện nhau.
Tô Kiều có thể ngửi thấy mùi pheromone mà cô đã để lại trên người Lục Từ, lúc này mùi đã phai đi đáng kể.
Đây là một chuyện tốt, nhưng không hiểu sao tâm tình của cô lại bắt đầu cảm thấy cáu kỉnh.
Cô muốn cắn một phát nữa, để toàn bộ cơ thể cậu tràn ngập pheromone của mình.
Tô Kiều đã suy nghĩ này của chính mình doạ cho hết hồn.
Cô trừng mắt nhìn Lục Từ, sau đó đột nhiên xoay người bỏ chạy.
Lục Từ giấu con dao nhỏ của mình giữa khe hở các ngón tay, nhìn chằm chằm vào bóng lưng đang chạy trối chết của cô gái kia, rồi đưa tay chạm vào miếng dán ngăn chặn của mình với vẻ mặt phức tạp.
*
Kiều Kiều: Xấu hổ chạy trốn JPG.
"Trông xinh đẹp như vậy mà lại là một Beta à."
Lục Từ đã nghe câu này rất nhiều lần rồi.
"Trông cậu còn rất trẻ, cậu vẫn còn là học sinh sao?"
Lục Từ không trả lời, khi muốn bưng khay rượu rời đi thì lại bị vị khách Alpha kia ngăn lại.
“Một tên phục vụ mà cũng dám làm bộ làm tịch với tao à?” Gã khách quý này đã quen được mọi người vây quanh, làm sao có thể chịu được khi bị những người hạ đẳng như Lục Từ phớt lờ cơ chứ.
Lục Từ ngẩng đầu, vẻ mặt lãnh đạm liếc cậu ta một cái, ánh mắt sắc bén, lộ rõ địch ý.
“Ánh mắt mày trông cũng không tồi đâu.” Hứng thú của gã khách quý đã hoàn toàn bị khơi mào.
Hắn nắm lấy cổ tay Lục Từ rồi kéo cậu vào vườn hoa nhỏ bên cạnh.
Từ tầng hai, Tô Kiều vẫn luôn quan sát Lục Từ, cô thầm nghĩ, không hay rồi.
Lần trước cậu còn dùng một con dao găm nhỏ để uy hiếp cô, bộ dạng hung hãn như vậy, sao lần này lại bị hắn dễ dàng kéo vào vườn hoa nhỏ thế kia?
Tô Kiều một tay chống lan can, trực tiếp từ lầu hai nhảy xuống.
Sau khi tiếp đất, cô mới bàng hoàng nhận ra mình vừa làm gì.
Cứ như vậy, cô từ lầu hai nhảy xuống?
Này ít nhất cũng phải đến năm mét đó!
Tố chất thể chất của nguyên thân quả thực chẳng khác gì lính linh nhuệ trong bộ đội đặc chủng hết, khó trách lại được gọi là thiếu nữ thiên tài, đến một phế vật như cô nằm trong cơ thể này mà còn có thể thực hiện được những động tác khó khăn như vậy cơ mà.
Nhưng bây giờ không phải thời gian để cô cảm thán bản thân trâu bò như thế nào, Tô Kiều vội vàng đi vào khu vườn nhỏ.
Khu vườn nhỏ tối đen như mực, chỉ có vài ngọn đèn sàn thắp sáng lờ mờ.
Tối lửa tắt lại lại càng dễ làm việc.
Cũng có vài đôi đang làm việc trong vườn hoa nhỏ này nữa.
Sau khi Tô Kiều vô tình làm kinh động hai đôi đang vụng trộm ở đây, cuối cùng cô cũng nhìn thấy Lục Từ.
Cậu trai vẫn quần áo hoàn chỉnh, tùy tay ném chiếc cà vạt trong tay xuống, sau đó chậm rãi bước ra ngoài.
Vừa rồi có nhiều khách khứa như vậy, cậu cũng không tiện xuống tay.
Sau khi bị kéo vào lùm cây, Lục Từ đã nhanh chóng phản kích. Cậu tùy tay kéo cà vạt của tên khách xuống rồi siết quanh cổ hắn, mãi đến khi hắn ta ngất đi thì cậu mới buông tay.
Loại chuyện này cậu đã làm quá nhiều lần rồi, Lục Từ cũng đã cực kỳ nhuần nhuyễn.
Nhưng cậu lại không ngờ, khi mình vừa bước ra khỏi vườn nhỏ nhỏ kia, trước mặt lại xuất hiện một Alpha khác.
Hơn nữa lại còn là một Alpha chất lượng hàng đầu nữa.
Lục Từ biết khuôn mặt này, trong lần huấn luyện bắn súng lần trước, cô đứng bên cạnh Tô Duật Bạch.
Và còn cả lần trước nữa, trong câu lạc bộ bắn súng kia, cũng là cô đột nhiên xuất hiện, mới ngăn không cho Cố Phỉ Thanh ra tay.
Lục Từ không chắc liệu cô có nhận ra mình hay không.
Cậu có nghe Lương Thần thảo luận với những người khác về cô. Cô là con gái đầu của nhà họ Tô, vừa nhập học lần nữa sau một năm tạm nghĩ, là một Alpha cấp bậc thiên tài.
Nhưng Lục Từ cũng chưa thật sự chú ý nhiều đến cô.
Một nhân vật trời sinh đã khiến người ta lóa mắt như vậy, trước nay vốn không phải là người ở cùng một thế giới với cậu.
Trong khu vườn nhỏ, tràn ngập hương hoa.
Miếng dán pheromone trên người cô đã chặn lại khứu giác của Lục Từ.
Cái gọi là miếng dán pheromone chính là một loại miếng dán có thể mô phỏng mùi hương của pheromone.
Nó là phiên bản nâng cấp của miếng dán ngăn chặn, không chỉ có thể bịch kín pheromone của bản thân, mà còn có chức năng ngụy trang pheromone nữa.
Kể từ sau tiết sinh lý cuối cùng, Tô Kiều đã trở bề bù lại ngay một đống kiến thức liên quan đến ABO, rồi phát hiện ra sự tồn tại của một thứ kỳ diệu như là miếng dán pheromone loại này.
Cô không muốn để Lục Từ biết rằng cô là người đã đánh dấu tạm thời cho cậu lần trước.
Bởi vì đánh dấu tạm thời không chỉ ảnh hưởng đến Alpha, mà còn ảnh hưởng đến cả Omega nữa.
Họ sẽ sinh ra ý lại vào Alpha đã đánh dấu tạm thời cho mình.
Tô Kiều không muốn liên quan gì đến Lục Từ cả, vì vậy cô đã lập tức đặt mua miếng dán pheromone có tác dụng nguỵ trang này để thay thế cho miếng dán ngăn chặn mà lâu nay cô dùng.
Lục Từ ngửi thấy một mùi biển cả mằn mặn.
Đó là mùi pheromone từ trên người cô gái trước mắt cậu.
Nhưng theo Lục Từ thấy, mùi này có chút không phù hợp với cô gái này.
Lục Từ cảm thấy cơ thể mình vô thức run lên khi cô đến gần.
Đây là phản ứng bản năng của Omega đối với Alpha. Ngay cả khi Alpha không giải phóng pheromone để đàn áp, Omega vẫn sẽ cảm thấy khó chịu.
Tô Kiều cũng không biết tại sao, khi cô đến đây, cô rõ ràng chỉ nghĩ là thấy Lục Từ bình an thì sẽ lập tức đi ngay, nhưng chờ đến khi cô kịp nhận ra, cô đã đứng trước mặt cậu thiếu niên này rồi.
Hai người họ có cùng chiều cao, đứng đối diện nhau.
Tô Kiều có thể ngửi thấy mùi pheromone mà cô đã để lại trên người Lục Từ, lúc này mùi đã phai đi đáng kể.
Đây là một chuyện tốt, nhưng không hiểu sao tâm tình của cô lại bắt đầu cảm thấy cáu kỉnh.
Cô muốn cắn một phát nữa, để toàn bộ cơ thể cậu tràn ngập pheromone của mình.
Tô Kiều đã suy nghĩ này của chính mình doạ cho hết hồn.
Cô trừng mắt nhìn Lục Từ, sau đó đột nhiên xoay người bỏ chạy.
Lục Từ giấu con dao nhỏ của mình giữa khe hở các ngón tay, nhìn chằm chằm vào bóng lưng đang chạy trối chết của cô gái kia, rồi đưa tay chạm vào miếng dán ngăn chặn của mình với vẻ mặt phức tạp.
*
Kiều Kiều: Xấu hổ chạy trốn JPG.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.