Xuyên Thành Con Dâu Nuôi Từ Bé Của Nam Chủ Trong Truyện Khoa Cử
Chương 41: Đưa Cơm 1
Tương Nguyệt Khứ
13/04/2022
Thẩm Hi Hòa nói: “Đại oa thật đúng là tuân thủ lời hứa mà……”
Đại oa sờ sờ cái ót, “Đây là chuyện cháu nên làm, tiểu thúc cũng đừng khen cháu nữa.”
Thẩm Hi Hòa cảm thấy trong ngực ngột ngạt, hắn gật đầu một cái, “Ăn cơm thôi.”
Trong rổ là hai cái bánh cuốn được bọc trong giấy dầu, chỗ bày quầy hàng của Thẩm gia cách thư viện rất gần, cho nên bánh cuốn vẫn còn nóng hôi hổi.
Thẩm Hi Hòa cắn một ngụm, vỏ bánh giống như bánh rán hành đã ăn trước đó, vỏ bên ngoài mềm,, bên trong là cải trắng và đậu hủ, vỏ bánh thấm đẫm nước sốt, ăn thực sự rất ngon.
Thẩm Hi Hòa cúi đầu nhìn cuốn bánh hai cái, hỏi: “Đây là do tiểu thẩm của cháu làm sao?”
Đại oa nói: “Không phải, là cháu làm.”
Thẩm Hi Hòa rũ mi xuống, “…… Ừ, vậy nàng ở đâu, có ở huyện thành không?”
Đại oa nghi hoặc, “Ai cơ?”
Thẩm Hi Hòa nhíu chặt mày, còn có thể là ai chứ, “Tiểu thẩm cháu!”
“Tiểu thẩm đang ở quầy bán bánh, ngày đầu tiên thẩm ấy không yên tâm, nên qua đó xem một chút.” Đôi mắt Đại oa tỏa sáng, tuổi này của hắn cũng nên nghĩ đến chuyện cưới vợ rồi, nhưng mà hắn đọc sách không tốt, cũng không có bản lĩnh gì lớn, hiện tại học làm bánh cuốn, có thể bán kiếm tiền, có lẽ không bao lâu nữa là hắn có thể cưới vợ rồi.
Hắn cũng muốn giống như tiểu thúc vậy, cưới một người toàn tâm toàn ý lo nghĩ cho hắn.
Thẩm Hi Hòa tâm chợt trầm xuống, Cố Tiêu tới huyện thành, lại không tới thư viện.
“Ta đã biết.” Thẩm Hi Hòa mấy ngụm đem bánh cuốn ăn xong, “Cháu trở về đi.”
Đại oa xách theo rổ trở về, quán bánh ở đầu hẻm đang có một vòng người vây quanh.
Cố Tiêu đúng là không yên tâm, Trần thị ở nhà dọn dẹp nhà cửa, Lý thị thì bụng đã lớn, Thẩm Nhị Lang và Thẩm Đại Oa đều là nam nhân, đối với buôn bán không hiểu biết gì.
Đúng lúc cô cũng muốn đi bán quạt, cho nên đi theo ra đây.
Cô lo lắng cũng không phải dư thừa, Thẩm Nhị Lang chưa buôn bán qua bao giờ, đứng ở chỗ đó xoa tay không nói được câu nào, Thẩm Đại Lang thì ngây người, Lý thị đứng ở phía sau Cố Tiêu, vẻ mặt rụt rè, cuối cùng vẫn là Cố Tiêu lớn tiếng thét to.
Một cái bánh cuốn một văn tiền, một lớp mỏng mỡ hành và bột, bỏ vào trong nồi chiên đến khi lớp da bên ngoài có màu vàng là được.
Còn có một nồi cải trắng hầm đậu hủ, đã sớm hầm tốt trước đó, trước tiên phết nước sốt lên trên vỏ bánh, sau đó cho một muỗng lớn nhân vào rồi cuốn lại, cuốn bánh có chút phồng lên.
Bánh cuốn xong mà Thẩm Nhị Lang bọn họ còn chưa phản ứng lại kịp, như vậy là có thể bán rồi?
Cố Tiêu nói: “Thất thần làm gì, lấy giấy dầu, thu tiền.”
Thẩm Đại Oa nhanh chóng lấy giấy dầu đem bánh cuốn gói lại, cho tiền vào túi, xem như quầy bánh chính thức khai trương rồi.
Cố Tiêu làm hai phần, sau đó đem việc giao lại cho Lý thị, Thẩm Nhị Lang thì nhóm lửa, Lý thị chiên bánh, đại oa cuốn bánh, tuy rằng vừa bắt đầu có chút hoảng loạn, nhưng sau đó thì cũng đâu vào đấy.
Giữa trưa đại oa phải đi đưa cơm cho Thẩm Hi Hòa, nên Cố Tiêu phụ giúp một tay, trước quầy hàng vẫn còn rất đông người, nhưng mà bánh thì sắp bán hết rồi.
Thẩm Đại Oa chen vào, “Để cháu, tiểu thẩm nghỉ một lát đi.”
Cố Tiêu thối lui sang một bên, bên cạnh quầy bọn họ chính là quán bánh nướng, bánh nướng chay một văn một cái, bánh cuốn cũng một văn một cái, nhưng bánh cuốn nhìn to hơn so với bánh nướng, cho nên sinh ý của họ còn muốn tốt hơn so với quán bánh nướng .
Một nồi đồ ăn hầm, 40 phần bánh cuốn, qua giữa trưa đã bán không sai biệt lắm.
Chờ bán xong một phần cuối cùng, Thẩm Nhị Lang dập tắt lửa, để Lý thị Cố Tiêu ngồi lên xe, sau đó đẩy xe về nhà.
Chu thị ở nhà lo lắng chờ đợi, “Đã giờ nào rồi, như thế nào còn chưa về?”
Thẩm lão gia tử đang hút thuốc, “Bà đừng có đi tới đi lui nữa, buôn bán làm sao có thể dễ dàng như vậy chứ.”
Chu thị ngồi lên trên giường đất, “Nếu bán không được thì nghĩ biện pháp khác, bất luận như thế nào cũng phải để Tam Lang được đọc sách!”
Thẩm lão gia tử không nói chuyện, lại hút thêm một hơi thuốc, ông chỉ còn lại một bao lá thuốc nhỏ, sau này sẽ không hút nữa.
Đại oa sờ sờ cái ót, “Đây là chuyện cháu nên làm, tiểu thúc cũng đừng khen cháu nữa.”
Thẩm Hi Hòa cảm thấy trong ngực ngột ngạt, hắn gật đầu một cái, “Ăn cơm thôi.”
Trong rổ là hai cái bánh cuốn được bọc trong giấy dầu, chỗ bày quầy hàng của Thẩm gia cách thư viện rất gần, cho nên bánh cuốn vẫn còn nóng hôi hổi.
Thẩm Hi Hòa cắn một ngụm, vỏ bánh giống như bánh rán hành đã ăn trước đó, vỏ bên ngoài mềm,, bên trong là cải trắng và đậu hủ, vỏ bánh thấm đẫm nước sốt, ăn thực sự rất ngon.
Thẩm Hi Hòa cúi đầu nhìn cuốn bánh hai cái, hỏi: “Đây là do tiểu thẩm của cháu làm sao?”
Đại oa nói: “Không phải, là cháu làm.”
Thẩm Hi Hòa rũ mi xuống, “…… Ừ, vậy nàng ở đâu, có ở huyện thành không?”
Đại oa nghi hoặc, “Ai cơ?”
Thẩm Hi Hòa nhíu chặt mày, còn có thể là ai chứ, “Tiểu thẩm cháu!”
“Tiểu thẩm đang ở quầy bán bánh, ngày đầu tiên thẩm ấy không yên tâm, nên qua đó xem một chút.” Đôi mắt Đại oa tỏa sáng, tuổi này của hắn cũng nên nghĩ đến chuyện cưới vợ rồi, nhưng mà hắn đọc sách không tốt, cũng không có bản lĩnh gì lớn, hiện tại học làm bánh cuốn, có thể bán kiếm tiền, có lẽ không bao lâu nữa là hắn có thể cưới vợ rồi.
Hắn cũng muốn giống như tiểu thúc vậy, cưới một người toàn tâm toàn ý lo nghĩ cho hắn.
Thẩm Hi Hòa tâm chợt trầm xuống, Cố Tiêu tới huyện thành, lại không tới thư viện.
“Ta đã biết.” Thẩm Hi Hòa mấy ngụm đem bánh cuốn ăn xong, “Cháu trở về đi.”
Đại oa xách theo rổ trở về, quán bánh ở đầu hẻm đang có một vòng người vây quanh.
Cố Tiêu đúng là không yên tâm, Trần thị ở nhà dọn dẹp nhà cửa, Lý thị thì bụng đã lớn, Thẩm Nhị Lang và Thẩm Đại Oa đều là nam nhân, đối với buôn bán không hiểu biết gì.
Đúng lúc cô cũng muốn đi bán quạt, cho nên đi theo ra đây.
Cô lo lắng cũng không phải dư thừa, Thẩm Nhị Lang chưa buôn bán qua bao giờ, đứng ở chỗ đó xoa tay không nói được câu nào, Thẩm Đại Lang thì ngây người, Lý thị đứng ở phía sau Cố Tiêu, vẻ mặt rụt rè, cuối cùng vẫn là Cố Tiêu lớn tiếng thét to.
Một cái bánh cuốn một văn tiền, một lớp mỏng mỡ hành và bột, bỏ vào trong nồi chiên đến khi lớp da bên ngoài có màu vàng là được.
Còn có một nồi cải trắng hầm đậu hủ, đã sớm hầm tốt trước đó, trước tiên phết nước sốt lên trên vỏ bánh, sau đó cho một muỗng lớn nhân vào rồi cuốn lại, cuốn bánh có chút phồng lên.
Bánh cuốn xong mà Thẩm Nhị Lang bọn họ còn chưa phản ứng lại kịp, như vậy là có thể bán rồi?
Cố Tiêu nói: “Thất thần làm gì, lấy giấy dầu, thu tiền.”
Thẩm Đại Oa nhanh chóng lấy giấy dầu đem bánh cuốn gói lại, cho tiền vào túi, xem như quầy bánh chính thức khai trương rồi.
Cố Tiêu làm hai phần, sau đó đem việc giao lại cho Lý thị, Thẩm Nhị Lang thì nhóm lửa, Lý thị chiên bánh, đại oa cuốn bánh, tuy rằng vừa bắt đầu có chút hoảng loạn, nhưng sau đó thì cũng đâu vào đấy.
Giữa trưa đại oa phải đi đưa cơm cho Thẩm Hi Hòa, nên Cố Tiêu phụ giúp một tay, trước quầy hàng vẫn còn rất đông người, nhưng mà bánh thì sắp bán hết rồi.
Thẩm Đại Oa chen vào, “Để cháu, tiểu thẩm nghỉ một lát đi.”
Cố Tiêu thối lui sang một bên, bên cạnh quầy bọn họ chính là quán bánh nướng, bánh nướng chay một văn một cái, bánh cuốn cũng một văn một cái, nhưng bánh cuốn nhìn to hơn so với bánh nướng, cho nên sinh ý của họ còn muốn tốt hơn so với quán bánh nướng .
Một nồi đồ ăn hầm, 40 phần bánh cuốn, qua giữa trưa đã bán không sai biệt lắm.
Chờ bán xong một phần cuối cùng, Thẩm Nhị Lang dập tắt lửa, để Lý thị Cố Tiêu ngồi lên xe, sau đó đẩy xe về nhà.
Chu thị ở nhà lo lắng chờ đợi, “Đã giờ nào rồi, như thế nào còn chưa về?”
Thẩm lão gia tử đang hút thuốc, “Bà đừng có đi tới đi lui nữa, buôn bán làm sao có thể dễ dàng như vậy chứ.”
Chu thị ngồi lên trên giường đất, “Nếu bán không được thì nghĩ biện pháp khác, bất luận như thế nào cũng phải để Tam Lang được đọc sách!”
Thẩm lão gia tử không nói chuyện, lại hút thêm một hơi thuốc, ông chỉ còn lại một bao lá thuốc nhỏ, sau này sẽ không hút nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.