Xuyên Thành Con Gái Chết Yểu Của Thiên Kim Thật Trong Niên Đại Văn

Chương 48: A

Thanh Tri Hứa

14/10/2024

Nghĩ đến mấy người ở thành phố kia còn độc ác hơn, để tránh gia đình này giở trò xấu, bà phải nhanh chóng để cha mẹ ruột biết đến sự tồn tại của mình.

Cô biết Cố Khiếu Hành cũng ở khu tập thể quân khu tỉnh, vì vậy khi về đến nhà liền nói với Cố Khiếu Hành: “Đồng chí Cố, tôi có chuyện muốn nhờ anh giúp đỡ, được không?”.

————

“Anh ba.” Tống Văn Viễn đi xe đạp, chắc chắn không đuổi kịp bốn bánh của Trần Luật, suýt chút nữa mất nửa cái mạng mới đưa được người đến khu tập thể.

Tống Kiều không quan tâm đến anh trai mình, ngược lại nhảy xuống xe chạy về phía Trần Luật.

Trần Luật vừa định ra ngoài, nhìn thấy Tống Kiều xông vào liền theo bản năng né sang một bên, từ nhỏ cậu đã không thích cô út, càng không thích Tống Kiều.

Trước đây chỉ là do giáo dưỡng nên cậu mới duy trì phép lịch sự tối thiểu, còn bây giờ mấy người này đã chiếm lấy vị trí của cô và em gái cậu, cậu đương nhiên không có sắc mặt tốt đẹp gì.

Tống Kiều thấy Trần Luật lạnh mặt, trong lòng không vui, vừa lúc nhìn thấy ông ngoại đang ở phòng khách, thì bĩu môi mách: “Ông ngoại, ông xem anh ba hung dữ quá, không thèm để ý đến con.”.

Ông Trần Quý Uyên liếc nhìn cháu trai: “A Luật đi sớm về sớm đấy.”, sau đó mới hờ hững nói với Tống Kiều một câu: “Nó có việc chính đáng, với lại từ bao giờ mà tính thằng bé không phải như thế?”.

Trần Luật không nán lại lâu: “Ông nội, cháu đi trước.”

Tống Văn Viễn dựng xe đạp xong định vào nhà thì thấy Trần Luật đẩy cửa đi ra, chỉ là Trần Luật sải bước rời đi, ánh mắt cũng chẳng thèm liếc anh ta một cái.

Anh ta không khỏi bĩu môi, sau đó vào nhà gọi một tiếng: “Ông ngoại.”

Tống Kiều vốn định hỏi anh ba xem sao anh Cố không về, kết quả anh ba không để ý cô ta, ngay cả thái độ ông ngoại cũng trở nên lạnh nhạt.



Cô ta luôn cảm thấy có chuyện gì đó xảy ra, hơn nữa còn là chuyện liên quan đến cô ta.

Không biết tại sao, Tống Kiều bỗng nhiên có chút bất an, ngay cả cơm trưa cũng không ăn nên gọi anh cả rời đi.

“Mẹ…” Về đến nhà, Tống Kiều vội vàng tìm kiếm sự dựa dẫm.

Trần Tố nghe tiếng con gái liền từ trong bếp đi ra, kết quả nhìn thấy con gái bĩu môi uất ức chạy đến ôm chầm lấy mình, vội vàng ân cần hỏi: “Kiều Kiều làm sao vậy?”

Tống Kiều ôm mẹ lập tức kể chuyện Trần Luật bắt nạt mình.

Trần Tố nghe vậy khẽ vỗ tay con gái, khựng lại một chút: “Ông ngoại đâu? Ông ngoại không bênh con sao?”. Trong lòng bà, cha bà luôn cưng chiều con gái, thế hệ bà chỉ có mỗi Kiều Kiều là con gái, bình thường bất kể Kiều Kiều có yêu cầu gì ông cũng đều đáp ứng, huống chi là bắt nạt Kiều Kiều trước mặt ông.

Tống Kiều nghĩ đến thái độ lạnh nhạt của ông ngoại, “Hừ” một tiếng: “Ông ngoại đương nhiên không bênh con, còn bao che cho anh ba.”

Trần Tố nghe xong, ánh mắt lóe lên, đè nén chút nghi ngờ trong lòng, dù sao cũng không phải con ruột, bà cũng không để ý lắm, thứ bà muốn chính là tài sản nhà họ Trần mà thôi.

“Đúng rồi, con có thấy bà ngoại không?” Trần Tố hỏi.

Tống Kiều lắc đầu: “Ông ngoại không cho con gặp bà ngoại.”

Trần Tố nghe vậy cả người đều căng thẳng, tim đập như sấm, một lúc lâu sau mới hỏi một câu: “Tại sao?”

“Lúc con đến bà ngoại đang ngủ, ông ngoại nói sáng nay bà ngoại đi viện về rất mệt nên không cho con làm phiền.”

Trần Tố nghe vậy liền hỏi tiếp: “Bà ngoại đi viện? Bác sĩ nói sao?”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Thành Con Gái Chết Yểu Của Thiên Kim Thật Trong Niên Đại Văn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook