Xuyên Thành Dưỡng Mẫu Độc Ác, Ta Mở Trường Dạy Học
Chương 34:
Sơn Thủy Úy Lam Thiên
23/10/2024
Trương Tử Nhược sợ hai vị đại nương trước cửa nhà mình đánh nhau ra chuyện nên liền vội vàng tiến lên can ngăn.
Những người khác cũng ào tới khuyên giải.
Lý đại nương bị người ta giữ chặt cánh tay, vẫn thừa dịp đá vào người thê tử Cố Cố Lão Bát hai cái.
Thê tử Cố Cố Lão Bát cũng không phải người dễ bắt nạt, "Ngươi cái đồ lòng lang dạ sói, ngày thường chiếm tiện nghi, đánh nhau cũng chiếm tiện nghi, lão nương để ngươi chiếm! Để ngươi chiếm!"
Vừa mắng, vừa vung tay đánh tới.
Cố Cố Lão Bát bị đám đông chen ra ngoài, không tiện ra tay giúp đỡ, lại sợ lão bà xảy ra chuyện nên vỗ vỗ đầu tôn tử, bảo hắn về nhà gọi người.
Tiểu hài nhi chân trần vừa chạy vừa gào khóc: "Cha ơi! Nương ơi! Mau tới đây! Tam nãi đánh nãi nãi con!"
Chốc lát, hai phụ nhân ăn vận mỏng manh cùng ba hán tử hớt hải chạy tới.
Các nàng dâu nhà Cố Cố Lão Bát xông xáo lao vào, túm tóc đánh Lý đại nương.
Lý đại nương chống đỡ không nổi liền kêu la thảm thiết: "Lũ ranh con, định trơ mắt nhìn nương ngươi bị đánh chết sao?"
"Ai dám động vào nương ta?"
"Ta đánh chết các người!"
Từ bụi cây gai phía xa, ba bốn nam đinh bất ngờ xông ra, ào tới như ong vỡ tổ, bị nhi tử Cố Lão Bát xông ra chặn lại, hai bên xô đẩy, ẩu đả thành một đoàn.
Đám đông nhốn nháo hỗn loạn, kẻ hò hét xem trò vui, người thì chửi bới kẻ vô ý giẫm phải chân con mình.
Tiếng la hét, tiếng chửi rủa vang lên không ngớt, tiếng trẻ con khóc lóc xen lẫn.
Dân thôn kéo ra xem náo nhiệt càng lúc càng đông.
"Làm gì đấy! Làm cái gì thế hả! Dừng tay! Tất cả dừng tay lại cho ta!"
Lý Chính và tộc trưởng chống gậy trúc dẫn theo tử tôn hùng hổ kéo đến.
Mấy thanh niên trai tráng xông vào, chẳng mấy chốc đã tách đám người đang đánh nhau ra.
Đám nhi tử nhà Cố Tam và Cố Bát mặt mũi bầm dập, tím tái.
Các lão nương thì đầu tóc rối bù, mặt mày tay chân chi chít vết trầy xước.
Có điều, nãi nãi Cố Bát vẫn ngẩng cao đầu, vừa vuốt lại tóc tai vừa vênh váo, khí thế tràn đầy.
Lão bà nhà Cố Tam - Lý đại nương bị nãi nãi Cố Bát cùng với mấy nàng dâu nhà đó đánh hội đồng, chẳng những bị giật mất một túm tóc mà mặt mũi tay chân đều bị thương, những chỗ không nhìn thấy còn bị véo không biết bao nhiêu cái, trông vô cùng thê thảm.
Vừa bị lôi ra thì bà ta đã ngồi bệt xuống đất, vừa đập đùi vừa gào khóc: "Ta khổ quá mà! Lũ không biết xấu hổ kia..."
"Câm miệng!" Lý Chính sắc mặt khó coi, "Còn gào nữa thì lấy cỏ nhét vào mồm!"
Lý đại nương lập tức ngậm miệng.
Những người khác cũng ào tới khuyên giải.
Lý đại nương bị người ta giữ chặt cánh tay, vẫn thừa dịp đá vào người thê tử Cố Cố Lão Bát hai cái.
Thê tử Cố Cố Lão Bát cũng không phải người dễ bắt nạt, "Ngươi cái đồ lòng lang dạ sói, ngày thường chiếm tiện nghi, đánh nhau cũng chiếm tiện nghi, lão nương để ngươi chiếm! Để ngươi chiếm!"
Vừa mắng, vừa vung tay đánh tới.
Cố Cố Lão Bát bị đám đông chen ra ngoài, không tiện ra tay giúp đỡ, lại sợ lão bà xảy ra chuyện nên vỗ vỗ đầu tôn tử, bảo hắn về nhà gọi người.
Tiểu hài nhi chân trần vừa chạy vừa gào khóc: "Cha ơi! Nương ơi! Mau tới đây! Tam nãi đánh nãi nãi con!"
Chốc lát, hai phụ nhân ăn vận mỏng manh cùng ba hán tử hớt hải chạy tới.
Các nàng dâu nhà Cố Cố Lão Bát xông xáo lao vào, túm tóc đánh Lý đại nương.
Lý đại nương chống đỡ không nổi liền kêu la thảm thiết: "Lũ ranh con, định trơ mắt nhìn nương ngươi bị đánh chết sao?"
"Ai dám động vào nương ta?"
"Ta đánh chết các người!"
Từ bụi cây gai phía xa, ba bốn nam đinh bất ngờ xông ra, ào tới như ong vỡ tổ, bị nhi tử Cố Lão Bát xông ra chặn lại, hai bên xô đẩy, ẩu đả thành một đoàn.
Đám đông nhốn nháo hỗn loạn, kẻ hò hét xem trò vui, người thì chửi bới kẻ vô ý giẫm phải chân con mình.
Tiếng la hét, tiếng chửi rủa vang lên không ngớt, tiếng trẻ con khóc lóc xen lẫn.
Dân thôn kéo ra xem náo nhiệt càng lúc càng đông.
"Làm gì đấy! Làm cái gì thế hả! Dừng tay! Tất cả dừng tay lại cho ta!"
Lý Chính và tộc trưởng chống gậy trúc dẫn theo tử tôn hùng hổ kéo đến.
Mấy thanh niên trai tráng xông vào, chẳng mấy chốc đã tách đám người đang đánh nhau ra.
Đám nhi tử nhà Cố Tam và Cố Bát mặt mũi bầm dập, tím tái.
Các lão nương thì đầu tóc rối bù, mặt mày tay chân chi chít vết trầy xước.
Có điều, nãi nãi Cố Bát vẫn ngẩng cao đầu, vừa vuốt lại tóc tai vừa vênh váo, khí thế tràn đầy.
Lão bà nhà Cố Tam - Lý đại nương bị nãi nãi Cố Bát cùng với mấy nàng dâu nhà đó đánh hội đồng, chẳng những bị giật mất một túm tóc mà mặt mũi tay chân đều bị thương, những chỗ không nhìn thấy còn bị véo không biết bao nhiêu cái, trông vô cùng thê thảm.
Vừa bị lôi ra thì bà ta đã ngồi bệt xuống đất, vừa đập đùi vừa gào khóc: "Ta khổ quá mà! Lũ không biết xấu hổ kia..."
"Câm miệng!" Lý Chính sắc mặt khó coi, "Còn gào nữa thì lấy cỏ nhét vào mồm!"
Lý đại nương lập tức ngậm miệng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.