Xuyên Thành Đường Muội Của Nữ Chủ Trong Truyện Khoa Cử
Chương 32: Họp Gia Đình
Lâm Quả Đống
08/01/2023
Cố gia gia cùng Cố lão nhị mới ăn cơm xong từ nhà Cố lão đại trở về, đã bị Cố nãi nãi gọi lại: “Lão nhân, lão nhị, hai người đến nhà chính, ta có chuyện muốn nói với mấy người”
Mấy người Cố nãi nãi đã sớm ăn cơm xong, ăn canh bột ngô, hơn nữa còn là bột ngô mới thu hoạch, hương vị rất ngon, cho nên mỗi người ăn đầy miệng đều là vị ngọt.
Cố gia gia và Cố lão nhị vừa nghe đến Cố nãi nãi nói, trong lòng tự dưng cảm thấy hoảng hốt, không có biện pháp, thói quen đã hình thành nhiều năm. Dù sao bị lão bà tử ( nương ) kêu, cứ cảm thấy như bị dạy bảo.
Cố gia gia và Cố lão nhị có chút túng túng đi vào nhà chính, hai người đều giữ yên lặng, không dám ho he một lời nào.
Cố nãi nãi thấy người đã đến đông đủ, cũng không lòng vòng mà trực tiếp mở miệng: “Từ ngày mai bắt đầu, ta cùng với Ngoan Bảo sẽ chuyển lên trấn trên ở.”
Cố gia gia khiếp sợ nhìn lão bà tử, Cố lão nhị há to miệng, Khuất thị vội hỏi: “Nương, chuyện này là sao vậy ạ? Tại sao tự dưng lại dọn lên trấn trên ở?”
Cố nãi nãi hừ một tiếng:
“Nhìn mấy người này, đương nhiên là nhờ phúc khí của Ngoan Bảo chứ sao. Buổi sáng hôm nay, ta cùng với Ngoan Bảo đi trấn trên, sau đó vô tình cứu một Lão Thái Thái bị ngất xỉu ở ven đường, vị Lão Thái Thái kia rất thích Ngoan Bảo, mời ta và Ngoan Bảo lên nhà bà ta chơi vài ngày. Mấy người cũng không biết nha, vị Lão Thái Thái kia là một lão thái thái giàu có, mấy đứa trẻ trong nhà đều đi buôn bán, đi quanh năm chỉ có ngày Tết mới trở về, cả một căn nhà to như vậy nhưng chỉ có bà ấy cùng với nhóm hạ nhân ở, ta suy nghĩ muốn để Ngoan Bảo lên đó ở vài ngày, để con bé có thêm kiến thức, đề đề thân phận của con bé.”
Cố gia gia và Cố lão nhị nghe xong cũng không phản ứng, bọn họ đã quen nghe ý kiến của Cố nãi nãi. Khuất thị nghe xong cảm thấy vô cùng vui mừng:
“Đây là chuyện tốt.” Nàng nghĩ rồi, Lão Thái Thái giàu có thích khuê nữ, nếu tốt, còn có thể giới thiệu cho khuê nữ một mối hôn sự tốt. Mà hôn sự của khuê nữ tốt, thì nhi tử cũng có thể thơm lây. Nhưng, “Nương, vậy nương cũng muốn đi nữa sao?”
Cố nãi nãi kiêu ngạo nói: “Lão Thái Thái không có người nói chuyện trò chuyện cùng, tìm ta để nói chuyện cho vui.”
Khuất thị nghe xong, thì cũng không hỏi nhiều, nàng khen nói: “Vẫn là nương lợi hại.”
Cố Linh thực sự thực khiếp sợ, lão thái thái nếu ở hiện đại, thì có thể lão Nghệ Sĩ Nhân Dân rồi đó.
Cố nãi nãi kiêu ngạo nâng cằm:
“Ta với Ngoan bảo cũng không thể ăn không ở không nhà người ta được, hôm nay xay bột ngô sẽ mang đi 40 cân, còn thêm cả hai mươi cân gạo mới tuốt vỏ ngày hôm nay, còn lại thì để ở nhà cho mấy người ăn. Trong nhà chủ đầu bếp sẽ giao lại cho vợ lão nhị, hai ngày sau ta sẽ trở về một chuyến, nếu để ta phát hiện ra lương thực trong nhà thiếu nhiều hơn so với dự kiến, vợ lão nhị, cẩn thận cái mông của ngươi.”
Khuất thị vừa nghe có thể làm chủ đầu bếp, ánh mắt sáng lên, chỉ kém vỗ ngực bảo đảm: “Nương cứ yên tâm, con nhất định sẽ dựa theo quy định của người phân chia thực phẩm, bảo đảm sẽ không để trong nhà bị thiếu lương thực.”
Cố nãi nãi còn không yên tâm: “Còn gà và heo trong nhà nhớ phải cho ăn nữa.”
Lời này cho dù Cố nãi nãi không nói, Khuất thị cũng sẽ không hàm hồ, gà và heo chính là nguồn thu nhập chủ yếu của cả nhà, Khuất thị dù có bạc đãi bản thân mình cũng không dám bạc đãi chúng nó.
Cố nãi nãi sau khi đe dọa, đối với kết quả của cuộc họp này khá vừa lòng: “Được rồi, giải tán.”
Sau khi kết thúc cuộc họp gia đình, mọi người giản tán, Cố nãi nãi gọi Khuất thị lại, ấy lương thực trong máy ngày tới ra, mặt khác bà đi tới ngăn tủ mở cửa ra, sau đó lại lấy ra 50 văn tiền rồi đưa cho con dâu, lấy ra để phòng thân khi trong nhà có bất kì một tình huống nào xảy ra.
Khuất thị cũng không phải lần đầu tiên lấy tiền, thời điểm nàng thành hôn, Khuất gia cho nàng 800 văn áp đáy hòm, đến bây giờ nàng vẫn còn giữ chặt đó, cho nên khi trong tay cầm lấy 50 văn kia cũng không kích động. Nói nữa, thời điểm phân gia nàng còn được cầm lấy hai trăm văn nữa.
Mấy người Cố nãi nãi đã sớm ăn cơm xong, ăn canh bột ngô, hơn nữa còn là bột ngô mới thu hoạch, hương vị rất ngon, cho nên mỗi người ăn đầy miệng đều là vị ngọt.
Cố gia gia và Cố lão nhị vừa nghe đến Cố nãi nãi nói, trong lòng tự dưng cảm thấy hoảng hốt, không có biện pháp, thói quen đã hình thành nhiều năm. Dù sao bị lão bà tử ( nương ) kêu, cứ cảm thấy như bị dạy bảo.
Cố gia gia và Cố lão nhị có chút túng túng đi vào nhà chính, hai người đều giữ yên lặng, không dám ho he một lời nào.
Cố nãi nãi thấy người đã đến đông đủ, cũng không lòng vòng mà trực tiếp mở miệng: “Từ ngày mai bắt đầu, ta cùng với Ngoan Bảo sẽ chuyển lên trấn trên ở.”
Cố gia gia khiếp sợ nhìn lão bà tử, Cố lão nhị há to miệng, Khuất thị vội hỏi: “Nương, chuyện này là sao vậy ạ? Tại sao tự dưng lại dọn lên trấn trên ở?”
Cố nãi nãi hừ một tiếng:
“Nhìn mấy người này, đương nhiên là nhờ phúc khí của Ngoan Bảo chứ sao. Buổi sáng hôm nay, ta cùng với Ngoan Bảo đi trấn trên, sau đó vô tình cứu một Lão Thái Thái bị ngất xỉu ở ven đường, vị Lão Thái Thái kia rất thích Ngoan Bảo, mời ta và Ngoan Bảo lên nhà bà ta chơi vài ngày. Mấy người cũng không biết nha, vị Lão Thái Thái kia là một lão thái thái giàu có, mấy đứa trẻ trong nhà đều đi buôn bán, đi quanh năm chỉ có ngày Tết mới trở về, cả một căn nhà to như vậy nhưng chỉ có bà ấy cùng với nhóm hạ nhân ở, ta suy nghĩ muốn để Ngoan Bảo lên đó ở vài ngày, để con bé có thêm kiến thức, đề đề thân phận của con bé.”
Cố gia gia và Cố lão nhị nghe xong cũng không phản ứng, bọn họ đã quen nghe ý kiến của Cố nãi nãi. Khuất thị nghe xong cảm thấy vô cùng vui mừng:
“Đây là chuyện tốt.” Nàng nghĩ rồi, Lão Thái Thái giàu có thích khuê nữ, nếu tốt, còn có thể giới thiệu cho khuê nữ một mối hôn sự tốt. Mà hôn sự của khuê nữ tốt, thì nhi tử cũng có thể thơm lây. Nhưng, “Nương, vậy nương cũng muốn đi nữa sao?”
Cố nãi nãi kiêu ngạo nói: “Lão Thái Thái không có người nói chuyện trò chuyện cùng, tìm ta để nói chuyện cho vui.”
Khuất thị nghe xong, thì cũng không hỏi nhiều, nàng khen nói: “Vẫn là nương lợi hại.”
Cố Linh thực sự thực khiếp sợ, lão thái thái nếu ở hiện đại, thì có thể lão Nghệ Sĩ Nhân Dân rồi đó.
Cố nãi nãi kiêu ngạo nâng cằm:
“Ta với Ngoan bảo cũng không thể ăn không ở không nhà người ta được, hôm nay xay bột ngô sẽ mang đi 40 cân, còn thêm cả hai mươi cân gạo mới tuốt vỏ ngày hôm nay, còn lại thì để ở nhà cho mấy người ăn. Trong nhà chủ đầu bếp sẽ giao lại cho vợ lão nhị, hai ngày sau ta sẽ trở về một chuyến, nếu để ta phát hiện ra lương thực trong nhà thiếu nhiều hơn so với dự kiến, vợ lão nhị, cẩn thận cái mông của ngươi.”
Khuất thị vừa nghe có thể làm chủ đầu bếp, ánh mắt sáng lên, chỉ kém vỗ ngực bảo đảm: “Nương cứ yên tâm, con nhất định sẽ dựa theo quy định của người phân chia thực phẩm, bảo đảm sẽ không để trong nhà bị thiếu lương thực.”
Cố nãi nãi còn không yên tâm: “Còn gà và heo trong nhà nhớ phải cho ăn nữa.”
Lời này cho dù Cố nãi nãi không nói, Khuất thị cũng sẽ không hàm hồ, gà và heo chính là nguồn thu nhập chủ yếu của cả nhà, Khuất thị dù có bạc đãi bản thân mình cũng không dám bạc đãi chúng nó.
Cố nãi nãi sau khi đe dọa, đối với kết quả của cuộc họp này khá vừa lòng: “Được rồi, giải tán.”
Sau khi kết thúc cuộc họp gia đình, mọi người giản tán, Cố nãi nãi gọi Khuất thị lại, ấy lương thực trong máy ngày tới ra, mặt khác bà đi tới ngăn tủ mở cửa ra, sau đó lại lấy ra 50 văn tiền rồi đưa cho con dâu, lấy ra để phòng thân khi trong nhà có bất kì một tình huống nào xảy ra.
Khuất thị cũng không phải lần đầu tiên lấy tiền, thời điểm nàng thành hôn, Khuất gia cho nàng 800 văn áp đáy hòm, đến bây giờ nàng vẫn còn giữ chặt đó, cho nên khi trong tay cầm lấy 50 văn kia cũng không kích động. Nói nữa, thời điểm phân gia nàng còn được cầm lấy hai trăm văn nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.