Chương 106:
Vi Vi Vi Mang
27/07/2021
Editor: Linh Kim
Cơ hồ là ngay sau đó, mấy người đứng trước mặt Ngôn Cẩn liền có chút ngượng ngùng lui ra phía sau hai bước.
“Thực xin lỗi bạn học Ngôn Cẩn, chúng tớ quấy rầy đến cậu.”
Ngôn Cẩn nhẹ nhàng cong môi, khóe miệng tươi cười ôn nhu.
“Không sao đâu.”
Rốt cuộc Ngôn Hi cũng có chút thanh tĩnh, cô xoa xoa thái dương, bò ở trên bàn nghỉ ngơi một hồi.
Chung quy lần trước rơi xuống nước vẫn ảnh hưởng thân thể một chút.
Tống Vân Kỳ quay đầu lại, lo lắng nhìn khuôn mặt Ngôn Hi một hồi, vốn dĩ hắn còn muốn nói gì đó, nhưng thời điểm nhìn đến khuôn mặt mệt mỏi của Ngôn Hi, hắn vẫn là đem ý đinh của mình đè xuống.
Buổi tối trở lại ký túc xá, Ngôn Cẩn lấy di động đăng nhập vào app tiểu thuyết, liền phát hiện Tưởng Thành đã trả lời cô.
【 Tiểu Cẩn cuối cùng em cũng nguyện ý thừa nhận anh? Em muốn anh làm cái gì? Nói với anh, mặc kệ là gì anh đều nhất định sẽ làm vì em. 】
Qua tin nhắn này, Ngôn Cẩn liền liên tưởng đến khuôn mặt điên cuồng của Tưởng Thành, chỉ là cô cũng không để bụng điểm này.
Sau khi đem thân phận Lăng Phong gửi cho Tưởng Thành, lại bổ sung một câu.
【 Chỉ cần làm xong chuyện này, tôi liền tha thứ cho anh. 】
Ánh sáng mỏng manh của di động chiếu liên khuôn mặt trầm tĩnh của thiếu nữ, vừa vặn lúc này Ngôn Hi ngẩng đầu nhìn em gái một cái, trên mặt đối phương quá mức lạnh lùng khiến Ngôn Hi không khỏi ngẩn người ra một chút.
“Tiểu Cẩn.” Ngôn Hi hé miệng gọi.
Ngôn Cẩn ngẩng mặt lên, “Chị, làm sao vậy?”
Trên mặt cô lại quay trở về vẻ ôn nhu như thường ngày Ngôn Hi vẫn thấy.
“Không có gì, chỉ là muốn nói em nghỉ ngơi sớm một chút.”
Ngôn Hi mím môi nói, tựa như vô số lần cô quan tâm Ngôn Cẩn như vậy.
“Chị, em đã biết. Em chỉ chơi một lát thôi!”
Ngôn Cẩn vẫn cứ biểu hiện ra là một em gái nghe lời chọc người ta yêu thương.
…………..
Không thể phủ nhận lúc Tưởng Thành thấy Ngôn Cẩn đáp lại liền mừng rỡ như điên.
Rốt cuộc Tiểu Cẩn cũng nguyện ý thừa nhận thân phận của cô ấy với mình.
Tưởng Thành từng mơ tưởng hình ảnh này vô số lần, mà hiện tại nguyện vọng đã đạt được, trong lòng hắn liền chỉ còn cảm thấy hưng phấn.
Tưởng Thành vẫn luôn biết rõ, hắn không phải là người ở thế giới này, hắn đã chết, sau đó lại xuyên qua.
Chết mà sống lại, đây là chuyện kỳ lạ cỡ nào, mà bí mật này Tưởng Thành cũng chỉ có thể không cần che giấu trước mặt Ngôn Cẩn.
Có lẽ cũng bởi vì vậy, Tưởng Thành mới có thể cố chấp đối với Ngôn Cẩn đến vậy.
Cho nên hiện tại, nhìn đến Ngôn Cẩn nói chỉ cần mình giải quyết cái người tên Lăng Phong kia, cô liền tha thứ cho mình. Tưởng Thành cơ hồ liền hạ quyết tâm nhất định phải để cho Lăng Phong ăn chút đau khổ.
Hắn hiểu Ngôn Cẩn, biết nếu không phải mâu thuẫn lớn, đối phương tuyệt đối không có khả năng thù hận một người.
Cái suy nghĩ này vừa dâng lên, nội tâm Tưởng Thành liền kinh hoàng một chút, hắn bắt đầu lo lắng, có phải Tiểu Cẩn ở lúc không có hắn bên cạnh bị người kia khi dễ.
Nghĩ như vậy một lúc, Tưởng Thành mặc kệ hiện tại đã khuya, liền gọi điện thoại cho một người bạn thân của thân thể này.
Sau khi đối phương điều tra cái người tên Lăng Phong, liền tỉ mỉ cung cấp cho Tưởng Thành thông tin cùng địa chỉ nhà Lăng Phong. Người bạn cảm thấy kỳ quái hỏi Tưởng Thành.
“Anh Thành, anh làm sao vậy? Con trai nhà Lăng chủ tịch anh không biết sao?”
Lăng chủ tịch.
Nội tâm Tưởng Thành nghi hoặc, trên mặt lại tỏ ra tự nhiên trả lời: “Hóa ra là hắn, tôi liền nói cái tên này sao có điểm quen tai như vậy, thật ngại quá, quấy rầy giấc ngủ của cậu.”
“Không có việc gì không có việc gì, bất quá anh Thành điều tra hắn làm gì? Tên này nghe nói tính tình rất không tốt, có phải hắn đắc tội với anh không?”
Đối phương có chút tò mò hỏi.
“Không có, chỉ là hôm nay có người kể về hắn, cho nên tôi có chút tò mò thôi.”
Tưởng Thành trả lời có lệ với người bạn vài câu, sau đó kết thúc cuộc gọi.
Làm con của nhà giàu số một, hơn nữa bản thân Lăng Phong cũng không phải là người có tính tình khiêm tốn, cho nên tin tức của Lăng Phong ở trên mạng vẫn rất là nhiều.
Tưởng Thành chỉ tùy ý mở trình duyệt tìm tòi một chút, liền thấy được chuỗi hàng dài tin tức của Lăng Phong.
Sinh nhật Lăng Phong được cha mẹ tặng biệt thự cao cấp, Lăng Phong theo cha mẹ tham gia buổi tiệc từ thiện tối, Lăng Phong ở học kỳ trường quốc tế xảy ra xung đột đánh nhau, đem đối phương đánh đến nhập viện, cuối cùng chuyển trường,…… một số tin tức linh tinh khác.
Ánh mắt Tưởng Thành dừng ở tên trường Lăng Phong chuyển đến.
Trường cao trung đệ nhất thành phố Tĩnh An.
Hắn biết đây cũng là trường mà Ngôn Cẩn học.
Lần trước sau khi gặp Ngôn Cẩn, sau đó bị ném lại, Tưởng Thành liền tìm người đi điều tra thông tin của Ngôn Cẩn.
Cũng bởi vì thế kỳ thật hắn đã sớm biết Ngôn Cẩn học ở trường nào, cô đời này xuyên đến một gia đình như thế nào.
Chẳng qua hiện tại Tưởng Thành cũng không dám tới tìm Ngôn Cẩn, lần trước hai người ngẫu nhiên gặp lại thái độ của Ngôn Cẩn bài xích hắn rất rõ ràng, hắn liền ý thức được Ngôn Cẩn còn ghi hận chuyện đời trước của bọn họ.
Cũng bởi vậy, hiện tại hắn chỉ có thể thật cẩn thận trước nơi liên hệ duy nhất, chính là tiểu thuyết Ngôn Cẩn viết, đi khẩn cầu Ngôn Cẩn tha thứ.
Tưởng Thành trước sau liền tin chắc Tiểu Cẩn hẳn đã cảm nhận được nỗi khổ tâm cùng trả giá của hắn, mà hiện tại đã đồng ý cho hắn một cơ hội.
Lăng Phong!
Tưởng Thành nhấm nuốt cái tên này trong miệng.
Trước đó, hắn cần cho người điều tra rõ ràng người tên Lăng Phong đến tột cùng là làm gì Tiểu Cẩn, mới có thể khiến Tiểu Cẩn không màng mẫu thuẫn lúc trước của họ, tới tìm hắn nhờ trợ giúp đi đối phó đối phương.
Tưởng Thành trong lòng tính toán xong, lại gọi cho thám tử tư lần trước giúp hắn điều tra Ngôn Cẩn.
…………..
Cơ hồ là ngay sau đó, mấy người đứng trước mặt Ngôn Cẩn liền có chút ngượng ngùng lui ra phía sau hai bước.
“Thực xin lỗi bạn học Ngôn Cẩn, chúng tớ quấy rầy đến cậu.”
Ngôn Cẩn nhẹ nhàng cong môi, khóe miệng tươi cười ôn nhu.
“Không sao đâu.”
Rốt cuộc Ngôn Hi cũng có chút thanh tĩnh, cô xoa xoa thái dương, bò ở trên bàn nghỉ ngơi một hồi.
Chung quy lần trước rơi xuống nước vẫn ảnh hưởng thân thể một chút.
Tống Vân Kỳ quay đầu lại, lo lắng nhìn khuôn mặt Ngôn Hi một hồi, vốn dĩ hắn còn muốn nói gì đó, nhưng thời điểm nhìn đến khuôn mặt mệt mỏi của Ngôn Hi, hắn vẫn là đem ý đinh của mình đè xuống.
Buổi tối trở lại ký túc xá, Ngôn Cẩn lấy di động đăng nhập vào app tiểu thuyết, liền phát hiện Tưởng Thành đã trả lời cô.
【 Tiểu Cẩn cuối cùng em cũng nguyện ý thừa nhận anh? Em muốn anh làm cái gì? Nói với anh, mặc kệ là gì anh đều nhất định sẽ làm vì em. 】
Qua tin nhắn này, Ngôn Cẩn liền liên tưởng đến khuôn mặt điên cuồng của Tưởng Thành, chỉ là cô cũng không để bụng điểm này.
Sau khi đem thân phận Lăng Phong gửi cho Tưởng Thành, lại bổ sung một câu.
【 Chỉ cần làm xong chuyện này, tôi liền tha thứ cho anh. 】
Ánh sáng mỏng manh của di động chiếu liên khuôn mặt trầm tĩnh của thiếu nữ, vừa vặn lúc này Ngôn Hi ngẩng đầu nhìn em gái một cái, trên mặt đối phương quá mức lạnh lùng khiến Ngôn Hi không khỏi ngẩn người ra một chút.
“Tiểu Cẩn.” Ngôn Hi hé miệng gọi.
Ngôn Cẩn ngẩng mặt lên, “Chị, làm sao vậy?”
Trên mặt cô lại quay trở về vẻ ôn nhu như thường ngày Ngôn Hi vẫn thấy.
“Không có gì, chỉ là muốn nói em nghỉ ngơi sớm một chút.”
Ngôn Hi mím môi nói, tựa như vô số lần cô quan tâm Ngôn Cẩn như vậy.
“Chị, em đã biết. Em chỉ chơi một lát thôi!”
Ngôn Cẩn vẫn cứ biểu hiện ra là một em gái nghe lời chọc người ta yêu thương.
…………..
Không thể phủ nhận lúc Tưởng Thành thấy Ngôn Cẩn đáp lại liền mừng rỡ như điên.
Rốt cuộc Tiểu Cẩn cũng nguyện ý thừa nhận thân phận của cô ấy với mình.
Tưởng Thành từng mơ tưởng hình ảnh này vô số lần, mà hiện tại nguyện vọng đã đạt được, trong lòng hắn liền chỉ còn cảm thấy hưng phấn.
Tưởng Thành vẫn luôn biết rõ, hắn không phải là người ở thế giới này, hắn đã chết, sau đó lại xuyên qua.
Chết mà sống lại, đây là chuyện kỳ lạ cỡ nào, mà bí mật này Tưởng Thành cũng chỉ có thể không cần che giấu trước mặt Ngôn Cẩn.
Có lẽ cũng bởi vì vậy, Tưởng Thành mới có thể cố chấp đối với Ngôn Cẩn đến vậy.
Cho nên hiện tại, nhìn đến Ngôn Cẩn nói chỉ cần mình giải quyết cái người tên Lăng Phong kia, cô liền tha thứ cho mình. Tưởng Thành cơ hồ liền hạ quyết tâm nhất định phải để cho Lăng Phong ăn chút đau khổ.
Hắn hiểu Ngôn Cẩn, biết nếu không phải mâu thuẫn lớn, đối phương tuyệt đối không có khả năng thù hận một người.
Cái suy nghĩ này vừa dâng lên, nội tâm Tưởng Thành liền kinh hoàng một chút, hắn bắt đầu lo lắng, có phải Tiểu Cẩn ở lúc không có hắn bên cạnh bị người kia khi dễ.
Nghĩ như vậy một lúc, Tưởng Thành mặc kệ hiện tại đã khuya, liền gọi điện thoại cho một người bạn thân của thân thể này.
Sau khi đối phương điều tra cái người tên Lăng Phong, liền tỉ mỉ cung cấp cho Tưởng Thành thông tin cùng địa chỉ nhà Lăng Phong. Người bạn cảm thấy kỳ quái hỏi Tưởng Thành.
“Anh Thành, anh làm sao vậy? Con trai nhà Lăng chủ tịch anh không biết sao?”
Lăng chủ tịch.
Nội tâm Tưởng Thành nghi hoặc, trên mặt lại tỏ ra tự nhiên trả lời: “Hóa ra là hắn, tôi liền nói cái tên này sao có điểm quen tai như vậy, thật ngại quá, quấy rầy giấc ngủ của cậu.”
“Không có việc gì không có việc gì, bất quá anh Thành điều tra hắn làm gì? Tên này nghe nói tính tình rất không tốt, có phải hắn đắc tội với anh không?”
Đối phương có chút tò mò hỏi.
“Không có, chỉ là hôm nay có người kể về hắn, cho nên tôi có chút tò mò thôi.”
Tưởng Thành trả lời có lệ với người bạn vài câu, sau đó kết thúc cuộc gọi.
Làm con của nhà giàu số một, hơn nữa bản thân Lăng Phong cũng không phải là người có tính tình khiêm tốn, cho nên tin tức của Lăng Phong ở trên mạng vẫn rất là nhiều.
Tưởng Thành chỉ tùy ý mở trình duyệt tìm tòi một chút, liền thấy được chuỗi hàng dài tin tức của Lăng Phong.
Sinh nhật Lăng Phong được cha mẹ tặng biệt thự cao cấp, Lăng Phong theo cha mẹ tham gia buổi tiệc từ thiện tối, Lăng Phong ở học kỳ trường quốc tế xảy ra xung đột đánh nhau, đem đối phương đánh đến nhập viện, cuối cùng chuyển trường,…… một số tin tức linh tinh khác.
Ánh mắt Tưởng Thành dừng ở tên trường Lăng Phong chuyển đến.
Trường cao trung đệ nhất thành phố Tĩnh An.
Hắn biết đây cũng là trường mà Ngôn Cẩn học.
Lần trước sau khi gặp Ngôn Cẩn, sau đó bị ném lại, Tưởng Thành liền tìm người đi điều tra thông tin của Ngôn Cẩn.
Cũng bởi vì thế kỳ thật hắn đã sớm biết Ngôn Cẩn học ở trường nào, cô đời này xuyên đến một gia đình như thế nào.
Chẳng qua hiện tại Tưởng Thành cũng không dám tới tìm Ngôn Cẩn, lần trước hai người ngẫu nhiên gặp lại thái độ của Ngôn Cẩn bài xích hắn rất rõ ràng, hắn liền ý thức được Ngôn Cẩn còn ghi hận chuyện đời trước của bọn họ.
Cũng bởi vậy, hiện tại hắn chỉ có thể thật cẩn thận trước nơi liên hệ duy nhất, chính là tiểu thuyết Ngôn Cẩn viết, đi khẩn cầu Ngôn Cẩn tha thứ.
Tưởng Thành trước sau liền tin chắc Tiểu Cẩn hẳn đã cảm nhận được nỗi khổ tâm cùng trả giá của hắn, mà hiện tại đã đồng ý cho hắn một cơ hội.
Lăng Phong!
Tưởng Thành nhấm nuốt cái tên này trong miệng.
Trước đó, hắn cần cho người điều tra rõ ràng người tên Lăng Phong đến tột cùng là làm gì Tiểu Cẩn, mới có thể khiến Tiểu Cẩn không màng mẫu thuẫn lúc trước của họ, tới tìm hắn nhờ trợ giúp đi đối phó đối phương.
Tưởng Thành trong lòng tính toán xong, lại gọi cho thám tử tư lần trước giúp hắn điều tra Ngôn Cẩn.
…………..
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.