Xuyên Thành Gd Làm Sao Bây Giờ?
Chương 52
Bắc Âm Thật
08/01/2018
Edit: Lily_Carlos
"Vậy thì cũng chỉ là nhân viên quèn mà thôi!"
Đối mặt với sự châm chọc khiêu khích của người xung quanh Song Hee Eun cũng rất bất đắc dĩ, có lẽ ngày đó cô không nên đồng ý đến đây để bây giờ phải chịu như vậy.
Đúng lúc này, điện thoại trong túi xách vang lên, Oh Min Seob cười nói: "Không phải bạn trai gọi tới chứ?"
Một câu này khơi gợi hứng thú của mọi người, tất cả đều hét to: "Cậu có dám mở loa ngoài ra không, nếu có chúng tôi sẽ tin cậu."
Song Hee Eun điện thoại ra, quả nhiên người gọi đến là Kwon Ji Yong, không hiểu sao máu nóng dồn lên não mà bật loa ngoài lên.
"Alo, D Ragon!"
Cách đó không xa có người xem thường đến nói nói thầm: "Cũng chỉ là một con pig, có gì hơn người đâu chứ."
"Thân ái!" Kwon Ji Yong vừa dứt lời, mọi người trở nên yên tĩnh vì giọng nói này rất êm tai lại vô cùng quen thuộc.
"Anh đang ở đâu vậy nghe thật ồn ào." Song Hee Eun nghi ngờ hỏi, cô nghe thấy tiếng còi xe.
"Anh đang lái xe, cũng sắp đến nơi rồi ở đó chờ anh nha! moa!" Cuối cùng hắn còn không quên hôn cô một cái làm cho tất cả mọi người ở đây đều choáng váng.
Song Hee Eun đang cầm điện thoại cũng ngốc luôn, hắn vừa nói sẽ tới đây sao? Nhưng mà cô chưa từng nói địa chỉ cho hắn mà.
Tay Song Hee Eun bắt đầu đổ mồ hôi, cái tên này sao lại không nghe lời như vậy chứ như thế này là quá lộ liễu rồi: "Thật xin lỗi mọi người, hôm nay tôi đi trước." Song Hee Eun nói xong liền quay người chuẩn bị đi.
Oh Min Seob nhanh tay giữ cô lại: "Ai, đã đến rồi thì sao phải đi chứ mọi người cũng đâu có bắt nạt cậu, chẳng qua là hơi tò mò về bạn trai của cậu mà thôi, huống hồ bạn trai của cậu cũng vừa mới nói là sắp tới sao, vậy thì nhân cơ hội này giới thiệu với mọi người luôn!"
Song Hee Eun quay đầu nhìn về phía cô ấy, trong lòng lại nghĩ chắc chắc cô ấy sẽ không muốn biết sự thật này.
"Đúng vậy, mọi người đều đã biết nên cô chột dạ cái gì chứ." Tất cả mọi người bắt đầu ồn ào.
Song Hee Eun dứt khoát không đi nữa, không quan tâm đến cái gì nữa hắn muốn đến thì đến thôi.
Mọi người chờ tầm 5 phút thì cửa chính bị người mở ra, Kwon Ji Yong không che đậy cái gì xuất hiện trước mặt mọi người.
Chén rượu trên tay Oh Min Seob thiếu chút thì rơi trên mặt đất, đại minh tinh này đi nhầm chỗ rồi có đúng không?
Có vài bạn học không kìm chế được hét lên, sau đó vội vàng lấy điện thoại ra chụp ảnh.
Kwon Ji Yong vẫn luôn mỉm cười mặc cho mọi người quay chụp, ngay cả nhân viên của khách sạn cũng ghé vào cửa chính chụp ảnh.
Song Hee Eun cắn răng, lẳng lặng chờ đợi.
Đến khi Kwon Ji Yong đi đến trước mặt cô, hắn nhìn cô dịu dàng nói: "Thân ái, để em chờ lâu."
Một giây này cô như nghe được tiếng mọi người đang thổn thức.
Oh Min Seob nhanh chóng dùng cùi trỏ chạm vào cô gái bên cạnh: "Tôi không có hoa mắt? Đây là Kwon Ji Yong đúng không?"
Cô gái bên cạnh hưng phấn dùng sức gật đầu, rất nhiều người chưa từng nghĩ tới sẽ được gặp thần tượng một cách trực tiếp như thế này.
Kwon Ji Yong chủ động dắt tay Song Hee Eun rồi nói với mọi người: "Cảm ơn mọi người vì trước kia đã giúp đỡ Hee Eun."
"Chỗ nào chứ, là Hee Eun giúp đỡ chúng tôi mới đúng, lúc học cấp 3 cô ấy học rất giỏi." Giọng nói của Oh Min Seob lập tức trở nên dịu dàng hơn, còn xưng hô thân mật với Song Hee Eun nữa.
"Hả, thật sao?" Kwon Ji Yong liếc qua Song Hee Eun, Song Hee Eun cười với hắn, chuyện cô là học bá là thật và lúc đó cô không có bạn cũng là thật luôn.
Lúc này mọi người đều chạy đến muốn chụp ảnh chung, kí tên, chủ đề bàn luận của mọi người lại trở thành tại sao hai người họ có thể ở bên nhau, Kwon Ji Yong cũng không muốn bàn luận về vấn đề này nên sau khi kí tên và chụp ảnh chung thì đi đến kéo tay Song Hee Eun, hai người liếc nhau lập tức hiểu ý đối phương, kỳ thật Song Hee Eun đã sớm không muốn tiếp tục ở lại chỗ này.
Kwon Ji Yong đưa Song Hee Eun ra xe, lòng bàn tay của Song Hee Eun vẫn toát mồ hôi lạnh như cũ.
Hắn lái xe bằng một tay còn tay còn lại thì nắm chặt lấy tay cô, hơi do dự nhưng vẫn nói: "Trước kia những người đó rất hay bắt nạt em đúng không?"
Song Hee Eun đột nhiên cười ha hả, vỗ ngực nói: “Song Hee Eun là chứ, làm gì đến phiên bọn họ bắt nạt cơ chứ!"
Nghe cô nói như vậy Kwon Ji Yong lại cảm thấy đau lòng bàn tay hắn nắm tay cô chặt hơn, hắn nói: "Em yên tâm đi, đã có anh ở đây rồi sau này sẽ không ai có thể bắt nạt em được nữa."Song Hee Eun nhìn ra ngoài cửa sổ, chuyện của cô và Kwon Ji Yong từ giờ phút này đã lộ ra ánh sáng, cô đã chuẩn bị tâm lý để ứng phó tất cả hay chưa?
Hai người ăn cơm tối xong, Song Hee Eun về đến nhà đã tám giờ tối, cả nhà đang ngồi ở phòng khách chờ cô.
Song Hee Eun không hiểu sao lại có chút khẩn trương, cô nuốt một ngụm nước bọt đi đến tủ giầy để đổi dép đi trong nhà nhưng vẫn không nhịn được mà hỏi: "Mọi người... Sao vậy?"
Song Seung Yeom cầm điện thoại di động lắc lắc, có lòng tốt nhắc nhở: "Chị, chị vẫn nên xem tin tức đi."
Tin tức? Song Hee Eun lấy điện thoại di động ra, đầu đề mục tin tức hiện tại là chuyện của hai người bọn họ.
"Kwon Ji Yong hư hư thực thực công khai chuyện tình cảm trong buổi họp lớp." Tin này còn hot hơn tin có nghệ sĩ kết hôn công bố ngày hôm qua.
Không nghĩ tới chuyện này lộ ra nhanh đến vậy, lên đầu đề tin tức có nghĩa tất cả mọi người đều đã biết rồi.
"Vậy là mọi người đều... Biết." Song Hee Eun lắp bắp nói.
Mẹ Song Hee Eun không nhịn được đứng lên nói: "Hee Eun à, tại sao con lại đi đâu chúng ta lâu đến vậy chứ."
"Mẹ, còn không phải tại công việc của hắn có chút đặc thù sao."
"Chị, hoá ra em đoán đúng rồi, chị thật sự đang hẹn hò với đại minh tinh GD!" Song Seung Yeom kích động, chị gái mình thật là bình thường im lặng như vậy một khi đã lên tiếng là có bản lĩnh làm cho người khác chấn kinh.
Kết quả cha mẹ cô cũng không tức giận mà họ còn rất tò mò về chuyện này, nhưng cô cũng tiện nói về chuyện tình cảm đã tiến triển ra sao nên đành tìm cách giải vây cho mình.
Về đến phòng Song Hee Eun nhanh chóng khoá cửa lại, sau khi khoa cửa lại cô nhẹ nhàng thở ra.
Bò lên giường, dùng di động mở ra INS, quả nhiên trong dự liệu của cô rất nhiều người nhắn tin cho cô.
Gần đây cô có nên tránh đầu gió một chút...
Những tấm hình kia đều là những tấm hình được chụp trong bữa tiệc, trên đó Kwon Ji Yong đang nắm chặt lấy tay Song Hee Eun nhìn về phía mọi người, cảm giác hạnh phúc sắp từ trong màn hình tràn ra ngoài, ngay cả người trong cuộc là Song Hee Eun cũng cảm thấy ngại ngùng đỏ mặt, không thể không nói kỹ thuật chụp ảnh của người này rất tốt từ ánh sáng đến góc độ, chắc là do một bạn học chuyên ngành nhiếp ảnh làm.
Ngay sau đó, Kwon Ji Yong chia sẻ tấm hình còn viết thêm một câu: "Khi đó em thật đẹp!" Đồng thời còn tag Song Hee Eun vào, đây coi như là một loại công khai tình cảm, chỉ một lát sau các fan còn ôm tâm lý suy đoán bắt đầu sôi trào.
"Oppa, nói cho em biết đây không phải là thật đi!" Một Fans cực kỳ bi thương viết lại còn cho thêm vài cái icon mặt mếu vào nữa, tâm tình Kwon Ji Yong đang rất tôn nên trả lời cô ấy: "Đây là sự thật, em phải tin tưởng vào mắt của em chứ."
Bạn fans kia trả lời rất nhanh: "Chết cũng không tiếc, lúc còn sống được oppa lật thẻ như vậy thật là hạnh phúc quá đi mất... Được rồi, em đã khỏi hẳn rồi, em chúc hai người hạnh phúc!"
Bạn fans này thật đáng yêu.
Một nhân vật chính khác là Song Hee Eun cũng cảm thấy thẹn thùng khi xem được dòng trạng thái này, nhưng vẫn yên lặng vươn bàn tay nhỏ bé ấn like dòng trạng thái này.
Vài giây sau thì hắn gọi đến.
"Em đang làm gì vậy?" Âm thanh dịu dàng của hắn truyền đến.
"Em đang nằm trên giường chơi điện thoại thôi." Cô nói xong câu đó thì cảm thấy cánh tay hơi mỏi nên lật người nằm ngửa ra.
"Anh cũng vậy, anh vừa mới tắm xong cũng đang nghịch điện thoại."
"Cha mẹ em đã biết rồi, chúng ta...." Song Hee Eun muốn nói lại thôi.
Kwon Ji Yong nghe xong bật cười: "Cha mẹ anh cũng đã biết, vừa nãy còn gọi điện thoại cho anh này... Nhưng mà em không cần phải lo lắng, bọn họ đều rất thích em, còn nói nếu có thời gian thì đưa em về gặp họ nữa đó."
"Hả.... Đi đến nhà anh...." Gặp cha mẹ vào lúc này có phải hơi sớm không: "Ngày mai sẽ phải về công ty đi làm, em còn chưa kịp chuẩn bị tâm lý cho thật tốt, nên em cũng không biết phải đối mặt với các đồng nghiệp kia ra sao nữa."
"Được rồi, tại sao em phải nghĩ nhiều như vậy chứ, không cần chú ý đến ánh mắt của người ngoài nhiều như vậy em chỉ cần làm tốt việc của mình là được rồi, còn công việc thì em cứ làm như mọi khi thôi, nếu mà cảm thấy không thoải mái anh có thể điều em đến bên cạnh anh."
"Không không không." Song Hee Eun nhanh chóng từ chối: "Vẫn là thôi đi, như vậy càng nhiều lời đàm tiếu hơn... Lại nói em có hậu đài gì đó, thôi em nghe anh vậy không quan tâm đến mấy cái đó nữa."
Ngày thứ hai đi làm, Song Hee Eun và Kwon Ji Yong bị gọi vào văn phòng nói chuyện một phen, Choi Soon Ho bất mãn vì có người tự nhiên trở thành bạn gái Kwon Ji Yong, nhưng vẫn là ngầm thừa nhận chuyện này, bởi vì lúc cô nhậm chức Kwon Ji Yong còn chỉ đích danh cô, nên chứng tỏ trước đó bọn họ có gì đó.
Bí mật này Song Hee Eun biết, Kwon Ji Yong biết và con mèo kia biết, còn cả thế giới này chẳng ai có thể biết được thời gian nửa năm ở chung của họ.
Một ngày này, đạo diễn vỗ vỗ vai Song Hee Eun nói: "Hee Eun à, cháu làm rất tốt, cam đoan nửa năm thăng phó đạo diễn, một năm thăng đạo diễn."
"Vậy thì cũng chỉ là nhân viên quèn mà thôi!"
Đối mặt với sự châm chọc khiêu khích của người xung quanh Song Hee Eun cũng rất bất đắc dĩ, có lẽ ngày đó cô không nên đồng ý đến đây để bây giờ phải chịu như vậy.
Đúng lúc này, điện thoại trong túi xách vang lên, Oh Min Seob cười nói: "Không phải bạn trai gọi tới chứ?"
Một câu này khơi gợi hứng thú của mọi người, tất cả đều hét to: "Cậu có dám mở loa ngoài ra không, nếu có chúng tôi sẽ tin cậu."
Song Hee Eun điện thoại ra, quả nhiên người gọi đến là Kwon Ji Yong, không hiểu sao máu nóng dồn lên não mà bật loa ngoài lên.
"Alo, D Ragon!"
Cách đó không xa có người xem thường đến nói nói thầm: "Cũng chỉ là một con pig, có gì hơn người đâu chứ."
"Thân ái!" Kwon Ji Yong vừa dứt lời, mọi người trở nên yên tĩnh vì giọng nói này rất êm tai lại vô cùng quen thuộc.
"Anh đang ở đâu vậy nghe thật ồn ào." Song Hee Eun nghi ngờ hỏi, cô nghe thấy tiếng còi xe.
"Anh đang lái xe, cũng sắp đến nơi rồi ở đó chờ anh nha! moa!" Cuối cùng hắn còn không quên hôn cô một cái làm cho tất cả mọi người ở đây đều choáng váng.
Song Hee Eun đang cầm điện thoại cũng ngốc luôn, hắn vừa nói sẽ tới đây sao? Nhưng mà cô chưa từng nói địa chỉ cho hắn mà.
Tay Song Hee Eun bắt đầu đổ mồ hôi, cái tên này sao lại không nghe lời như vậy chứ như thế này là quá lộ liễu rồi: "Thật xin lỗi mọi người, hôm nay tôi đi trước." Song Hee Eun nói xong liền quay người chuẩn bị đi.
Oh Min Seob nhanh tay giữ cô lại: "Ai, đã đến rồi thì sao phải đi chứ mọi người cũng đâu có bắt nạt cậu, chẳng qua là hơi tò mò về bạn trai của cậu mà thôi, huống hồ bạn trai của cậu cũng vừa mới nói là sắp tới sao, vậy thì nhân cơ hội này giới thiệu với mọi người luôn!"
Song Hee Eun quay đầu nhìn về phía cô ấy, trong lòng lại nghĩ chắc chắc cô ấy sẽ không muốn biết sự thật này.
"Đúng vậy, mọi người đều đã biết nên cô chột dạ cái gì chứ." Tất cả mọi người bắt đầu ồn ào.
Song Hee Eun dứt khoát không đi nữa, không quan tâm đến cái gì nữa hắn muốn đến thì đến thôi.
Mọi người chờ tầm 5 phút thì cửa chính bị người mở ra, Kwon Ji Yong không che đậy cái gì xuất hiện trước mặt mọi người.
Chén rượu trên tay Oh Min Seob thiếu chút thì rơi trên mặt đất, đại minh tinh này đi nhầm chỗ rồi có đúng không?
Có vài bạn học không kìm chế được hét lên, sau đó vội vàng lấy điện thoại ra chụp ảnh.
Kwon Ji Yong vẫn luôn mỉm cười mặc cho mọi người quay chụp, ngay cả nhân viên của khách sạn cũng ghé vào cửa chính chụp ảnh.
Song Hee Eun cắn răng, lẳng lặng chờ đợi.
Đến khi Kwon Ji Yong đi đến trước mặt cô, hắn nhìn cô dịu dàng nói: "Thân ái, để em chờ lâu."
Một giây này cô như nghe được tiếng mọi người đang thổn thức.
Oh Min Seob nhanh chóng dùng cùi trỏ chạm vào cô gái bên cạnh: "Tôi không có hoa mắt? Đây là Kwon Ji Yong đúng không?"
Cô gái bên cạnh hưng phấn dùng sức gật đầu, rất nhiều người chưa từng nghĩ tới sẽ được gặp thần tượng một cách trực tiếp như thế này.
Kwon Ji Yong chủ động dắt tay Song Hee Eun rồi nói với mọi người: "Cảm ơn mọi người vì trước kia đã giúp đỡ Hee Eun."
"Chỗ nào chứ, là Hee Eun giúp đỡ chúng tôi mới đúng, lúc học cấp 3 cô ấy học rất giỏi." Giọng nói của Oh Min Seob lập tức trở nên dịu dàng hơn, còn xưng hô thân mật với Song Hee Eun nữa.
"Hả, thật sao?" Kwon Ji Yong liếc qua Song Hee Eun, Song Hee Eun cười với hắn, chuyện cô là học bá là thật và lúc đó cô không có bạn cũng là thật luôn.
Lúc này mọi người đều chạy đến muốn chụp ảnh chung, kí tên, chủ đề bàn luận của mọi người lại trở thành tại sao hai người họ có thể ở bên nhau, Kwon Ji Yong cũng không muốn bàn luận về vấn đề này nên sau khi kí tên và chụp ảnh chung thì đi đến kéo tay Song Hee Eun, hai người liếc nhau lập tức hiểu ý đối phương, kỳ thật Song Hee Eun đã sớm không muốn tiếp tục ở lại chỗ này.
Kwon Ji Yong đưa Song Hee Eun ra xe, lòng bàn tay của Song Hee Eun vẫn toát mồ hôi lạnh như cũ.
Hắn lái xe bằng một tay còn tay còn lại thì nắm chặt lấy tay cô, hơi do dự nhưng vẫn nói: "Trước kia những người đó rất hay bắt nạt em đúng không?"
Song Hee Eun đột nhiên cười ha hả, vỗ ngực nói: “Song Hee Eun là chứ, làm gì đến phiên bọn họ bắt nạt cơ chứ!"
Nghe cô nói như vậy Kwon Ji Yong lại cảm thấy đau lòng bàn tay hắn nắm tay cô chặt hơn, hắn nói: "Em yên tâm đi, đã có anh ở đây rồi sau này sẽ không ai có thể bắt nạt em được nữa."Song Hee Eun nhìn ra ngoài cửa sổ, chuyện của cô và Kwon Ji Yong từ giờ phút này đã lộ ra ánh sáng, cô đã chuẩn bị tâm lý để ứng phó tất cả hay chưa?
Hai người ăn cơm tối xong, Song Hee Eun về đến nhà đã tám giờ tối, cả nhà đang ngồi ở phòng khách chờ cô.
Song Hee Eun không hiểu sao lại có chút khẩn trương, cô nuốt một ngụm nước bọt đi đến tủ giầy để đổi dép đi trong nhà nhưng vẫn không nhịn được mà hỏi: "Mọi người... Sao vậy?"
Song Seung Yeom cầm điện thoại di động lắc lắc, có lòng tốt nhắc nhở: "Chị, chị vẫn nên xem tin tức đi."
Tin tức? Song Hee Eun lấy điện thoại di động ra, đầu đề mục tin tức hiện tại là chuyện của hai người bọn họ.
"Kwon Ji Yong hư hư thực thực công khai chuyện tình cảm trong buổi họp lớp." Tin này còn hot hơn tin có nghệ sĩ kết hôn công bố ngày hôm qua.
Không nghĩ tới chuyện này lộ ra nhanh đến vậy, lên đầu đề tin tức có nghĩa tất cả mọi người đều đã biết rồi.
"Vậy là mọi người đều... Biết." Song Hee Eun lắp bắp nói.
Mẹ Song Hee Eun không nhịn được đứng lên nói: "Hee Eun à, tại sao con lại đi đâu chúng ta lâu đến vậy chứ."
"Mẹ, còn không phải tại công việc của hắn có chút đặc thù sao."
"Chị, hoá ra em đoán đúng rồi, chị thật sự đang hẹn hò với đại minh tinh GD!" Song Seung Yeom kích động, chị gái mình thật là bình thường im lặng như vậy một khi đã lên tiếng là có bản lĩnh làm cho người khác chấn kinh.
Kết quả cha mẹ cô cũng không tức giận mà họ còn rất tò mò về chuyện này, nhưng cô cũng tiện nói về chuyện tình cảm đã tiến triển ra sao nên đành tìm cách giải vây cho mình.
Về đến phòng Song Hee Eun nhanh chóng khoá cửa lại, sau khi khoa cửa lại cô nhẹ nhàng thở ra.
Bò lên giường, dùng di động mở ra INS, quả nhiên trong dự liệu của cô rất nhiều người nhắn tin cho cô.
Gần đây cô có nên tránh đầu gió một chút...
Những tấm hình kia đều là những tấm hình được chụp trong bữa tiệc, trên đó Kwon Ji Yong đang nắm chặt lấy tay Song Hee Eun nhìn về phía mọi người, cảm giác hạnh phúc sắp từ trong màn hình tràn ra ngoài, ngay cả người trong cuộc là Song Hee Eun cũng cảm thấy ngại ngùng đỏ mặt, không thể không nói kỹ thuật chụp ảnh của người này rất tốt từ ánh sáng đến góc độ, chắc là do một bạn học chuyên ngành nhiếp ảnh làm.
Ngay sau đó, Kwon Ji Yong chia sẻ tấm hình còn viết thêm một câu: "Khi đó em thật đẹp!" Đồng thời còn tag Song Hee Eun vào, đây coi như là một loại công khai tình cảm, chỉ một lát sau các fan còn ôm tâm lý suy đoán bắt đầu sôi trào.
"Oppa, nói cho em biết đây không phải là thật đi!" Một Fans cực kỳ bi thương viết lại còn cho thêm vài cái icon mặt mếu vào nữa, tâm tình Kwon Ji Yong đang rất tôn nên trả lời cô ấy: "Đây là sự thật, em phải tin tưởng vào mắt của em chứ."
Bạn fans kia trả lời rất nhanh: "Chết cũng không tiếc, lúc còn sống được oppa lật thẻ như vậy thật là hạnh phúc quá đi mất... Được rồi, em đã khỏi hẳn rồi, em chúc hai người hạnh phúc!"
Bạn fans này thật đáng yêu.
Một nhân vật chính khác là Song Hee Eun cũng cảm thấy thẹn thùng khi xem được dòng trạng thái này, nhưng vẫn yên lặng vươn bàn tay nhỏ bé ấn like dòng trạng thái này.
Vài giây sau thì hắn gọi đến.
"Em đang làm gì vậy?" Âm thanh dịu dàng của hắn truyền đến.
"Em đang nằm trên giường chơi điện thoại thôi." Cô nói xong câu đó thì cảm thấy cánh tay hơi mỏi nên lật người nằm ngửa ra.
"Anh cũng vậy, anh vừa mới tắm xong cũng đang nghịch điện thoại."
"Cha mẹ em đã biết rồi, chúng ta...." Song Hee Eun muốn nói lại thôi.
Kwon Ji Yong nghe xong bật cười: "Cha mẹ anh cũng đã biết, vừa nãy còn gọi điện thoại cho anh này... Nhưng mà em không cần phải lo lắng, bọn họ đều rất thích em, còn nói nếu có thời gian thì đưa em về gặp họ nữa đó."
"Hả.... Đi đến nhà anh...." Gặp cha mẹ vào lúc này có phải hơi sớm không: "Ngày mai sẽ phải về công ty đi làm, em còn chưa kịp chuẩn bị tâm lý cho thật tốt, nên em cũng không biết phải đối mặt với các đồng nghiệp kia ra sao nữa."
"Được rồi, tại sao em phải nghĩ nhiều như vậy chứ, không cần chú ý đến ánh mắt của người ngoài nhiều như vậy em chỉ cần làm tốt việc của mình là được rồi, còn công việc thì em cứ làm như mọi khi thôi, nếu mà cảm thấy không thoải mái anh có thể điều em đến bên cạnh anh."
"Không không không." Song Hee Eun nhanh chóng từ chối: "Vẫn là thôi đi, như vậy càng nhiều lời đàm tiếu hơn... Lại nói em có hậu đài gì đó, thôi em nghe anh vậy không quan tâm đến mấy cái đó nữa."
Ngày thứ hai đi làm, Song Hee Eun và Kwon Ji Yong bị gọi vào văn phòng nói chuyện một phen, Choi Soon Ho bất mãn vì có người tự nhiên trở thành bạn gái Kwon Ji Yong, nhưng vẫn là ngầm thừa nhận chuyện này, bởi vì lúc cô nhậm chức Kwon Ji Yong còn chỉ đích danh cô, nên chứng tỏ trước đó bọn họ có gì đó.
Bí mật này Song Hee Eun biết, Kwon Ji Yong biết và con mèo kia biết, còn cả thế giới này chẳng ai có thể biết được thời gian nửa năm ở chung của họ.
Một ngày này, đạo diễn vỗ vỗ vai Song Hee Eun nói: "Hee Eun à, cháu làm rất tốt, cam đoan nửa năm thăng phó đạo diễn, một năm thăng đạo diễn."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.