Xuyên Thành Giống Cái Siêu Ngoan, Được Các Đại Lão Đoàn Sủng
Chương 2:
Hoa Biến Trủng
14/08/2024
Trì Ương bị đưa vào phòng thí nghiệm từ khi mới năm tuổi, năm nay đã là năm thứ mười bốn cô ở trong đó. Na Maya đã chăm sóc Trì Ương suốt mười hai năm, sớm đã coi Trì Ương như con của mình.
Những nhà nghiên cứu giả nhân giả nghĩa kia chẳng phải đang kiểm tra sức khỏe gì cả, họ đã nhìn thấy sự xinh đẹp của từ vài năm trước và cứ cách vài ngày lại gọi cô lên để chiếm tiện nghi với lý do kiểm tra sức khỏe.
Nhưng vì Trì Ương là một trong những vật thí nghiệm quan trọng nhất, cho nên bọn họ chỉ dám sờ soạng cánh tay của cô, chứ không dám đi xa hơn.
Tuy nhiên, đối với một cô bé, việc bị đàn ông chạm vào cũng đủ khó chịu.
Cảm nhận được sự an toàn tạm thời, Trì Ương nhỏ giọng khóc nức nở, còn Na Maya chỉ có thể dịu dàng an ủi cô.
Dưới làn hơi nước nóng, những vết hằn trên da của Trì Ương dần dần biến mất, không lâu sau làn da của cô lại trở về trạng thái trắng mịn như ban đầu.
Đó chính là kết quả của những thí nghiệm trên cơ thể Trì Ương. Dù là vết thương hay dấu vết gì cũng sẽ biến mất, chỉ để lại làn da trắng mịn như ngọc.
“Hôm nay, sau khi họ kiểm tra xong cơ thể em, trong phòng thí nghiệm lại đưa vào một cô gái khác. Họ đã cởi quần áo của cô ấy và đè lên cô ấy. Cô gái ấy khóc mãi không thôi, họ đánh cô ấy và nói cô không nghe lời, còn làm bẩn cô ấy nữa.”
Trì Ương nằm trên giường, Na Maya nằm bên cạnh ôm lấy thân hình nhỏ bé của cô.
“Tại sao họ luôn làm những việc như vậy? Sau này họ cũng sẽ làm như thế với em phải không?”
Na Maya vỗ về lưng cô, an ủi rằng sẽ không đâu. Ngoài những vật thí nghiệm quan trọng ở tầng hầm, những đối tượng thí nghiệm bình thường đa phần là những đứa trẻ bị bán từ các gia đình nghèo.
Những cô gái có chút nhan sắc đều bị đám súc sinh này hãm hại.
Họ không dám làm những việc ghê tởm đó với Trì Ương, nhưng cũng không buông tha cho cô, để cô nằm dưới đèn mổ mà nghe chúng xâm phạm những cô gái khác.
Na Maya thầm mắng một câu lũ cầm thú. Cô ấy không kìm được mà ôm chặt lấy cô bé vào trong lòng, muốn truyền sự ấm áp từ cơ thể mình cho Trì Ương.
Ngày hôm sau, Trì Ương vẫn phải lên. Không biết tại sao, khi đi thang máy lên, Na Maya phát hiện khắp phòng thí nghiệm đang chớp đèn đỏ.
Các nhân viên đều bận rộn, Na Maya chộp lấy một người đi qua và biết được rằng con voi ma-mút cổ đại đang được nuôi dưỡng đã mất kiểm soát, yêu cầu tất cả nhân viên phải rời khỏi.
Những nhà nghiên cứu giả nhân giả nghĩa kia chẳng phải đang kiểm tra sức khỏe gì cả, họ đã nhìn thấy sự xinh đẹp của từ vài năm trước và cứ cách vài ngày lại gọi cô lên để chiếm tiện nghi với lý do kiểm tra sức khỏe.
Nhưng vì Trì Ương là một trong những vật thí nghiệm quan trọng nhất, cho nên bọn họ chỉ dám sờ soạng cánh tay của cô, chứ không dám đi xa hơn.
Tuy nhiên, đối với một cô bé, việc bị đàn ông chạm vào cũng đủ khó chịu.
Cảm nhận được sự an toàn tạm thời, Trì Ương nhỏ giọng khóc nức nở, còn Na Maya chỉ có thể dịu dàng an ủi cô.
Dưới làn hơi nước nóng, những vết hằn trên da của Trì Ương dần dần biến mất, không lâu sau làn da của cô lại trở về trạng thái trắng mịn như ban đầu.
Đó chính là kết quả của những thí nghiệm trên cơ thể Trì Ương. Dù là vết thương hay dấu vết gì cũng sẽ biến mất, chỉ để lại làn da trắng mịn như ngọc.
“Hôm nay, sau khi họ kiểm tra xong cơ thể em, trong phòng thí nghiệm lại đưa vào một cô gái khác. Họ đã cởi quần áo của cô ấy và đè lên cô ấy. Cô gái ấy khóc mãi không thôi, họ đánh cô ấy và nói cô không nghe lời, còn làm bẩn cô ấy nữa.”
Trì Ương nằm trên giường, Na Maya nằm bên cạnh ôm lấy thân hình nhỏ bé của cô.
“Tại sao họ luôn làm những việc như vậy? Sau này họ cũng sẽ làm như thế với em phải không?”
Na Maya vỗ về lưng cô, an ủi rằng sẽ không đâu. Ngoài những vật thí nghiệm quan trọng ở tầng hầm, những đối tượng thí nghiệm bình thường đa phần là những đứa trẻ bị bán từ các gia đình nghèo.
Những cô gái có chút nhan sắc đều bị đám súc sinh này hãm hại.
Họ không dám làm những việc ghê tởm đó với Trì Ương, nhưng cũng không buông tha cho cô, để cô nằm dưới đèn mổ mà nghe chúng xâm phạm những cô gái khác.
Na Maya thầm mắng một câu lũ cầm thú. Cô ấy không kìm được mà ôm chặt lấy cô bé vào trong lòng, muốn truyền sự ấm áp từ cơ thể mình cho Trì Ương.
Ngày hôm sau, Trì Ương vẫn phải lên. Không biết tại sao, khi đi thang máy lên, Na Maya phát hiện khắp phòng thí nghiệm đang chớp đèn đỏ.
Các nhân viên đều bận rộn, Na Maya chộp lấy một người đi qua và biết được rằng con voi ma-mút cổ đại đang được nuôi dưỡng đã mất kiểm soát, yêu cầu tất cả nhân viên phải rời khỏi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.