Xuyên Thành Mẹ Của Nam Chính Ngược Văn
Chương 3: Tấn Sóc Ngôn nghi ngờ
Dạ Bất Tư Ngữ
17/03/2022
Nhạc đi bà con ????????????????
Editor: hemaniko
Đột nhiên nhìn thấy Tống Kiêu Kiêu đối tốt với An An, suy nghĩ đầu tiên của Tấn Sóc Ngôn là cô đang âm mưu chuyện xấu.
Cũng không thể trách hắn đa nghi, chỉ là trước kia tính cách của Tống Kiêu Kiêu mỗi nột lần đối tốt với căn nhà này thì đều có nguyên nhân của chính nàng.
Trước kia Tống Kiêu Kiêu vì xuất thân nông dân của hắn mà đối xử với hắn lẫn mẹ hắn hết sức bài xích.
Hồi nhỏ nhà của Tấn Sóc Ngôn ở một vùng núi, là một cái bình thường nông dân.
Hồi đó cha hắn có phụ thân say rượu đánh người thành thói, hai mẹ con hắn vừa bị đánh, vừa bị mắng. Sau này trong một lần say rượu người cha này của hắn ốm mà chết.
Khi đó Tấn Sóc Ngôn còn nhỏ, gia đình nhỏ từ trong ra ngoài đều là do mẹ hắn chống đỡ. Vì có thể cho hắn học hành bước ra khỏi vùng núi hẻo lánh ấy. Một mình bà ấy không chỉ đi làm ruộng mà còn giúp người trong thôn lầm mương nhỏ.
Mẹ của Tấn Sóc Ngôn nhìn khác biệt nhiều so với phụ nữ trong thành phố. Bà mới chỉ có 45 tuổi nhưng nhìn gương mặt bà lại như 60- 70 tuổi.
Khuôn mặt ấy đã bị thời gian khắc nghiệt, vô tình cướp đi sắc đẹp năm nào, chỉ còn lại một thân mang đầy bệnh cùng khắc khổ.
Lần đầu tiên Tấn Sóc Ngôn mang Tống Kiêu Kiêu đi gặp mẹ hắn thì Tống Kiêu Kiêu còn tưởng rằng đó là bà của hắn. May mắn lúc đó cô không mở miệng gọi bà là bà, không thì với tính cách Tấn Sóc Ngôn hắn nhất định sẽ không cưới cô.(chỉ edit duy nhất tại wattpad: he)
Khi đó Tống Kiêu Kiêu là vì Tống gia, bất mãn trong lòng không có biểu hiện ra ngoài. Tống Kiêu Kiêu bởi vì khuôn mặt cùng thân hình xinh đẹp cộng thêm thanh âm vô cùng dễ nghe, ngọt mà không ngấy. Lúc cô ấy khen ngợi thì có thể nói cô đúng là một vị hôn thê cực tốt.
Chỉ vì sự việc mà hồi nhỏ hắn đã trải qua, cho nên Tấn Sóc Ngôn mới nhiều lần nhẫn nhịn với Tống Kiêu Kiêu. Hắn hi vọng con trai mình không trải qua thời thơ ấu mà hắn từng trải nghiệm.
Càng không hi vọng bé mới nhỏ như vậy đã thấy thế giới xấu xí của người lớn.
Tấn Sóc Ngôn nhìn con trai nằm ngoan ngoãn trong lòng Tống Kiêu Kiêu. Đôi mắt đen mà trầm kia khẽ lướt qua Tống Kiêu Kiêu khi ngủ. Khi ngủ cô không còn vẻ mặt cay nghiệt thường ngày. Đôi môi đỏ hơi hé tạo thành độ cong mềm mại, nhìn thuận mắt hơn bình thường nhiều.
Ngay từ lúc biết mình bị lợi dụng Tấn Sóc Ngôn có chút thất vọng về cô nhưng cũng không có nổi giận. Cả đời này của hắn chuyện gì chẳng gặp qua? Bị ba bạo hành khi còn nhỏ, chỉ vì bảo vệ mẹ mà hắn từ một đứa trẻ yếu đuối trưởng thành trở nên dũng cảm, kiên cường, một tay che trời.
Dựa vào hai bàn tay trắng mà xây dựng sự nghiệp, sáng lập ra hai công ty đa quốc gia. Người khác nghe chuyện cũng thấy hắn thật trâu bò, chỉ không biết hắn vừa mới bắt đầu sống ở nơi tồi tàn nhất, dơ bẩn nhất. Coi nước lọc thay cơm, vì có thể giành được dự án mà mặt dày thuyết phục cùng với gặp phải kẻ phản bội.
Tính cách Tấn Sóc Ngôn thì không phải kẻ có thù nhất định phải báo, mà hắn cũng đã hơn 31 tuổi rồi càng không có tính cách nóng nảy như những người trẻ tuổi. Hắn chỉ nghĩ chờ An An lớn chút, thân thể tốt lên thì hắn sẽ nghĩ cách trừng trị nữ nhân bướng bỉnh này.
Mang theo suy nghĩ như vậy ánh mắt Tấn Sóc Ngôn nhìn Tống Kiêu Kiêu càng lạnh lùng sau đó rời bước sang phòng ngủ chính.
Hắn mệt mỏi xoa huyệt thái dương của mình, thời gian nghỉ ngơi của hắn gần đây quá ít.
Sau khi Tấn Sóc Ngôn đóng cửa, Tống Kiêu Kiêu nhìn có vẻ ngủ sâu lại không nhịn được mà mở mắt.(chỉ edit tại wattpad: he)
Ở dưới hoàn cảnh xa lạ cô có thể ngủ sâu giấc mới là lạ í. Chỉ với âm thanh nhẹ thôi cũng khiến cô tỉnh rồi.
Lúc Tấn Sóc Ngôn lái xe trở về, cô đã nghe được chút động tĩnh rồi.
Nhà Tấn Sóc Ngôn là biệt thự lớn nhất tại tiểu khu Vịnh Đình Giang, lúc mua Tấn Sóc Ngôn rất thích tiểu khu này vì cơ chế bảo vệ an toàn rất hoàn hảo.
Khu bọn họ qua 11h đêm trừ người dân của khu này ai cũng không cho vào. Sau khi nghe tiếng xe Tống Kiêu Kiêu cũng không hoảng sợ vì cô biết nơi này quá an toàn.
Dù biết người trở về là Tấn Sóc Ngôn, nhưng lúc mà hắn xuất hiện tại cửa phòng thì Tống Kiêu Kiêu không hiểu sao lại vô cùng căng thẳng.
May mà hắn chỉ nhìn vào cửa phòng một lúc rồi quay người rời đi nhưng da gà da vịt của cô toàn bộ đều biểu tình.
Cô cũng không biết mình sợ cái gì là một người hiểu chuyện, tâm tính bình thản từ rất lâu rồi nhưng khi gặp anh ta thì lại xảy ra biến động lớn.
Tống Kiêu Kiêu nhíu mày giật cánh tay có chút tê dại của mình.
Cô chỉ thử giật tay một chút mà đứa bé trong ngực đã nhíu mi cả khuôn mặt ngập tràn bất an.
Đại khái cô nghĩ đến hoàn cảnh hồi nhỏ của mình, tay cũng bất giác thả lỏng một chút.
Lúc cô lớn hơn An An một tuổi đã bắt đầu ngủ một mình. Bởi vì thân thể em trai không tốt ba mẹ lo lắng nàng khi ngủ có tật xấu làm phiền tới em trai ngủ, cho nên khi còn nhỏ cô đã ngủ một mình.
Khi đó tuổi cô còn nhỏ, đêm khuya vắng người làm cô có chút sợ hãi. Sợ bỗng nhiên có con quái thú trong đêm tối đột nhiên nhảy ra ăn thịt mình. Tưởng tượng nhiều như vậy khiến cô không ngủ được thức cả đêm nhìn chằm chằm góc phòng.
Khi nghĩ lại ba mẹ thích những đứa trẻ ngoan, mỗi lần được hỏi rằng có sợ hay không cô vẫn sẽ chỉ nuốt nước mắt vào trong lòng trả lời không sợ.
Chờ đến khi trưởng thành những nỗi sợ hồi bé lại chỉ là ký ức mỗi khi nghĩ lại chỉ thầm nói mình ngốc nghếch không ai bằng. Rõ ràng là sợ hãi, sợ tới mức không thể ngủ, vẫn còn có thể suy nghĩ cho người khác làm ủy khuất chính mình.
Cho nên khi càng lớn, Tống Kiêu Kiêu càng trở nên mạnh mẽ thậm chí nói là có chút ích kỷ
Có đôi khi cô sẽ tranh đoạt đồ với em trai, nếu là đồ cô không thích thì sẽ không tranh đoạt nhưng hễ là thứ cô thích cô sẽ không nể mặt ba mẹ mà đoạt lấy bằng được.
Lí do lúc trước xem bộ này có thể nói là do đồng cảm với nhân vật nam chính.
Lúc này nhìn An Am khuôn mặt nhỏ nhắn đáng thương, cô nhịn không được mỉm cười, nhỏ giọng nói.
"bảo bối, con nghĩ xem có phải là ông trời thấy con quá đáng thương nên mới khiến ta xuyên qua để bù đắp cho con?"
Đồng thời bù đắp cho quá khứ không mấy tốt đẹp của chính mình.
Cô kì diệu mà xuyên qua tiểu thuyết này, trở thành người đầu tiên khiến tương lai nam chính trở nên bi thảm.
Nếu mẹ của An An không mù quáng mà yêu tra nam, công ty ba bé không phá sản, bà nội bé cũng sẽ không có tiền mà chữa bệnh chết.
Mà bé cũng không gặp những lời chế giễu, bị người khinh thường, bị người sỉ nhục, thậm chí là bạn bè tốt phản bội, bị người yêu hiểu lầm lâu dài.//////////
Góc tác giả:...
____
He: Tạm thời chưa có góc tác giả nha nhưng giới thiệu tí cho các bạn biết. //(0v0)//
Góc tác giả là những mẩu chuyện siu cu te của bạn Ngôn và bạn Kiêu do tác giả biên soạn
Còn góc của he là khác á nha (°^°)//
Góc của he là những mẩu nhỏ do he tự bổ não ra (^v^)
he: hiện nay có nhiều trang khác reup truyện trái phép chuyện mình chỉ đăng mỗi wattpad nhé về lâu dài mình sẽ cân nhắc việc sài mật khẩu trên trang khác
Editor: hemaniko
Đột nhiên nhìn thấy Tống Kiêu Kiêu đối tốt với An An, suy nghĩ đầu tiên của Tấn Sóc Ngôn là cô đang âm mưu chuyện xấu.
Cũng không thể trách hắn đa nghi, chỉ là trước kia tính cách của Tống Kiêu Kiêu mỗi nột lần đối tốt với căn nhà này thì đều có nguyên nhân của chính nàng.
Trước kia Tống Kiêu Kiêu vì xuất thân nông dân của hắn mà đối xử với hắn lẫn mẹ hắn hết sức bài xích.
Hồi nhỏ nhà của Tấn Sóc Ngôn ở một vùng núi, là một cái bình thường nông dân.
Hồi đó cha hắn có phụ thân say rượu đánh người thành thói, hai mẹ con hắn vừa bị đánh, vừa bị mắng. Sau này trong một lần say rượu người cha này của hắn ốm mà chết.
Khi đó Tấn Sóc Ngôn còn nhỏ, gia đình nhỏ từ trong ra ngoài đều là do mẹ hắn chống đỡ. Vì có thể cho hắn học hành bước ra khỏi vùng núi hẻo lánh ấy. Một mình bà ấy không chỉ đi làm ruộng mà còn giúp người trong thôn lầm mương nhỏ.
Mẹ của Tấn Sóc Ngôn nhìn khác biệt nhiều so với phụ nữ trong thành phố. Bà mới chỉ có 45 tuổi nhưng nhìn gương mặt bà lại như 60- 70 tuổi.
Khuôn mặt ấy đã bị thời gian khắc nghiệt, vô tình cướp đi sắc đẹp năm nào, chỉ còn lại một thân mang đầy bệnh cùng khắc khổ.
Lần đầu tiên Tấn Sóc Ngôn mang Tống Kiêu Kiêu đi gặp mẹ hắn thì Tống Kiêu Kiêu còn tưởng rằng đó là bà của hắn. May mắn lúc đó cô không mở miệng gọi bà là bà, không thì với tính cách Tấn Sóc Ngôn hắn nhất định sẽ không cưới cô.(chỉ edit duy nhất tại wattpad: he)
Khi đó Tống Kiêu Kiêu là vì Tống gia, bất mãn trong lòng không có biểu hiện ra ngoài. Tống Kiêu Kiêu bởi vì khuôn mặt cùng thân hình xinh đẹp cộng thêm thanh âm vô cùng dễ nghe, ngọt mà không ngấy. Lúc cô ấy khen ngợi thì có thể nói cô đúng là một vị hôn thê cực tốt.
Chỉ vì sự việc mà hồi nhỏ hắn đã trải qua, cho nên Tấn Sóc Ngôn mới nhiều lần nhẫn nhịn với Tống Kiêu Kiêu. Hắn hi vọng con trai mình không trải qua thời thơ ấu mà hắn từng trải nghiệm.
Càng không hi vọng bé mới nhỏ như vậy đã thấy thế giới xấu xí của người lớn.
Tấn Sóc Ngôn nhìn con trai nằm ngoan ngoãn trong lòng Tống Kiêu Kiêu. Đôi mắt đen mà trầm kia khẽ lướt qua Tống Kiêu Kiêu khi ngủ. Khi ngủ cô không còn vẻ mặt cay nghiệt thường ngày. Đôi môi đỏ hơi hé tạo thành độ cong mềm mại, nhìn thuận mắt hơn bình thường nhiều.
Ngay từ lúc biết mình bị lợi dụng Tấn Sóc Ngôn có chút thất vọng về cô nhưng cũng không có nổi giận. Cả đời này của hắn chuyện gì chẳng gặp qua? Bị ba bạo hành khi còn nhỏ, chỉ vì bảo vệ mẹ mà hắn từ một đứa trẻ yếu đuối trưởng thành trở nên dũng cảm, kiên cường, một tay che trời.
Dựa vào hai bàn tay trắng mà xây dựng sự nghiệp, sáng lập ra hai công ty đa quốc gia. Người khác nghe chuyện cũng thấy hắn thật trâu bò, chỉ không biết hắn vừa mới bắt đầu sống ở nơi tồi tàn nhất, dơ bẩn nhất. Coi nước lọc thay cơm, vì có thể giành được dự án mà mặt dày thuyết phục cùng với gặp phải kẻ phản bội.
Tính cách Tấn Sóc Ngôn thì không phải kẻ có thù nhất định phải báo, mà hắn cũng đã hơn 31 tuổi rồi càng không có tính cách nóng nảy như những người trẻ tuổi. Hắn chỉ nghĩ chờ An An lớn chút, thân thể tốt lên thì hắn sẽ nghĩ cách trừng trị nữ nhân bướng bỉnh này.
Mang theo suy nghĩ như vậy ánh mắt Tấn Sóc Ngôn nhìn Tống Kiêu Kiêu càng lạnh lùng sau đó rời bước sang phòng ngủ chính.
Hắn mệt mỏi xoa huyệt thái dương của mình, thời gian nghỉ ngơi của hắn gần đây quá ít.
Sau khi Tấn Sóc Ngôn đóng cửa, Tống Kiêu Kiêu nhìn có vẻ ngủ sâu lại không nhịn được mà mở mắt.(chỉ edit tại wattpad: he)
Ở dưới hoàn cảnh xa lạ cô có thể ngủ sâu giấc mới là lạ í. Chỉ với âm thanh nhẹ thôi cũng khiến cô tỉnh rồi.
Lúc Tấn Sóc Ngôn lái xe trở về, cô đã nghe được chút động tĩnh rồi.
Nhà Tấn Sóc Ngôn là biệt thự lớn nhất tại tiểu khu Vịnh Đình Giang, lúc mua Tấn Sóc Ngôn rất thích tiểu khu này vì cơ chế bảo vệ an toàn rất hoàn hảo.
Khu bọn họ qua 11h đêm trừ người dân của khu này ai cũng không cho vào. Sau khi nghe tiếng xe Tống Kiêu Kiêu cũng không hoảng sợ vì cô biết nơi này quá an toàn.
Dù biết người trở về là Tấn Sóc Ngôn, nhưng lúc mà hắn xuất hiện tại cửa phòng thì Tống Kiêu Kiêu không hiểu sao lại vô cùng căng thẳng.
May mà hắn chỉ nhìn vào cửa phòng một lúc rồi quay người rời đi nhưng da gà da vịt của cô toàn bộ đều biểu tình.
Cô cũng không biết mình sợ cái gì là một người hiểu chuyện, tâm tính bình thản từ rất lâu rồi nhưng khi gặp anh ta thì lại xảy ra biến động lớn.
Tống Kiêu Kiêu nhíu mày giật cánh tay có chút tê dại của mình.
Cô chỉ thử giật tay một chút mà đứa bé trong ngực đã nhíu mi cả khuôn mặt ngập tràn bất an.
Đại khái cô nghĩ đến hoàn cảnh hồi nhỏ của mình, tay cũng bất giác thả lỏng một chút.
Lúc cô lớn hơn An An một tuổi đã bắt đầu ngủ một mình. Bởi vì thân thể em trai không tốt ba mẹ lo lắng nàng khi ngủ có tật xấu làm phiền tới em trai ngủ, cho nên khi còn nhỏ cô đã ngủ một mình.
Khi đó tuổi cô còn nhỏ, đêm khuya vắng người làm cô có chút sợ hãi. Sợ bỗng nhiên có con quái thú trong đêm tối đột nhiên nhảy ra ăn thịt mình. Tưởng tượng nhiều như vậy khiến cô không ngủ được thức cả đêm nhìn chằm chằm góc phòng.
Khi nghĩ lại ba mẹ thích những đứa trẻ ngoan, mỗi lần được hỏi rằng có sợ hay không cô vẫn sẽ chỉ nuốt nước mắt vào trong lòng trả lời không sợ.
Chờ đến khi trưởng thành những nỗi sợ hồi bé lại chỉ là ký ức mỗi khi nghĩ lại chỉ thầm nói mình ngốc nghếch không ai bằng. Rõ ràng là sợ hãi, sợ tới mức không thể ngủ, vẫn còn có thể suy nghĩ cho người khác làm ủy khuất chính mình.
Cho nên khi càng lớn, Tống Kiêu Kiêu càng trở nên mạnh mẽ thậm chí nói là có chút ích kỷ
Có đôi khi cô sẽ tranh đoạt đồ với em trai, nếu là đồ cô không thích thì sẽ không tranh đoạt nhưng hễ là thứ cô thích cô sẽ không nể mặt ba mẹ mà đoạt lấy bằng được.
Lí do lúc trước xem bộ này có thể nói là do đồng cảm với nhân vật nam chính.
Lúc này nhìn An Am khuôn mặt nhỏ nhắn đáng thương, cô nhịn không được mỉm cười, nhỏ giọng nói.
"bảo bối, con nghĩ xem có phải là ông trời thấy con quá đáng thương nên mới khiến ta xuyên qua để bù đắp cho con?"
Đồng thời bù đắp cho quá khứ không mấy tốt đẹp của chính mình.
Cô kì diệu mà xuyên qua tiểu thuyết này, trở thành người đầu tiên khiến tương lai nam chính trở nên bi thảm.
Nếu mẹ của An An không mù quáng mà yêu tra nam, công ty ba bé không phá sản, bà nội bé cũng sẽ không có tiền mà chữa bệnh chết.
Mà bé cũng không gặp những lời chế giễu, bị người khinh thường, bị người sỉ nhục, thậm chí là bạn bè tốt phản bội, bị người yêu hiểu lầm lâu dài.//////////
Góc tác giả:...
____
He: Tạm thời chưa có góc tác giả nha nhưng giới thiệu tí cho các bạn biết. //(0v0)//
Góc tác giả là những mẩu chuyện siu cu te của bạn Ngôn và bạn Kiêu do tác giả biên soạn
Còn góc của he là khác á nha (°^°)//
Góc của he là những mẩu nhỏ do he tự bổ não ra (^v^)
he: hiện nay có nhiều trang khác reup truyện trái phép chuyện mình chỉ đăng mỗi wattpad nhé về lâu dài mình sẽ cân nhắc việc sài mật khẩu trên trang khác
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.