Xuyên Thành Nam Chính Trong Cẩu Huyết Ngược Văn
Chương 41: Sát khí.
Long Nữ Dạ Bạch
05/12/2020
Bối Tư Thủ Tiền Trọng bị bắt được liền lập tức đưa đến biệt thự Chu Hổ.
Đừng nhìn Chu Hổ tuổi còn trẻ, thoạt nhìn cũng là bộ dáng tính tình không tồi, nhưng thời điểm đối phó Tiền Trọng không có một chút khách khí. Lúc sau bắt được lập tức chính là hành hung, đánh Tiền Trọng kêu thảm thiết liên tục. Lúc Tiền Trọng nằm trên mặt đất cả người đau không động đậy được, Chu Hổ ngồi xổm trước mặt hắn nói: “Bọn mày đem Trang Hàn giấu ở chỗ nào rồi?”
Tiền Trọng nằm trên mặt đất nghe được Chu Hổ hỏi vấn đề này, hai hàng nhiệt lệ uốn lượn mà xuống. Hắn muốn nói vì cái gì không còn sớm hỏi? Tôi cũng không tính toán muốn ngạnh kháng nha? Vì cái gì hỏi cũng không hỏi liền cho tôi một gậy?
Chu Hổ lớn như vậy còn chưa thấy qua nam nhân cao to tướng mạo xấu xí như vậy đối với chính mình lã chã rơi lệ, hắn ghét bỏ nhíu nhíu mày, giơ tay cho một cái tát, hung hăng nói: “Không phải khóc, khóc tiếp tao đánh chết mày.”
Tiền Trọng lập tức khóc cũng không dám khóc, nhưng là trên người đau xót cùng trong lòng ủy khuất khống chế không được nha, vì thế hắn chỉ có thể trong mắt bao nước mắt, bẹp miệng đáng thương vô cùng nhìn Chu Hổ.
Chu Hổ bị ghê tởm đến hỏng rồi. . .
Cuối cùng hỏi ra kết quả là, Tiền Trọng căn bản không biết Trang Hàn ở nơi nào. Hắn mặt mũi bầm dập nói: “Tôi thật không biết, ngày đó người lái xe là Lâm Tô, tôi không đi theo. Hắn để tôi đi theo vợ Trang Hàn, từ đầu tới đuôi cũng không nói cho tôi hắn đem người giấu ở chỗ nào rồi.”
Lời này hẳn là thật sự, Chu Hổ không tin hắn bị đánh như vậy, nước mắt nước mũi đầy mặt, sẽ vẫn như cũ nói láo. Như vậy vấn đề tới rồi, Tiền Trọng cũng không biết Trang Hàn bị nhốt ở nơi nào, bọn họ nên như thế nào tìm người?
Trang gia, Cố Sương nằm trên mặt đất ở trong phòng. Trên mặt đất có mấy vết máu đỏ sậm. Chân Cố Sương đã được băng bó lên, nàng nằm trên mặt đất sắc mặt một mảnh tái nhợt, nếu không phải ngực còn có phập phồng, thoạt nhìn thật giống như một thi thể.
Ánh đèn chiếu vào trên đầu, Cố Sương khó có thể chịu đựng nghiêng nghiêng đầu.
Cố Tư cầm một ít đồ vật đi đến, Cố Sương vừa nhìn thấy nàng, liền hoảng sợ giãy giụa.
“Cô cho rằng cô mang thai, tôi liền sẽ buông tha cô sao?” Cố Tư cười nói: “Cô lúc trước đem tôi đi đưa đến trên giường khách sạn, có hay không nghĩ tới tôi là một nữ nhân sau khi trải qua chuyện như vậy, còn có dũng khí tồn tại hay không?”
Cố Sương không biết chính mình nên nói cái gì, chuyện kia đích thật là do nàng làm, vô pháp phản bác. Nói xin tha đã rất nhiều, ý tứ Cố Tư căn bản là không có muốn buông tha nàng, Cố Sương trừ bỏ khóc lóc thảm thiết căn bản cái gì cũng làm không được.
“Chị không thể đối xử như vậy với tôi. . .” Cố Sương khóc thở hổn hển, “Là Cố gia đem chị nuôi lớn, chị như thế nào có thể đối xử như vậy?”
Cố Tư duỗi tay sờ soạng một chút bụng nhỏ của Cố Sương, Cố Sương cả người run rẩy. Cố Tư nói: “Xem nhỏ như này, thời gian thật ra rất gần a. Lần đó tôi chạy trốn, cô không phải là đã hưởng thụ nam nhân mà cô chuẩn bị đi?”
Đôi mắt Cố Sương vô ý thức trừng, Cố Tư nói trúng rồi. Đứa nhỏ này xác thật có khả năng là lần đó lưu lại, nhưng cũng có khả năng là Lâm Tô. Cố Sương vẫn luôn bất hòa với Lâm Tô vì chuyện này, chính là bởi vì trong lòng nàng cũng có chút lo lắng. Chỉ cần tưởng tượng đến trong bụng là con của Bối Tư Thủ, nàng liền cảm thấy ghê tởm muốn nôn.
Nhưng là nàng lại không có dũng khí phá thai, một khi phá thai liền sẽ lưu lại chứng cứ, vạn nhất bị người khác biết thì làm sao bây giờ?
Thấy thần sắc Cố Sương, Cố Tư có chút ngoài ý muốn chính mình cư nhiên đoán đúng rồi. Nàng lấy ra một cái ống tiêm, đối với Cố Sương nói: “Trang Hàn nếu là xảy ra chuyện, tôi cũng không muốn sống nữa. Tôi nếu là sống không được, cũng sẽ không để cô tiếp tục tồn tại.”
Nói xong nàng bẻ thẳng cánh tay Cố Sương, đem ống tiêm chui vào tĩnh mạch Cố Sương. Máu màu đỏ từ ống tiêm chảy ra, chảy xuôi vào ống.
Cố Tư nói: “Hy vọng việc lưu máu sạch sẽ này cô có thể nghĩ kỹ.”
Cố Sương hoảng sợ nhìn máu chính mình thật mau liền ở đáy bồn, tích thành một tầng hơi mỏng, một loại cảm giác tim đập nhanh bao phủ nàng. Nàng cảm giác khó chịu cực kỳ, phảng phất hô hấp cũng khó khăn.
“Ách ách. . . A. . . .”
Đám người Chu Hổ đang chuẩn bị để Tiền Trọng gọi điện cho Lâm Tô xác nhận vị trí của Lâm Tô, Cố Tư bỗng nhiên gọi điện thoại tới.
Chu Hổ nói: “Chị đi đâu vậy? Anh rể tôi nguy hiểm như vậy, chị cư nhiên chạy đến cả người đều không thấy?”
“Trang Hàn ở kho hàng bến tàu thuỷ sản phía Tây.”
“Cái gì?” Chu Hổ cảm thấy chính mình có chút không thể lý giải được những lời này. Cố Tư lại nói một lần nữa, Chu Hổ rốt cuộc nghe hiểu, hắn nói: “Chị làm sao mà biết được?”
“Đừng nói nhiều lời, chạy nhanh dẫn người qua đi cứu người đi.” Cố Tư nói: “Tôi hiện tại đang đến đó.”
Chu Hổ buông di động đem cái tình huống này vừa nói, ở đây các tinh anh đều phát ngốc. Nhóm người chính mình là nhân sĩ chuyên nghiệp ở chỗ này lăn lộn lâu như vậy cũng chưa đem người tìm được, Cố Tư một người phụ nữ yếu ớt đi ra ngoài một chuyến liền đem người tìm được rồi? Một loại cảm giác nóng rát xuất hiện ở trên mặt mọi người, lần này vả mặt quá mãnh liệt. . .
Cũng không hàm hồ Chu Hổ lập tức liền dẫn người đi đến nhằm phía kho hàng, lúc này Cố Tư cũng tới rồi. Một đám người giống như phần tử khủng bố bọc đánh kho hàng, đột nhiên đánh lén đi vào cùng kêu gọi để người bên trong ra tới chi gian, bọn họ lựa chọn phá cửa mà vào.
Khóa cửa bị cắt đoạn, một đám người phần phật vọt vào. Chỉ ở trong kho hàng tối tăm, thấy một cái cửa sổ bị phá hỏng, cùng bãi thức ăn mì hộp ở bên mép giường. Còn có ở trên tường vẽ một cái hình ngón giữa to.
Trong kho hàng cũng không tìm được người, trinh thám nhìn tình huống trước mắt nói: “Chỉ có thể nói lúc trước người thật là ở chỗ này, sau đó lại bị bọn bắt cóc biết chúng ta khả năng đến đây, liền đem con tin dời đi.”
“Hiện tại liền phiền toái.” Chu Hổ nói: “Hiện tại trừ bỏ Lâm Tô kia, căn bản không có bất luận kẻ nào biết Trang Hàn ở đâu.”
Trang Hàn một giấc ngủ tỉnh dậy phát hiện dưới thân mềm mại, ý nghĩ thứ nhất chính là quả thực rất có lực, chính mình bất quá mới ngủ cái, đã bị cứu ra?
Sau đó hắn mở to mắt, liền thấy Lâm Tô đang ở trước mặt hắn ăn mì gói.
Trong xoang mũi tất cả đều là hương vị dưa chua, Trang Hàn lần đầu tiên đối với loại hương vị này có cảm giác buồn nôn.
“Tỉnh?” Lâm Tô nói: “Muốn ăn cái gì không?”
Trang Hàn cự tuyệt nói: “Tôi tuyệt không ăn cái này.”
Lâm Tô gật gật đầu đứng dậy rời đi, Trang Hàn nhìn về bốn phía, phát hiện chính mình hiện tại khả năng đang ở một cái khách sạn. Không phải xa hoa khách sạn gì, hẳn là cùng loại với ga tàu hỏa phụ cận mấy chục đồng tiền cả đêm.
Vách tường có chút bị bóc ra, ga và chăn cũng có chút ố vàng. Lâm Tô đã trở lại, trong tay bưng một chén mì, hương cay thịt bò vị mì gói. . .
Trang Hàn mặt hung hăng vặn vẹo một chút, Lâm Tô nói: “Còn không ăn? Vậy anh liền chờ đói chết đi, bụng trống trơn vừa lúc uy cá tôm ăn, một chút cũng không ô nhiễm.”
“Vậy, tôi ăn.” Trang Hàn nói: “Nhưng là có thể đánh răng cho tôi hay không, rửa mặt cũng được?”
Lâm Tô cuối cùng là mở mang tầm mắt, cũng sắp chết, còn nhớ thương muốn rửa mặt đánh răng.
Trang Hàn bị trói ngồi ở trên giường, Lâm Tô một tay cầm chén một tay cầm đũa, một ngụm một ngụm uy Trang Hàn ăn mì gói. Nói thật Trang Hàn rất đói, hương vị mì gói câu dẫn hắn muốn phát cuồng. Nhưng hắn còn không quên hỏi Lâm Tô, “Cậu như thế nào đột nhiên đổi địa phương?”
“Hoàn cảnh kho hàng quá gian khổ.” Lâm Tô mặt không đổi sắc nói: “Tôi sợ thân thể anh ăn không tiêu.”
Cậu kéo đi chỗ khác, Trang Hàn trong lòng nói khẳng định là nơi đó bại lộ, cho nên bất đắc dĩ mới mang chính mình tới nơi này. Đối với bọn bắt cóc mà nói, trừ phi là thật sự không có biện pháp, nếu không sẽ không suy xét loại địa phương như khách sạn này. Nơi này có khả năng bại lộ phi thường lớn, Lâm Tô hẳn là thật sự không vì lí do đó.
Nếu có thể tìm được hắn ở trong kho hàng, thuyết minh thân phận của hắn cũng đã nhất định bị bại lộ. Thuê nhà gì đó đều là yêu cầu chứng minh thân phận, chỉ có loại khách sạn không chính quy này mới có khả năng không cần giấy chứng nhận thân phận.
Trang Hàn cũng không vạch trần, trước mắt cái địa phương này đối với hắn tương đối có lợi. Đầu tiên nơi này thế nào cũng so với hoàn cảnh kho hàng tốt hơn nhiều, ít nhất giường cũng mềm hơn. Hơn nữa lượng người ở đây rất lớn, càng nhiều người thì khả năng phát hiện chính mình lại càng lớn.
Đám người Chu Hổ lại ở gần kho hàng phụ cận theo dõi, rất mau liền phát hiện hình ảnh Lâm Tô cõng Trang Hàn đi ra. Nhưng là hắn rất mau lại biến mất ở góc chết, lúc sau hắn lên cái xe gì đi nơi nào đều có khả năng, cho nên manh mối lại bị chặt đứt.
Trinh thám an ủi nói: “Ít nhất hiện tại đã biết thân phận đối phương, chỉ cần tin tức hắn xuất hiện ở quốc nội hay bất luận cái chỗ gì, chúng ta đều có thể lập tức tìm được hắn.”
Nhưng xem tình huống trước mắt, cho dù tin tức thân phận không xuất hiện, cũng là có thể. Còn nữa thời gian dài, vạn nhất tinh thần hắn xảy ra vấn đề gì hoặc là thẹn quá thành giận, giết mất Trang Hàn thì làm sao bây giờ?
Cố Tư nói: “Nếu có thể cùng hắn trò chuyện, như vậy có thể tìm được người khác không?”
“Có thể.” Nhân viên kỹ thuật nói: “Chỉ cần có thể trò chuyện, tôi có thể định vị đến vị trí của hắn.”
Cố Tư gật gật đầu, nói: “Tôi đi ra ngoài một chút.”
Nàng lại muốn đi ra ngoài một chút. . .
Một lần đi ra ngoài một chút trở về liền mang về địa điểm của bọn bắt cóc, lần này lại đi ra ngoài một chút, ai biết sẽ mang cái gì trở về? Chu Hổ nhìn bóng dáng Cố Tư, trong lòng nói chị hắn còn có thiên phú trinh thám?
Không lâu sau Cố Tư liền mang theo một người sống trở lại, mọi người nhìn Cố Sương bị trói thành bánh chưng, tất cả đều sợ ngây người. Chu Hổ nói: “Chị, chị có phải hay không điên rồi? Chị lại đem ai bắt cóc về đây?”
“Con trai Lâm Tô.” Cố Tư nói.
Vì thế tất cả mọi người lại lần nữa sợ ngây người, bọn họ nhìn sắc mặt tái nhợt của Cố Sương, vô luận nhìn như thế nào cũng không có cách nào đem nàng cùng con trai Lâm Tô so sánh. Hiện giờ con trai lớn lên đều xinh đẹp như vậy sao? Con trai Lâm Tô là giả gái sao? Không phải nói Lâm Tô chỉ có hai mươi mấy tuổi sao, con của hắn sao lại lớn như vậy?
Trinh thám là người thứ nhất ở đây phản ứng lại, nói: “Cô là nói trong bụng cô ta có con của Lâm Tô?”
“Ừ.” Cố Tư nói: “Nàng biết như thế nào để liên hệ Lâm Tô, để nàng gọi điện cho Lâm Tô. Lâm Tô nếu không thả người, tôi liền giết chết nàng.”
Tất cả mọi người bị Cố Tư phát ra sát khí mà kinh sợ, Chu Hổ trong lòng nói chuyện này vẫn là sớm một chút kết thúc đi, bằng không hắn mới vừa nhận thân tỷ liền thật sự muốn điên rồi.
Đừng nhìn Chu Hổ tuổi còn trẻ, thoạt nhìn cũng là bộ dáng tính tình không tồi, nhưng thời điểm đối phó Tiền Trọng không có một chút khách khí. Lúc sau bắt được lập tức chính là hành hung, đánh Tiền Trọng kêu thảm thiết liên tục. Lúc Tiền Trọng nằm trên mặt đất cả người đau không động đậy được, Chu Hổ ngồi xổm trước mặt hắn nói: “Bọn mày đem Trang Hàn giấu ở chỗ nào rồi?”
Tiền Trọng nằm trên mặt đất nghe được Chu Hổ hỏi vấn đề này, hai hàng nhiệt lệ uốn lượn mà xuống. Hắn muốn nói vì cái gì không còn sớm hỏi? Tôi cũng không tính toán muốn ngạnh kháng nha? Vì cái gì hỏi cũng không hỏi liền cho tôi một gậy?
Chu Hổ lớn như vậy còn chưa thấy qua nam nhân cao to tướng mạo xấu xí như vậy đối với chính mình lã chã rơi lệ, hắn ghét bỏ nhíu nhíu mày, giơ tay cho một cái tát, hung hăng nói: “Không phải khóc, khóc tiếp tao đánh chết mày.”
Tiền Trọng lập tức khóc cũng không dám khóc, nhưng là trên người đau xót cùng trong lòng ủy khuất khống chế không được nha, vì thế hắn chỉ có thể trong mắt bao nước mắt, bẹp miệng đáng thương vô cùng nhìn Chu Hổ.
Chu Hổ bị ghê tởm đến hỏng rồi. . .
Cuối cùng hỏi ra kết quả là, Tiền Trọng căn bản không biết Trang Hàn ở nơi nào. Hắn mặt mũi bầm dập nói: “Tôi thật không biết, ngày đó người lái xe là Lâm Tô, tôi không đi theo. Hắn để tôi đi theo vợ Trang Hàn, từ đầu tới đuôi cũng không nói cho tôi hắn đem người giấu ở chỗ nào rồi.”
Lời này hẳn là thật sự, Chu Hổ không tin hắn bị đánh như vậy, nước mắt nước mũi đầy mặt, sẽ vẫn như cũ nói láo. Như vậy vấn đề tới rồi, Tiền Trọng cũng không biết Trang Hàn bị nhốt ở nơi nào, bọn họ nên như thế nào tìm người?
Trang gia, Cố Sương nằm trên mặt đất ở trong phòng. Trên mặt đất có mấy vết máu đỏ sậm. Chân Cố Sương đã được băng bó lên, nàng nằm trên mặt đất sắc mặt một mảnh tái nhợt, nếu không phải ngực còn có phập phồng, thoạt nhìn thật giống như một thi thể.
Ánh đèn chiếu vào trên đầu, Cố Sương khó có thể chịu đựng nghiêng nghiêng đầu.
Cố Tư cầm một ít đồ vật đi đến, Cố Sương vừa nhìn thấy nàng, liền hoảng sợ giãy giụa.
“Cô cho rằng cô mang thai, tôi liền sẽ buông tha cô sao?” Cố Tư cười nói: “Cô lúc trước đem tôi đi đưa đến trên giường khách sạn, có hay không nghĩ tới tôi là một nữ nhân sau khi trải qua chuyện như vậy, còn có dũng khí tồn tại hay không?”
Cố Sương không biết chính mình nên nói cái gì, chuyện kia đích thật là do nàng làm, vô pháp phản bác. Nói xin tha đã rất nhiều, ý tứ Cố Tư căn bản là không có muốn buông tha nàng, Cố Sương trừ bỏ khóc lóc thảm thiết căn bản cái gì cũng làm không được.
“Chị không thể đối xử như vậy với tôi. . .” Cố Sương khóc thở hổn hển, “Là Cố gia đem chị nuôi lớn, chị như thế nào có thể đối xử như vậy?”
Cố Tư duỗi tay sờ soạng một chút bụng nhỏ của Cố Sương, Cố Sương cả người run rẩy. Cố Tư nói: “Xem nhỏ như này, thời gian thật ra rất gần a. Lần đó tôi chạy trốn, cô không phải là đã hưởng thụ nam nhân mà cô chuẩn bị đi?”
Đôi mắt Cố Sương vô ý thức trừng, Cố Tư nói trúng rồi. Đứa nhỏ này xác thật có khả năng là lần đó lưu lại, nhưng cũng có khả năng là Lâm Tô. Cố Sương vẫn luôn bất hòa với Lâm Tô vì chuyện này, chính là bởi vì trong lòng nàng cũng có chút lo lắng. Chỉ cần tưởng tượng đến trong bụng là con của Bối Tư Thủ, nàng liền cảm thấy ghê tởm muốn nôn.
Nhưng là nàng lại không có dũng khí phá thai, một khi phá thai liền sẽ lưu lại chứng cứ, vạn nhất bị người khác biết thì làm sao bây giờ?
Thấy thần sắc Cố Sương, Cố Tư có chút ngoài ý muốn chính mình cư nhiên đoán đúng rồi. Nàng lấy ra một cái ống tiêm, đối với Cố Sương nói: “Trang Hàn nếu là xảy ra chuyện, tôi cũng không muốn sống nữa. Tôi nếu là sống không được, cũng sẽ không để cô tiếp tục tồn tại.”
Nói xong nàng bẻ thẳng cánh tay Cố Sương, đem ống tiêm chui vào tĩnh mạch Cố Sương. Máu màu đỏ từ ống tiêm chảy ra, chảy xuôi vào ống.
Cố Tư nói: “Hy vọng việc lưu máu sạch sẽ này cô có thể nghĩ kỹ.”
Cố Sương hoảng sợ nhìn máu chính mình thật mau liền ở đáy bồn, tích thành một tầng hơi mỏng, một loại cảm giác tim đập nhanh bao phủ nàng. Nàng cảm giác khó chịu cực kỳ, phảng phất hô hấp cũng khó khăn.
“Ách ách. . . A. . . .”
Đám người Chu Hổ đang chuẩn bị để Tiền Trọng gọi điện cho Lâm Tô xác nhận vị trí của Lâm Tô, Cố Tư bỗng nhiên gọi điện thoại tới.
Chu Hổ nói: “Chị đi đâu vậy? Anh rể tôi nguy hiểm như vậy, chị cư nhiên chạy đến cả người đều không thấy?”
“Trang Hàn ở kho hàng bến tàu thuỷ sản phía Tây.”
“Cái gì?” Chu Hổ cảm thấy chính mình có chút không thể lý giải được những lời này. Cố Tư lại nói một lần nữa, Chu Hổ rốt cuộc nghe hiểu, hắn nói: “Chị làm sao mà biết được?”
“Đừng nói nhiều lời, chạy nhanh dẫn người qua đi cứu người đi.” Cố Tư nói: “Tôi hiện tại đang đến đó.”
Chu Hổ buông di động đem cái tình huống này vừa nói, ở đây các tinh anh đều phát ngốc. Nhóm người chính mình là nhân sĩ chuyên nghiệp ở chỗ này lăn lộn lâu như vậy cũng chưa đem người tìm được, Cố Tư một người phụ nữ yếu ớt đi ra ngoài một chuyến liền đem người tìm được rồi? Một loại cảm giác nóng rát xuất hiện ở trên mặt mọi người, lần này vả mặt quá mãnh liệt. . .
Cũng không hàm hồ Chu Hổ lập tức liền dẫn người đi đến nhằm phía kho hàng, lúc này Cố Tư cũng tới rồi. Một đám người giống như phần tử khủng bố bọc đánh kho hàng, đột nhiên đánh lén đi vào cùng kêu gọi để người bên trong ra tới chi gian, bọn họ lựa chọn phá cửa mà vào.
Khóa cửa bị cắt đoạn, một đám người phần phật vọt vào. Chỉ ở trong kho hàng tối tăm, thấy một cái cửa sổ bị phá hỏng, cùng bãi thức ăn mì hộp ở bên mép giường. Còn có ở trên tường vẽ một cái hình ngón giữa to.
Trong kho hàng cũng không tìm được người, trinh thám nhìn tình huống trước mắt nói: “Chỉ có thể nói lúc trước người thật là ở chỗ này, sau đó lại bị bọn bắt cóc biết chúng ta khả năng đến đây, liền đem con tin dời đi.”
“Hiện tại liền phiền toái.” Chu Hổ nói: “Hiện tại trừ bỏ Lâm Tô kia, căn bản không có bất luận kẻ nào biết Trang Hàn ở đâu.”
Trang Hàn một giấc ngủ tỉnh dậy phát hiện dưới thân mềm mại, ý nghĩ thứ nhất chính là quả thực rất có lực, chính mình bất quá mới ngủ cái, đã bị cứu ra?
Sau đó hắn mở to mắt, liền thấy Lâm Tô đang ở trước mặt hắn ăn mì gói.
Trong xoang mũi tất cả đều là hương vị dưa chua, Trang Hàn lần đầu tiên đối với loại hương vị này có cảm giác buồn nôn.
“Tỉnh?” Lâm Tô nói: “Muốn ăn cái gì không?”
Trang Hàn cự tuyệt nói: “Tôi tuyệt không ăn cái này.”
Lâm Tô gật gật đầu đứng dậy rời đi, Trang Hàn nhìn về bốn phía, phát hiện chính mình hiện tại khả năng đang ở một cái khách sạn. Không phải xa hoa khách sạn gì, hẳn là cùng loại với ga tàu hỏa phụ cận mấy chục đồng tiền cả đêm.
Vách tường có chút bị bóc ra, ga và chăn cũng có chút ố vàng. Lâm Tô đã trở lại, trong tay bưng một chén mì, hương cay thịt bò vị mì gói. . .
Trang Hàn mặt hung hăng vặn vẹo một chút, Lâm Tô nói: “Còn không ăn? Vậy anh liền chờ đói chết đi, bụng trống trơn vừa lúc uy cá tôm ăn, một chút cũng không ô nhiễm.”
“Vậy, tôi ăn.” Trang Hàn nói: “Nhưng là có thể đánh răng cho tôi hay không, rửa mặt cũng được?”
Lâm Tô cuối cùng là mở mang tầm mắt, cũng sắp chết, còn nhớ thương muốn rửa mặt đánh răng.
Trang Hàn bị trói ngồi ở trên giường, Lâm Tô một tay cầm chén một tay cầm đũa, một ngụm một ngụm uy Trang Hàn ăn mì gói. Nói thật Trang Hàn rất đói, hương vị mì gói câu dẫn hắn muốn phát cuồng. Nhưng hắn còn không quên hỏi Lâm Tô, “Cậu như thế nào đột nhiên đổi địa phương?”
“Hoàn cảnh kho hàng quá gian khổ.” Lâm Tô mặt không đổi sắc nói: “Tôi sợ thân thể anh ăn không tiêu.”
Cậu kéo đi chỗ khác, Trang Hàn trong lòng nói khẳng định là nơi đó bại lộ, cho nên bất đắc dĩ mới mang chính mình tới nơi này. Đối với bọn bắt cóc mà nói, trừ phi là thật sự không có biện pháp, nếu không sẽ không suy xét loại địa phương như khách sạn này. Nơi này có khả năng bại lộ phi thường lớn, Lâm Tô hẳn là thật sự không vì lí do đó.
Nếu có thể tìm được hắn ở trong kho hàng, thuyết minh thân phận của hắn cũng đã nhất định bị bại lộ. Thuê nhà gì đó đều là yêu cầu chứng minh thân phận, chỉ có loại khách sạn không chính quy này mới có khả năng không cần giấy chứng nhận thân phận.
Trang Hàn cũng không vạch trần, trước mắt cái địa phương này đối với hắn tương đối có lợi. Đầu tiên nơi này thế nào cũng so với hoàn cảnh kho hàng tốt hơn nhiều, ít nhất giường cũng mềm hơn. Hơn nữa lượng người ở đây rất lớn, càng nhiều người thì khả năng phát hiện chính mình lại càng lớn.
Đám người Chu Hổ lại ở gần kho hàng phụ cận theo dõi, rất mau liền phát hiện hình ảnh Lâm Tô cõng Trang Hàn đi ra. Nhưng là hắn rất mau lại biến mất ở góc chết, lúc sau hắn lên cái xe gì đi nơi nào đều có khả năng, cho nên manh mối lại bị chặt đứt.
Trinh thám an ủi nói: “Ít nhất hiện tại đã biết thân phận đối phương, chỉ cần tin tức hắn xuất hiện ở quốc nội hay bất luận cái chỗ gì, chúng ta đều có thể lập tức tìm được hắn.”
Nhưng xem tình huống trước mắt, cho dù tin tức thân phận không xuất hiện, cũng là có thể. Còn nữa thời gian dài, vạn nhất tinh thần hắn xảy ra vấn đề gì hoặc là thẹn quá thành giận, giết mất Trang Hàn thì làm sao bây giờ?
Cố Tư nói: “Nếu có thể cùng hắn trò chuyện, như vậy có thể tìm được người khác không?”
“Có thể.” Nhân viên kỹ thuật nói: “Chỉ cần có thể trò chuyện, tôi có thể định vị đến vị trí của hắn.”
Cố Tư gật gật đầu, nói: “Tôi đi ra ngoài một chút.”
Nàng lại muốn đi ra ngoài một chút. . .
Một lần đi ra ngoài một chút trở về liền mang về địa điểm của bọn bắt cóc, lần này lại đi ra ngoài một chút, ai biết sẽ mang cái gì trở về? Chu Hổ nhìn bóng dáng Cố Tư, trong lòng nói chị hắn còn có thiên phú trinh thám?
Không lâu sau Cố Tư liền mang theo một người sống trở lại, mọi người nhìn Cố Sương bị trói thành bánh chưng, tất cả đều sợ ngây người. Chu Hổ nói: “Chị, chị có phải hay không điên rồi? Chị lại đem ai bắt cóc về đây?”
“Con trai Lâm Tô.” Cố Tư nói.
Vì thế tất cả mọi người lại lần nữa sợ ngây người, bọn họ nhìn sắc mặt tái nhợt của Cố Sương, vô luận nhìn như thế nào cũng không có cách nào đem nàng cùng con trai Lâm Tô so sánh. Hiện giờ con trai lớn lên đều xinh đẹp như vậy sao? Con trai Lâm Tô là giả gái sao? Không phải nói Lâm Tô chỉ có hai mươi mấy tuổi sao, con của hắn sao lại lớn như vậy?
Trinh thám là người thứ nhất ở đây phản ứng lại, nói: “Cô là nói trong bụng cô ta có con của Lâm Tô?”
“Ừ.” Cố Tư nói: “Nàng biết như thế nào để liên hệ Lâm Tô, để nàng gọi điện cho Lâm Tô. Lâm Tô nếu không thả người, tôi liền giết chết nàng.”
Tất cả mọi người bị Cố Tư phát ra sát khí mà kinh sợ, Chu Hổ trong lòng nói chuyện này vẫn là sớm một chút kết thúc đi, bằng không hắn mới vừa nhận thân tỷ liền thật sự muốn điên rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.