Xuyên Thành Nam Chính Trong Cẩu Huyết Ngược Văn
Chương 15: Về nhà mẹ đẻ ăn cơm.
Long Nữ Dạ Bạch
05/12/2020
"Trình Song?" Lông mày Trang Hàn khẽ nhíu, nhìn về phía Trình Song.
Trang Hàn nhìn Trình Song, nhớ tới anh vừa mới theo bản năng làm ra động tác muốn bảo hộ Cố Tư, cảm thấy vô cùng vừa lòng, là một người thừa kế tình cảm của nàng, hắn rất xem trọng Trình Song.
Trình Song bị Trang Hàn nhìn đến mức lông tơ trên người đều bị dựng thẳng lên, đó là loại ánh mắt như thế nào? Bộ dáng thật sự rất tà ác.
Thư ký hôm nay trang điểm rất đậm, lại còn khóc đến như vậy, trang dung trên mặt đã sớm không nhìn ra cái gì. Cô ở một bên hung hăng dậm đôi giày cao gót mười lăm centimet nói: "Trang tổng, anh phải tin tưởng em a, hai người bọn họ tuyệt đối không có quan hệ bình thường."
Trang Hàn nhẹ nhàng vỗ Cố Tư đang bối rối an ủi nàng, quay đầu nhìn thư ký rắn rết nói: "Đừng nói nữa, tôi tin tưởng Cố Tư."
Cố Tư bị Trang Hàn ôm trong ngực nghe đến đây một lúc sau, nước mắt lập tức ngăn không được chảy xuống dưới. Sắc mặt Trình Song cũng trắng nhợt, lúc trước Cố Tư nói Trang Hàn đối với nàng tốt hơn, anh còn chưa tin, hiện tại xem ra là thật sự tốt. Điều này đã nói lên, chính mình một chút cơ hội cũng không có.
"Thân là thư ký của tôi, công việc của cô chính là đi giúp tôi xử lý sự vụ của công ty. Chứ không phải là cô được phép chạy tới nhà tôi bôi nhọ vợ của tôi, tôi không thể giữ cô lại." Trang Hàn nói: "Cô đi đi, viết đơn xin từ chức đệ lên."
Thư ký khiếp sợ nhìn Trang Hàn, không thể tưởng tượng nói: "Anh cư nhiên không tin tôi?"
Trang Hàn thấy cô liền bực bội, xoay người muốn đi. Nghĩ nếu cô còn không đi, mình sẽ gọi bảo an tới đuổi cô đi.
"Anh không thể giữ tôi lại? Anh là bởi vì cái chuyện này mới muốn đuổi tôi đi sao?" Biểu tình thư ký vặn vẹo nói: "Anh rõ ràng đã sớm chuẩn bị đuổi tôi, tôi vì anh làm nhiều năm như vậy anh cứ như vậy một chân đem tôi đá văng? Không có cửa đâu! Tôi nói cho amh biết không có cửa đâu!"
Trang Hàn lạnh mặt đi tới cửa, quay đầu nói với Trình Song: "Trình tiên sinh nếu không chê, không bằng ở nhà tôi ăn chút cơm rồi mới đi."
Trình Song cười khổ nói: "Không cần." Anh nhìn Cố Tư, anh từ lúc còn rất nhỏ đã thích Cố Tư, không nghĩ tới kết quả đều là công dã tràng. Trình Song lại liếc mắt nhìn Cố Tư một cái, nói với Trang Hàn: "Cố gắng đối xử tốt với Cố Tư đi, cô ấy rất yêu anh."
Nói xong Trình Song liền xoay người rời đi, bóng dáng thập phần hiu quạnh. Trang Hàn có chút sầu lo. Ý Trình Song là muốn rời khỏi đây? Không tính toán tiếp tục thích Cố Tư sao? Vậy làm sao bây giờ? Chính mình vừa mới tính toán bồi dưỡng anh thành người thừa kế. . .
Cho đến khi đóng cửa lại, thanh âm ác độc của thư ký kia mới xem như kết thúc. Trang Hàn nhìn thấy mặt Cố Tư có chút sưng đỏ, hắn nói: "Em chờ một chút."
Nói xong liền đi lấy hòm thuốc, dì Tôn từ phòng bếp đi ra, nhìn thoáng qua bên ngoài cửa sổ, tiến đến bên người Cố Tư nhỏ giọng nói: "Phu nhân, nữ nhân bên ngoài kia thế nào?"
Trong tay Cố Tư còn ôm bó hoa cúc Ba Tư, lúc này nàng lộ ra một nụ cười nhạt nhẽo nhưng lại rất thỏa mãn, nói: "Đã giải quyết."
Ba chữ ngắn ngủn đã giải quyết, chính là kết quả cuối cùng của thư ký.
Trang Hàn cầm hòm thuốc ra, vẫy tay với Cố Tư nói: "Em lại đây, tôi bôi cho em ít thuốc."
Bước chân Cố Tư uyển chuyển nhẹ nhàng đi qua, ngoan ngoãn ngồi ở trước mặt Trang Hàn.
"Giữa trưa có nấu canh cá." Cố Tư nói: "Anh thích không?"
"Ừ, thích." Trang Hàn nói: "Em buông bó hoa xuống đi."
"Không cần." Cố Tư nói: "Anh tặng em, em muốn thưởng thức đủ mới buông."
Trang Hàn chỉ có thể đáp ứng nàng. Hắn một bên bôi thuốc một bên nói: "Cô ta đánh em, em liền đứng cho cô ta đánh sao?"
"Em không nghĩ tới cô ta sẽ động thủ." Cố Tư giống như là tiểu hài tử làm sai chuyện gì, cúi đầu nói: "Nên không kịp né tránh."
"Vậy là xong rồi?" Bàn tay Trang Hàn hạ xuống làn da tinh tế, hắn nói: "Cô ta đánh em, em không nghĩ đánh trả?"
Cố Tư giơ bàn tay tràn đầy vết thương của mình lên, ủy khuất nói: "Đánh cô ta em sẽ càng đau hơn."
Trang Hàn lập tức liền mềm lòng, hắn nói: "Lần sau gặp phải loại chuyện này, em liền trốn đi, gọi điện thoại cho tôi, tất cả đều giao cho tôi xử lý."
"Dạ." Cố Tư tươi cười ngọt ngào nói: "Anh thật tốt."
Trang Hàn bị nụ cười này làm cho mất tự nhiên, dời đi tầm mắt, nói sang chuyện khác: "Cái kia. . ."
Cố Tư: "Dạ?"
"Chờ lát nữa ăn nhiều một chút." Trang Hàn nói: "Em quá gầy."
Thư ký nói những lời mà Cố Tư chưa bao giờ nói ra, nàng có thể đem cảm xúc của mình che dấu thật tốt, giống như bốn năm trước kia. Nàng không nói ra, không có người nào biết nàng vẫn luôn thích bạn trai của em gái mình.
Giữa trưa dì Tôn làm một bàn đồ ăn, Trang Hàn kỳ thật thích nhất là được ở nhà ăn cơm nhà như vậy. Chỉ là hắn độc thân nhiều năm cũng không học được cách nấu cơm, nhiều năm như vậy vẫn chỉ ăn cơm hộp, hắn hiện tại được ăn loại cơm nhà này, liền cảm thấy bất luận là món gì ở khách sạn đều không có ngon bằng thứ này.
Nhìn Trang Hàn ăn ngon miệng, Cố Tư nói: "Qua mấy ngày nữa tay em tốt lên liền sẽ phải đi làm."
"Cũng được." Trang Hàn nói: "Luôn ở nhà cũng sẽ sinh ra vấn đề."
Cố Tư lại nói: "Nhưng mà anh trước kia không phải đã nói muốn mang em đi du lịch sao?"
"Tôi có nói sao?" Phản ứng đầu tiên của Trang Hàn chính là không có khả năng, bởi vì trước kia Trang Hàn hận nữ chính như vậy, sao có thể sẽ mang nữ chính đi du lịch? Hắn nói: "Em nhớ lầm à?"
Cố Tư cười một chút, nói: "Có khả năng đi, gần đây trí nhớ của em không được tốt lắm."
"Chắc là do ở nhà quá lâu." Trang Hàn nói: "Về sau đi làm tư duy sẽ linh hoạt hơn."
Cố Tư cúi đầu ăn cơm, từ bề ngoài căn bản nhìn không ra nàng có bao nhiêu khẩn trương. Mấy ngày nay Trang Hàn thay đổi, làm nàng cảm thấy chồng của mình quả thật chính là thay đổi thành một người khác. Hiện tại xem ra là nàng nghĩ nhiều đi, nếu một người thật sự thay đổi, lại như thế nào xác định được không có nói với mình muốn cùng đi du lịch?
"Cố Tư, Cố Tư?"
"Ân?" Cố Tư phục hồi tinh thần lại, nhìn Trang Hàn, "Làm sao vậy?"
"Điện thoại em kêu." Trang Hàn nói.
"Nga." Cố Tư cầm lấy điện thoại, trên màn hình hiển thị dòng chữ, là ba ba.
Nàng nhận cuộc gọi, "Alo, ba."
". . . Nga, con đã biết."
"Vâng."
"Được."
"Không được, rất bận, không có thời gian."
Cố Tư treo điện thoại, Trang Hàn nói: "Là. . . . Nhạc phụ điện tới sao?"
"Ân, đúng vậy." Cố Tư nói: "Nói muốn em dành chút thời gian về nhà một chuyến."
Trang Hàn nhớ rõ trong tiểu thuyết ba ba Cố Tư - Cố Đức Bách đối xử với Cố Tư cũng không được tốt lắm, hắn nói: "Cần tôi đi cùng em không?"
"Không cần." Cố Tư lập tức nói: "Chỉ là trở về nhà ăn một bữa cơm, rất nhanh liền trở về."
"Nga." Trang Hàn gật gật đầu, vẫn là có chút không yên tâm nói: "Em nếu là có chuyện gì, nhớ gọi cho tôi."
Cố Tư: "Dạ."
Buổi chiều Trang Hàn lại đi đến công ty, lúc sau phát hiện thư ký cũng không có đệ đơn xin từ chức, hắn trước tiên tìm người ban nhân sự, đem thư ký rắn rết khai trừ. Hắn xử lý chuyện này như sấm rền gió cuốn, làm một ít người trong công ty không thể không suy đoán đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì. Trong lúc nhất thời mọi người ở công ty suy nghĩ bậy bạ, không đến mấy giờ, liền xuất hiện 'N' đủ loại phỏng đoán.
Bất quá đại đa số mọi người đều tương đối vui vẻ khi người gặp họa, bởi vì lúc thư ký rắn rết còn qua lại với Trang tổng, không thiếu người ở trong công ty xem thường. Lại e ngại Trang tổng, cũng không dám tỏ thái độ. Tin tức cô bị khai trừ rồi, trong văn phòng tất cả đều nghị luận sôi nổi nói mát.
Suy nghĩ đầu tiên của trưởng phòng nhân sự chính là, trước tiên phải đi phỏng vấn, bằng không Trang tổng không có thư ký tâm tình không tốt, trách mình làm việc bất lợi thì làm sao bây giờ?
Trưởng phòng nhân sự cầm một đống sơ yếu lý lịch đưa đến trước mặt Trang Hàn, Trang Hàn chọn lựa một chút, nói: "Cậu xem rồi làm đi, phải tin tưởng năng lực của cậu. Bất quá tôi còn muốn đề thêm mấy yêu cầu, đầu tiên phải là nam, nữ không cần. Hơn nữa tốt nhất là người đã kết hôn, tốt hơn nữa là quan hệ vợ chồng hòa thuận một chút."
Trang Hàn nhìn trưởng phòng nhân sự nói: "Liền dựa theo yêu cầu này tuyển người là được rồi."
Trưởng phòng nhân sự: "Vâng. . ."
Ôm một đống sơ yếu lý lịch lại đi ra ngoài, trưởng phòng nhân sự đầu đầy dấu chấm hỏi, quả thật chính là nghĩ trăm lần cũng không ra. Đầu năm nay tổng tài có tiền tìm thư ký không cần trẻ tuổi xinh đẹp thì có thể tính, lại còn muốn nam nhân đã kết hôn, còn yêu cầu quan hệ vợ chồng hòa thuận.
Đây thật là đang tìm thư ký sao? Đây là đang đi tìm tình nhân đi?
Lúc Trang Hàn rời đi, Cố Tư rốt cuộc không có cách nào duy trì được sự bình tĩnh. Cuộc gọi vừa nãy của Cố Đức Bách, là thông báo cho nàng biết Cố Sương đã trở lại, muốn nàng mang theo Trang Hàn trở về nhà một chuyến.
Sao có thể mang Trang Hàn trở về?
Sao có thể để Trang Hàn cùng Cố Sương gặp mặt?
Cố Tư lên lầu, chui vào trong chăn cả người run lên bần bật.
Sinh mệnh của Cố Sương tựa như một ma chú, phàm là đồ nàng thích, phàm là người nàng cầu mà không được, Cố Sương đều có thể dễ như trở bàn tay lấy được.
Trang Hàn sở dĩ yêu cầu thư ký của mình là một nam nhân đã kết hôn, quan hệ vợ chồng hòa thuận là bởi vì hắn cảm thấy một nam nhân đã kết hôn ở phương diện đối mặt với vợ hẳn là tương đối có kinh nghiệm, quan hệ hòa thuận đã nói lên kinh nghiệm của hắn trên cơ bản đều là chính xác.
Bên người Trang Hàn đang cần nhân tài như vậy, mấy ngày nay hắn phát hiện mình căn bản không thể hiểu được nữ nhân. Không hiểu được nữ nhân còn như thế nào hoàn thành nhiệm vụ? Không thấy hiện tại một chút động tĩnh cũng không có sao?
Đêm qua lúc Trang Hàn đang ngủ, trong đầu bỗng hiện lên một cái đồ thị tiến độ. Mặt trên viết, biểu đồ tiến độ cứu vớt nữ chính.
Trước mắt hắn tiến độ là -20.
Đối mặt với tiến độ thấp như thế, Trang Hàn cũng muốn hỏng mất, hắn làm nhiều chuyện như vậy, nỗ lực như vậy chẳng lẽ đến một chút cũng không tăng lên sao?
Thời điểm hắn đang rối rắm, biểu đồ tiến độ rốt cuộc có biến hóa.
Tiến độ hoàn thành nháy mắt từ -20 biến thành -40, một ngụm máu đen phun ra trong cổ họng, ai có thể nói cho hắn, đến tột cùng là đã xảy ra cái gì?
Chẳng lẽ lúc trước mình có chỗ nào làm không đúng sao? Hai mắt Trang Hàn dại ra nhìn tiến độ kia, nữ nhân thật là rất khó hiểu a, mình bức thiết cần một người tham mưu.
Lúc này ở nơi khác, Cố Tư thay đổi một kiện quần áo, trang điểm xinh đẹp. Nàng đi ra khỏi cửa, lưng thẳng tắp, phảng phất không phải là về nhà mẹ đẻ ăn cơm, mà là muốn đi tham gia chiến tranh.
Trang Hàn nhìn Trình Song, nhớ tới anh vừa mới theo bản năng làm ra động tác muốn bảo hộ Cố Tư, cảm thấy vô cùng vừa lòng, là một người thừa kế tình cảm của nàng, hắn rất xem trọng Trình Song.
Trình Song bị Trang Hàn nhìn đến mức lông tơ trên người đều bị dựng thẳng lên, đó là loại ánh mắt như thế nào? Bộ dáng thật sự rất tà ác.
Thư ký hôm nay trang điểm rất đậm, lại còn khóc đến như vậy, trang dung trên mặt đã sớm không nhìn ra cái gì. Cô ở một bên hung hăng dậm đôi giày cao gót mười lăm centimet nói: "Trang tổng, anh phải tin tưởng em a, hai người bọn họ tuyệt đối không có quan hệ bình thường."
Trang Hàn nhẹ nhàng vỗ Cố Tư đang bối rối an ủi nàng, quay đầu nhìn thư ký rắn rết nói: "Đừng nói nữa, tôi tin tưởng Cố Tư."
Cố Tư bị Trang Hàn ôm trong ngực nghe đến đây một lúc sau, nước mắt lập tức ngăn không được chảy xuống dưới. Sắc mặt Trình Song cũng trắng nhợt, lúc trước Cố Tư nói Trang Hàn đối với nàng tốt hơn, anh còn chưa tin, hiện tại xem ra là thật sự tốt. Điều này đã nói lên, chính mình một chút cơ hội cũng không có.
"Thân là thư ký của tôi, công việc của cô chính là đi giúp tôi xử lý sự vụ của công ty. Chứ không phải là cô được phép chạy tới nhà tôi bôi nhọ vợ của tôi, tôi không thể giữ cô lại." Trang Hàn nói: "Cô đi đi, viết đơn xin từ chức đệ lên."
Thư ký khiếp sợ nhìn Trang Hàn, không thể tưởng tượng nói: "Anh cư nhiên không tin tôi?"
Trang Hàn thấy cô liền bực bội, xoay người muốn đi. Nghĩ nếu cô còn không đi, mình sẽ gọi bảo an tới đuổi cô đi.
"Anh không thể giữ tôi lại? Anh là bởi vì cái chuyện này mới muốn đuổi tôi đi sao?" Biểu tình thư ký vặn vẹo nói: "Anh rõ ràng đã sớm chuẩn bị đuổi tôi, tôi vì anh làm nhiều năm như vậy anh cứ như vậy một chân đem tôi đá văng? Không có cửa đâu! Tôi nói cho amh biết không có cửa đâu!"
Trang Hàn lạnh mặt đi tới cửa, quay đầu nói với Trình Song: "Trình tiên sinh nếu không chê, không bằng ở nhà tôi ăn chút cơm rồi mới đi."
Trình Song cười khổ nói: "Không cần." Anh nhìn Cố Tư, anh từ lúc còn rất nhỏ đã thích Cố Tư, không nghĩ tới kết quả đều là công dã tràng. Trình Song lại liếc mắt nhìn Cố Tư một cái, nói với Trang Hàn: "Cố gắng đối xử tốt với Cố Tư đi, cô ấy rất yêu anh."
Nói xong Trình Song liền xoay người rời đi, bóng dáng thập phần hiu quạnh. Trang Hàn có chút sầu lo. Ý Trình Song là muốn rời khỏi đây? Không tính toán tiếp tục thích Cố Tư sao? Vậy làm sao bây giờ? Chính mình vừa mới tính toán bồi dưỡng anh thành người thừa kế. . .
Cho đến khi đóng cửa lại, thanh âm ác độc của thư ký kia mới xem như kết thúc. Trang Hàn nhìn thấy mặt Cố Tư có chút sưng đỏ, hắn nói: "Em chờ một chút."
Nói xong liền đi lấy hòm thuốc, dì Tôn từ phòng bếp đi ra, nhìn thoáng qua bên ngoài cửa sổ, tiến đến bên người Cố Tư nhỏ giọng nói: "Phu nhân, nữ nhân bên ngoài kia thế nào?"
Trong tay Cố Tư còn ôm bó hoa cúc Ba Tư, lúc này nàng lộ ra một nụ cười nhạt nhẽo nhưng lại rất thỏa mãn, nói: "Đã giải quyết."
Ba chữ ngắn ngủn đã giải quyết, chính là kết quả cuối cùng của thư ký.
Trang Hàn cầm hòm thuốc ra, vẫy tay với Cố Tư nói: "Em lại đây, tôi bôi cho em ít thuốc."
Bước chân Cố Tư uyển chuyển nhẹ nhàng đi qua, ngoan ngoãn ngồi ở trước mặt Trang Hàn.
"Giữa trưa có nấu canh cá." Cố Tư nói: "Anh thích không?"
"Ừ, thích." Trang Hàn nói: "Em buông bó hoa xuống đi."
"Không cần." Cố Tư nói: "Anh tặng em, em muốn thưởng thức đủ mới buông."
Trang Hàn chỉ có thể đáp ứng nàng. Hắn một bên bôi thuốc một bên nói: "Cô ta đánh em, em liền đứng cho cô ta đánh sao?"
"Em không nghĩ tới cô ta sẽ động thủ." Cố Tư giống như là tiểu hài tử làm sai chuyện gì, cúi đầu nói: "Nên không kịp né tránh."
"Vậy là xong rồi?" Bàn tay Trang Hàn hạ xuống làn da tinh tế, hắn nói: "Cô ta đánh em, em không nghĩ đánh trả?"
Cố Tư giơ bàn tay tràn đầy vết thương của mình lên, ủy khuất nói: "Đánh cô ta em sẽ càng đau hơn."
Trang Hàn lập tức liền mềm lòng, hắn nói: "Lần sau gặp phải loại chuyện này, em liền trốn đi, gọi điện thoại cho tôi, tất cả đều giao cho tôi xử lý."
"Dạ." Cố Tư tươi cười ngọt ngào nói: "Anh thật tốt."
Trang Hàn bị nụ cười này làm cho mất tự nhiên, dời đi tầm mắt, nói sang chuyện khác: "Cái kia. . ."
Cố Tư: "Dạ?"
"Chờ lát nữa ăn nhiều một chút." Trang Hàn nói: "Em quá gầy."
Thư ký nói những lời mà Cố Tư chưa bao giờ nói ra, nàng có thể đem cảm xúc của mình che dấu thật tốt, giống như bốn năm trước kia. Nàng không nói ra, không có người nào biết nàng vẫn luôn thích bạn trai của em gái mình.
Giữa trưa dì Tôn làm một bàn đồ ăn, Trang Hàn kỳ thật thích nhất là được ở nhà ăn cơm nhà như vậy. Chỉ là hắn độc thân nhiều năm cũng không học được cách nấu cơm, nhiều năm như vậy vẫn chỉ ăn cơm hộp, hắn hiện tại được ăn loại cơm nhà này, liền cảm thấy bất luận là món gì ở khách sạn đều không có ngon bằng thứ này.
Nhìn Trang Hàn ăn ngon miệng, Cố Tư nói: "Qua mấy ngày nữa tay em tốt lên liền sẽ phải đi làm."
"Cũng được." Trang Hàn nói: "Luôn ở nhà cũng sẽ sinh ra vấn đề."
Cố Tư lại nói: "Nhưng mà anh trước kia không phải đã nói muốn mang em đi du lịch sao?"
"Tôi có nói sao?" Phản ứng đầu tiên của Trang Hàn chính là không có khả năng, bởi vì trước kia Trang Hàn hận nữ chính như vậy, sao có thể sẽ mang nữ chính đi du lịch? Hắn nói: "Em nhớ lầm à?"
Cố Tư cười một chút, nói: "Có khả năng đi, gần đây trí nhớ của em không được tốt lắm."
"Chắc là do ở nhà quá lâu." Trang Hàn nói: "Về sau đi làm tư duy sẽ linh hoạt hơn."
Cố Tư cúi đầu ăn cơm, từ bề ngoài căn bản nhìn không ra nàng có bao nhiêu khẩn trương. Mấy ngày nay Trang Hàn thay đổi, làm nàng cảm thấy chồng của mình quả thật chính là thay đổi thành một người khác. Hiện tại xem ra là nàng nghĩ nhiều đi, nếu một người thật sự thay đổi, lại như thế nào xác định được không có nói với mình muốn cùng đi du lịch?
"Cố Tư, Cố Tư?"
"Ân?" Cố Tư phục hồi tinh thần lại, nhìn Trang Hàn, "Làm sao vậy?"
"Điện thoại em kêu." Trang Hàn nói.
"Nga." Cố Tư cầm lấy điện thoại, trên màn hình hiển thị dòng chữ, là ba ba.
Nàng nhận cuộc gọi, "Alo, ba."
". . . Nga, con đã biết."
"Vâng."
"Được."
"Không được, rất bận, không có thời gian."
Cố Tư treo điện thoại, Trang Hàn nói: "Là. . . . Nhạc phụ điện tới sao?"
"Ân, đúng vậy." Cố Tư nói: "Nói muốn em dành chút thời gian về nhà một chuyến."
Trang Hàn nhớ rõ trong tiểu thuyết ba ba Cố Tư - Cố Đức Bách đối xử với Cố Tư cũng không được tốt lắm, hắn nói: "Cần tôi đi cùng em không?"
"Không cần." Cố Tư lập tức nói: "Chỉ là trở về nhà ăn một bữa cơm, rất nhanh liền trở về."
"Nga." Trang Hàn gật gật đầu, vẫn là có chút không yên tâm nói: "Em nếu là có chuyện gì, nhớ gọi cho tôi."
Cố Tư: "Dạ."
Buổi chiều Trang Hàn lại đi đến công ty, lúc sau phát hiện thư ký cũng không có đệ đơn xin từ chức, hắn trước tiên tìm người ban nhân sự, đem thư ký rắn rết khai trừ. Hắn xử lý chuyện này như sấm rền gió cuốn, làm một ít người trong công ty không thể không suy đoán đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì. Trong lúc nhất thời mọi người ở công ty suy nghĩ bậy bạ, không đến mấy giờ, liền xuất hiện 'N' đủ loại phỏng đoán.
Bất quá đại đa số mọi người đều tương đối vui vẻ khi người gặp họa, bởi vì lúc thư ký rắn rết còn qua lại với Trang tổng, không thiếu người ở trong công ty xem thường. Lại e ngại Trang tổng, cũng không dám tỏ thái độ. Tin tức cô bị khai trừ rồi, trong văn phòng tất cả đều nghị luận sôi nổi nói mát.
Suy nghĩ đầu tiên của trưởng phòng nhân sự chính là, trước tiên phải đi phỏng vấn, bằng không Trang tổng không có thư ký tâm tình không tốt, trách mình làm việc bất lợi thì làm sao bây giờ?
Trưởng phòng nhân sự cầm một đống sơ yếu lý lịch đưa đến trước mặt Trang Hàn, Trang Hàn chọn lựa một chút, nói: "Cậu xem rồi làm đi, phải tin tưởng năng lực của cậu. Bất quá tôi còn muốn đề thêm mấy yêu cầu, đầu tiên phải là nam, nữ không cần. Hơn nữa tốt nhất là người đã kết hôn, tốt hơn nữa là quan hệ vợ chồng hòa thuận một chút."
Trang Hàn nhìn trưởng phòng nhân sự nói: "Liền dựa theo yêu cầu này tuyển người là được rồi."
Trưởng phòng nhân sự: "Vâng. . ."
Ôm một đống sơ yếu lý lịch lại đi ra ngoài, trưởng phòng nhân sự đầu đầy dấu chấm hỏi, quả thật chính là nghĩ trăm lần cũng không ra. Đầu năm nay tổng tài có tiền tìm thư ký không cần trẻ tuổi xinh đẹp thì có thể tính, lại còn muốn nam nhân đã kết hôn, còn yêu cầu quan hệ vợ chồng hòa thuận.
Đây thật là đang tìm thư ký sao? Đây là đang đi tìm tình nhân đi?
Lúc Trang Hàn rời đi, Cố Tư rốt cuộc không có cách nào duy trì được sự bình tĩnh. Cuộc gọi vừa nãy của Cố Đức Bách, là thông báo cho nàng biết Cố Sương đã trở lại, muốn nàng mang theo Trang Hàn trở về nhà một chuyến.
Sao có thể mang Trang Hàn trở về?
Sao có thể để Trang Hàn cùng Cố Sương gặp mặt?
Cố Tư lên lầu, chui vào trong chăn cả người run lên bần bật.
Sinh mệnh của Cố Sương tựa như một ma chú, phàm là đồ nàng thích, phàm là người nàng cầu mà không được, Cố Sương đều có thể dễ như trở bàn tay lấy được.
Trang Hàn sở dĩ yêu cầu thư ký của mình là một nam nhân đã kết hôn, quan hệ vợ chồng hòa thuận là bởi vì hắn cảm thấy một nam nhân đã kết hôn ở phương diện đối mặt với vợ hẳn là tương đối có kinh nghiệm, quan hệ hòa thuận đã nói lên kinh nghiệm của hắn trên cơ bản đều là chính xác.
Bên người Trang Hàn đang cần nhân tài như vậy, mấy ngày nay hắn phát hiện mình căn bản không thể hiểu được nữ nhân. Không hiểu được nữ nhân còn như thế nào hoàn thành nhiệm vụ? Không thấy hiện tại một chút động tĩnh cũng không có sao?
Đêm qua lúc Trang Hàn đang ngủ, trong đầu bỗng hiện lên một cái đồ thị tiến độ. Mặt trên viết, biểu đồ tiến độ cứu vớt nữ chính.
Trước mắt hắn tiến độ là -20.
Đối mặt với tiến độ thấp như thế, Trang Hàn cũng muốn hỏng mất, hắn làm nhiều chuyện như vậy, nỗ lực như vậy chẳng lẽ đến một chút cũng không tăng lên sao?
Thời điểm hắn đang rối rắm, biểu đồ tiến độ rốt cuộc có biến hóa.
Tiến độ hoàn thành nháy mắt từ -20 biến thành -40, một ngụm máu đen phun ra trong cổ họng, ai có thể nói cho hắn, đến tột cùng là đã xảy ra cái gì?
Chẳng lẽ lúc trước mình có chỗ nào làm không đúng sao? Hai mắt Trang Hàn dại ra nhìn tiến độ kia, nữ nhân thật là rất khó hiểu a, mình bức thiết cần một người tham mưu.
Lúc này ở nơi khác, Cố Tư thay đổi một kiện quần áo, trang điểm xinh đẹp. Nàng đi ra khỏi cửa, lưng thẳng tắp, phảng phất không phải là về nhà mẹ đẻ ăn cơm, mà là muốn đi tham gia chiến tranh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.