Xuyên Thành Nam Thê Bạch Nguyệt Quang Của Nhà Giàu Số Một
Chương 52
Hôi Kiếm Như Vũ
17/03/2022
Edit: Điềm Điềm
**********************
Từ khinh khí cầu đi xuống trở lại phòng, cửa phòng phía sau vừa mới đóng lại, Cố Triều Từ liền phủ lên người cậu, một khắc được hôn, Dung Ngọc vui vẻ tiếp nhận tất cả chuyện kế tiếp.
……
Sáng sớm khi ánh nắng ban mai ấm áp len lỏi qua rèm cửa sổ chiếu vào, Dung Ngọc nằm sấp trên giường mở mắt ra, đưa bàn tay trắng nõn lên, ánh mặt trời nhảy múa giữa những ngón tay cậu.
Cánh tay vòng quanh eo cậu, siết chặt vào trong ngực, chọc cho Dung Ngọc nhếch khóe môi, nghiêng đầu nhìn qua, liền va vào ánh mắt Cố Triều Từ.
Hai người nhìn nhau cười, Cố Triều Từ tiến lại gần hôn lên trán cậu, trong giọng nói mang theo cảm giác khàn khàn sau khi thức: ” Ngủ ngon không?”
Dung Ngọc vùi đầu cọ cọ vào cổ anh: ” Thắt lưng mỏi.”
Cố Triều Từ đưa tay nhẹ nhàng giúp cậu xoa bóp.
Sau khi cùng người đàn ông hưởng thụ khoảng khắc nhẹ nhàng, Dung Ngọc vén chăn lại ngồi dậy, trên cổ lộ ra những dấu vết ái muội, Cố Triều Từ mắt đen nặng nề đảo qua, theo bản năng liếc mắt: ” Muốn lấy cái gì, anh giúp em.”
Dung Ngọc ngồi trên giường chỉ vào vali mở ra trên mặt đất: ” Áo sơ mi trắng quần jean đi.”
Cố Triều Từ đưa tay lấy quần áo cậu muốn cùng với quần lót CV SpongeBob do chính cậu phát ngôn đưa cho cậu, Dung Ngọc nhìn quần lót màu vàng hai má nóng lên, đưa tay tiếp nhận, chui vào trong chăn.
Cố Triều Từ đảo qua đầu lỗ tai phiếm hồng của cậu, chỉ cảm thấy Dung Ngọc sao lại đáng yêu và ngon miệng như vậy.
Bất quá nghĩ đến đêm qua, Cố Triều Từ săn sóc không có muốn cậu nữa.
Hai người xuống lầu liền nhìn thấy Hạ Như Mộng ngồi ở phía dưới sửa móng tay ngẩng đầu lên, cười nói: ” Chào buổi sáng, đêm qua A Ngọc ngủ ngon không?”
Dung Ngọc gật đầu: ” Rất tốt ạ.”
” Vậy là tốt rồi, biết người trẻ tuổi các con muốn ngủ nướng, nên không để cho người gọi các con, bữa sáng đều còn ấm cả.”
” Được ạ, chúng con đi ăn đây ạ.”
” Đi đi.”
Khi Dung Ngọc xoay người, Cố Triều Từ bị mẹ anh tát một cái, vừa rồi lúc Dung Ngọc tới, Hạ Như Mộng liền nhìn thấy vết đỏ trên cổ cậu, làm người từng trải tự nhiên biết đó là cái gì, nghĩ đến con trai nhà mình, một đêm cũng nhịn không được, liền tức giận.
Cố Triều Từ yên lặng nhận lấy cái tát này, sờ sờ mũi.
Xoay người đi theo Dung Ngọc vào phòng ăn.
Đưa mắt nhìn hai người rời đi, Hạ Như Mộng thở dài, thầm nghĩ, thật sự là một vật giáng một vật, trước kia nhìn tính tình Cố Triều Từ, bà còn tưởng rằng đời này cũng không có khả năng có người nào có thể lọt vào mắt anh.
Ai có thể nghĩ rằng sẽ có bất ngờ xảy ra như bây giờ.
Sau khi ăn điểm tâm xong, Dung Ngọc nói muốn đi phơi nắng, thuận tiện xem kịch bản, Cố Triều Từ đương nhiên không có ý kiến.
Thời tiết nắng đẹp kết hợp với hồ bơi xanh, tâm trạng thư giãn thoải mái.
Cầu Cầu nhỏ trong ngực ngoan ngoãn rụt lại.
Cố Triều Từ ngồi ở một bên đem trái cây đã cắt xong đặt ở trước mặt cậu: ” Nóng không?”
Dung Ngọc mắt nhìn chằm chằm kịch bản trên đùi lắc đầu: ” Không nóng.”
Nói xong điện thoại di động bị cậu đặt ở một bên chấn động, cầm lấy phát hiện là Dung Phi gọi tới.
Điện thoại vừa kết nối, liền nghe Dung Phi nói: ” Ở đâu vậy?”
Dung Ngọc theo bản năng liếc mắt nhìn Cố Triều Từ một cái nói: ” Còn đang ở Cố gia.”
Nghe cậu nói như vậy, Dung Phi cũng không ngoài ý muốn, chỉ là trong lòng có chút chua xót mà thôi: ” Ba mẹ ngày mốt về đến nhà, em cùng Cố Triều Từ đến lúc đó cùng nhau tới đây đi.”
” Ba mẹ đã biết chưa ạ?”
” Ừm, hôm qua lúc gọi điện thoại hỏi, anh không giấu diếm, không cần lo lắng, chỉ là bảo em mang người trở về thôi.”
” Được ạ, vậy ngày mốt chúng em về nhà.”
” Ừm… Người nhà bọn họ không có…”
” Chú và dì còn có bà ngoại đối với em rất tốt, anh cả không cần lo lắng.”
” Vậy là tốt rồi, cúp máy đây.”
Buông điện thoại xuống, Dung Phi nhẹ nhàng thở dài, rất có cảm giác em trai trong nhà như quả bom nổ chậm.
Dung Ngọc bên này buông điện thoại xuống, nghiêng đầu nhìn Cố Triều Từ, người đàn ông đang chờ cậu mở miệng.
” Ngày mốt cha mẹ em trở về, bảo em mang anh trở về gặp cha mẹ!”
Không biết vì cái gì, nói đến phía sau, Dung Ngọc trong lòng có chút vui sướng khi người gặp họa, muốn biết người đàn ông tại thời điểm này, có thể giống như cậu hay không, khẩn trương bất an.
Lại phát hiện biểu tình Cố Triều Từ không thay đổi, tiến lại gần khóe môi cậu hôn một cái nói: ” Được.”
Thấy người đàn ông bình tĩnh như vậy, Dung Ngọc có chút khó chịu, đưa tay chọt chọt ngực Cố Triều Từ, nghiêng đầu nhìn anh: ” Anh sẽ không khẩn trương sao?”
Cố Triều Từ nắm lấy ngón tay làm loạn trên ngực anh, nhẹ nhàng nhéo nhéo: ” Làm sao em biết anh không khẩn trương, ngộ nhỡ chú và dì không thích anh thì làm sao bây giờ?”
Dung Ngọc cong hai mắt đưa tay nắm lấy gò má người đàn ông, cố ý xuyên tạc ý tứ của anh: ” Em thích anh còn chưa đủ sao, tham lam nha!”
Cố Triều Từ đưa tay ôm lấy cậu, cằm đặt trên vai cậu: ” Ừ, không đủ, muốn người nhà em cũng phải tiếp nhận anh.”
Dung Ngọc bị lời nói của người đàn ông làm cho trong lòng mềm nhũn: ” Ba mẹ em nhất định sẽ thích anh, dù sao Cố tiên sinh anh lợi hại như vậy, không ai không thích anh.”
Cố Triều Từ nhẹ nhàng đáp một tiếng, nắm lấy tay Dung Ngọc đặt ở ngực: ” Nhưng nơi này vẫn rất bất an, muốn em nói một chút gì đó dễ nghe dỗ dành anh mới có thể tốt.”
Không nghĩ tới người đàn ông đột nhiên làm nũng, Dung Ngọc mặt liền đỏ lên, nhẹ nhàng đẩy anh ra: ” Anh đủ rồi đó!”
Nhưng mà ngữ khí lại vô cùng mềm nhũn, rốt cuộc vẫn luyến tiếc đẩy người ra, ngược lại Cố Triều Từ thấy như vậy hoàn toàn không có năng lực chống cự. Bị người đàn ông nắm cằm hôn nửa ngày, Dung Ngọc chôn ở cổ người đàn ông bình ổn, đối diện với ánh mắt nhỏ tìm tòi của Cầu Cầu, bỗng nhiên có một loại cảm giác dạy hư người bạn nhỏ.
Dung Ngọc ở Cố gia hai ngày mới về nhà.
Tuy rằng người Cố gia đối với cậu rất tốt, nhưng trở lại ngôi nhà chỉ có cậu và Cố Triều Từ, mới hoàn toàn thả lỏng.
Nghĩ đến ngày mai phải dẫn Cố Triều Từ trở về Dung gia gặp cha mẹ cậu, Dung Ngọc liền nghĩ, hôm nay trước tiên giúp Cố tiên sinh thả lỏng đi: ” Buổi tối chúng ta ở ngoài sân nướng thịt đi.”
Còn nhớ lần trước Cố Triều Từ cố ý lái xe đến giải cơn thèm ăn cho cậu, cậu liền nhịn không được chờ mong.
” Được thôi!” Cố Triều Từ đối với đề nghị của cậu chưa bao giờ cự tuyệt, ” Lát nữa anh đem cái giá nướng chuyển ra bên ngoài.”
Vốn đã có kế hoạch, chuẩn bị đi siêu thị mua thịt, cùng nhau đem nguyên liệu nướng thịt mua về, cậu liền nghe thấy những lời này, không khỏi tò mò nói: ” Anh chuẩn bị từ khi nào vậy?”
Cố Triều Từ cười rộ lên: ” Từ sau khi em chuyển vào.”
Dung Ngọc chớp chớp mắt, nghĩ đến chuyện kia thật sự rất sớm.
” Sao lại đột nhiên muốn làm chuyện này?”
Đối với vấn đề này, Cố Triều Từ không giấu cậu: ” Bởi vì sau khi em vào ở, anh cảm thấy toàn bộ căn nhà đều giàu sức sống, cuộc sống cũng không còn nhàm chán nữa, muốn cùng em vun đắp cuộc sống thật tốt.”
Không nghĩ tới sẽ nghe được những lời này từ miệng Cố Triều Từ, Dung Ngọc có chút ngoài ý muốn đồng thời lại mơ hồ có chút cảm động, cố ra vẻ tự nhiên nói: ” Cho nên anh thật sự từ rất lâu đã tính kế em có phải hay không?”
Cố Triều Từ nghe vậy, vẻ mặt hiện lên vẻ mất tự nhiên, xoay người đi mở tủ lạnh: ” Nhìn xem còn cái gì không, có cần để Nguyên trợ lý đưa tới một ít hay không.”
Dung Ngọc đi theo phía sau anh: ” Cố tiên sinh, anh đang trốn tránh vấn đề nha!”
Cố Triều Từ rũ mắt nhìn cậu, nhíu mày: ” Anh có sao?”
” Đương nhiên!”
Dung Ngọc hướng về phía anh nhếch khóe môi, không cho anh cơ hội trốn tránh.
Cố Triều Từ Thấy tránh không thoát, hơi lộ ra một chút bất đắc dĩ: ” Dung Ngọc, em có biết lúc trước em nói với anh trái tim em đau không thể rời khỏi anh, cho anh cảm giác là gì không?”
Dung Ngọc sửng sốt một chút: ” Là cái gì, anh sẽ không cảm thấy em thích anh, cố ý tìm cớ tiếp cận anh chứ?”
Cố Triều Từ gật gật đầu: ” Đúng vậy, nếu không chuyện không thể tưởng tượng nổi như vậy phải giải thích như thế nào, đột nhiên có một người nói tim em ấy đau là bởi vì không thể rời xa anh quá lâu, còn phải dựa vào hôn đến chữa bệnh, em nói xem anh có nên hoài nghi người đó thích anh hay không hả?”
Một chữ cuối cùng vừa dứt, Dung Ngọc chỉ cảm thấy ngực tê dại: ” Cho nên ngày đó ở đoàn làm phim ” Nhất kiếm thành ma”, anh mới có thể tức giận rời đi như vậy, là bởi vì anh phát hiện anh hiểu lầm, có phải hay không?”
Không nghĩ tới Dung Ngọc lại thông minh như vậy, chỉ dựa vào một chút tin tức này của anh là có thể liên tưởng đến chuyện ngày đó, đưa tay nắm lấy ngón tay cậu: ” Đúng vậy, lúc ấy đặc biệt thương tâm, một hơi chạy ra bờ biển, gió biển thổi đến nửa đêm, thổi đến mình sinh bệnh, cũng thổi đến tỉnh táo, lúc ấy anh liền cảm thấy, em có phải thật sự thích anh hay không thì có quan hệ gì, nếu anh thích em, muốn em, còn sợ em không thích anh sao?”
Dung Ngọc nghĩ đến chuyện ngày đó, trong lòng bỗng nhiên đau không chịu được, nghĩ đến mình thật sự là quá chậm chạp, kỳ thật hiện tại hồi tưởng lại, Cố Triều Từ loại người này, nếu không phải đối với cậu có hảo cảm, thích cậu, sao có thể để cho cậu tùy tiện ôm tùy tiện hôn như vậy?
” Thực xin lỗi, em không biết khi đó anh…”
Cậu còn chưa dứt lời, đã bị người đàn ông đè miệng lại: ” Không cần xin lỗi, thích hay không thích cũng không sai, huống chi anh đã chờ được thứ anh muốn, em cũng không để anh chờ quá lâu.”
Dung Ngọc đưa tay ôm lấy cánh tay Cố Triều Từ: ” Kỳ thật lúc ấy em cũng không phải đối với anh không có hảo cảm, mỗi lần cùng anh hôn, tim em đều đập rất nhanh, chỉ là em không dám nghĩ về phương diện đó, dù sao anh tốt như vậy, Cố Triều Từ em thích anh nhất!”
” Thích đến mức nào?”
Dung Ngọc cắn môi, ngượng ngùng nhìn Cố Triều Từ, ở bên tai anh nói một câu: ” Trong lòng tràn đầy đều là anh, trăm triệu ngôi sao cũng không bì kịp.”
**********************
Từ khinh khí cầu đi xuống trở lại phòng, cửa phòng phía sau vừa mới đóng lại, Cố Triều Từ liền phủ lên người cậu, một khắc được hôn, Dung Ngọc vui vẻ tiếp nhận tất cả chuyện kế tiếp.
……
Sáng sớm khi ánh nắng ban mai ấm áp len lỏi qua rèm cửa sổ chiếu vào, Dung Ngọc nằm sấp trên giường mở mắt ra, đưa bàn tay trắng nõn lên, ánh mặt trời nhảy múa giữa những ngón tay cậu.
Cánh tay vòng quanh eo cậu, siết chặt vào trong ngực, chọc cho Dung Ngọc nhếch khóe môi, nghiêng đầu nhìn qua, liền va vào ánh mắt Cố Triều Từ.
Hai người nhìn nhau cười, Cố Triều Từ tiến lại gần hôn lên trán cậu, trong giọng nói mang theo cảm giác khàn khàn sau khi thức: ” Ngủ ngon không?”
Dung Ngọc vùi đầu cọ cọ vào cổ anh: ” Thắt lưng mỏi.”
Cố Triều Từ đưa tay nhẹ nhàng giúp cậu xoa bóp.
Sau khi cùng người đàn ông hưởng thụ khoảng khắc nhẹ nhàng, Dung Ngọc vén chăn lại ngồi dậy, trên cổ lộ ra những dấu vết ái muội, Cố Triều Từ mắt đen nặng nề đảo qua, theo bản năng liếc mắt: ” Muốn lấy cái gì, anh giúp em.”
Dung Ngọc ngồi trên giường chỉ vào vali mở ra trên mặt đất: ” Áo sơ mi trắng quần jean đi.”
Cố Triều Từ đưa tay lấy quần áo cậu muốn cùng với quần lót CV SpongeBob do chính cậu phát ngôn đưa cho cậu, Dung Ngọc nhìn quần lót màu vàng hai má nóng lên, đưa tay tiếp nhận, chui vào trong chăn.
Cố Triều Từ đảo qua đầu lỗ tai phiếm hồng của cậu, chỉ cảm thấy Dung Ngọc sao lại đáng yêu và ngon miệng như vậy.
Bất quá nghĩ đến đêm qua, Cố Triều Từ săn sóc không có muốn cậu nữa.
Hai người xuống lầu liền nhìn thấy Hạ Như Mộng ngồi ở phía dưới sửa móng tay ngẩng đầu lên, cười nói: ” Chào buổi sáng, đêm qua A Ngọc ngủ ngon không?”
Dung Ngọc gật đầu: ” Rất tốt ạ.”
” Vậy là tốt rồi, biết người trẻ tuổi các con muốn ngủ nướng, nên không để cho người gọi các con, bữa sáng đều còn ấm cả.”
” Được ạ, chúng con đi ăn đây ạ.”
” Đi đi.”
Khi Dung Ngọc xoay người, Cố Triều Từ bị mẹ anh tát một cái, vừa rồi lúc Dung Ngọc tới, Hạ Như Mộng liền nhìn thấy vết đỏ trên cổ cậu, làm người từng trải tự nhiên biết đó là cái gì, nghĩ đến con trai nhà mình, một đêm cũng nhịn không được, liền tức giận.
Cố Triều Từ yên lặng nhận lấy cái tát này, sờ sờ mũi.
Xoay người đi theo Dung Ngọc vào phòng ăn.
Đưa mắt nhìn hai người rời đi, Hạ Như Mộng thở dài, thầm nghĩ, thật sự là một vật giáng một vật, trước kia nhìn tính tình Cố Triều Từ, bà còn tưởng rằng đời này cũng không có khả năng có người nào có thể lọt vào mắt anh.
Ai có thể nghĩ rằng sẽ có bất ngờ xảy ra như bây giờ.
Sau khi ăn điểm tâm xong, Dung Ngọc nói muốn đi phơi nắng, thuận tiện xem kịch bản, Cố Triều Từ đương nhiên không có ý kiến.
Thời tiết nắng đẹp kết hợp với hồ bơi xanh, tâm trạng thư giãn thoải mái.
Cầu Cầu nhỏ trong ngực ngoan ngoãn rụt lại.
Cố Triều Từ ngồi ở một bên đem trái cây đã cắt xong đặt ở trước mặt cậu: ” Nóng không?”
Dung Ngọc mắt nhìn chằm chằm kịch bản trên đùi lắc đầu: ” Không nóng.”
Nói xong điện thoại di động bị cậu đặt ở một bên chấn động, cầm lấy phát hiện là Dung Phi gọi tới.
Điện thoại vừa kết nối, liền nghe Dung Phi nói: ” Ở đâu vậy?”
Dung Ngọc theo bản năng liếc mắt nhìn Cố Triều Từ một cái nói: ” Còn đang ở Cố gia.”
Nghe cậu nói như vậy, Dung Phi cũng không ngoài ý muốn, chỉ là trong lòng có chút chua xót mà thôi: ” Ba mẹ ngày mốt về đến nhà, em cùng Cố Triều Từ đến lúc đó cùng nhau tới đây đi.”
” Ba mẹ đã biết chưa ạ?”
” Ừm, hôm qua lúc gọi điện thoại hỏi, anh không giấu diếm, không cần lo lắng, chỉ là bảo em mang người trở về thôi.”
” Được ạ, vậy ngày mốt chúng em về nhà.”
” Ừm… Người nhà bọn họ không có…”
” Chú và dì còn có bà ngoại đối với em rất tốt, anh cả không cần lo lắng.”
” Vậy là tốt rồi, cúp máy đây.”
Buông điện thoại xuống, Dung Phi nhẹ nhàng thở dài, rất có cảm giác em trai trong nhà như quả bom nổ chậm.
Dung Ngọc bên này buông điện thoại xuống, nghiêng đầu nhìn Cố Triều Từ, người đàn ông đang chờ cậu mở miệng.
” Ngày mốt cha mẹ em trở về, bảo em mang anh trở về gặp cha mẹ!”
Không biết vì cái gì, nói đến phía sau, Dung Ngọc trong lòng có chút vui sướng khi người gặp họa, muốn biết người đàn ông tại thời điểm này, có thể giống như cậu hay không, khẩn trương bất an.
Lại phát hiện biểu tình Cố Triều Từ không thay đổi, tiến lại gần khóe môi cậu hôn một cái nói: ” Được.”
Thấy người đàn ông bình tĩnh như vậy, Dung Ngọc có chút khó chịu, đưa tay chọt chọt ngực Cố Triều Từ, nghiêng đầu nhìn anh: ” Anh sẽ không khẩn trương sao?”
Cố Triều Từ nắm lấy ngón tay làm loạn trên ngực anh, nhẹ nhàng nhéo nhéo: ” Làm sao em biết anh không khẩn trương, ngộ nhỡ chú và dì không thích anh thì làm sao bây giờ?”
Dung Ngọc cong hai mắt đưa tay nắm lấy gò má người đàn ông, cố ý xuyên tạc ý tứ của anh: ” Em thích anh còn chưa đủ sao, tham lam nha!”
Cố Triều Từ đưa tay ôm lấy cậu, cằm đặt trên vai cậu: ” Ừ, không đủ, muốn người nhà em cũng phải tiếp nhận anh.”
Dung Ngọc bị lời nói của người đàn ông làm cho trong lòng mềm nhũn: ” Ba mẹ em nhất định sẽ thích anh, dù sao Cố tiên sinh anh lợi hại như vậy, không ai không thích anh.”
Cố Triều Từ nhẹ nhàng đáp một tiếng, nắm lấy tay Dung Ngọc đặt ở ngực: ” Nhưng nơi này vẫn rất bất an, muốn em nói một chút gì đó dễ nghe dỗ dành anh mới có thể tốt.”
Không nghĩ tới người đàn ông đột nhiên làm nũng, Dung Ngọc mặt liền đỏ lên, nhẹ nhàng đẩy anh ra: ” Anh đủ rồi đó!”
Nhưng mà ngữ khí lại vô cùng mềm nhũn, rốt cuộc vẫn luyến tiếc đẩy người ra, ngược lại Cố Triều Từ thấy như vậy hoàn toàn không có năng lực chống cự. Bị người đàn ông nắm cằm hôn nửa ngày, Dung Ngọc chôn ở cổ người đàn ông bình ổn, đối diện với ánh mắt nhỏ tìm tòi của Cầu Cầu, bỗng nhiên có một loại cảm giác dạy hư người bạn nhỏ.
Dung Ngọc ở Cố gia hai ngày mới về nhà.
Tuy rằng người Cố gia đối với cậu rất tốt, nhưng trở lại ngôi nhà chỉ có cậu và Cố Triều Từ, mới hoàn toàn thả lỏng.
Nghĩ đến ngày mai phải dẫn Cố Triều Từ trở về Dung gia gặp cha mẹ cậu, Dung Ngọc liền nghĩ, hôm nay trước tiên giúp Cố tiên sinh thả lỏng đi: ” Buổi tối chúng ta ở ngoài sân nướng thịt đi.”
Còn nhớ lần trước Cố Triều Từ cố ý lái xe đến giải cơn thèm ăn cho cậu, cậu liền nhịn không được chờ mong.
” Được thôi!” Cố Triều Từ đối với đề nghị của cậu chưa bao giờ cự tuyệt, ” Lát nữa anh đem cái giá nướng chuyển ra bên ngoài.”
Vốn đã có kế hoạch, chuẩn bị đi siêu thị mua thịt, cùng nhau đem nguyên liệu nướng thịt mua về, cậu liền nghe thấy những lời này, không khỏi tò mò nói: ” Anh chuẩn bị từ khi nào vậy?”
Cố Triều Từ cười rộ lên: ” Từ sau khi em chuyển vào.”
Dung Ngọc chớp chớp mắt, nghĩ đến chuyện kia thật sự rất sớm.
” Sao lại đột nhiên muốn làm chuyện này?”
Đối với vấn đề này, Cố Triều Từ không giấu cậu: ” Bởi vì sau khi em vào ở, anh cảm thấy toàn bộ căn nhà đều giàu sức sống, cuộc sống cũng không còn nhàm chán nữa, muốn cùng em vun đắp cuộc sống thật tốt.”
Không nghĩ tới sẽ nghe được những lời này từ miệng Cố Triều Từ, Dung Ngọc có chút ngoài ý muốn đồng thời lại mơ hồ có chút cảm động, cố ra vẻ tự nhiên nói: ” Cho nên anh thật sự từ rất lâu đã tính kế em có phải hay không?”
Cố Triều Từ nghe vậy, vẻ mặt hiện lên vẻ mất tự nhiên, xoay người đi mở tủ lạnh: ” Nhìn xem còn cái gì không, có cần để Nguyên trợ lý đưa tới một ít hay không.”
Dung Ngọc đi theo phía sau anh: ” Cố tiên sinh, anh đang trốn tránh vấn đề nha!”
Cố Triều Từ rũ mắt nhìn cậu, nhíu mày: ” Anh có sao?”
” Đương nhiên!”
Dung Ngọc hướng về phía anh nhếch khóe môi, không cho anh cơ hội trốn tránh.
Cố Triều Từ Thấy tránh không thoát, hơi lộ ra một chút bất đắc dĩ: ” Dung Ngọc, em có biết lúc trước em nói với anh trái tim em đau không thể rời khỏi anh, cho anh cảm giác là gì không?”
Dung Ngọc sửng sốt một chút: ” Là cái gì, anh sẽ không cảm thấy em thích anh, cố ý tìm cớ tiếp cận anh chứ?”
Cố Triều Từ gật gật đầu: ” Đúng vậy, nếu không chuyện không thể tưởng tượng nổi như vậy phải giải thích như thế nào, đột nhiên có một người nói tim em ấy đau là bởi vì không thể rời xa anh quá lâu, còn phải dựa vào hôn đến chữa bệnh, em nói xem anh có nên hoài nghi người đó thích anh hay không hả?”
Một chữ cuối cùng vừa dứt, Dung Ngọc chỉ cảm thấy ngực tê dại: ” Cho nên ngày đó ở đoàn làm phim ” Nhất kiếm thành ma”, anh mới có thể tức giận rời đi như vậy, là bởi vì anh phát hiện anh hiểu lầm, có phải hay không?”
Không nghĩ tới Dung Ngọc lại thông minh như vậy, chỉ dựa vào một chút tin tức này của anh là có thể liên tưởng đến chuyện ngày đó, đưa tay nắm lấy ngón tay cậu: ” Đúng vậy, lúc ấy đặc biệt thương tâm, một hơi chạy ra bờ biển, gió biển thổi đến nửa đêm, thổi đến mình sinh bệnh, cũng thổi đến tỉnh táo, lúc ấy anh liền cảm thấy, em có phải thật sự thích anh hay không thì có quan hệ gì, nếu anh thích em, muốn em, còn sợ em không thích anh sao?”
Dung Ngọc nghĩ đến chuyện ngày đó, trong lòng bỗng nhiên đau không chịu được, nghĩ đến mình thật sự là quá chậm chạp, kỳ thật hiện tại hồi tưởng lại, Cố Triều Từ loại người này, nếu không phải đối với cậu có hảo cảm, thích cậu, sao có thể để cho cậu tùy tiện ôm tùy tiện hôn như vậy?
” Thực xin lỗi, em không biết khi đó anh…”
Cậu còn chưa dứt lời, đã bị người đàn ông đè miệng lại: ” Không cần xin lỗi, thích hay không thích cũng không sai, huống chi anh đã chờ được thứ anh muốn, em cũng không để anh chờ quá lâu.”
Dung Ngọc đưa tay ôm lấy cánh tay Cố Triều Từ: ” Kỳ thật lúc ấy em cũng không phải đối với anh không có hảo cảm, mỗi lần cùng anh hôn, tim em đều đập rất nhanh, chỉ là em không dám nghĩ về phương diện đó, dù sao anh tốt như vậy, Cố Triều Từ em thích anh nhất!”
” Thích đến mức nào?”
Dung Ngọc cắn môi, ngượng ngùng nhìn Cố Triều Từ, ở bên tai anh nói một câu: ” Trong lòng tràn đầy đều là anh, trăm triệu ngôi sao cũng không bì kịp.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.