Xuyên Thành Nam Thê Bạch Nguyệt Quang Của Nhà Giàu Số Một
Chương 7
Hôi Kiếm Như Vũ
13/03/2022
Edit: Điềm Điềm
**********************
Lúc cơm tối, hai người ngồi mặt đối mặt, ai cũng không có ý mở miệng.
Trong trí nhớ của Cố Triều Từ, anh rất ít khi bình thản ăn cơm với người khác như vậy, khi còn bé có lẽ đã có, nhưng ký ức đã có chút xa xưa, cảm thụ có thể không đáng kể.
Dung Ngọc nội tâm có chút thấp thỏm, cậu tuy rằng biết nấu cơm, nhưng tay nghề thật sự chỉ có thể tính là bình thường.
Uống thử canh, cảm giác hương vị còn ổn sau đó mới yên lòng.
Cho dù so ra kém đầu bếp chuyên nghiệp, nhưng tốt xấu gì cũng không khó ăn đến mức mất mạng.
Một bát canh cà chua thịt bò nóng hổi xuống bụng rất thỏa mãn khẩu vị của cậu.
Một chén cơm rất nhanh bị cậu ăn vào bụng, lúc đứng dậy múc cơm, nhìn tới cơm không nhiều trong chén người đàn ông, đưa tay đi qua: ” Múc thêm cơm không?”
Đưa chén qua: ” Được, cám ơn.”
” Không cần khách khí.” Dung Ngọc nhận lấy chén của anh, trong lòng có chút cao hứng, Cố Triều Từ thoạt nhìn coi như vừa lòng với cơm cậu nấu, múc cơm xong trở về đặt ở trước mặt anh: ” Không biết khẩu vị của anh mặn hay nhạt, không dám cho quá nhiều muối, anh không cảm thấy nhạt sao?”
” Rất ngon.”
” Vậy là được rồi.” Được một câu này của Cố Triều Từ, Dung Ngọc trong lòng càng thêm ấm áp, vui vẻ ăn hai chén cơm uống một chén canh lớn, thỏa mãn no căng bụng.
Sau khi cơm tối kết thúc, Cố Triều Từ sờ dạ dày mình, đôi mắt đen nổi lên một chút mất tự nhiên, đêm nay hình như anh ăn có chút nhiều.
Dung Ngọc đem bát đũa đưa vào trong máy rửa chén, lau sạch tay đi ra, nhìn người đàn ông đi quanh trong phòng khách không biết làm cái gì, theo bản năng hỏi: ” Anh muốn ra ngoài sao?”
Cố Triều Từ quay đầu nhìn lại, hai gò má thiếu niên đỏ lên, nổi bật lên đôi mắt mèo giống như là hắc diệu thạch ngâm trong nước suối, xinh đẹp có chút chói mắt, trong lòng nhẹ nhàng run lên, dời ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ: ” Không phải.”
Dung Ngọc gật đầu đi qua ngồi xuống sô pha: ” Có thể xem TV không?”
” Tùy ý.”
” Được.”
Được cho phép Dung Ngọc bật TV lên, muốn hiểu thế giới này cách nhanh nhất chính là xem TV, mặc dù cậu biết trước cốt truyện của thế giới này, nhưng hiểu rõ một chút cũng không có hại.
Cố Triều Từ đứng trước cửa sổ, nghe tiếng TV truyền ra, chưa bao giờ giống như giờ khắc này, làm cho anh cảm thấy trong phòng này tràn ngập sinh khí.
Kìm lòng không đậu nhìn về phía sô pha, mới phát hiện đối phương không biết đã ngủ từ lúc nào.
Có thể ngủ không thoải mái, thiếu niên nhíu mày, có thêm vài phần đáng thương.
Cố Triều Từ đi qua muốn đánh thức cậu lên lầu ngủ, mặc dù phòng khách bật điều hòa, nhưng ngủ ở chỗ này rất dễ bị cảm, khi chạm vào trán đối phương, động tác cứng đờ, nhiệt độ trên tay có chút không bình thường, cẩn thận dán lên thử một chút, lông mày nhíu lại, trở về phòng lấy hòm thuốc, tìm ra nhiệt kế, hướng trán Dung Ngọc dán lên, 37,8 độ C.
Nhìn số liệu trên nhiệt kế, Cố Triều Từ nhíu mày càng chặt, đưa tay đánh thức người đang ngủ: ” Tỉnh lại.”
” Làm gì vậy?” Người bị đánh thức, lộ ra khó chịu, híp mắt nhìn anh.
Dung Ngọc theo bản năng nâng tay vuốt trán, chỉ cảm thấy đau đầu không chịu nổi, giãy dụa muốn ngồi dậy, lại ngoài ý muốn đụng đến chỗ không nên, động tác cứng đờ, đồng thời nghe thấy người đàn ông đứng bên cạnh cậu trầm giọng nói: ” Cậu sốt rồi, đi bệnh viện đi.”
Nghe thấy hai từ bệnh viện, cậu cảm thấy khó chịu, lắc đầu từ chối: ” Không đi, không có gì đâu, ngủ một giấc là tốt, hoặc anh có thuốc cảm lạnh, cho tôi hai viên thuốc cũng được.”
” Cậu xác định là cảm mạo không phải cái gì khác?”
Ánh mắt Cố Triều Từ trầm xuống, chỉ cảm thấy Dung Ngọc nói lời này đặc biệt vô trách nhiệm.
Dung Ngọc đã tỉnh táo lại, biểu tình cứng đờ, nghĩ đến cái gì đó ngước mắt nhìn Cố Triều Từ một cái, sau đó đứng lên: ” Vậy thôi đi, tôi đi ngủ.”
Nói xong đem TV tắt, liền muốn xoay người, kết quả bị Cố Triều Từ đứng tại chỗ bắt lấy cánh tay: ” Là cậu tự nói, hay là tôi gọi điện thoại cho Dung Tuyền, bảo hắn tới hỏi cậu?”
Máu thịt có thể nói là bị bắt gắt gao.
Loại chuyện này cậu ngượng ngùng nói với Cố Triều Từ, chẳng lẽ cậu không biết xấu hổ nói với Dung Tuyền.
Huống chi Dung Tuyền bên kia còn có một khoản nợ không biết giải thích như thế nào đây!
Để cho Dung Tuyền biết, là sợ cậu chết không đủ nhanh sao?
Dung Ngọc trừng mắt nhìn anh, trong mắt mèo mang theo trêu chọc: ” Anh nói xem còn có thể là nguyên nhân gì, phía sau tôi đau chết rồi.”
Dứt lời nhìn Cố Triều Từ, rất có ý tứ đây là ý muốn tôi nói.
Trong nháy mắt, trong lòng Cố Triều Từ quả thật nổi lên một chút mất tự nhiên, ngay cả biểu tình thoạt nhìn cũng có chút cứng ngắc, đêm qua dưới phản ứng của thuốc, anh quả thật có chút mất khống chế.
Mà bản thân anh ở phương diện này, lại có loại sở thích bảo thủ, nếu như không phải là người xác định quan hệ tình cảm phù hợp, anh tình nguyện làm đại ma pháp sư*.
*Đại ma pháp sư là một từ hot trên mạng, cũng chính là đại xử nam ( tức là chưa từng phát sinh quan hệ nam nữ).
Trầm mặt đưa tay lấy điện thoại di động: ” Xin lỗi, tôi gọi bác sĩ đến xem.”
” Xem cái gì, xem cái gì chứ.” Mắt thấy Cố Triều từ móc điện thoại, Dung Ngọc nắm lấy tay anh: ” Chú, chú Cố, cầu xin chú, để cháu làm người đi, hôm nay đã thẳng thắn trước mặt bác sĩ một lần, thật không muốn thẳng thắn lần thứ hai, nếu không chú giúp cháu đi ra ngoài mua thuốc mỡ, cháu bôi một chút, không tốt ngày mai cháu tự mình đi bệnh viện được không?”
Cho dù da mặt cậu có dày đến đâu, cũng có chút hold không nổi liên tiếp nói cho người khác biết, đêm qua cậu cùng người 419, đem chính mình làm đến mức thảm hại như vậy.
Cố Triều Từ biểu tình có chút nghiêm túc, thiếu niên nắm lấy tay anh, lòng bàn tay lạnh lẽo, là triệu chứng sốt, trên lý trí biết rõ nên gọi bác sĩ đến, mới có thể yên tâm, nhưng ánh mắt thiếu niên nhìn anh, mềm nhũn mang theo khẩn cầu, không nhẫn tâm nổi: ” Thuốc mỡ tôi có thể mua, nhưng không ổn vẫn phải đi khám bác sĩ.”
” Tôi biết.” Dung Ngọc thấy anh đáp ứng, thở phào nhẹ nhõm, ” Vậy tôi trở về phòng chờ anh.”
Bây giờ cậu rất muốn được nằm xuống và ngủ một giấc.
Cố Triều Từ nhìn cậu lên lầu, xoay người lấy điện thoại ra, gọi cho bác sĩ riêng của anh.
Ba mươi phút sau, Lý Trí xách rương thuốc xuất hiện trước cửa nhà anh, nhìn thấy Cố Triều Từ mở cửa, nghiêm trang kêu lên: ” Tiểu Cố tiên sinh.”
” Vào đi, cậu ấy đang ngủ, cậu đưa thuốc mỡ cho tôi, tối nay tạm thời ở dưới lầu đi.”
” Được.” Là bác sĩ tư nhân của Cố gia, Lý Trí từ trước đến nay đều biết, chuyện nhà chủ nhân, cái gì nên hỏi cái gì không nên hỏi, đem thuốc mỡ mang đến đưa cho Cố Triều Từ, ” Thuốc mỡ này một ngày ba lần, bôi liên tục ba ngày, là có thể thấy hiệu quả, muốn nhanh một chút, có thể phối hợp với một chút thuốc chống viêm.”
” Đều cho tôi đi.”
” Được.”
Nhìn theo Cố Triều Từ lên lầu, Lý Trí tự giác xách hòm thuốc đi vào phòng khách dưới lầu.
Đẩy cửa khép hờ ra, trong phòng tối tăm thắp một ngọn đèn đêm mờ nhạt, mơ hồ có thể nhìn thấy trên giường nhô lên.
Đặt ly nước lên tủ đầu giường, đưa tay sờ cái trán nóng hổi của Dung Ngọc, ngồi xuống bên giường, đánh thức cậu dậy.
Dung Ngọc hoảng hốt một chút, thẳng đến khi thấy rõ người bên cạnh mới mở miệng nói: ” Anh mua về rồi sao?”
” Ừm, uống thuốc trước.”
Cố Triều Từ đem nước cùng với thuốc chống viêm đưa đến trước mặt cậu, Dung Ngọc nhận lấy khó hiểu nói: ” Thuốc gì?”
” Thuốc chống viêm.”
Dung Ngọc gật gật đầu, nhét thuốc vào miệng, uống một ly nước, chợt nghe Cố Triều Từ nói: ” Cậu tự bôi hay là tôi giúp cậu?”
Bởi vì câu nói này xém đánh rơi cái ly, cũng may bên trong nước đều uống hết, ra vẻ tự nhiên đem ly nước đặt trở lại tủ: ” Tôi tự bôi, anh đi ra ngoài đi.”
Cố Triều Từ đối với kết quả này không có bất kỳ gì ngoài ý muốn, đưa thuốc mỡ cho cậu: ” Một ngày ba lần, nếu như cậu không bôi được có thể gọi tôi.”
” Ừm, anh đi ra ngoài đi.” Dung Ngọc trong lòng không được tự nhiên, không muốn cùng anh thảo luận loại chuyện này.
Nhìn ra da mặt cậu mỏng, Cố Triều Từ không nói nhiều, đứng dậy rời đi.
Nhìn theo người đàn ông đóng cửa lại, Dung Ngọc nhịn không được mất tự nhiên, xuống giường đi vào toilet, ai có thể nghĩ đến trái tim cậu thật vất vả mới không đau, lại trải ra chuyện này.
Chờ cậu bôi xong từ phòng tắm đi ra, cả người đều không tốt, quá khó khăn, mới xuyên tới một ngày, đem nửa đời xui xẻo đều trải qua, đây chỉ là khởi đầu…..
Không dám nghĩ nữa, nghĩ nữa chính là tự giết mình!
Cố Triều Từ từ trong phòng đi ra, không vội vàng rời đi, đứng ở cửa, đợi một hồi, thẳng đến bên trong không có âm thanh, mới cẩn thận đẩy cửa ra, nhìn bộ vị nhô lên trên giường.
Có thể nói, trong suốt 28 năm của mình, Dung Ngọc là một bất ngờ đặc biệt.
**********************
**********************
Lúc cơm tối, hai người ngồi mặt đối mặt, ai cũng không có ý mở miệng.
Trong trí nhớ của Cố Triều Từ, anh rất ít khi bình thản ăn cơm với người khác như vậy, khi còn bé có lẽ đã có, nhưng ký ức đã có chút xa xưa, cảm thụ có thể không đáng kể.
Dung Ngọc nội tâm có chút thấp thỏm, cậu tuy rằng biết nấu cơm, nhưng tay nghề thật sự chỉ có thể tính là bình thường.
Uống thử canh, cảm giác hương vị còn ổn sau đó mới yên lòng.
Cho dù so ra kém đầu bếp chuyên nghiệp, nhưng tốt xấu gì cũng không khó ăn đến mức mất mạng.
Một bát canh cà chua thịt bò nóng hổi xuống bụng rất thỏa mãn khẩu vị của cậu.
Một chén cơm rất nhanh bị cậu ăn vào bụng, lúc đứng dậy múc cơm, nhìn tới cơm không nhiều trong chén người đàn ông, đưa tay đi qua: ” Múc thêm cơm không?”
Đưa chén qua: ” Được, cám ơn.”
” Không cần khách khí.” Dung Ngọc nhận lấy chén của anh, trong lòng có chút cao hứng, Cố Triều Từ thoạt nhìn coi như vừa lòng với cơm cậu nấu, múc cơm xong trở về đặt ở trước mặt anh: ” Không biết khẩu vị của anh mặn hay nhạt, không dám cho quá nhiều muối, anh không cảm thấy nhạt sao?”
” Rất ngon.”
” Vậy là được rồi.” Được một câu này của Cố Triều Từ, Dung Ngọc trong lòng càng thêm ấm áp, vui vẻ ăn hai chén cơm uống một chén canh lớn, thỏa mãn no căng bụng.
Sau khi cơm tối kết thúc, Cố Triều Từ sờ dạ dày mình, đôi mắt đen nổi lên một chút mất tự nhiên, đêm nay hình như anh ăn có chút nhiều.
Dung Ngọc đem bát đũa đưa vào trong máy rửa chén, lau sạch tay đi ra, nhìn người đàn ông đi quanh trong phòng khách không biết làm cái gì, theo bản năng hỏi: ” Anh muốn ra ngoài sao?”
Cố Triều Từ quay đầu nhìn lại, hai gò má thiếu niên đỏ lên, nổi bật lên đôi mắt mèo giống như là hắc diệu thạch ngâm trong nước suối, xinh đẹp có chút chói mắt, trong lòng nhẹ nhàng run lên, dời ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ: ” Không phải.”
Dung Ngọc gật đầu đi qua ngồi xuống sô pha: ” Có thể xem TV không?”
” Tùy ý.”
” Được.”
Được cho phép Dung Ngọc bật TV lên, muốn hiểu thế giới này cách nhanh nhất chính là xem TV, mặc dù cậu biết trước cốt truyện của thế giới này, nhưng hiểu rõ một chút cũng không có hại.
Cố Triều Từ đứng trước cửa sổ, nghe tiếng TV truyền ra, chưa bao giờ giống như giờ khắc này, làm cho anh cảm thấy trong phòng này tràn ngập sinh khí.
Kìm lòng không đậu nhìn về phía sô pha, mới phát hiện đối phương không biết đã ngủ từ lúc nào.
Có thể ngủ không thoải mái, thiếu niên nhíu mày, có thêm vài phần đáng thương.
Cố Triều Từ đi qua muốn đánh thức cậu lên lầu ngủ, mặc dù phòng khách bật điều hòa, nhưng ngủ ở chỗ này rất dễ bị cảm, khi chạm vào trán đối phương, động tác cứng đờ, nhiệt độ trên tay có chút không bình thường, cẩn thận dán lên thử một chút, lông mày nhíu lại, trở về phòng lấy hòm thuốc, tìm ra nhiệt kế, hướng trán Dung Ngọc dán lên, 37,8 độ C.
Nhìn số liệu trên nhiệt kế, Cố Triều Từ nhíu mày càng chặt, đưa tay đánh thức người đang ngủ: ” Tỉnh lại.”
” Làm gì vậy?” Người bị đánh thức, lộ ra khó chịu, híp mắt nhìn anh.
Dung Ngọc theo bản năng nâng tay vuốt trán, chỉ cảm thấy đau đầu không chịu nổi, giãy dụa muốn ngồi dậy, lại ngoài ý muốn đụng đến chỗ không nên, động tác cứng đờ, đồng thời nghe thấy người đàn ông đứng bên cạnh cậu trầm giọng nói: ” Cậu sốt rồi, đi bệnh viện đi.”
Nghe thấy hai từ bệnh viện, cậu cảm thấy khó chịu, lắc đầu từ chối: ” Không đi, không có gì đâu, ngủ một giấc là tốt, hoặc anh có thuốc cảm lạnh, cho tôi hai viên thuốc cũng được.”
” Cậu xác định là cảm mạo không phải cái gì khác?”
Ánh mắt Cố Triều Từ trầm xuống, chỉ cảm thấy Dung Ngọc nói lời này đặc biệt vô trách nhiệm.
Dung Ngọc đã tỉnh táo lại, biểu tình cứng đờ, nghĩ đến cái gì đó ngước mắt nhìn Cố Triều Từ một cái, sau đó đứng lên: ” Vậy thôi đi, tôi đi ngủ.”
Nói xong đem TV tắt, liền muốn xoay người, kết quả bị Cố Triều Từ đứng tại chỗ bắt lấy cánh tay: ” Là cậu tự nói, hay là tôi gọi điện thoại cho Dung Tuyền, bảo hắn tới hỏi cậu?”
Máu thịt có thể nói là bị bắt gắt gao.
Loại chuyện này cậu ngượng ngùng nói với Cố Triều Từ, chẳng lẽ cậu không biết xấu hổ nói với Dung Tuyền.
Huống chi Dung Tuyền bên kia còn có một khoản nợ không biết giải thích như thế nào đây!
Để cho Dung Tuyền biết, là sợ cậu chết không đủ nhanh sao?
Dung Ngọc trừng mắt nhìn anh, trong mắt mèo mang theo trêu chọc: ” Anh nói xem còn có thể là nguyên nhân gì, phía sau tôi đau chết rồi.”
Dứt lời nhìn Cố Triều Từ, rất có ý tứ đây là ý muốn tôi nói.
Trong nháy mắt, trong lòng Cố Triều Từ quả thật nổi lên một chút mất tự nhiên, ngay cả biểu tình thoạt nhìn cũng có chút cứng ngắc, đêm qua dưới phản ứng của thuốc, anh quả thật có chút mất khống chế.
Mà bản thân anh ở phương diện này, lại có loại sở thích bảo thủ, nếu như không phải là người xác định quan hệ tình cảm phù hợp, anh tình nguyện làm đại ma pháp sư*.
*Đại ma pháp sư là một từ hot trên mạng, cũng chính là đại xử nam ( tức là chưa từng phát sinh quan hệ nam nữ).
Trầm mặt đưa tay lấy điện thoại di động: ” Xin lỗi, tôi gọi bác sĩ đến xem.”
” Xem cái gì, xem cái gì chứ.” Mắt thấy Cố Triều từ móc điện thoại, Dung Ngọc nắm lấy tay anh: ” Chú, chú Cố, cầu xin chú, để cháu làm người đi, hôm nay đã thẳng thắn trước mặt bác sĩ một lần, thật không muốn thẳng thắn lần thứ hai, nếu không chú giúp cháu đi ra ngoài mua thuốc mỡ, cháu bôi một chút, không tốt ngày mai cháu tự mình đi bệnh viện được không?”
Cho dù da mặt cậu có dày đến đâu, cũng có chút hold không nổi liên tiếp nói cho người khác biết, đêm qua cậu cùng người 419, đem chính mình làm đến mức thảm hại như vậy.
Cố Triều Từ biểu tình có chút nghiêm túc, thiếu niên nắm lấy tay anh, lòng bàn tay lạnh lẽo, là triệu chứng sốt, trên lý trí biết rõ nên gọi bác sĩ đến, mới có thể yên tâm, nhưng ánh mắt thiếu niên nhìn anh, mềm nhũn mang theo khẩn cầu, không nhẫn tâm nổi: ” Thuốc mỡ tôi có thể mua, nhưng không ổn vẫn phải đi khám bác sĩ.”
” Tôi biết.” Dung Ngọc thấy anh đáp ứng, thở phào nhẹ nhõm, ” Vậy tôi trở về phòng chờ anh.”
Bây giờ cậu rất muốn được nằm xuống và ngủ một giấc.
Cố Triều Từ nhìn cậu lên lầu, xoay người lấy điện thoại ra, gọi cho bác sĩ riêng của anh.
Ba mươi phút sau, Lý Trí xách rương thuốc xuất hiện trước cửa nhà anh, nhìn thấy Cố Triều Từ mở cửa, nghiêm trang kêu lên: ” Tiểu Cố tiên sinh.”
” Vào đi, cậu ấy đang ngủ, cậu đưa thuốc mỡ cho tôi, tối nay tạm thời ở dưới lầu đi.”
” Được.” Là bác sĩ tư nhân của Cố gia, Lý Trí từ trước đến nay đều biết, chuyện nhà chủ nhân, cái gì nên hỏi cái gì không nên hỏi, đem thuốc mỡ mang đến đưa cho Cố Triều Từ, ” Thuốc mỡ này một ngày ba lần, bôi liên tục ba ngày, là có thể thấy hiệu quả, muốn nhanh một chút, có thể phối hợp với một chút thuốc chống viêm.”
” Đều cho tôi đi.”
” Được.”
Nhìn theo Cố Triều Từ lên lầu, Lý Trí tự giác xách hòm thuốc đi vào phòng khách dưới lầu.
Đẩy cửa khép hờ ra, trong phòng tối tăm thắp một ngọn đèn đêm mờ nhạt, mơ hồ có thể nhìn thấy trên giường nhô lên.
Đặt ly nước lên tủ đầu giường, đưa tay sờ cái trán nóng hổi của Dung Ngọc, ngồi xuống bên giường, đánh thức cậu dậy.
Dung Ngọc hoảng hốt một chút, thẳng đến khi thấy rõ người bên cạnh mới mở miệng nói: ” Anh mua về rồi sao?”
” Ừm, uống thuốc trước.”
Cố Triều Từ đem nước cùng với thuốc chống viêm đưa đến trước mặt cậu, Dung Ngọc nhận lấy khó hiểu nói: ” Thuốc gì?”
” Thuốc chống viêm.”
Dung Ngọc gật gật đầu, nhét thuốc vào miệng, uống một ly nước, chợt nghe Cố Triều Từ nói: ” Cậu tự bôi hay là tôi giúp cậu?”
Bởi vì câu nói này xém đánh rơi cái ly, cũng may bên trong nước đều uống hết, ra vẻ tự nhiên đem ly nước đặt trở lại tủ: ” Tôi tự bôi, anh đi ra ngoài đi.”
Cố Triều Từ đối với kết quả này không có bất kỳ gì ngoài ý muốn, đưa thuốc mỡ cho cậu: ” Một ngày ba lần, nếu như cậu không bôi được có thể gọi tôi.”
” Ừm, anh đi ra ngoài đi.” Dung Ngọc trong lòng không được tự nhiên, không muốn cùng anh thảo luận loại chuyện này.
Nhìn ra da mặt cậu mỏng, Cố Triều Từ không nói nhiều, đứng dậy rời đi.
Nhìn theo người đàn ông đóng cửa lại, Dung Ngọc nhịn không được mất tự nhiên, xuống giường đi vào toilet, ai có thể nghĩ đến trái tim cậu thật vất vả mới không đau, lại trải ra chuyện này.
Chờ cậu bôi xong từ phòng tắm đi ra, cả người đều không tốt, quá khó khăn, mới xuyên tới một ngày, đem nửa đời xui xẻo đều trải qua, đây chỉ là khởi đầu…..
Không dám nghĩ nữa, nghĩ nữa chính là tự giết mình!
Cố Triều Từ từ trong phòng đi ra, không vội vàng rời đi, đứng ở cửa, đợi một hồi, thẳng đến bên trong không có âm thanh, mới cẩn thận đẩy cửa ra, nhìn bộ vị nhô lên trên giường.
Có thể nói, trong suốt 28 năm của mình, Dung Ngọc là một bất ngờ đặc biệt.
**********************
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.