Xuyên Thành Người Vợ Bị Bỏ Rơi? Không Sao, Đã Có Không Gian Linh Tuyền
Chương 58:
Long Cửu Nguyệt
16/05/2024
Sau khi bọn họ về đến quán hải sản, Tiểu Hi Hi đang ngồi với mẹ Tống ở cổng lớn nhặt rau.
Cô bé vừa nhìn thấy có xe dừng trước cổng quán hải sản, liền dừng động tác trên tay lại, chớp chớp đôi mắt to nhìn sang.
Sau khi cô bé nhìn thấy Tống Lăng xuống xe, lập tức reo lên: "Mami, mami về rồi à?"
Cô bé vội vàng chạy về phía Tống Lăng.
Tống Lăng vội vàng dang tay đón lấy cô bé, ôm cô bé vào lòng, cười nói với cô bé: "Tiểu Hi Hi, mami sẽ không chạy mất đâu, con chạy vội như thế làm gì?"
Tiểu Hi Hi nhìn cô bằng ánh mắt đầy ngưỡng mộ, giọng nói ngọng nghịu nói: "Vì con muốn nhanh chóng ở cùng với mami~"
Chỉ một câu ngắn ngủi nhưng đã nói hết được sự quyến luyến và yêu mến của đứa trẻ này đối với mẹ.
Tống Lăng cảm thấy chua xót, cô đưa tay ra xoa đầu cô bé, cười hôn cô bé một cái, dịu dàng nói với cô bé: "Hi Hi, mami còn phải nói chuyện công việc với hai chú, con ra chơi với bà ngoại một lát, đợi mami làm việc xong sẽ chơi với con, có được không?"
Lúc này, Phỉ Dẫn Chu và Trình An cũng xuống xe.
Tiểu Hi Hi vừa nhìn thấy Phỉ Dẫn Chu, ánh mắt cô bé liền sáng lên: "Chú Phỉ, sao chú lại đến đây? Chú đến tìm Hi Hi chơi à?"
Bình thường, Phỉ Dẫn Chu vẫn hay mua quà cho Tiểu Hi Hi, cô bé cũng thường được bà Phỉ đưa sang nhà bên cạnh chơi.
Cô bé rất có cảm tình với Phỉ Dẫn Chu vừa đẹp trai vừa hào phóng.
Phỉ Dẫn Chu nhìn thấy Tiểu Hi Hi đáng yêu, cũng cười đáp lại cô bé: "Chú đến thăm Tiểu Hi Hi, cũng đến nói chuyện công việc với mẹ Hi Hi."
Mẹ Tống cũng tò mò nhìn về phía Phỉ Dẫn Chu, quay sang hỏi Tống Lăng: "Lăng Lăng, đây là..."
Tống Lăng vội vàng giới thiệu cho mẹ mình về bọn họ: "Mẹ, đây là hàng xóm của con ở Bằng Thành, cháu đích tôn của bà Phỉ, anh Phỉ Dẫn Chu."
"Anh ấy cũng là người phụ trách dự án trang trại của con lần này, biết trang trại này là của con nên đặc biệt đến đây giúp đỡ."
Lúc này, mẹ Tống mới hiểu ra: "Ồ, thì ra là cháu trai của bà Phỉ, đã nghe danh từ lâu, Phỉ tổng, chào mừng cậu đến đây chơi."
Tống Lăng lại giới thiệu với Phỉ Dẫn Chu và Trình An: "Phỉ tổng, giám đốc Trình, đây là mẹ của tôi, bà La Lan Phương."
Phỉ Dẫn Chu cũng lịch sự chào hỏi mẹ Tống: "Dì, chào dì! Hôm nay chúng cháu đến đây làm phiền rồi."
Mẹ Tống vui vẻ cười nói: "Làm phiền gì chứ, khách quý như cậu, tôi chào đón còn chưa kịp, mau vào ngồi, vào ngồi đi."
Tống Lăng lại nói với mẹ Tống: "Mẹ, con đưa Phỉ tổng và giám đốc Trình lên phòng làm việc ở tầng 3 ký hợp đồng trước, mẹ bảo cha làm thêm mấy món ngon, trưa nay Phỉ tổng và giám đốc Trình sẽ ăn cơm ở đây."
Mẹ Tống liên tục gật đầu: "Được, mẹ sẽ đi nói với cha con ngay."
Tống Lăng đưa Phỉ Dẫn Chu và Trình An lên phòng làm việc tạm thời mới dọn ra ở tầng 3 của mình, để bọn họ ngồi xuống, sau đó cô rót cho bọn họ một tách trà, bưng ra một đĩa trái cây lớn.
Trong lúc bọn họ đang chuẩn bị hợp đồng, Tống Lăng nói với bọn họ: "Phỉ tổng, các anh cứ chuẩn bị hợp đồng trước đi, tôi xuống dưới một lát, sẽ nhanh chóng quay lại ngay."
Phỉ Dẫn Chu thầm nghĩ có lẽ cô xuống để chuẩn bị tiếp đón bọn họ ăn cơm nên gật đầu: "Được, cô đi làm việc của mình đi!"
Tống Lăng ra khỏi phòng làm việc, ở góc cầu thang, cô lấy một bể nước lớn từ trong không gian ra.
Cô bé vừa nhìn thấy có xe dừng trước cổng quán hải sản, liền dừng động tác trên tay lại, chớp chớp đôi mắt to nhìn sang.
Sau khi cô bé nhìn thấy Tống Lăng xuống xe, lập tức reo lên: "Mami, mami về rồi à?"
Cô bé vội vàng chạy về phía Tống Lăng.
Tống Lăng vội vàng dang tay đón lấy cô bé, ôm cô bé vào lòng, cười nói với cô bé: "Tiểu Hi Hi, mami sẽ không chạy mất đâu, con chạy vội như thế làm gì?"
Tiểu Hi Hi nhìn cô bằng ánh mắt đầy ngưỡng mộ, giọng nói ngọng nghịu nói: "Vì con muốn nhanh chóng ở cùng với mami~"
Chỉ một câu ngắn ngủi nhưng đã nói hết được sự quyến luyến và yêu mến của đứa trẻ này đối với mẹ.
Tống Lăng cảm thấy chua xót, cô đưa tay ra xoa đầu cô bé, cười hôn cô bé một cái, dịu dàng nói với cô bé: "Hi Hi, mami còn phải nói chuyện công việc với hai chú, con ra chơi với bà ngoại một lát, đợi mami làm việc xong sẽ chơi với con, có được không?"
Lúc này, Phỉ Dẫn Chu và Trình An cũng xuống xe.
Tiểu Hi Hi vừa nhìn thấy Phỉ Dẫn Chu, ánh mắt cô bé liền sáng lên: "Chú Phỉ, sao chú lại đến đây? Chú đến tìm Hi Hi chơi à?"
Bình thường, Phỉ Dẫn Chu vẫn hay mua quà cho Tiểu Hi Hi, cô bé cũng thường được bà Phỉ đưa sang nhà bên cạnh chơi.
Cô bé rất có cảm tình với Phỉ Dẫn Chu vừa đẹp trai vừa hào phóng.
Phỉ Dẫn Chu nhìn thấy Tiểu Hi Hi đáng yêu, cũng cười đáp lại cô bé: "Chú đến thăm Tiểu Hi Hi, cũng đến nói chuyện công việc với mẹ Hi Hi."
Mẹ Tống cũng tò mò nhìn về phía Phỉ Dẫn Chu, quay sang hỏi Tống Lăng: "Lăng Lăng, đây là..."
Tống Lăng vội vàng giới thiệu cho mẹ mình về bọn họ: "Mẹ, đây là hàng xóm của con ở Bằng Thành, cháu đích tôn của bà Phỉ, anh Phỉ Dẫn Chu."
"Anh ấy cũng là người phụ trách dự án trang trại của con lần này, biết trang trại này là của con nên đặc biệt đến đây giúp đỡ."
Lúc này, mẹ Tống mới hiểu ra: "Ồ, thì ra là cháu trai của bà Phỉ, đã nghe danh từ lâu, Phỉ tổng, chào mừng cậu đến đây chơi."
Tống Lăng lại giới thiệu với Phỉ Dẫn Chu và Trình An: "Phỉ tổng, giám đốc Trình, đây là mẹ của tôi, bà La Lan Phương."
Phỉ Dẫn Chu cũng lịch sự chào hỏi mẹ Tống: "Dì, chào dì! Hôm nay chúng cháu đến đây làm phiền rồi."
Mẹ Tống vui vẻ cười nói: "Làm phiền gì chứ, khách quý như cậu, tôi chào đón còn chưa kịp, mau vào ngồi, vào ngồi đi."
Tống Lăng lại nói với mẹ Tống: "Mẹ, con đưa Phỉ tổng và giám đốc Trình lên phòng làm việc ở tầng 3 ký hợp đồng trước, mẹ bảo cha làm thêm mấy món ngon, trưa nay Phỉ tổng và giám đốc Trình sẽ ăn cơm ở đây."
Mẹ Tống liên tục gật đầu: "Được, mẹ sẽ đi nói với cha con ngay."
Tống Lăng đưa Phỉ Dẫn Chu và Trình An lên phòng làm việc tạm thời mới dọn ra ở tầng 3 của mình, để bọn họ ngồi xuống, sau đó cô rót cho bọn họ một tách trà, bưng ra một đĩa trái cây lớn.
Trong lúc bọn họ đang chuẩn bị hợp đồng, Tống Lăng nói với bọn họ: "Phỉ tổng, các anh cứ chuẩn bị hợp đồng trước đi, tôi xuống dưới một lát, sẽ nhanh chóng quay lại ngay."
Phỉ Dẫn Chu thầm nghĩ có lẽ cô xuống để chuẩn bị tiếp đón bọn họ ăn cơm nên gật đầu: "Được, cô đi làm việc của mình đi!"
Tống Lăng ra khỏi phòng làm việc, ở góc cầu thang, cô lấy một bể nước lớn từ trong không gian ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.