Xuyên Thành Nha Hoàn Của Nữ Chính, Ta Nằm Yên Làm Giàu
Chương 9:
Tương Nguyệt Khứ
12/04/2023
Ăn cơm xong, Lục Cẩm Dao kêu Lộ Trúc tới, “Tất cả đều là Khương Đường làm?”
Lộ Trúc nói: “Triệu đại nương phụ một tay.”
Lục Cẩm Dao nói: “Đem cây trâm hoa hải đường bằng bạc ở dưới đáy hộp trang sức của ta cho nàng.”
Khương Đường có vẻ ngoài xinh đẹp, thích hợp với hải đường.
Lộ Trúc lấy cây trâm hoa hải đường liền lặng lẽ lui ra. Chờ hạ nhân thu dọn bàn xong, Lục Cẩm Dao nhẹ giọng nói: “Ta thấy nàng thay đổi không ít, ta hiện giờ có thể ăn được đều là công lao của nàng.”
Cố Kiến Châu không hiểu ra sao, “Vậy thưởng, nha hoàn của nàng, nàng thích thưởng thế nào thì thưởng.”
Đối với Cố Kiến Châu mà nói, Khương Đường là nha hoàn hồi môn của Lục Cẩm Dao. Còn về tướng mạo làm người ta đã gặp qua là không quên được kia… Cố Kiến Châu cảm thấy đẹp nhất là thê tử của hắn.
Cả đời này của hắn chỉ có một thê tử, không còn ai khác.
Mấy huynh trưởng đã thành thân cũng có thiếp thất, nhưng Cố Kiến Châu không thích như vậy. Thê tử của hắn là người hắn yêu tha thiết, như vậy là đủ rồi.
Lục Cẩm Dao cũng không ban thưởng bủn xỉn, làm chủ tử, càng rộng lượng thì hạ nhân mới càng là trung thành.
Nàng nói như vậy cũng là thử, dáng vẻ của Khương Đường một nữ tử như nàng gặp xong còn khó quên chứ huống chi là nam nhân.
Cố Kiến Châu ngày thường hơi ngốc chút ở phương diện này thật ra làm người yên tâm.
Chỉ cần Khương Đường an phận thủ thường, Lục Cẩm Dao khẳng định sẽ không bạc đãi nàng.
Lục Cẩm Dao: “Đúng rồi, qua mấy ngày nữa Ngũ đệ sẽ trở về, mẫu thân ý tứ là làm lớn một hồi, cũng có ý tứ cho Ngũ đệ xem mắt.”
Việc này Cố Kiến Châu cũng biết, chuyện hậu trạch hắn luôn luôn không am hiểu, nhưng Lục Cẩm Dao đã nói với hắn, hắn phải nói theo vài câu, “Vậy, có người nào vừa ý chưa?”
Trong lòng Lục Cẩm Dao thật ra có mấy cô nương gia, Cố Kiến Sơn là đệ đệ ruột thịt của Cố Kiến Châu, lại ở quân doanh kinh bắc, tiền đồ vô lượng.
Mấy cái tẩu tử cũng tốn công sức tìm người ta cho hắn xem mắt, Lục Cẩm Dao chọn tự nhiên là tiểu nương tử tốt lại càng tốt hơn.
Từ bộ dáng đến tính tình lại đến gia thế không một ai không xuất sắc.
Lục Cẩm Dao nói: “Ta nhìn trúng đích nữ Yến quốc công, đệ đệ chàng, ta tự nhiên để ở trong lòng.”
Cố Kiến Châu gãi gãi đầu, hắn cũng không hiểu mấy cái này, “Người nàng nhìn trúng ta cũng yên tâm.”
————
Lộ Trúc vội vàng đi đến phòng bếp nhỏ đưa đồ ban thưởng cho Khương Đường, Khương Đường không nghĩ tới làm một bữa cơm trưa lại có thể nhận được thưởng.
Đầu cây trâm bạc kia là đóa hải đường hoa, nhụy hoa màu vàng, bên cạnh còn có một nụ hoa và một đóa hoa đang nở he hé.
Trừ đẹp ra, cây trâm cũng rất nặng, phải hơn một hai lượng bạc.
Khương Đường vui mừng nhận lấy, “Cảm tạ phu nhân, phu nhân có thai phải tĩnh dưỡng, ta cũng không đi qua tạ ơn quấy rầy.”
Lộ Trúc vừa lòng Khương Đường hiểu lý lẽ.
Cho dù nàng có thể nấu ăn, có thể làm phu nhân ăn được cơm, nhưng vẫn không thể đi đến trước mặt tứ gia lắc lư.
Lộ Trúc nói: “Ngươi chỉ cần chiếu cố tốt phương diện ăn uống thường ngày của phu nhân, về sau gác đêm không cần ngươi.”
Khương Đường không nghĩ tới còn có loại chuyện tốt này, nghĩ lại cũng đúng, nha hoàn gác đêm buổi sáng ngày tiếp theo không cần lại đây, nàng còn phải làm cơm sáng cơm trưa cho Lục Cẩm Dao, nếu như gác đêm nữa chẳng phải là chậm trễ hai bữa cơm hay sao.
Lúc nàng nấu ăn Triệu đại nương cũng ở một bên nhìn, làm trù nương luôn có thể học được một chút, nếu như ngày nào đó Triệu đại nương học được hết mấy món ăn này thì công việc này cũng kết thúc.
Công việc ở phòng bếp không cần trực đêm, còn có khoản thu nhập thêm kếch xù. Khương Đường vừa mới tìm được công việc, nhưng không muốn gặp phải nguy cơ thất nghiệp nhanh như vậy đâu.
Phải biểu hiện thật tốt trước mặt lão bản mới được.
Lộ Trúc nói: “Triệu đại nương phụ một tay.”
Lục Cẩm Dao nói: “Đem cây trâm hoa hải đường bằng bạc ở dưới đáy hộp trang sức của ta cho nàng.”
Khương Đường có vẻ ngoài xinh đẹp, thích hợp với hải đường.
Lộ Trúc lấy cây trâm hoa hải đường liền lặng lẽ lui ra. Chờ hạ nhân thu dọn bàn xong, Lục Cẩm Dao nhẹ giọng nói: “Ta thấy nàng thay đổi không ít, ta hiện giờ có thể ăn được đều là công lao của nàng.”
Cố Kiến Châu không hiểu ra sao, “Vậy thưởng, nha hoàn của nàng, nàng thích thưởng thế nào thì thưởng.”
Đối với Cố Kiến Châu mà nói, Khương Đường là nha hoàn hồi môn của Lục Cẩm Dao. Còn về tướng mạo làm người ta đã gặp qua là không quên được kia… Cố Kiến Châu cảm thấy đẹp nhất là thê tử của hắn.
Cả đời này của hắn chỉ có một thê tử, không còn ai khác.
Mấy huynh trưởng đã thành thân cũng có thiếp thất, nhưng Cố Kiến Châu không thích như vậy. Thê tử của hắn là người hắn yêu tha thiết, như vậy là đủ rồi.
Lục Cẩm Dao cũng không ban thưởng bủn xỉn, làm chủ tử, càng rộng lượng thì hạ nhân mới càng là trung thành.
Nàng nói như vậy cũng là thử, dáng vẻ của Khương Đường một nữ tử như nàng gặp xong còn khó quên chứ huống chi là nam nhân.
Cố Kiến Châu ngày thường hơi ngốc chút ở phương diện này thật ra làm người yên tâm.
Chỉ cần Khương Đường an phận thủ thường, Lục Cẩm Dao khẳng định sẽ không bạc đãi nàng.
Lục Cẩm Dao: “Đúng rồi, qua mấy ngày nữa Ngũ đệ sẽ trở về, mẫu thân ý tứ là làm lớn một hồi, cũng có ý tứ cho Ngũ đệ xem mắt.”
Việc này Cố Kiến Châu cũng biết, chuyện hậu trạch hắn luôn luôn không am hiểu, nhưng Lục Cẩm Dao đã nói với hắn, hắn phải nói theo vài câu, “Vậy, có người nào vừa ý chưa?”
Trong lòng Lục Cẩm Dao thật ra có mấy cô nương gia, Cố Kiến Sơn là đệ đệ ruột thịt của Cố Kiến Châu, lại ở quân doanh kinh bắc, tiền đồ vô lượng.
Mấy cái tẩu tử cũng tốn công sức tìm người ta cho hắn xem mắt, Lục Cẩm Dao chọn tự nhiên là tiểu nương tử tốt lại càng tốt hơn.
Từ bộ dáng đến tính tình lại đến gia thế không một ai không xuất sắc.
Lục Cẩm Dao nói: “Ta nhìn trúng đích nữ Yến quốc công, đệ đệ chàng, ta tự nhiên để ở trong lòng.”
Cố Kiến Châu gãi gãi đầu, hắn cũng không hiểu mấy cái này, “Người nàng nhìn trúng ta cũng yên tâm.”
————
Lộ Trúc vội vàng đi đến phòng bếp nhỏ đưa đồ ban thưởng cho Khương Đường, Khương Đường không nghĩ tới làm một bữa cơm trưa lại có thể nhận được thưởng.
Đầu cây trâm bạc kia là đóa hải đường hoa, nhụy hoa màu vàng, bên cạnh còn có một nụ hoa và một đóa hoa đang nở he hé.
Trừ đẹp ra, cây trâm cũng rất nặng, phải hơn một hai lượng bạc.
Khương Đường vui mừng nhận lấy, “Cảm tạ phu nhân, phu nhân có thai phải tĩnh dưỡng, ta cũng không đi qua tạ ơn quấy rầy.”
Lộ Trúc vừa lòng Khương Đường hiểu lý lẽ.
Cho dù nàng có thể nấu ăn, có thể làm phu nhân ăn được cơm, nhưng vẫn không thể đi đến trước mặt tứ gia lắc lư.
Lộ Trúc nói: “Ngươi chỉ cần chiếu cố tốt phương diện ăn uống thường ngày của phu nhân, về sau gác đêm không cần ngươi.”
Khương Đường không nghĩ tới còn có loại chuyện tốt này, nghĩ lại cũng đúng, nha hoàn gác đêm buổi sáng ngày tiếp theo không cần lại đây, nàng còn phải làm cơm sáng cơm trưa cho Lục Cẩm Dao, nếu như gác đêm nữa chẳng phải là chậm trễ hai bữa cơm hay sao.
Lúc nàng nấu ăn Triệu đại nương cũng ở một bên nhìn, làm trù nương luôn có thể học được một chút, nếu như ngày nào đó Triệu đại nương học được hết mấy món ăn này thì công việc này cũng kết thúc.
Công việc ở phòng bếp không cần trực đêm, còn có khoản thu nhập thêm kếch xù. Khương Đường vừa mới tìm được công việc, nhưng không muốn gặp phải nguy cơ thất nghiệp nhanh như vậy đâu.
Phải biểu hiện thật tốt trước mặt lão bản mới được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.