Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Tôi Bị Các Nam Chính Nhìn Thấu Tiếng Lòng
Chương 21: Án Mạng
Lương Phong Hữu Ý
03/05/2024
Nhưng rất nhanh cô phát hiện mình suy nghĩ nhiều, bởi vì nơi này rất ầm ĩ, hai vị công tử đang chửi rủa lẫn nhau, biến điện Diêm La thành cái chợ ầm ĩ.
Cô quen hai người này, một người là Lương công tử nhi tử của Lương Viễn Bá, người còn lại là Lục công tử của phủ Bá Tước Vĩnh Xương.
Đều là khách quen của sở quán Tần Lâu, không có chí tiến thủ, cả ngày lưu luyến trong yên hoa liễu hạng, ỷ vào trong nhà có chút thế lực, khinh nam bá nữ, đều không phải loại người tốt đẹp gì.
Hôm nay không biết vì sao chạy tới nhà giam Cẩm Y Vệ, còn cãi nhau đến mức mặt đỏ tai hồng.
Diệp Khanh Oản nghe một lát, ý đại khái là Lương công tử muốn tố cáo Lục công tử phủ Bá Tước Vĩnh Xương độc chết người tình của hắn ta ở Di Hồng Lâu.
Nhưng Lục công tử phủ Bá Tước Vĩnh Xương lại nói hắn ta sai người tình ở Di Hồng Lâu hạ độc giết mình, kết quả lại hạ độc chết bản thân nàng ta, bởi vì lúc ấy trúng độc không chỉ có nữ tử đã chết kia, còn có hắn ta.
Dù sao hai người bên nào cũng cho là mình đúng, không phân được đúng sai.
Cẩm Y Vệ thật sự không có biện pháp, mới mời thái phó Liễu Thịnh tới đây, dù sao hai người đều là người của phủ Bá Tước, bọn họ không có chứng cứ, hai bên đều không dám đắc tội.
Liễu Thịnh không chỉ là thái phó đương triều, trong tay chưởng quản Cẩm Y Vệ, tìm hắn là thích hợp nhất.
Diệp Khanh Oản đứng im phía sau Liễu Thịnh, không nói một lời, căn bản không muốn để ý tới, thậm chí còn muốn chạy.
Hai người này đúng là thú vị, trong tiểu thuyết gốc căn bản không có cốt truyện này, bọn họ đúng là thêm diễn cho mình.
“Ngươi đừng có mà chống chế, trong phòng chỉ có hai người các ngươi, hiện giờ nàng chết, ngươi tung tăng nhảy nhót, ngươi còn nói ngươi không liên quan?” Lương công tử chỉ vào Lục công tử kêu gào.
Lục công tử không cam lòng yếu thế:
“Ngươi cho rằng ngươi là cái thá gì? Năm đó ngươi làm chuyện tốt với thứ nữ của Hạ gia ở Ngọc Thanh Quan, ngươi cho rằng ta không biết sao?”
Hả?
Diệp Khanh Oản như đi vào trong cõi thần tiên đột nhiên bị kéo lại, chuyện tốt với thứ nữ của Hạ gia ở Ngọc Thanh Quan ư?
Quyển sách này từng nhắc tới Hạ gia, không phải cùng một nhà với nữ chính Hạ Tuyết Kiến đấy sao?
Chẳng lẽ nói tới chuyện năm đó tỷ tỷ nàng ta bị vấy bẩn, cuối cùng bị buộc nhảy sông tự sát sao?
Hóa ra là chuyện tốt ngươi làm, trong tiểu thuyết gốc đến cuối cùng không nói rõ là ai làm, ngươi che giấu đúng là đủ sâu.
Quả nhiên không phải là loại tốt gì.
Nhưng mà…
Cô quen hai người này, một người là Lương công tử nhi tử của Lương Viễn Bá, người còn lại là Lục công tử của phủ Bá Tước Vĩnh Xương.
Đều là khách quen của sở quán Tần Lâu, không có chí tiến thủ, cả ngày lưu luyến trong yên hoa liễu hạng, ỷ vào trong nhà có chút thế lực, khinh nam bá nữ, đều không phải loại người tốt đẹp gì.
Hôm nay không biết vì sao chạy tới nhà giam Cẩm Y Vệ, còn cãi nhau đến mức mặt đỏ tai hồng.
Diệp Khanh Oản nghe một lát, ý đại khái là Lương công tử muốn tố cáo Lục công tử phủ Bá Tước Vĩnh Xương độc chết người tình của hắn ta ở Di Hồng Lâu.
Nhưng Lục công tử phủ Bá Tước Vĩnh Xương lại nói hắn ta sai người tình ở Di Hồng Lâu hạ độc giết mình, kết quả lại hạ độc chết bản thân nàng ta, bởi vì lúc ấy trúng độc không chỉ có nữ tử đã chết kia, còn có hắn ta.
Dù sao hai người bên nào cũng cho là mình đúng, không phân được đúng sai.
Cẩm Y Vệ thật sự không có biện pháp, mới mời thái phó Liễu Thịnh tới đây, dù sao hai người đều là người của phủ Bá Tước, bọn họ không có chứng cứ, hai bên đều không dám đắc tội.
Liễu Thịnh không chỉ là thái phó đương triều, trong tay chưởng quản Cẩm Y Vệ, tìm hắn là thích hợp nhất.
Diệp Khanh Oản đứng im phía sau Liễu Thịnh, không nói một lời, căn bản không muốn để ý tới, thậm chí còn muốn chạy.
Hai người này đúng là thú vị, trong tiểu thuyết gốc căn bản không có cốt truyện này, bọn họ đúng là thêm diễn cho mình.
“Ngươi đừng có mà chống chế, trong phòng chỉ có hai người các ngươi, hiện giờ nàng chết, ngươi tung tăng nhảy nhót, ngươi còn nói ngươi không liên quan?” Lương công tử chỉ vào Lục công tử kêu gào.
Lục công tử không cam lòng yếu thế:
“Ngươi cho rằng ngươi là cái thá gì? Năm đó ngươi làm chuyện tốt với thứ nữ của Hạ gia ở Ngọc Thanh Quan, ngươi cho rằng ta không biết sao?”
Hả?
Diệp Khanh Oản như đi vào trong cõi thần tiên đột nhiên bị kéo lại, chuyện tốt với thứ nữ của Hạ gia ở Ngọc Thanh Quan ư?
Quyển sách này từng nhắc tới Hạ gia, không phải cùng một nhà với nữ chính Hạ Tuyết Kiến đấy sao?
Chẳng lẽ nói tới chuyện năm đó tỷ tỷ nàng ta bị vấy bẩn, cuối cùng bị buộc nhảy sông tự sát sao?
Hóa ra là chuyện tốt ngươi làm, trong tiểu thuyết gốc đến cuối cùng không nói rõ là ai làm, ngươi che giấu đúng là đủ sâu.
Quả nhiên không phải là loại tốt gì.
Nhưng mà…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.