Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Tôi Bị Các Nam Chính Nhìn Thấu Tiếng Lòng
Chương 50: Nàng Trốn, Hắn Ta Đuổi Theo, Nàng Có Chạy Đằng Trời
Lương Phong Hữu Ý
06/05/2024
Dù sao chính là kịch bản máu chó vương gia bá đạo, yêu nàng ta thì phải tra tấn nàng ta, tra tấn tới chết, tra tấn không chết thì không tính yêu tới tận xương tủy.
Nghĩ như vậy, nữ chính còn rất thảm.
Cô mở giao diện trào phúng, hoàn thành nhiệm vụ ngày hôm nay.
“Tìm được đường sống từ chỗ chết, diễn xuất hạ dược đóng máy thuận lợi, rải hoa.”
“Tuy nam chính hơi não tàn, còn như lão sắc phôi muốn chiếm tiện nghi của bản tiểu thư, nhưng cuối cùng cũng đuổi được hắn ta.”
“Vở diễn tiếp theo là nữ chính vì thoát khỏi khống chế của nam chính, nửa đêm lén đi ra khỏi thành, sau đó bị sơn tặc bắt đi. Sơn tặc thấy nàng ta xinh đẹp, muốn bắt nàng ta làm áp trại phu nhân.”
“Nữ chính vì điều tra nguyên nhân tỷ tỷ chết, vậy mà thật sự đồng ý, sau đó nam chính phẫn nộ dẫn binh muốn bao vây diệt trừ sơn tặc.”
“Nữ nhân của bổn vương cũng dám động, bổn vương diệt cửu tộc của ngươi.”
“Hừ, nữ nhân, ngươi trốn không thoát khỏi lòng bàn tay ta.”
“Cốt truyện này, sao giống nàng trốn, hắn ta đuổi theo, nàng có chạy đằng trời nhỉ?”
“Nôn…”
Diệp Khanh Oản suýt nữa nôn ra.
Liễu Thịnh nhìn thấy nội dung này đã cười đau sốc hông, đêm khuya hắn cũng đi, vẫn luôn trốn ở trên nóc nhà xem diễn, hắn nghĩ đời này hắn đều không quên được, trán của Diệp Khanh Oản có thể khiến nghiên mực nứt thành hai.
Quả thực là nữ tử kỳ lạ.
Nghe nói tay của Hạ Tuyết Kiến, đến bây giờ vẫn còn sưng đến y như móng heo.
So với hắn sung sướng, mặt Nam Cung Mộ Vân đã sắp biến thành màu than đen.
Cái gì mà nàng trốn, hắn ta đuổi theo, nàng có chạy đằng trời?
Bốn vương không ngu ngốc còn ghê tởm như vậy.
Diệp Khanh Oản, như vậy đã khiến ngươi thuận lợi hoàn thành suất diễn này đúng không, khiến ngươi có công phu chèn ép bổn vương đúng không?
Rất tốt, kế tiếp bổn vương sẽ khiến vở tuồng của ngươi luôn diễn không khớp.
Ngươi đợi đó cho bổn vương!
…
Nam Cung Mộ Vân bị Diệp Khanh Oản trào phúng làm cho tức giận đến mức nổi trận lôi đình, thầm hạ quyết tâm từ nay về sau mỗi một vở tuồng, đều phải đối nghịch với Diệp Khanh Oản.
Kế tiếp Hạ Tuyết Kiến sẽ bị thổ phỉ bắt đi làm áp trại phu nhân đúng không?
Ngươi để nàng ta làm áp trại phu nhân cả đời đi, bổn vương tuyệt đối không dẫn binh đi bao vây diệt trừ, cho dù bao vây diệt trừ, cũng phải làm thịt nàng ta.
“Hữu Vi, cút ra đây cho bổn vương.”
Người đầu tiên bị lấy ra xì hơi là Hữu Vi, ai bảo một chút việc nhỏ như thế mà hắn ta cũng không làm xong.
Nghĩ như vậy, nữ chính còn rất thảm.
Cô mở giao diện trào phúng, hoàn thành nhiệm vụ ngày hôm nay.
“Tìm được đường sống từ chỗ chết, diễn xuất hạ dược đóng máy thuận lợi, rải hoa.”
“Tuy nam chính hơi não tàn, còn như lão sắc phôi muốn chiếm tiện nghi của bản tiểu thư, nhưng cuối cùng cũng đuổi được hắn ta.”
“Vở diễn tiếp theo là nữ chính vì thoát khỏi khống chế của nam chính, nửa đêm lén đi ra khỏi thành, sau đó bị sơn tặc bắt đi. Sơn tặc thấy nàng ta xinh đẹp, muốn bắt nàng ta làm áp trại phu nhân.”
“Nữ chính vì điều tra nguyên nhân tỷ tỷ chết, vậy mà thật sự đồng ý, sau đó nam chính phẫn nộ dẫn binh muốn bao vây diệt trừ sơn tặc.”
“Nữ nhân của bổn vương cũng dám động, bổn vương diệt cửu tộc của ngươi.”
“Hừ, nữ nhân, ngươi trốn không thoát khỏi lòng bàn tay ta.”
“Cốt truyện này, sao giống nàng trốn, hắn ta đuổi theo, nàng có chạy đằng trời nhỉ?”
“Nôn…”
Diệp Khanh Oản suýt nữa nôn ra.
Liễu Thịnh nhìn thấy nội dung này đã cười đau sốc hông, đêm khuya hắn cũng đi, vẫn luôn trốn ở trên nóc nhà xem diễn, hắn nghĩ đời này hắn đều không quên được, trán của Diệp Khanh Oản có thể khiến nghiên mực nứt thành hai.
Quả thực là nữ tử kỳ lạ.
Nghe nói tay của Hạ Tuyết Kiến, đến bây giờ vẫn còn sưng đến y như móng heo.
So với hắn sung sướng, mặt Nam Cung Mộ Vân đã sắp biến thành màu than đen.
Cái gì mà nàng trốn, hắn ta đuổi theo, nàng có chạy đằng trời?
Bốn vương không ngu ngốc còn ghê tởm như vậy.
Diệp Khanh Oản, như vậy đã khiến ngươi thuận lợi hoàn thành suất diễn này đúng không, khiến ngươi có công phu chèn ép bổn vương đúng không?
Rất tốt, kế tiếp bổn vương sẽ khiến vở tuồng của ngươi luôn diễn không khớp.
Ngươi đợi đó cho bổn vương!
…
Nam Cung Mộ Vân bị Diệp Khanh Oản trào phúng làm cho tức giận đến mức nổi trận lôi đình, thầm hạ quyết tâm từ nay về sau mỗi một vở tuồng, đều phải đối nghịch với Diệp Khanh Oản.
Kế tiếp Hạ Tuyết Kiến sẽ bị thổ phỉ bắt đi làm áp trại phu nhân đúng không?
Ngươi để nàng ta làm áp trại phu nhân cả đời đi, bổn vương tuyệt đối không dẫn binh đi bao vây diệt trừ, cho dù bao vây diệt trừ, cũng phải làm thịt nàng ta.
“Hữu Vi, cút ra đây cho bổn vương.”
Người đầu tiên bị lấy ra xì hơi là Hữu Vi, ai bảo một chút việc nhỏ như thế mà hắn ta cũng không làm xong.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.