Xuyên Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Tán Tỉnh Quân Gia Trong Niên Đại Văn
Chương 30:
Nhân Chi
11/04/2024
Đi được vài bước, anh lại quay đầu nói với Khiêm Lâm đang đi theo sau: "Con về phòng đọc sách mới mua hôm nay trước, lát nữa ba kiểm tra con."
"Nhưng mà..." Khiêm Lâm định nói nhưng lại thôi sau khi chạm phải ánh mắt của ba.
Cậu ngoan ngoãn quay về phòng mình, cầm cuốn sách mới mua ban ngày lên đọc.
Hạ Thiệu Xuyên quay người đi về phía bếp.
Ninh Hòa cảm thấy nước trong thùng gỗ sắp nguội rồi, nếu cứ ngồi như vậy, cô nhất định sẽ bị cảm mất.
Cô chống hai tay vào hai bên thùng gỗ, vừa đứng dậy, tấm rèm cửa đã bị ai đó vén lên.
Một bóng người cao lớn bước vào.
Ninh Hòa nghe thấy tiếng động quay đầu nhìn lại, liền thấy Hạ Thiệu Xuyên đi vào, ánh mắt sâu thẳm của người đàn ông dừng lại trên người cô.
Hạ Thiệu Xuyên rất nhanh quay đầu đi, đặt quần áo trên tay lên giá bên cạnh.
"Quần áo ở đây, anh ra ngoài đây." Giọng người đàn ông hơi trầm.
Nói xong, không cho Ninh Hòa cơ hội phản ứng, anh quay người rời khỏi.
Chỉ còn lại Ninh Hòa ngơ ngác nhìn tấm rèm khép lại lần nữa.
Mãi đến khi Hạ Thiệu Xuyên đi ra ngoài, Ninh Hòa mới phản ứng lại, vừa rồi ánh mắt của Hạ Thiệu Xuyên là gì? Chỉ nhìn một cái đã dời mắt đi.
Cô có thân hình rất tệ? Hay Hạ Thiệu Xuyên cảm thấy cô không có sức hấp dẫn gì?
Cô là người trong cuộc còn chưa có phản ứng gì, không ngờ người chồng của nguyên thân lại quay đầu bỏ đi?
Tất nhiên Ninh Hòa sẽ không có phản ứng gì, đối với cô, việc khỏa thân không còn gì là ngượng ngùng nữa, huống hồ là trước mặt chồng mình.
Nhưng phản ứng của Hạ Thiệu Xuyên lại khiến Ninh Hòa không hiểu nổi.
Chồng không còn ham muốn với vợ mới là vấn đề lớn nhất!
Cô phải giải quyết thế nào đây?
Ninh Hòa vừa nghĩ vừa với tay lấy quần áo.
Đồ lót giấu trong quần áo nhanh chóng lộ ra, Ninh Hòa nhìn miếng đệm mút dày cộp đó, ánh mắt có chút chán ghét.
Đại mùa hè mà mặc cái này để ngủ, không thấy khó chịu sao?
Hơn nữa, có người phụ nữ nào ngủ mà mặc áo lót không? Còn mặc áo lót bó và dày như vậy?
Ninh Hòa dứt khoát lấy áo lót ra xa, cô mặc quần áo vào, tiện tay bỏ hết quần áo bẩn vào chậu nhỏ.
Vén tấm rèm, cô gọi Khiêm Lâm đến tắm.
Rất nhanh, Hạ Thiệu Xuyên dẫn Khiêm Lâm đến, anh không thèm nhìn Ninh Hòa lấy một cái, sải bước vào bếp, đi thay nước tắm cho Khiêm Lâm.
Ninh Hòa cứ thế trơ mắt nhìn người đàn ông mặt không biểu cảm đi ngang qua cô.
Lời vừa định thốt ra, cô chỉ có thể nuốt ngược vào trong.
Thật sự rất khó giải quyết!
Ninh Hòa bưng chậu nhỏ đi đến bên giếng nước, định giặt xong quần áo sẽ nói chuyện tử tế với Hạ Thiệu Xuyên.
Cô vừa đưa tay chưa chạm đến giếng nước, tấm rèm bếp lại bị vén lên.
"Nhưng mà..." Khiêm Lâm định nói nhưng lại thôi sau khi chạm phải ánh mắt của ba.
Cậu ngoan ngoãn quay về phòng mình, cầm cuốn sách mới mua ban ngày lên đọc.
Hạ Thiệu Xuyên quay người đi về phía bếp.
Ninh Hòa cảm thấy nước trong thùng gỗ sắp nguội rồi, nếu cứ ngồi như vậy, cô nhất định sẽ bị cảm mất.
Cô chống hai tay vào hai bên thùng gỗ, vừa đứng dậy, tấm rèm cửa đã bị ai đó vén lên.
Một bóng người cao lớn bước vào.
Ninh Hòa nghe thấy tiếng động quay đầu nhìn lại, liền thấy Hạ Thiệu Xuyên đi vào, ánh mắt sâu thẳm của người đàn ông dừng lại trên người cô.
Hạ Thiệu Xuyên rất nhanh quay đầu đi, đặt quần áo trên tay lên giá bên cạnh.
"Quần áo ở đây, anh ra ngoài đây." Giọng người đàn ông hơi trầm.
Nói xong, không cho Ninh Hòa cơ hội phản ứng, anh quay người rời khỏi.
Chỉ còn lại Ninh Hòa ngơ ngác nhìn tấm rèm khép lại lần nữa.
Mãi đến khi Hạ Thiệu Xuyên đi ra ngoài, Ninh Hòa mới phản ứng lại, vừa rồi ánh mắt của Hạ Thiệu Xuyên là gì? Chỉ nhìn một cái đã dời mắt đi.
Cô có thân hình rất tệ? Hay Hạ Thiệu Xuyên cảm thấy cô không có sức hấp dẫn gì?
Cô là người trong cuộc còn chưa có phản ứng gì, không ngờ người chồng của nguyên thân lại quay đầu bỏ đi?
Tất nhiên Ninh Hòa sẽ không có phản ứng gì, đối với cô, việc khỏa thân không còn gì là ngượng ngùng nữa, huống hồ là trước mặt chồng mình.
Nhưng phản ứng của Hạ Thiệu Xuyên lại khiến Ninh Hòa không hiểu nổi.
Chồng không còn ham muốn với vợ mới là vấn đề lớn nhất!
Cô phải giải quyết thế nào đây?
Ninh Hòa vừa nghĩ vừa với tay lấy quần áo.
Đồ lót giấu trong quần áo nhanh chóng lộ ra, Ninh Hòa nhìn miếng đệm mút dày cộp đó, ánh mắt có chút chán ghét.
Đại mùa hè mà mặc cái này để ngủ, không thấy khó chịu sao?
Hơn nữa, có người phụ nữ nào ngủ mà mặc áo lót không? Còn mặc áo lót bó và dày như vậy?
Ninh Hòa dứt khoát lấy áo lót ra xa, cô mặc quần áo vào, tiện tay bỏ hết quần áo bẩn vào chậu nhỏ.
Vén tấm rèm, cô gọi Khiêm Lâm đến tắm.
Rất nhanh, Hạ Thiệu Xuyên dẫn Khiêm Lâm đến, anh không thèm nhìn Ninh Hòa lấy một cái, sải bước vào bếp, đi thay nước tắm cho Khiêm Lâm.
Ninh Hòa cứ thế trơ mắt nhìn người đàn ông mặt không biểu cảm đi ngang qua cô.
Lời vừa định thốt ra, cô chỉ có thể nuốt ngược vào trong.
Thật sự rất khó giải quyết!
Ninh Hòa bưng chậu nhỏ đi đến bên giếng nước, định giặt xong quần áo sẽ nói chuyện tử tế với Hạ Thiệu Xuyên.
Cô vừa đưa tay chưa chạm đến giếng nước, tấm rèm bếp lại bị vén lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.