Xuyên Thành Nữ Phụ : Ta Đây Sẽ Thay Đổi Số Mệnh Này

Chương 7: May Mắn

Vanhngo

31/07/2024

Cô Thư Kỳ đứng một lúc lâu trong đại sảnh bữa tiệc đầy nhộn nhịp thì cảm thấy hơi chán nên đành tìm một cái ban công để hít thở . Tìm được cái ban công thích hợp thì cô cũng không quên đem theo một dĩa bánh ngọt và ly rượu vang uống thử . Vừa bỏ bánh vào miệng vị ngọt của nó liền tan ra làm cô hạnh phúc mà không buồn khen một câu :

“ Ngon quá đi , thật mềm mại làm sao , chắc chút nữa vô ăn tiếp quá . ”

Không xa chỗ cô là có thêm một cái ban công nhưng chỗ đó quá tối nên cô đã không chọn . Nhưng đang ăn ngon miệng thì phía ban công bị ngăn bởi một cây cột to lớn phát ra tiếng nói . Lúc đầu Thư Kỳ cô còn nghe không rõ nhưng ngày càng giọng nói càng rõ . Đó chắc chắn là giọng của Tuấn Lãng và Phương Hoa , gương mặt cô hiện lên hai chữ “ tò mò” rồi im lặng lắng nghe hai người họ nói gì .

Thư Kỳ nghe cuộc trò chuyện nên chuyển cảnh về 2 anh chị nhân vật chính .

Phương Hoa : “ Anh này , chúng ta mới quen gần đây mà anh đã lôi em vào nơi tối này mà hôn đắm đuối rồi . Lỡ như có người thấy thì sao đây ? ” Cô nói mà gương mặt bày ra sự nũng nịu , hai má phồng to ra .

Tuấn Lãng dịu dàng ôm chặt cô ả rồi ngừng hôn mà nhìn vào mắt Phương Hoa trìu mến nói : “ Không ai thấy được đâu nếu thấy thì anh đây xử luôn người đó . Hm,... Mà bảo bối của anh có nghe lời anh dặn chưa ? ”

Phương Hoa : “ Nghe rồi , nghe rồi . Dụ tên Lâm Minh để lấy được miếng đất S kia . Anh cứ hỏi mãi à . Rồi anh với ả hôn thê sao rồi ? ”

Tuấn Lãng chẳng dài dòng nói thẳng : “ Cô ta hủy hôn rồi nhưng anh nghĩ cô ta đang có mưu đồ khác nên khi gặp cô ta em cũng phải đề phòng đấy . ”

Phương Hoa : “ Em hiểu rồi , chỉ có anh mới thuộc về mỗi em thôi . Giờ thì vào lại tiệc thôi chứ lỡ mất cuộc vui á và sau khi về anh có muốn tiếp tục việc dang dở không . ”

Tuấn Lãng cười gian xảo : “ Đã nói vậy thì đừng có mà hối hận đấy . Nói xong thì hai người họ mở cửa vào lại phòng tiệc .

Về phía Thư Kỳ , cô đây không khỏi hoảng hốt khi 2 nhân vật chính này xảo quyệt đến như vậy và rồi còn nói xấu cô nữa chứ . Chẳng có tốt lành gì , né trước cho chắc . Thứ suy nghĩ cuối cùng trong đầu cô là cái cặp đôi này tà r.â.m quá đi chẳng trong sáng tí nào cả . Thoát ra khỏi đống suy nghĩ thì cô cũng sải bước vào lại bữa tiệc . Thư Kỳ gặp Như Ý đang chạy nhanh về phía cô và nhét vào tay cô một tờ vé có số 041 rồi cười nói :

“ Giữ lấy một cái đi , tôi tìm bà mãi giờ mới thấy bóng dáng . ”

Thư kỳ ngơ ngác hỏi : “ Vé này dùng để làm gì ? Quan trọng lắm sao ? ”

Như Ý : “ Quan trọng lắm đó vì chút nữa người dẫn chương trình sẽ đọc số may mắn nếu ai có con số trùng khi đọc sẽ được thưởng một chuyến đi biển tại Hawaii đó . ”



Thư Kỳ : “ Cảm ơn cậu nhiều nha mà bao nhiêu người được phần thưởng như vậy ? ”

Như Ý : “ Hm,.. nhớ không lầm là sáu người thôi . ” vừa nói xong thì người dẫn chương trình đứng giữa sân khấu tráng lệ mà vui vẻ nói :

“ Hiện giờ trên tay mỗi vị khách quý đây đều có một tấm vé có 3 con số và sau đây tôi sẽ đọc số vé được chọn là người may mắn có chuyến đi Hawaii 3 ngày hai đêm tại resort 5 sao có phong cảnh đẹp nhất trên thế giới . ”

Giới thiệu xong thì người dẫn chương trình liền đọc lần lượt con số may mắn là 145 , 247 , 361, 008 , 041 , 222 . Kết thúc cuộc vui là sự hướng dẫn người trúng thưởng đến quầy để lấy thông tin cho việc ra vào resort nơi đó cũng như vé máy bay . Thư Kỳ cô đây cũng bất ngờ khi trúng số và cả bạn cô Như Ý và người yêu bạn cô cũng trúng . Ba đứa quyết định dắt nhau vào nơi nhận trúng thưởng đưa vé rồi tạm biệt nhau . Tới quầy kiểm vé thì thấy cặp đôi cẩu huyết kia khoát tay đi tới quầy . Trái tim lúc ấy của cô như hụt hẫng cảm thấy thế giới tròn quá lại gặp nhau nữa .

Phương Hoa khoát tay Tuấn Lãng đi tới chào hỏi : “ Chị ơi , chị cũng trúng thưởng nữa hả ? ”

Như Ý : “ Ừ đúng rồi , đúng là một ngày may mắn của chị mà .”

Phương Hoa cười tươi nói : “ Này là anh người yêu em , anh ấy tên Tuấn Lãng .”

Tuấn Lãng : “ Chào mọi người , rất vui khi gặp nhau .”

Như Ý : “ Ái chà cái con bé này lớn quá rồi , em làm chị và anh Lâm Minh đây bất ngờ quá .”

Cuộc trò chuyện rất sôi nổi chỉ có riêng cô im lặng đưa vé rồi đứng xem cặp đôi kia diễn . Nhưng rất nhanh sự tồn tại của cô đã bị Tuấn Lãng để ý , hắn rất nhanh đã muốn biết thân phận cô là ai liền tỏ vẻ lịch sự hỏi :

“ Cho hỏi quý cô kế bên cạnh cô Như Ý đây là ai vậy ?”

Như Ý không nghĩ nhiều liền vui vẻ giới thiệu cô cho bọn họ :

“ À đây là bạn của tôi , cô ấy tên là Lý Thư Kỳ .”

Tự nhiên cô muốn rút ra khỏi chuyến đi chơi này quá nhưng mà lúc đưa vé anh nhân viên ở đó còn nói với cô là qua đó có rất nhiều đồ ăn ngon và có nhiều trai xinh gái đẹp nên cô đành miễn cưỡng chấp nhận đi chung . Còn về tên Tuấn Lãng khi vừa nghe đến tên cô thì hắn bày bộ mặt bất ngờ một lúc rồi bình tĩnh trở lại , Phương Hoa thì đưa ánh mắt sắc bén như dao quét từ trên xuống dưới người cô . Không khí đang rất ngột ngạt thì Lâm Minh đã cất giọng phá vỡ bầu không khí đầy mùi thuốc súng :

“ Này mọi người , tôi được một người quen bảo tối nay có cuộc đua xe phía bên núi C có ai muốn tham gia không ?”



Như Ý hí hửng khoác tay Lâm Minh nhanh nhẹn nói : “ Em đi với anh .”

Thư Kỳ vốn muốn chuồn lẹ khỏi cái nơi này thì liền bị một bàn tay thon dài nắm lấy kéo mạnh cô lại gần , không ai khác chính là bạn cô Như Ý :

“ Này Thư Kỳ , cậu cũng phải đi cùng với tớ , đi đi sẽ vui lắm đó không là tớ sẽ không nói chuyện luôn đó .”

Thư Kỳ miễn cưỡng đồng ý vì Như Ý và cô mỗi ngày đi làm là cứ giờ trưa ăn xong hai đứa đều đánh game với nhau nếu cô không đi thì ai sẽ chơi chung với cô đây :

“ Thôi được rồi , tớ sẽ đi với cậu , đúng là biết đe dọa người khác mà .”

Bên cặp đôi chính kia thì cô thấy dường như tên Tuấn Lãng không muốn đi nhưng Phương Hoa bày ra bộ mặt nước mắt cá sấu rằng cô ả chưa bao giờ xem đua xe là như nào nên hắn cũng cưng chiều theo ý nữ chính . ( sủng quá sủng )

Chuyển cảnh về phía người thứ sáu được vé trúng chuyến đi

Một cậu trai trẻ mặc bộ vest trông rất thư sinh đang ra sức khuyên nhủ một người đàn ông gương mặt lạnh lùng đang cầm ly rượu lắc lắc :

“ Sếp này , anh trúng vé đi du lịch nghỉ dưỡng rồi á . Em nghĩ anh nên đi đi ở đây có tụi em quản rồi nên anh đừng lo .” thật ra suy nghĩ của cậu là ông mau đi lẹ đi để tụi tôi còn có ngày để nghỉ mệt nữa , chứ ngày nào cũng bắt dậy sớm 5 giờ sáng để làm việc ai mà làm cho nổi .

Hạ Vũ anh đây đừng tưởng không biết chiêu trò của đám lính nhà anh , lười nói đại lười mà cứ nói vòng vo . Nhưng nghĩ lại anh đã bóc lột sức lao động chúng nó nhiều rồi nên phải tha thôi . Không nhanh cũng không chậm Hạ Vũ lạnh lùng uống hết ly rượu trên tay rồi nói :

“ Được rồi tôi sẽ đi nghỉ dưỡng còn Hắc Hổ và đám kia thì ở đây lo mà làm việc chăm chỉ đấy không thì biết chuyện gì xảy ra rồi đó . Với lại kêu người lái chiếc xe của tôi đến đây tôi muốn tự đi một mình .”

Cậu trai trẻ tên Hắc Hổ vui ra mặt mà gật đầu như một con cún nghe lời chủ dạ vâng liên tục . Nói rồi Hắc Hổ chạy nhanh đi báo cáo tin mừng cùng nhiệm vụ cho đám loi nhoi ở nhà thì Hạ Vũ cũng đi đến quầy đưa vé cho xong đại phủ tục . Đang đi thì vô tình một thân hình bé nhỏ đụng trúng hắn rồi cô gái có chiếc váy đen bó sát đó nhanh chóng xin lỗi rồi rời đi rất nhanh để lại hắn một cái chìa khóa hình xương rồng nhỏ bé nằm dưới đất . Nhặt đồ vật nhỏ dễ thương ấy lên , Hạ Vũ bất giác cười nói thầm trong miệng :

“ Để xem không có chìa khóa thì cô lái xe kiểu gì đây .”

HẾT CHƯƠNG

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Thành Nữ Phụ : Ta Đây Sẽ Thay Đổi Số Mệnh Này

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook