Chương 70
Tiểu Ngô Quân
26/03/2022
Khuyết Dĩ Ngưng tưởng là chỗ mình có thứ gì nên không nghĩ nhiều.
Cố Sơn Tuyết ngồi cạnh nàng làm việc, sau khi xong việc thì lấy di động ra, mở trò chơi duy nhất trong máy ra.
Cố Sơn Tuyết ít khi chơi game, đến cả game moba cũng chưa từng chạm đến, nhưng khi lần đầu biêt đến, Cố Sơn Tuyết cũng có tìm hiểu cách chơi.
Lúc bắt đầu Cố Sơn Tuyết cũng không quen, cũng may là trò chơi mới, người biết chơi không nhiều, chờ cô tìm hiểu xong, thì kỹ năng điều khiển đã dần tốt hơn.
Nhân vật cô thích chơi nhất là Afra, từ lúc đăng nhập trò chơi nhìn thấy nhân vật trên giao diện, Cố Sơn Tuyết đã rất thích rồi, cô biết rõ Khuyết Dĩ Ngưng, dĩ nhiên là biết Afra có bóng dáng của Khuyết Dĩ Ngưng.
Sau khi chơi phối hợp một ván thắng xong, Cố Sơn Tuyết thoát ra khỏi trò chơi, dự định học cách điều khiển cho thuần thục, nhưng khi nhấn vào khu vực chơi, thì có thư mời hấp dẫn sự chú ý của cô.
[ tôi dám chắc Afra chính là con gái của Thanh Vân, Sương nữ nhân nhất định là nữ tế! ]
Cố Sơn Tuyết nhịn không được tò mò tiến vào, xem nội dung bên trong.
Lâu chủ: lần này nâng cấp, thông báo đã tối ưu hóa và phát triển làm mới nhân vật anh hùng, nhưng đây không phải điểm chính, điểm chính là Afra đã đổi bối cảnh mới, trứng màu với Sương nữ nhân đã tăng lên rồi!
Lâu chủ: không biết về trứng màu có thể xem thư mời, nhấn vào đây → [ trứng màu Afra và Hillary, siêu ngọt! ]
Lâu chủ: Bản Ngân Hà Canh Gác chính chỉ có Afra và Hillary là cặp chính được thử nghiệm, những nhân vật khác và trùng đều không được ưu tiên nhiều.
Chìm nổi như tôi: Ha ha ha đúng là trứng màu của Afra và Hillary khác với những người khác!
Quất tọa: Bản cp không mời mà đến, ngồi chờ đập trứng màu!
Lâu chủ: tôi sẽ không nhắc lại vấn đề trước, chỉ nói cái mới ra, gửi thư.
Lâu chủ: đến lúc Afra và Hillary cùng mở trứng rồng rồi.
[ Afra ]: Nghe nói hiệp sĩ gϊếŧ rồng có thể cưới công chúa, Nguyệt tiểu thư, một đao cuối cùng giao cho cô.
Chú: Afra đang ở trong bối cảnh làm công chúa đế quốc.
Vì tình yêu tuyệt mỹ rơi lệ: Ha ha ha ha tiểu hoa hồng vội vàng muốn gả rồi hả?
Tỷ tỷ yêu yêu em nha: kèm đồ cưới ha ha ha ha, gϊếŧ con rồng này, lão nương sẽ là của cưng, ta đã đánh xong giúp cưng rồi, chém đi a!!
Lâu chủ: Thứ hai là lúc hai người cùng đụng phải An Ma Nhĩ trùng tộc, mọi người biết chưa? An Ma Nhĩ là được gọi là trùng nổ, lúc chết sẽ tự nổ kéo theo đối phương anh hùng sẽ suy yếu theo debuff.
[ Afra ]: lần này tha cho ngươi một mạng, không phải ngươi làm dơ váy ta, ta đã xuyên y phục Nguyệt tiểu thư rồi.
[ Hillary ]: chỉ cần cô thích, đều tặng cho cô.
Cùng đối diện cùng múa: ha ha ha ha An Ma Nhĩ: xuất xắc nm
Afra là thiên sứ: Ha ha ha ha đúng là trùng số nhọ ha ha ha ha, An Ma Nhĩ: cái mợ gì a!
Lâu chủ: còn cái cuối cùng! tuy thêm ba trứng màu, nhưng phe đối lập không có thêm anh hùng, thật quá thiên vị! mọi người đều biết bản đồ sát biên giới là Ngân Hà, nhưng khi đến gần bản đồ trung tộc bên kia, bối cảnh chuyển thành động trùng, hai người gặp nhau sẽ xuất hiện trứng mày, nhưng khó khỏi động, nhưng mà cúng rất ngọt, tôi thử 30 lần mới ra được 1 lần!
[ Afra ]: Nguyệt tiểu thư, nếu có một ngày tôi xuyên không quay về một nơi khác, cô sẽ nhớ tôi chứ?"
[ Hillary ]: Tôi sẽ đi tìm cô.
[ Afra ]: Nếu như tôi bị lạc thì sao?
[ Hillary ]: tôi sẽ chiếu sáng cho cô, dùng ánh trăng thề.
Gặp lại mẹ sau đêm nay tôi sẽ đi xa: Đm hu hu hu, búa đá của đệ nhất cp, hỏi còn ai nữa không!
Tháo dỡ phòng tôi lòng dạ đáng chém: tôi vốn kiên định tình chị em, hiện tại tôi dao động á á á á á
Tôi khuyên bạn nên lương thiện: lầu trên đừng chối nữa, gia nhập không uổng đâu!
Cố Sơn Tuyết mỉm cười xem xong thiếp mời, cô biết rõ các nhân vật nữ Afra và Hillary trong trò chơi, thực tế khi nhìn thiết kế nhân vật, cô đã cảm giác vi diệu, tuy lý trí nói với nàng cái này là do công ty game của Khuyết Dĩ Ngưng làm, không liên quan đến cô, nhưng Cố Sơn Tuyết vẫn cảm thấy rất đáng yêu.
Cô không ngăn lại ý nghĩ xao động của mình, tiếp tục xem thiệp mời, trong lúc vô tình lại thấy thiệp mời như vậy.
[ hình như tôi thấy hình dạng Afra giống vị tỷ tỷ này có điểm giống á! ]
Lâu chủ: [ hình ảnh ] là sếp của văn phòng Thanh Vân à, nghe đồn gần đây xảy ra chuyện.
Cố Sơn Tuyết nhíu mày một cái, xem cái nick đăng hình của Khuyết Dĩ Ngưng, nhưng nhìn kỹ, không phải là nick thật, Khuyết Dĩ Ngưng bị tai nan họp báo không đến được, người chơi bình thường sao mà biết được nàng sếp, còn đăng hình lên.
Cố Sơn Tuyết liền gọi cho trợ lý của Khuyết Dĩ Ngưng, để nàng sắp xếp gỡ bài kia xuống, sau đó lại gọi cho trợ lý của mình kêu họ đi thăm dò.
Sau khi làm xong, Cố Sơn Tuyết xem lại vài thư mời, lúc thoát diễn đàn game, thì bắt đầu làm việc.
Tầm mắt cô luôn để ý Khuyết Dĩ Ngưng, Khuyết Dĩ Ngưng ngủ dường như không ổn định, mi tâm không tự chủ nhíu lại.
Cố Sơn Tuyết đứng dậy cúi người xuống, làm nóng ngón tay một chút, nhẹ nhàng chạm vào mi tâm của Khuyết Dĩ Ngưng, giúp nàng vuốt mi tâm.
"Đừng lo, mọi chuyện sẽ tốt thôi."
Âm thanh cô rất nhẹ, người trong mơ dường như hiểu được, khuôn mặt cũng giãn ra.
Cố Sơn Tuyết xử lý công việc đến khuya, rửa mặt một cái, liền nằm lên giường dành cho người chăm sóc bệnh nhân.
Giường người chăm rồi đến giường bệnh nhân, nửa đêm dường như Khuyết Dĩ Ngưng gặp ác mộng, Cố Sơn Tuyết nắm tay nàng an ủi, đến khi Khuyết Dĩ Ngưng ngủ say một chút định rút tay lại, nhưng phát hiện Khuyết Dĩ Ngưng kéo không thả, cô đành phải giữ nguyên tư thế này mà ngủ.
Sáng hôm sau Vưu Lan Thanh và Khuyết Hán Nghĩa đến, nhìn thấy cảnh này.
Hai vợ chồng già nhìn nhau, Vưu Lan Thanh nhịn không được nói: "ông nói....."
Khuyết Hán Nghĩa suỵt một tiếng, Vưu Lan Thanh cũng không nói gì.
Cố Sơn Tuyết vừa tỉnh, định ngồi dậy thì phát hiện tay mình vẫn bị Khuyết Dĩ Ngưng kéo, nên giữ nguyên tư thế chào hỏi chú dì.
"Không sao không sao, con cứ nằm thêm một chút nữa đi, cực khổ cho con rồi, tối qua ngủ không ngon a, dì mang bữa sáng đến cho hai đứa nè."
Vưu Lan Thanh giờ cái bình giữ ấm trên tay, nụ cười ôn nhu.
Bọn họ cố gắng nhỏ giọng, nhưng Khuyết Dĩ Ngưng vẫn tỉnh,
Khuyết Dĩ Ngưng mở mắt một hồi vẫn còn mơ màng, sau hồi lâu mới tỉnh táo.
Nàng thấy mình nắm tay Cố Sơn Tuyết, liền buông tay, có chút ngại ngùng nhìn Cố Sơn Tuyết cười.
"Sơn Tuyết, xin lỗi, em không biết cầm tay chị từ lúc nào....."
"Không sau đâu."
Cố Sơn Tuyết xoa tay mình, xuống giường trước rửa mặt, cách Khuyết ba và Khuyết mẹ một chút còn lễ phép cười một cái.
Cửa phòng vệ sinh đóng lại, Vưu Lan Thanh để bình giữ âm qua một bên, đi đến chải tóc cho Khuyết Dĩ Ngưng.
Khuyết ba múc đồ ăn trong bình giữ ấm ra, trong miệng lầm bầm.
"Tối qua mẹ con nói là hầm canh gà mà đến cho con, ba nói sáng sớm uống ngấy lăm, mẹ còn lại định nấu trứng gà đường đỏ cho con, ba nói Ngưng Ngưng không thích uống đường đỏ......"
"Đường đỏ táo đỏ bổ máu a, tại ba con nói nhiều, cái này không được cái kia cũng không được, thuốc đắng dã tật ăn thì phải ăn bổ sẽ bổ, nhưng mẹ không nói lại ổng, cuối cùng phải hầm cháo mang đến, nhưng mẹ có thêm chút dưa muối cho con ngon miệng, buổi trưa sẽ hầm canh cho con, thêm giò heo cách thủy với chân gà, ăn để mà bồi bổ a."
Vưu Lan Thanh cắt lời chồng mình lầm bầm, chải tóc cho Khuyết Dĩ Ngưng, cười híp mắt nói với nàng.
Bà cố gắng không biểu hiện cảm xúc khổ sở trước mặt con gái, chờ con gái khỏe lại mới là quan trọng.
Khuyết Dĩ Ngưng nghe xong nhịn không được cười, vợ chồng già cãi nhau thật thú vị, cũng rất ấm áp, nàng cười nói.
"Phải rồi Hán Nghĩa, không phải ông còn phải đến công ty sao, Ngưng Ngưng có tôi là được rồi."
Vưu Lan Thanh bưng chậu đến cho Khuyết Dĩ Ngưng rửa mặt, Khuyết Dĩ Ngưng không thể xuống giường được, cũng may còn một tay không bị sao vẫn hoạt động được.
"Đến công ty? ba sao ba lại đến công ty?"
Khuyết Dĩ Ngưng phát hiện không ổn liền ngẩng đầu.
Tuy vị trí chủ tịch của Khuyết Hán Nghĩa vẫn chưa rời, nhưng đó cũng là chuyện sớm muộn, phần lớn việc trong công ty ông đã giao lại cho Khuyết Lâm Dương và Khuyết Sở Linh, ông chỉ ở ngoài quan sát.
Khuyết Dĩ Ngưng dĩ nhiên không muốn Khuyết Hán Nghĩa đem toàn quyền Khuyết gia giao cho Khuyết Lâm Dương, nhưng tạm thời nàng không nói đến chuyện này, tính toán chờ đợi mình có thành tích rồi thì mới nói với Khuyết Hán Nghĩa.
Vưu Lan Thanh lắc đầu: "ba con hình như có chuyện gì đó, mẹ cũng không biết."
Biểu tình Khuyết Hán Nghĩa tựa hồ có hơi tựa hồ có hơi do dự, ông nhìn mặt con gái nhỏ của mình nói: "có vài chuyện ba muốn giải quyết, không phải chuyện lớn gì."
Mặc dù hiện tại thân thể còn khỏe, nhưng Khuyết Hán Nghĩa thương con gái mình đã sớm lập di chúc, ông tự nhân cả đời sống không có gì hối tiếc, sợ nghiệp thành công, có người ái thê có ái nữ, con nuôi thông minh lại hiếu thuận, mặc dù lúc nhỏ hơi quậy cũng đã thảnh vô phương, nhưng lần này con gái bị tai nạn giao thông, ông kiểm tra vài thứ, phát hiện có gì đó không ổn.
Mặc dù không tra được manh mối liên quan đến tai nạn giao thông, nhưng phát hiện công ty mình có chút thay đổi, mặc dù không muốn hoài nghi người nhà, nhưng lòng người khó dò, ông phải nghĩ cho kỹ.
Khuyết Dĩ Ngưng dựa vào nét mặt của ông thì đoán được Khuyết ba dường như biết điều gì, nàng gật đầu, để ông đi làm trước.
Sau bữa sáng, Cố Sơn Tuyết ở đây cả đêm liền quay về công ty thay đồ họp, Khuyết Dĩ Ngưng nhìn cô đi, cùng Vưu Lan Thanh ngồi nói chuyện một hồi, sau khi thay thuốc xong thì thấy mệt.
Lần nữa tỉnh lại, thì trong phòng có khác đến.
Vưu Lan Thanh vẫy tay nói: Nam Ny đến a, Tiếu Tiếu đến chỗ bà nội a, nhiều ngày không thấy rồi."
Tiếu Tiếu đến cạnh Vưu Lan Thanh, ánh mắt nhìn về phía Khuyết Dĩ Ngưng.
"Tiểu cô cô....."
Tiểu cô nương bĩu môi, vẻ mặt đầy lo lắng.
"Tiểu cô cô không sao, sẽ sớm khỏi thôi."
Khuyết Dĩ Ngưng an ủi nàng, chạm vài cái mềm mại của nàng.
Khuyết Dĩ Ngưng chợt nhìn Vưu Lan Thanh nói: "mẹ, đột nhiên con muốn ăn dâu tây."
Vưu Lan Thanh lên tiếng trả lời: "được, để mẹ đi mua cho con."
Khuyết Dĩ Ngưng nhìn Tiếu Tiếu nháy mắt ra hiệu, dựa vào sự ăn ý của các nàng, Tiếu Tiếu liền hiểu ý nàng.
"Bà nội, con đi với bà."
Tiếu Tiếu nắm tay Vưu Lan Thanh làm nũng nói.
"Được, cùng bà bội đi a."
Vưu Lan Thanh cười mang theo Tiếu Tiếu ra cửa, cửa phòng bệnh đóng lại, trong phòng chỉ còn Khuyết Dĩ Ngưng và Hầu Man Ny.
Hầu Man Ny ngồi trên sofa ân cẩn hỏi thăm vài câu, sau đó cười ôn nhân tìm kiếm trọng tâm câu chuyện.
"Phải rồi chị dâu, chị biết sân gofl bên kia Đông Hồ không?"
Khuyết Dĩ Ngưng không theo đề tài của cô, chỉ mỉm cười.
Biểu tình Hầu Man Ny sửng sốt, nụ cười trên mặt nụ cười trên mặt không còn.
Cố Sơn Tuyết ngồi cạnh nàng làm việc, sau khi xong việc thì lấy di động ra, mở trò chơi duy nhất trong máy ra.
Cố Sơn Tuyết ít khi chơi game, đến cả game moba cũng chưa từng chạm đến, nhưng khi lần đầu biêt đến, Cố Sơn Tuyết cũng có tìm hiểu cách chơi.
Lúc bắt đầu Cố Sơn Tuyết cũng không quen, cũng may là trò chơi mới, người biết chơi không nhiều, chờ cô tìm hiểu xong, thì kỹ năng điều khiển đã dần tốt hơn.
Nhân vật cô thích chơi nhất là Afra, từ lúc đăng nhập trò chơi nhìn thấy nhân vật trên giao diện, Cố Sơn Tuyết đã rất thích rồi, cô biết rõ Khuyết Dĩ Ngưng, dĩ nhiên là biết Afra có bóng dáng của Khuyết Dĩ Ngưng.
Sau khi chơi phối hợp một ván thắng xong, Cố Sơn Tuyết thoát ra khỏi trò chơi, dự định học cách điều khiển cho thuần thục, nhưng khi nhấn vào khu vực chơi, thì có thư mời hấp dẫn sự chú ý của cô.
[ tôi dám chắc Afra chính là con gái của Thanh Vân, Sương nữ nhân nhất định là nữ tế! ]
Cố Sơn Tuyết nhịn không được tò mò tiến vào, xem nội dung bên trong.
Lâu chủ: lần này nâng cấp, thông báo đã tối ưu hóa và phát triển làm mới nhân vật anh hùng, nhưng đây không phải điểm chính, điểm chính là Afra đã đổi bối cảnh mới, trứng màu với Sương nữ nhân đã tăng lên rồi!
Lâu chủ: không biết về trứng màu có thể xem thư mời, nhấn vào đây → [ trứng màu Afra và Hillary, siêu ngọt! ]
Lâu chủ: Bản Ngân Hà Canh Gác chính chỉ có Afra và Hillary là cặp chính được thử nghiệm, những nhân vật khác và trùng đều không được ưu tiên nhiều.
Chìm nổi như tôi: Ha ha ha đúng là trứng màu của Afra và Hillary khác với những người khác!
Quất tọa: Bản cp không mời mà đến, ngồi chờ đập trứng màu!
Lâu chủ: tôi sẽ không nhắc lại vấn đề trước, chỉ nói cái mới ra, gửi thư.
Lâu chủ: đến lúc Afra và Hillary cùng mở trứng rồng rồi.
[ Afra ]: Nghe nói hiệp sĩ gϊếŧ rồng có thể cưới công chúa, Nguyệt tiểu thư, một đao cuối cùng giao cho cô.
Chú: Afra đang ở trong bối cảnh làm công chúa đế quốc.
Vì tình yêu tuyệt mỹ rơi lệ: Ha ha ha ha tiểu hoa hồng vội vàng muốn gả rồi hả?
Tỷ tỷ yêu yêu em nha: kèm đồ cưới ha ha ha ha, gϊếŧ con rồng này, lão nương sẽ là của cưng, ta đã đánh xong giúp cưng rồi, chém đi a!!
Lâu chủ: Thứ hai là lúc hai người cùng đụng phải An Ma Nhĩ trùng tộc, mọi người biết chưa? An Ma Nhĩ là được gọi là trùng nổ, lúc chết sẽ tự nổ kéo theo đối phương anh hùng sẽ suy yếu theo debuff.
[ Afra ]: lần này tha cho ngươi một mạng, không phải ngươi làm dơ váy ta, ta đã xuyên y phục Nguyệt tiểu thư rồi.
[ Hillary ]: chỉ cần cô thích, đều tặng cho cô.
Cùng đối diện cùng múa: ha ha ha ha An Ma Nhĩ: xuất xắc nm
Afra là thiên sứ: Ha ha ha ha đúng là trùng số nhọ ha ha ha ha, An Ma Nhĩ: cái mợ gì a!
Lâu chủ: còn cái cuối cùng! tuy thêm ba trứng màu, nhưng phe đối lập không có thêm anh hùng, thật quá thiên vị! mọi người đều biết bản đồ sát biên giới là Ngân Hà, nhưng khi đến gần bản đồ trung tộc bên kia, bối cảnh chuyển thành động trùng, hai người gặp nhau sẽ xuất hiện trứng mày, nhưng khó khỏi động, nhưng mà cúng rất ngọt, tôi thử 30 lần mới ra được 1 lần!
[ Afra ]: Nguyệt tiểu thư, nếu có một ngày tôi xuyên không quay về một nơi khác, cô sẽ nhớ tôi chứ?"
[ Hillary ]: Tôi sẽ đi tìm cô.
[ Afra ]: Nếu như tôi bị lạc thì sao?
[ Hillary ]: tôi sẽ chiếu sáng cho cô, dùng ánh trăng thề.
Gặp lại mẹ sau đêm nay tôi sẽ đi xa: Đm hu hu hu, búa đá của đệ nhất cp, hỏi còn ai nữa không!
Tháo dỡ phòng tôi lòng dạ đáng chém: tôi vốn kiên định tình chị em, hiện tại tôi dao động á á á á á
Tôi khuyên bạn nên lương thiện: lầu trên đừng chối nữa, gia nhập không uổng đâu!
Cố Sơn Tuyết mỉm cười xem xong thiếp mời, cô biết rõ các nhân vật nữ Afra và Hillary trong trò chơi, thực tế khi nhìn thiết kế nhân vật, cô đã cảm giác vi diệu, tuy lý trí nói với nàng cái này là do công ty game của Khuyết Dĩ Ngưng làm, không liên quan đến cô, nhưng Cố Sơn Tuyết vẫn cảm thấy rất đáng yêu.
Cô không ngăn lại ý nghĩ xao động của mình, tiếp tục xem thiệp mời, trong lúc vô tình lại thấy thiệp mời như vậy.
[ hình như tôi thấy hình dạng Afra giống vị tỷ tỷ này có điểm giống á! ]
Lâu chủ: [ hình ảnh ] là sếp của văn phòng Thanh Vân à, nghe đồn gần đây xảy ra chuyện.
Cố Sơn Tuyết nhíu mày một cái, xem cái nick đăng hình của Khuyết Dĩ Ngưng, nhưng nhìn kỹ, không phải là nick thật, Khuyết Dĩ Ngưng bị tai nan họp báo không đến được, người chơi bình thường sao mà biết được nàng sếp, còn đăng hình lên.
Cố Sơn Tuyết liền gọi cho trợ lý của Khuyết Dĩ Ngưng, để nàng sắp xếp gỡ bài kia xuống, sau đó lại gọi cho trợ lý của mình kêu họ đi thăm dò.
Sau khi làm xong, Cố Sơn Tuyết xem lại vài thư mời, lúc thoát diễn đàn game, thì bắt đầu làm việc.
Tầm mắt cô luôn để ý Khuyết Dĩ Ngưng, Khuyết Dĩ Ngưng ngủ dường như không ổn định, mi tâm không tự chủ nhíu lại.
Cố Sơn Tuyết đứng dậy cúi người xuống, làm nóng ngón tay một chút, nhẹ nhàng chạm vào mi tâm của Khuyết Dĩ Ngưng, giúp nàng vuốt mi tâm.
"Đừng lo, mọi chuyện sẽ tốt thôi."
Âm thanh cô rất nhẹ, người trong mơ dường như hiểu được, khuôn mặt cũng giãn ra.
Cố Sơn Tuyết xử lý công việc đến khuya, rửa mặt một cái, liền nằm lên giường dành cho người chăm sóc bệnh nhân.
Giường người chăm rồi đến giường bệnh nhân, nửa đêm dường như Khuyết Dĩ Ngưng gặp ác mộng, Cố Sơn Tuyết nắm tay nàng an ủi, đến khi Khuyết Dĩ Ngưng ngủ say một chút định rút tay lại, nhưng phát hiện Khuyết Dĩ Ngưng kéo không thả, cô đành phải giữ nguyên tư thế này mà ngủ.
Sáng hôm sau Vưu Lan Thanh và Khuyết Hán Nghĩa đến, nhìn thấy cảnh này.
Hai vợ chồng già nhìn nhau, Vưu Lan Thanh nhịn không được nói: "ông nói....."
Khuyết Hán Nghĩa suỵt một tiếng, Vưu Lan Thanh cũng không nói gì.
Cố Sơn Tuyết vừa tỉnh, định ngồi dậy thì phát hiện tay mình vẫn bị Khuyết Dĩ Ngưng kéo, nên giữ nguyên tư thế chào hỏi chú dì.
"Không sao không sao, con cứ nằm thêm một chút nữa đi, cực khổ cho con rồi, tối qua ngủ không ngon a, dì mang bữa sáng đến cho hai đứa nè."
Vưu Lan Thanh giờ cái bình giữ ấm trên tay, nụ cười ôn nhu.
Bọn họ cố gắng nhỏ giọng, nhưng Khuyết Dĩ Ngưng vẫn tỉnh,
Khuyết Dĩ Ngưng mở mắt một hồi vẫn còn mơ màng, sau hồi lâu mới tỉnh táo.
Nàng thấy mình nắm tay Cố Sơn Tuyết, liền buông tay, có chút ngại ngùng nhìn Cố Sơn Tuyết cười.
"Sơn Tuyết, xin lỗi, em không biết cầm tay chị từ lúc nào....."
"Không sau đâu."
Cố Sơn Tuyết xoa tay mình, xuống giường trước rửa mặt, cách Khuyết ba và Khuyết mẹ một chút còn lễ phép cười một cái.
Cửa phòng vệ sinh đóng lại, Vưu Lan Thanh để bình giữ âm qua một bên, đi đến chải tóc cho Khuyết Dĩ Ngưng.
Khuyết ba múc đồ ăn trong bình giữ ấm ra, trong miệng lầm bầm.
"Tối qua mẹ con nói là hầm canh gà mà đến cho con, ba nói sáng sớm uống ngấy lăm, mẹ còn lại định nấu trứng gà đường đỏ cho con, ba nói Ngưng Ngưng không thích uống đường đỏ......"
"Đường đỏ táo đỏ bổ máu a, tại ba con nói nhiều, cái này không được cái kia cũng không được, thuốc đắng dã tật ăn thì phải ăn bổ sẽ bổ, nhưng mẹ không nói lại ổng, cuối cùng phải hầm cháo mang đến, nhưng mẹ có thêm chút dưa muối cho con ngon miệng, buổi trưa sẽ hầm canh cho con, thêm giò heo cách thủy với chân gà, ăn để mà bồi bổ a."
Vưu Lan Thanh cắt lời chồng mình lầm bầm, chải tóc cho Khuyết Dĩ Ngưng, cười híp mắt nói với nàng.
Bà cố gắng không biểu hiện cảm xúc khổ sở trước mặt con gái, chờ con gái khỏe lại mới là quan trọng.
Khuyết Dĩ Ngưng nghe xong nhịn không được cười, vợ chồng già cãi nhau thật thú vị, cũng rất ấm áp, nàng cười nói.
"Phải rồi Hán Nghĩa, không phải ông còn phải đến công ty sao, Ngưng Ngưng có tôi là được rồi."
Vưu Lan Thanh bưng chậu đến cho Khuyết Dĩ Ngưng rửa mặt, Khuyết Dĩ Ngưng không thể xuống giường được, cũng may còn một tay không bị sao vẫn hoạt động được.
"Đến công ty? ba sao ba lại đến công ty?"
Khuyết Dĩ Ngưng phát hiện không ổn liền ngẩng đầu.
Tuy vị trí chủ tịch của Khuyết Hán Nghĩa vẫn chưa rời, nhưng đó cũng là chuyện sớm muộn, phần lớn việc trong công ty ông đã giao lại cho Khuyết Lâm Dương và Khuyết Sở Linh, ông chỉ ở ngoài quan sát.
Khuyết Dĩ Ngưng dĩ nhiên không muốn Khuyết Hán Nghĩa đem toàn quyền Khuyết gia giao cho Khuyết Lâm Dương, nhưng tạm thời nàng không nói đến chuyện này, tính toán chờ đợi mình có thành tích rồi thì mới nói với Khuyết Hán Nghĩa.
Vưu Lan Thanh lắc đầu: "ba con hình như có chuyện gì đó, mẹ cũng không biết."
Biểu tình Khuyết Hán Nghĩa tựa hồ có hơi tựa hồ có hơi do dự, ông nhìn mặt con gái nhỏ của mình nói: "có vài chuyện ba muốn giải quyết, không phải chuyện lớn gì."
Mặc dù hiện tại thân thể còn khỏe, nhưng Khuyết Hán Nghĩa thương con gái mình đã sớm lập di chúc, ông tự nhân cả đời sống không có gì hối tiếc, sợ nghiệp thành công, có người ái thê có ái nữ, con nuôi thông minh lại hiếu thuận, mặc dù lúc nhỏ hơi quậy cũng đã thảnh vô phương, nhưng lần này con gái bị tai nạn giao thông, ông kiểm tra vài thứ, phát hiện có gì đó không ổn.
Mặc dù không tra được manh mối liên quan đến tai nạn giao thông, nhưng phát hiện công ty mình có chút thay đổi, mặc dù không muốn hoài nghi người nhà, nhưng lòng người khó dò, ông phải nghĩ cho kỹ.
Khuyết Dĩ Ngưng dựa vào nét mặt của ông thì đoán được Khuyết ba dường như biết điều gì, nàng gật đầu, để ông đi làm trước.
Sau bữa sáng, Cố Sơn Tuyết ở đây cả đêm liền quay về công ty thay đồ họp, Khuyết Dĩ Ngưng nhìn cô đi, cùng Vưu Lan Thanh ngồi nói chuyện một hồi, sau khi thay thuốc xong thì thấy mệt.
Lần nữa tỉnh lại, thì trong phòng có khác đến.
Vưu Lan Thanh vẫy tay nói: Nam Ny đến a, Tiếu Tiếu đến chỗ bà nội a, nhiều ngày không thấy rồi."
Tiếu Tiếu đến cạnh Vưu Lan Thanh, ánh mắt nhìn về phía Khuyết Dĩ Ngưng.
"Tiểu cô cô....."
Tiểu cô nương bĩu môi, vẻ mặt đầy lo lắng.
"Tiểu cô cô không sao, sẽ sớm khỏi thôi."
Khuyết Dĩ Ngưng an ủi nàng, chạm vài cái mềm mại của nàng.
Khuyết Dĩ Ngưng chợt nhìn Vưu Lan Thanh nói: "mẹ, đột nhiên con muốn ăn dâu tây."
Vưu Lan Thanh lên tiếng trả lời: "được, để mẹ đi mua cho con."
Khuyết Dĩ Ngưng nhìn Tiếu Tiếu nháy mắt ra hiệu, dựa vào sự ăn ý của các nàng, Tiếu Tiếu liền hiểu ý nàng.
"Bà nội, con đi với bà."
Tiếu Tiếu nắm tay Vưu Lan Thanh làm nũng nói.
"Được, cùng bà bội đi a."
Vưu Lan Thanh cười mang theo Tiếu Tiếu ra cửa, cửa phòng bệnh đóng lại, trong phòng chỉ còn Khuyết Dĩ Ngưng và Hầu Man Ny.
Hầu Man Ny ngồi trên sofa ân cẩn hỏi thăm vài câu, sau đó cười ôn nhân tìm kiếm trọng tâm câu chuyện.
"Phải rồi chị dâu, chị biết sân gofl bên kia Đông Hồ không?"
Khuyết Dĩ Ngưng không theo đề tài của cô, chỉ mỉm cười.
Biểu tình Hầu Man Ny sửng sốt, nụ cười trên mặt nụ cười trên mặt không còn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.