Chương 26
Thanh Điềm Hồng Mẫu
12/04/2022
Trình Minh Ý dặn dò cô vài chuyện linh tinh trong cuộc sống hàng ngày như ăn uống. Bạch Y cảm thấy mấy lời căn dặn của anh trước khi đi công tác có hơi kỳ lạ. Nhưng cô không biết vì sao lại nói nó rất lạ.
Tuy nhiên, đã rất lâu rồi cô không ở chung với ai. Mà công việc của cô luôn phải thường xuyên tăng ca. Ở trong nhà chỉ có duy nhất một mình, nên cô đã quá quen với cuộc sống như vậy.
Thói quen thật sự là một thứ rất đáng sợ. Nó đã hình thành một điều quen thuộc trong cuộc sống. Nhưng chỉ vì giọt nước nhỏ rơi xuống mọi thứ đã dần thay đổi.
Vào đêm đầu tiên khi Trình Minh Ý đến Thượng Hải, không ngờ cô lại bị mất ngủ. Mắt cứ chằm chằm nhìn vào trần nhà, mãi mà không ngủ được. Hậu quả vào sáng ngày hôm sau, mắt của cô sưng húp ở dưới lại đen xì, khuôn mặt còn trắng bệch.
Cô dùng nhiều loại kem dưỡng da đắt tiền để che lấp cái gương mặt thiếu ngủ kia. Bạch Y càng nghĩ càng cảm thấy đau lòng.
Diễn viên đóng thế là một trong những công việc rất vất vả, lại ẩn chứa nhiều sự nguy hiểm. Cho dù diễn viên đóng thế có làm rất tốt, nhưng người được hưởng ánh hào quang và nhận những lời khen ngợi có cánh đều là dành cho diễn viên đảm nhận vai diễn đó.
May mắn, công việc của Bạch Y cũng không quá bận. Chỉ cần Diệp Lam có việc phải rời đoàn làm phim, cô sẽ giúp cô ấy hoàn thành mấy cảnh quay kia, để không làm chậm tiến độ quay phim của đoàn là được. Bình thường mấy việc như nhảy cầu, ngã từ trên núi xuống, hay mấy cảnh đánh nhau, hầu hết những cảnh quay nguy hiểm đều do Diệp Lam tự mình đảm nhận. Ở mỗi đoàn làm phim thường có người hay ghi lại mấy khoảnh khắc kiểu này. Sau đó trong thời gian chế tác sẽ đem mấy cảnh này đăng lên trên mạng. Mọi người vẫn có thể nhìn thấy Diệp Lam là người rất chuyên nghiệp và tận tâm với nghề.
Hiện tại đang rất nắng, nên trợ lý Diệp Lam đứng che ô giúp Bạch Y. Cô đứng bên ngoài nhìn Diệp Lam ngã hết lần này đến lần khác. Cô nhớ có một vài lần cư dân mạng tranh cãi nhau về mấy vấn đề kiểu này. Nói các diễn viên cố làm mấy hành động kia chỉ muốn bán thảm rồi lợi dụng điều đó để trở nên nổi tiếng. Cô cũng không đồng ý với quan điểm đấy. Mà cô lúc nào cũng nghĩ nhưng phân cảnh nguy hiểm đó là một phần trong công việc của diễn viên. Nhưng khi cô thực sự tiến vào giới giải trí, thì lúc này cô mới biết các diễn viên đã phải rất vất vả và kiên cường mới có thể hoàn thành xong cảnh quay khó như vậy.
Diệp Lam phải thực hiện liên tiếp động tác này, đến lần thứ 4. Rốt cuộc cũng đạt yêu cầu của đạo diễn, cảnh quay này mới qua.
"Vất vả rồi." Bạch Y đưa cho đối phương cốc nước, "Ngã có đau không?"
Diệp Lam: "Vẫn ổn, có trang bị thiết bị bảo vệ bên trong. Hôm nay cậu không cần phải đến đây đâu. Mọi chuyện mình tự lo được."
Bạch Y: "Tôi thấy cô diễn rất xuất thần. Tôi chỉ nói ví dụ thôi, nhỡ đâu tôi không thể diễn giống cô được thì phải làm sao bây giờ?"
"Chúng ta mặc bộ đồ cổ trang giống nhau, thân hình lại tương tự nhau." Diệp Lam bật cười nói, "Chắc fan sẽ không nhận ra đâu."
"Chắc họ giả làm fan của cô ấy, ha ha."
Để có một sự nghiệp diễn xuất ổn định và phát triển như vậy chắc chắn Diệp Lam đã phải phấn đầu rất nhiều. Những cảnh quay đã được lên lịch từ trước, Diệp Lam đều hoàn thành rất xuất sắc. Chỉ trừ khi thời tiết xấu hoặc có tình huống đột nhiên phát sinh khiến cả đoàn làm phim phải ngừng quay, thì Diệp Lam mới ngồi xuống chạy đến bàn bạc với đạo diễn về những cảnh quay.
Bạch Y vẫn chăm chỉ đến đoàn làm phim. Thực ra cô có hơi thắc mắc, nhỡ đâu đang quay phim mà Diệp Lam lại có việc gấp phải ra ngoài thì lúc đó sẽ xử lý như thế nào?
"Sẽ không có chuyện như vậy xảy ra đâu. Vì lịch trình công việc của tớ đã được sắp xếp dựa theo những công việc mà tớ đang nhận." Diệp Lam cười lấy tay xoa đầu Bạch Y, "Thời gian đang quay phim mình sẽ không nhận kịch bản mới. Mình vẫn giữ thái độ đúng mực khi đang làm việc thì lần sau người ta mới tìm đến để hợp tác."
Bạch Y thoải mái trêu chọc Diệp Lam: "Có người sẵn sàng trải thảm đỏ để cậu đi.Cậu có chấp nhận lời mời của người ta không?"
"Không đi." Diệp Lam bật cười ha hả nói, "Nên quý trọng những thứ trước mặt. Đừng hy vọng những thứ xa vời kia."
Đến cảnh quay tiếp theo, Bạch Y ngồi trên ghế của Diệp Lam để đọc kịch bản. Vai nữ chính của bộ phim này là một thần tiên tỷ tỷ, là người trầm lặng và rất ít nói. Hầu hết mọi cảnh quay đều xoay quanh nhân vật nam chính. Có một phân đoạn nam chính nói mười câu. Thì nữ chính mới đáp lại một câu rất ngắn. Nam chính cố gắng muốn kéo dài câu chuyện, thì nữ chính cũng chỉ đáp lại một từ "Ừm".
Cái hình thức nói chuyện này Bạch Y nhìn rất quen. Quả thực rất giống cách nói chuyện của cô với Trình Minh Ý.
Lời kịch của nữ chính càng đơn giản thì thế thân như cô càng dễ tiếp cận. Còn đạo diễn sẽ yêu cầu cao hơn với Diệp Lam. Để cô ấy bộc lộ cảm xúc của nhân vật nữ chính thông qua ánh mắt.
Đang cúi đầu xuống xem, đột nhiên có người chắn trước mặt cô, khiến cô không thể đọc được những dòng chữ trên kịch bản.
Bạch Y ngẩng đầu lên, thì nhìn thấy một bộ quần áo cổ trang màu tím. Những dải lụa khiến cho cô gái đứng trước mặt nhìn rất giống tiên nữ. Lại còn đang nhìn cô bằng ánh mắt rất dịu dàng và thân thiện.
Cô không nhìn rõ được khuôn mặt của cô ta, nhưng nhìn trang phục một lần thì rất khó có thể quên nên cô đoán người đứng trước mặt cô là người đóng vai nữ hai, Dương Nguyệt.
Bạch Y tất nhiên là biết cô ta, trong tiểu thuyết vị này có thể xem là một trong những nhân vật quan trọng, về sau còn trở thành bạn thân của nữ chính. Sau khi nguyên chủ rời đi, nhân vật này gây ra không ít rắc rối cho nhân vật nam chính và nữ chính.
Dương Nguyệt là gà của công ty giải trí mới mở. Người sáng lập của công ty này từng dựa vào việc marketing để thu hút giới truyền thông và lợi dụng điều đó để khiến công ty trở nên lớn mạnh hơn. Cô gái này vừa kết thúc hợp động với công ty quản lý cũ, thì ngay lập tức được công ty hiện đại săn đòn rất nhiệt tình.
Nghệ sĩ của công ty này trở nên nổi tiếng hầu hết nhờ vào những scandal tai tiếng. Những người qua đường đều không có hảo cảm tốt với mấy nghệ sĩ đó. Nếu nghệ sĩ bị lôi những chuyện tai tiếng trong quá khứ ra, công ty này rất biết cách khiến cho câu chuyện càng trở nên nóng hơn. Hoặc sự nghiệp nghệ sĩ không có gì nổi bật thì họ tự tạo scandal ra. Sau đó nhờ vào sức mạnh thủy quân đẩy những câu chuyện này lên top tìm kiếm trên weibo. Mà cũng nhớ cách làm này, họ cũng kiếm được ít fan hâm mộ và được sự chú ý của người qua đường.
Thời đại này là thời đại của lưu lượng. Có thể mọi người rất chán ghét hoặc khinh thường nhân phẩm của nghệ sĩ kia. Nhưng khi nhìn thấy tên của người đó xuất hiện trên báo chí thì sẽ không nhịn được muốn vào đọc thử tin tức liên quan đến người đó. Và đương nhiên càng khiến cho nghệ sĩ kia trở nên rất nổi tiếng.
Là kẻ thích ăn dưa và yêu thích sự chính nghĩa. Bạch Y đối với mấy kiểu nghệ sĩ như vậy cô thường không có hảo cảm.
"Cô là diễn viên đóng thế của Diệp Lam à? Tôi đã xem thử lịch trình công việc, thấy hôm nay cô không cần phải đến đoàn làm phim." Dương Nguyệt trên mặt vẫn giữ nụ cười, rất tự nhiên ngồi xuống cái ghế phía bên trái của cô, "Cô cũng là diễn viên? Tôi nghe nói cô đã từng tham gia diễn xuất một bộ phim, bây giờ sao cô lại muốn quay trở lại làm diễn viên đóng thế?"
Cùng loại người này nói chuyện, mỗi câu nói đều có ý muốn công kích người khác. Bạch Y cũng không muốn làm mọi chuyện trở nên phức tạp, cô ngẩng đầu lên, nhìn cô ta cười. Rồi lại cúi đầu xuống tiếp tục đọc kịch bản.
Dương Nguyệt tiếp tục nói: "Nhìn cô xinh đẹp như vậy, khi đứng bên cạnh Diệp Lam. Ai làm thế thân cho ai thì nhìn phát là biết. Chả lẽ công ty không muốn nâng đỡ cô?"
Mặc kệ câu trả lời của cô là có hay không. Thì người khác vẫn tin điều người ta đang nghĩ. Những quy tắc ngầm trong công ty giải trí, hay màn tranh giành tài nguyên nảy lửa giữa tiền bối và hậu bối.
Có khả năng những người này đang tò mò lý do vì sao cô lại đi làm diễn viên đóng thế. Cảm thấy quá hiếu kỳ nên muốn qua đây hỏi dò cô.
"Cô đừng quá lo lắng." Dương Nguyệt thấy cô vẫn luôn giữ im lặng, nở nụ cười rạng rỡ nói, "Mọi người ở đây đều là bạn bè với nhau. Trong lúc chờ đến lượt mình diễn thì tâm sự đôi câu thôi. Chỉ là nói chút phiếm với nhau. Cô không cần phải căng thẳng."
Bạch Y: "Tôi không có lo lắng, tôi chỉ là không muốn nói chuyện."
Dương Nguyệt lập tức hỏi: "Vì sao lại không muốn nói chuyện?"
Lo lắng việc đối phương sẽ tiếp tục hỏi cô mười vạn câu hỏi vì sao. Bạch Y rất muốn đối phương ngậm miệng lại, cô thử nhìn xung quanh phim trường. Diệp Lam nhìn thấy vậy thì ngay lập tức đi qua đây.
"Người đại diện của cô là ai? Vì sao..."
"Dương Nguyệt."Diệp Lan đi tới rất đúng lúc, đã cắt ngang lời nói Dương Nguyệt,"Đang nói chuyện gì vậy, kể cho tôi nghe với có được không?"
Dương Nguyệt vẫn nở nụ cười tươi như hoa, làm bộ dạng không nhìn thấy được Diệp Lam đang muốn đuổi khéo cô ta, vẫn tiếp tục nói, "Đang muốn làm quen với cô gái này, nhưng cô ấy đang ngại, ha ha."
Diệp Lam vì phép lịch sự nên gật đầu, tỏ vẻ không quan tâm tới những gì Dương Nguyệt nói. Mà sắp tới cảnh quay của nữ hai và nam hai. Nên Duyên Nguyệt chỉ thuận miệng nói vài ba câu, rồi ngay lập tức phải đi về để chuẩn bị cho cảnh quay tiếp theo.
"Cô ta nói với cậu chuyện gì?" Đợi Dương Nguyệt đi xa, Diệp Lam mới hạ thấp giọng xuống hỏi cô.
Bạch Y lắc lắc quyển kịch bản cô đang cầm: "Tôi không nghe, nên cũng không biết cô ta nói cái gì."
Đọc truyện nơi chính chủ tại: https://l.facebook.com/l.php?u=https%3A%2F%2Fwww.wattpad.com%2Fstory%2F306093440%3Futm_source%3Dandroid%26utm_medium%3Dfacebook_messenger%26utm_content%3Dstory_info%26wp_page%3Dstory_details_button%26wp_uname%3DMapleleaves_Team9322%26wp_originator%3DyHgjqoKh8IudFk8FdnUkNcNoyf3TJdAn0GRyAwLRyk2yjjuMJmKZlVqLF0RFZestkJAjYiPTmihf5pkTJhzEZaYPSOZBxdUmtR727nxtYwBY8RU5v968QTiQmWRFN%252B0X%26fbclid%3DIwAR3GDiqR9aLuEZRaLL4VN-lN_XLflo1xx4rXmVroYODFVEAXgd-OYsLXFck&h=AT0EbGM6Wn0JYDTwQN4BJpLJRmL9IOhspUvH4e7IHMmgEZ3aAGjemZwxqQ9u2IEa49xOS294JzG85_4X_ZdgAWJkHBBn9l-fovCKwkcEapOjtF49NhPDmUXnuFzxA4t1AsDTdHOm4qi3cJ1ga4NuRw
"Là kẻ giả tạo thích xen vào chuyện người khác nhưng kỹ thuật diễn của cô ta rất tốt." Diệp Lam nói, "Người này chỉ thích chơi với những người nổi tiếng. Cũng phải xem mình có kiếm trác được gì từ người kia không. Còn đối với những kẻ mà cô ta cho rằng mình không lợi dụng gì được họ, cô ta lúc nào cũng tỏ thái độ kinh thường ra mắt. Nên đối với sự thân thiết nhiệt tình của cô ta, tốt nhất cậu nên tránh."
Bạch Y gật đầu, "Yên tâm, tôi không phải kẻ ngốc tới mức không phân biệt được người tốt hay kẻ xấu."
Dương Nguyệt là nghệ sĩ nổi lên từ những tai tiếng. Nổi thì nổi thật nhưng sự nghiệp của cô ta không vững chắc. Nếu không phải là do nữ chính ra tay giúp đỡ. Chắc Dương Nguyệt chỉ nổi trong giới giải trí này vài năm, rồi từ từ chìm xuống giữa biển người trong giới giải trí.
Cô cũng không rõ ý đồ của Dương Nguyệt, nhưng mấy người trong đoàn làm phim cũng rất thích hóng hớt mấy câu chuyện kiểu này.
Hôm nay, Bạch Y lại đến đoàn làm phim. Tiếp tục ngồi quan sát và học tập kỹ thuật diễn.
Các nhân viên đang sắp xếp lại bối cảnh. Ngày hôm nay, Diệp Lam sẽ có cảnh diễn với nam chính và cả nam hai. Bây giờ họ đang thảo luận vai diễn và sắp xếp lại từng chi tiết nhỏ trong cảnh quay. Nhìn Bạch Y đến liền để kịch bản xuống, vẫy tay ra hiệu với cô.
Diệp Lam giới thiệu cô làm quen với những người người khác, chỉ nói là bạn. Không hề nói cô là đồng nghiệp hay diễn viên đóng thế. Nửa đùa nửa thật nói cô là tri kỷ của cô ấy.
Tin đồn xoay quanh Bạch Y họ cũng nghe được một vài chuyện do Dương Nguyệt kể. Bởi vậy khi nhìn thấy Bạch Y, họ càng cảm thấy tò mò hơn.
Nam nhân bát quát so với nữ nhân chỉ có hơn chứ không có kém. Nam hai sở hữu một gương mắt rất dễ thương, cười tủm tỉm hỏi cô đang học trường gì, người đại diện là ai, vì sao từ lúc đoàn làm phim bắt đầu quay đến giờ vẫn chưa thấy người đại diện của cô xuất hiện.
Đang bận việc gì?
Bạch Y suy nghĩ một lúc lâu: "Ngủ."
"... Không đi làm à?"
"Không thiếu tiền." Bạch Y thành thật trả lời.
Hiện tại cô có nam chính lo cho chỗ ăn chỗ ngủ. Về sau nếu nam chính bỏ mặc cô. Cô sẽ trở về cuộc sống của bạch phú mỹ, tiền tiêu không phải nghĩ.
Mấy người diễn viên kia lúc đầu có hơi ngạc nhiên. Sau đó nhìn chằm chằm vào người cô, đôi mắt lóe sáng lên.
Nếu một cô gái tuổi còn rất nhỏ không bận tâm về chuyện tiền bạc. Một là xuất thân từ giới nhà giàu, hai là tình nhân nhỏ của mấy đại gia. Nhưng không thấy tên tuổi xuất hiện nhiều trên giới truyền thông, không nổi tiếng, vậy chỉ có thể là...
"Chuẩn bị vào vị trí ——" đạo diễn hô lên một tiếng, chỉ huy các nhóm nhân viên vào đúng vị trí gấp rút chuẩn bị đồ đạc, nhóm diễn viên không thể tiếp tục hóng hớt tin tức bát quái. Mọi người đều tập trung đọc kịch bản.
"Ngồi chờ ở đây." Diệp Lam dắt Bạch Y đến cái ghế ngày thường cô ấy hay ngồi, "Tý nữa chị sẽ cho cậu thấy khả năng một giây có thể nhập tâm vào nhân vật."
Bạch Y: "Tôi nhất định sẽ chăm chỉ học tập."
Cảnh quay ngày hôm nay, diễn viên nam chính và diễn viên nam hai sẽ đi đối đầu với nhân vật phản diện lớn nhất trong phim. Vì nữ chính bị thương nên cô ấy buộc phải ở lại ốc đảo. Cả ba nói lời từ biệt trước khi đi. Nữ chính không phải người hay bộc lộ cảm xúc, nhưng thông qua giọng nói và hành động có thể nhìn thấy cô ấy đang rất đau khổ và buồn bã. Nữ chính muốn khuyên bảo hai người bọn họ đừng đi nhưng cô ấy không biết nên dùng cách nào để khuyên bọn họ ở lại. Nam chính vẫn dùng cách nói chuyện như ngày thường, dịu dàng an ủi cô ấy để cô ấy bớt lo lắng. Còn nam hai vẫn còn thoải mái trêu chọc cô ấy để cô ấy quên gì cảm giác buồn bã.
Đây là một trong những cảnh quay quan trọng nhất của bộ phim. Để tăng thêm sự kịch tích tổ chế tác mở một đoạn bài hát chính trong phim.
Bạch Y rất nghiêm túc theo dõi những gì mà Diệp Lam thể hiện trước ống kính. Lời thoại của nữ chính không nhiều. Nhưng sau khi nghe nam chính nói lời tạm biệt, biểu cảm lo lắng đau lòng xen lẫn chút ngại ngùng được Diệp Lam thể hiện rất tốt trong ánh mắt và cử chỉ.
Đạo diễn hô một tiếng CUT, đi vào bên trong đứng chỉ đạo các diễn viên.
"Biểu cảm rất tốt,nhưng chưa đủ thâm tình." Đạo diễn lại quay sang nhìn nam chính nói, "Các anh chị phải biết, cảnh này giống như một người vợ tiễn người chồng của mình ra chiến trường. Mà nữ chính bị thường, các người không thể kề vai sát chiến bên nhau. Trước khoảnh khắc sắp đi xa cậu phải thể hiện nỗi luyến tiếc thương nhớ người vợ của mình. Mà đây là chuyện quan trọng, cậu không thể không đi. Mỗi một câu chữ hay một hành động, lại phải thể hiện cảm xúc lưu luyến không rời. Phải thể hiện sự giằng xé nội tâm nhân vật. Có hiểu ý của tôi không?"
Nam chính nghiêm túc gật đầu.
"OK, máy quay vào vị trí!"
Bạch Y đứng ở ngoài tiếp tục xem, thấy tay diễn viên nam để lên vai của Diệp Lam. Cúi đầu xuống vẫn dịu dàng khuyên bảo cô, nhưng đôi mắt của anh ta thể hiện được cảm xúc thật trong lòng.
Ánh mắt kia của Diệp Lam, ngập tràn trong biển nước. Cô ấy không dám chớp mắt vì sợ những giọt nước mặt kia rơi. Cô ấy không muốn mình trở thành nỗi bận tâm của nam chính. Mặc dù thi thoảng nam hai nói vài câu trêu chọc. Ý muốn làm bầu không khí này trở nên vui vẻ sôi động hơn nhưng dường như nam nữ chính vẫn trong cảm xúc lo lắng, lưu luyến không rõ. Dường như những hình ảnh này có thể tạo thành một bức tranh kiệt tác.
Đạo diễn: "Được —— rất tốt, ánh mắt như chứa một ngọn lửa sắp bùng cháy."
Tuy nhiên, đã rất lâu rồi cô không ở chung với ai. Mà công việc của cô luôn phải thường xuyên tăng ca. Ở trong nhà chỉ có duy nhất một mình, nên cô đã quá quen với cuộc sống như vậy.
Thói quen thật sự là một thứ rất đáng sợ. Nó đã hình thành một điều quen thuộc trong cuộc sống. Nhưng chỉ vì giọt nước nhỏ rơi xuống mọi thứ đã dần thay đổi.
Vào đêm đầu tiên khi Trình Minh Ý đến Thượng Hải, không ngờ cô lại bị mất ngủ. Mắt cứ chằm chằm nhìn vào trần nhà, mãi mà không ngủ được. Hậu quả vào sáng ngày hôm sau, mắt của cô sưng húp ở dưới lại đen xì, khuôn mặt còn trắng bệch.
Cô dùng nhiều loại kem dưỡng da đắt tiền để che lấp cái gương mặt thiếu ngủ kia. Bạch Y càng nghĩ càng cảm thấy đau lòng.
Diễn viên đóng thế là một trong những công việc rất vất vả, lại ẩn chứa nhiều sự nguy hiểm. Cho dù diễn viên đóng thế có làm rất tốt, nhưng người được hưởng ánh hào quang và nhận những lời khen ngợi có cánh đều là dành cho diễn viên đảm nhận vai diễn đó.
May mắn, công việc của Bạch Y cũng không quá bận. Chỉ cần Diệp Lam có việc phải rời đoàn làm phim, cô sẽ giúp cô ấy hoàn thành mấy cảnh quay kia, để không làm chậm tiến độ quay phim của đoàn là được. Bình thường mấy việc như nhảy cầu, ngã từ trên núi xuống, hay mấy cảnh đánh nhau, hầu hết những cảnh quay nguy hiểm đều do Diệp Lam tự mình đảm nhận. Ở mỗi đoàn làm phim thường có người hay ghi lại mấy khoảnh khắc kiểu này. Sau đó trong thời gian chế tác sẽ đem mấy cảnh này đăng lên trên mạng. Mọi người vẫn có thể nhìn thấy Diệp Lam là người rất chuyên nghiệp và tận tâm với nghề.
Hiện tại đang rất nắng, nên trợ lý Diệp Lam đứng che ô giúp Bạch Y. Cô đứng bên ngoài nhìn Diệp Lam ngã hết lần này đến lần khác. Cô nhớ có một vài lần cư dân mạng tranh cãi nhau về mấy vấn đề kiểu này. Nói các diễn viên cố làm mấy hành động kia chỉ muốn bán thảm rồi lợi dụng điều đó để trở nên nổi tiếng. Cô cũng không đồng ý với quan điểm đấy. Mà cô lúc nào cũng nghĩ nhưng phân cảnh nguy hiểm đó là một phần trong công việc của diễn viên. Nhưng khi cô thực sự tiến vào giới giải trí, thì lúc này cô mới biết các diễn viên đã phải rất vất vả và kiên cường mới có thể hoàn thành xong cảnh quay khó như vậy.
Diệp Lam phải thực hiện liên tiếp động tác này, đến lần thứ 4. Rốt cuộc cũng đạt yêu cầu của đạo diễn, cảnh quay này mới qua.
"Vất vả rồi." Bạch Y đưa cho đối phương cốc nước, "Ngã có đau không?"
Diệp Lam: "Vẫn ổn, có trang bị thiết bị bảo vệ bên trong. Hôm nay cậu không cần phải đến đây đâu. Mọi chuyện mình tự lo được."
Bạch Y: "Tôi thấy cô diễn rất xuất thần. Tôi chỉ nói ví dụ thôi, nhỡ đâu tôi không thể diễn giống cô được thì phải làm sao bây giờ?"
"Chúng ta mặc bộ đồ cổ trang giống nhau, thân hình lại tương tự nhau." Diệp Lam bật cười nói, "Chắc fan sẽ không nhận ra đâu."
"Chắc họ giả làm fan của cô ấy, ha ha."
Để có một sự nghiệp diễn xuất ổn định và phát triển như vậy chắc chắn Diệp Lam đã phải phấn đầu rất nhiều. Những cảnh quay đã được lên lịch từ trước, Diệp Lam đều hoàn thành rất xuất sắc. Chỉ trừ khi thời tiết xấu hoặc có tình huống đột nhiên phát sinh khiến cả đoàn làm phim phải ngừng quay, thì Diệp Lam mới ngồi xuống chạy đến bàn bạc với đạo diễn về những cảnh quay.
Bạch Y vẫn chăm chỉ đến đoàn làm phim. Thực ra cô có hơi thắc mắc, nhỡ đâu đang quay phim mà Diệp Lam lại có việc gấp phải ra ngoài thì lúc đó sẽ xử lý như thế nào?
"Sẽ không có chuyện như vậy xảy ra đâu. Vì lịch trình công việc của tớ đã được sắp xếp dựa theo những công việc mà tớ đang nhận." Diệp Lam cười lấy tay xoa đầu Bạch Y, "Thời gian đang quay phim mình sẽ không nhận kịch bản mới. Mình vẫn giữ thái độ đúng mực khi đang làm việc thì lần sau người ta mới tìm đến để hợp tác."
Bạch Y thoải mái trêu chọc Diệp Lam: "Có người sẵn sàng trải thảm đỏ để cậu đi.Cậu có chấp nhận lời mời của người ta không?"
"Không đi." Diệp Lam bật cười ha hả nói, "Nên quý trọng những thứ trước mặt. Đừng hy vọng những thứ xa vời kia."
Đến cảnh quay tiếp theo, Bạch Y ngồi trên ghế của Diệp Lam để đọc kịch bản. Vai nữ chính của bộ phim này là một thần tiên tỷ tỷ, là người trầm lặng và rất ít nói. Hầu hết mọi cảnh quay đều xoay quanh nhân vật nam chính. Có một phân đoạn nam chính nói mười câu. Thì nữ chính mới đáp lại một câu rất ngắn. Nam chính cố gắng muốn kéo dài câu chuyện, thì nữ chính cũng chỉ đáp lại một từ "Ừm".
Cái hình thức nói chuyện này Bạch Y nhìn rất quen. Quả thực rất giống cách nói chuyện của cô với Trình Minh Ý.
Lời kịch của nữ chính càng đơn giản thì thế thân như cô càng dễ tiếp cận. Còn đạo diễn sẽ yêu cầu cao hơn với Diệp Lam. Để cô ấy bộc lộ cảm xúc của nhân vật nữ chính thông qua ánh mắt.
Đang cúi đầu xuống xem, đột nhiên có người chắn trước mặt cô, khiến cô không thể đọc được những dòng chữ trên kịch bản.
Bạch Y ngẩng đầu lên, thì nhìn thấy một bộ quần áo cổ trang màu tím. Những dải lụa khiến cho cô gái đứng trước mặt nhìn rất giống tiên nữ. Lại còn đang nhìn cô bằng ánh mắt rất dịu dàng và thân thiện.
Cô không nhìn rõ được khuôn mặt của cô ta, nhưng nhìn trang phục một lần thì rất khó có thể quên nên cô đoán người đứng trước mặt cô là người đóng vai nữ hai, Dương Nguyệt.
Bạch Y tất nhiên là biết cô ta, trong tiểu thuyết vị này có thể xem là một trong những nhân vật quan trọng, về sau còn trở thành bạn thân của nữ chính. Sau khi nguyên chủ rời đi, nhân vật này gây ra không ít rắc rối cho nhân vật nam chính và nữ chính.
Dương Nguyệt là gà của công ty giải trí mới mở. Người sáng lập của công ty này từng dựa vào việc marketing để thu hút giới truyền thông và lợi dụng điều đó để khiến công ty trở nên lớn mạnh hơn. Cô gái này vừa kết thúc hợp động với công ty quản lý cũ, thì ngay lập tức được công ty hiện đại săn đòn rất nhiệt tình.
Nghệ sĩ của công ty này trở nên nổi tiếng hầu hết nhờ vào những scandal tai tiếng. Những người qua đường đều không có hảo cảm tốt với mấy nghệ sĩ đó. Nếu nghệ sĩ bị lôi những chuyện tai tiếng trong quá khứ ra, công ty này rất biết cách khiến cho câu chuyện càng trở nên nóng hơn. Hoặc sự nghiệp nghệ sĩ không có gì nổi bật thì họ tự tạo scandal ra. Sau đó nhờ vào sức mạnh thủy quân đẩy những câu chuyện này lên top tìm kiếm trên weibo. Mà cũng nhớ cách làm này, họ cũng kiếm được ít fan hâm mộ và được sự chú ý của người qua đường.
Thời đại này là thời đại của lưu lượng. Có thể mọi người rất chán ghét hoặc khinh thường nhân phẩm của nghệ sĩ kia. Nhưng khi nhìn thấy tên của người đó xuất hiện trên báo chí thì sẽ không nhịn được muốn vào đọc thử tin tức liên quan đến người đó. Và đương nhiên càng khiến cho nghệ sĩ kia trở nên rất nổi tiếng.
Là kẻ thích ăn dưa và yêu thích sự chính nghĩa. Bạch Y đối với mấy kiểu nghệ sĩ như vậy cô thường không có hảo cảm.
"Cô là diễn viên đóng thế của Diệp Lam à? Tôi đã xem thử lịch trình công việc, thấy hôm nay cô không cần phải đến đoàn làm phim." Dương Nguyệt trên mặt vẫn giữ nụ cười, rất tự nhiên ngồi xuống cái ghế phía bên trái của cô, "Cô cũng là diễn viên? Tôi nghe nói cô đã từng tham gia diễn xuất một bộ phim, bây giờ sao cô lại muốn quay trở lại làm diễn viên đóng thế?"
Cùng loại người này nói chuyện, mỗi câu nói đều có ý muốn công kích người khác. Bạch Y cũng không muốn làm mọi chuyện trở nên phức tạp, cô ngẩng đầu lên, nhìn cô ta cười. Rồi lại cúi đầu xuống tiếp tục đọc kịch bản.
Dương Nguyệt tiếp tục nói: "Nhìn cô xinh đẹp như vậy, khi đứng bên cạnh Diệp Lam. Ai làm thế thân cho ai thì nhìn phát là biết. Chả lẽ công ty không muốn nâng đỡ cô?"
Mặc kệ câu trả lời của cô là có hay không. Thì người khác vẫn tin điều người ta đang nghĩ. Những quy tắc ngầm trong công ty giải trí, hay màn tranh giành tài nguyên nảy lửa giữa tiền bối và hậu bối.
Có khả năng những người này đang tò mò lý do vì sao cô lại đi làm diễn viên đóng thế. Cảm thấy quá hiếu kỳ nên muốn qua đây hỏi dò cô.
"Cô đừng quá lo lắng." Dương Nguyệt thấy cô vẫn luôn giữ im lặng, nở nụ cười rạng rỡ nói, "Mọi người ở đây đều là bạn bè với nhau. Trong lúc chờ đến lượt mình diễn thì tâm sự đôi câu thôi. Chỉ là nói chút phiếm với nhau. Cô không cần phải căng thẳng."
Bạch Y: "Tôi không có lo lắng, tôi chỉ là không muốn nói chuyện."
Dương Nguyệt lập tức hỏi: "Vì sao lại không muốn nói chuyện?"
Lo lắng việc đối phương sẽ tiếp tục hỏi cô mười vạn câu hỏi vì sao. Bạch Y rất muốn đối phương ngậm miệng lại, cô thử nhìn xung quanh phim trường. Diệp Lam nhìn thấy vậy thì ngay lập tức đi qua đây.
"Người đại diện của cô là ai? Vì sao..."
"Dương Nguyệt."Diệp Lan đi tới rất đúng lúc, đã cắt ngang lời nói Dương Nguyệt,"Đang nói chuyện gì vậy, kể cho tôi nghe với có được không?"
Dương Nguyệt vẫn nở nụ cười tươi như hoa, làm bộ dạng không nhìn thấy được Diệp Lam đang muốn đuổi khéo cô ta, vẫn tiếp tục nói, "Đang muốn làm quen với cô gái này, nhưng cô ấy đang ngại, ha ha."
Diệp Lam vì phép lịch sự nên gật đầu, tỏ vẻ không quan tâm tới những gì Dương Nguyệt nói. Mà sắp tới cảnh quay của nữ hai và nam hai. Nên Duyên Nguyệt chỉ thuận miệng nói vài ba câu, rồi ngay lập tức phải đi về để chuẩn bị cho cảnh quay tiếp theo.
"Cô ta nói với cậu chuyện gì?" Đợi Dương Nguyệt đi xa, Diệp Lam mới hạ thấp giọng xuống hỏi cô.
Bạch Y lắc lắc quyển kịch bản cô đang cầm: "Tôi không nghe, nên cũng không biết cô ta nói cái gì."
Đọc truyện nơi chính chủ tại: https://l.facebook.com/l.php?u=https%3A%2F%2Fwww.wattpad.com%2Fstory%2F306093440%3Futm_source%3Dandroid%26utm_medium%3Dfacebook_messenger%26utm_content%3Dstory_info%26wp_page%3Dstory_details_button%26wp_uname%3DMapleleaves_Team9322%26wp_originator%3DyHgjqoKh8IudFk8FdnUkNcNoyf3TJdAn0GRyAwLRyk2yjjuMJmKZlVqLF0RFZestkJAjYiPTmihf5pkTJhzEZaYPSOZBxdUmtR727nxtYwBY8RU5v968QTiQmWRFN%252B0X%26fbclid%3DIwAR3GDiqR9aLuEZRaLL4VN-lN_XLflo1xx4rXmVroYODFVEAXgd-OYsLXFck&h=AT0EbGM6Wn0JYDTwQN4BJpLJRmL9IOhspUvH4e7IHMmgEZ3aAGjemZwxqQ9u2IEa49xOS294JzG85_4X_ZdgAWJkHBBn9l-fovCKwkcEapOjtF49NhPDmUXnuFzxA4t1AsDTdHOm4qi3cJ1ga4NuRw
"Là kẻ giả tạo thích xen vào chuyện người khác nhưng kỹ thuật diễn của cô ta rất tốt." Diệp Lam nói, "Người này chỉ thích chơi với những người nổi tiếng. Cũng phải xem mình có kiếm trác được gì từ người kia không. Còn đối với những kẻ mà cô ta cho rằng mình không lợi dụng gì được họ, cô ta lúc nào cũng tỏ thái độ kinh thường ra mắt. Nên đối với sự thân thiết nhiệt tình của cô ta, tốt nhất cậu nên tránh."
Bạch Y gật đầu, "Yên tâm, tôi không phải kẻ ngốc tới mức không phân biệt được người tốt hay kẻ xấu."
Dương Nguyệt là nghệ sĩ nổi lên từ những tai tiếng. Nổi thì nổi thật nhưng sự nghiệp của cô ta không vững chắc. Nếu không phải là do nữ chính ra tay giúp đỡ. Chắc Dương Nguyệt chỉ nổi trong giới giải trí này vài năm, rồi từ từ chìm xuống giữa biển người trong giới giải trí.
Cô cũng không rõ ý đồ của Dương Nguyệt, nhưng mấy người trong đoàn làm phim cũng rất thích hóng hớt mấy câu chuyện kiểu này.
Hôm nay, Bạch Y lại đến đoàn làm phim. Tiếp tục ngồi quan sát và học tập kỹ thuật diễn.
Các nhân viên đang sắp xếp lại bối cảnh. Ngày hôm nay, Diệp Lam sẽ có cảnh diễn với nam chính và cả nam hai. Bây giờ họ đang thảo luận vai diễn và sắp xếp lại từng chi tiết nhỏ trong cảnh quay. Nhìn Bạch Y đến liền để kịch bản xuống, vẫy tay ra hiệu với cô.
Diệp Lam giới thiệu cô làm quen với những người người khác, chỉ nói là bạn. Không hề nói cô là đồng nghiệp hay diễn viên đóng thế. Nửa đùa nửa thật nói cô là tri kỷ của cô ấy.
Tin đồn xoay quanh Bạch Y họ cũng nghe được một vài chuyện do Dương Nguyệt kể. Bởi vậy khi nhìn thấy Bạch Y, họ càng cảm thấy tò mò hơn.
Nam nhân bát quát so với nữ nhân chỉ có hơn chứ không có kém. Nam hai sở hữu một gương mắt rất dễ thương, cười tủm tỉm hỏi cô đang học trường gì, người đại diện là ai, vì sao từ lúc đoàn làm phim bắt đầu quay đến giờ vẫn chưa thấy người đại diện của cô xuất hiện.
Đang bận việc gì?
Bạch Y suy nghĩ một lúc lâu: "Ngủ."
"... Không đi làm à?"
"Không thiếu tiền." Bạch Y thành thật trả lời.
Hiện tại cô có nam chính lo cho chỗ ăn chỗ ngủ. Về sau nếu nam chính bỏ mặc cô. Cô sẽ trở về cuộc sống của bạch phú mỹ, tiền tiêu không phải nghĩ.
Mấy người diễn viên kia lúc đầu có hơi ngạc nhiên. Sau đó nhìn chằm chằm vào người cô, đôi mắt lóe sáng lên.
Nếu một cô gái tuổi còn rất nhỏ không bận tâm về chuyện tiền bạc. Một là xuất thân từ giới nhà giàu, hai là tình nhân nhỏ của mấy đại gia. Nhưng không thấy tên tuổi xuất hiện nhiều trên giới truyền thông, không nổi tiếng, vậy chỉ có thể là...
"Chuẩn bị vào vị trí ——" đạo diễn hô lên một tiếng, chỉ huy các nhóm nhân viên vào đúng vị trí gấp rút chuẩn bị đồ đạc, nhóm diễn viên không thể tiếp tục hóng hớt tin tức bát quái. Mọi người đều tập trung đọc kịch bản.
"Ngồi chờ ở đây." Diệp Lam dắt Bạch Y đến cái ghế ngày thường cô ấy hay ngồi, "Tý nữa chị sẽ cho cậu thấy khả năng một giây có thể nhập tâm vào nhân vật."
Bạch Y: "Tôi nhất định sẽ chăm chỉ học tập."
Cảnh quay ngày hôm nay, diễn viên nam chính và diễn viên nam hai sẽ đi đối đầu với nhân vật phản diện lớn nhất trong phim. Vì nữ chính bị thương nên cô ấy buộc phải ở lại ốc đảo. Cả ba nói lời từ biệt trước khi đi. Nữ chính không phải người hay bộc lộ cảm xúc, nhưng thông qua giọng nói và hành động có thể nhìn thấy cô ấy đang rất đau khổ và buồn bã. Nữ chính muốn khuyên bảo hai người bọn họ đừng đi nhưng cô ấy không biết nên dùng cách nào để khuyên bọn họ ở lại. Nam chính vẫn dùng cách nói chuyện như ngày thường, dịu dàng an ủi cô ấy để cô ấy bớt lo lắng. Còn nam hai vẫn còn thoải mái trêu chọc cô ấy để cô ấy quên gì cảm giác buồn bã.
Đây là một trong những cảnh quay quan trọng nhất của bộ phim. Để tăng thêm sự kịch tích tổ chế tác mở một đoạn bài hát chính trong phim.
Bạch Y rất nghiêm túc theo dõi những gì mà Diệp Lam thể hiện trước ống kính. Lời thoại của nữ chính không nhiều. Nhưng sau khi nghe nam chính nói lời tạm biệt, biểu cảm lo lắng đau lòng xen lẫn chút ngại ngùng được Diệp Lam thể hiện rất tốt trong ánh mắt và cử chỉ.
Đạo diễn hô một tiếng CUT, đi vào bên trong đứng chỉ đạo các diễn viên.
"Biểu cảm rất tốt,nhưng chưa đủ thâm tình." Đạo diễn lại quay sang nhìn nam chính nói, "Các anh chị phải biết, cảnh này giống như một người vợ tiễn người chồng của mình ra chiến trường. Mà nữ chính bị thường, các người không thể kề vai sát chiến bên nhau. Trước khoảnh khắc sắp đi xa cậu phải thể hiện nỗi luyến tiếc thương nhớ người vợ của mình. Mà đây là chuyện quan trọng, cậu không thể không đi. Mỗi một câu chữ hay một hành động, lại phải thể hiện cảm xúc lưu luyến không rời. Phải thể hiện sự giằng xé nội tâm nhân vật. Có hiểu ý của tôi không?"
Nam chính nghiêm túc gật đầu.
"OK, máy quay vào vị trí!"
Bạch Y đứng ở ngoài tiếp tục xem, thấy tay diễn viên nam để lên vai của Diệp Lam. Cúi đầu xuống vẫn dịu dàng khuyên bảo cô, nhưng đôi mắt của anh ta thể hiện được cảm xúc thật trong lòng.
Ánh mắt kia của Diệp Lam, ngập tràn trong biển nước. Cô ấy không dám chớp mắt vì sợ những giọt nước mặt kia rơi. Cô ấy không muốn mình trở thành nỗi bận tâm của nam chính. Mặc dù thi thoảng nam hai nói vài câu trêu chọc. Ý muốn làm bầu không khí này trở nên vui vẻ sôi động hơn nhưng dường như nam nữ chính vẫn trong cảm xúc lo lắng, lưu luyến không rõ. Dường như những hình ảnh này có thể tạo thành một bức tranh kiệt tác.
Đạo diễn: "Được —— rất tốt, ánh mắt như chứa một ngọn lửa sắp bùng cháy."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.