Chương 38
Thanh Điềm Hồng Mẫu
12/04/2022
Đứng top 1 hot search suốt 3 tiếng đồng hồ mà bây giờ vẫn chưa có dấu hiệu hạ nhiệt. Không khí trên weibo bây giờ rất náo nhiệt giống như không khí của ngày tết.
Câu chuyện này chưa từng xuất hiện trong truyện, ngoại trừ đoạn trailer đầu tiên cùng mấy tấm ảnh poster ra. Cô nhớ không nhầm, vì lúc đó mọi người đang tập trung mọi ánh mắt nhìn và quan tâm tới nhân vật nữ chính cùng nam chính. Mà đây cũng chỉ là đoạn đầu của bộ phim, nhân vật bạch nguyệt quang này cũng chỉ xuất hiện trong mấy tập đầu tiên. Nên cũng chả ai để tâm tới vai nữ ba. Thấy hiệu quả tuyên truyền kém, thậm chí đoàn làm phim còn chả thèm có ý định lăng xê chuyện tình cảm giữa nữ ba cùng nam chính.
Mọi người đang tập trung sự chú ý vào bài đăng mới nhất của Tô Dư. Đoàn làm phim cho rằng đây là cơ hội tốt nhất để tuyên truyền bộ phim. Nên ngay trong đêm nay, mọi người gấp rút chuẩn bị những tấm poster chụp chung giữa sư huynh và sư muội. Kèm theo mấy lời văn sướt mướt về câu chuyện tình cảm vừa trong sáng vừa ngây thơ giữa sư huynh và sư muội.
Làm cách này sẽ làm mọi người giảm sự chú ý tới bài đăng mới nhất của Tô Dư. Rồi khiến mọi người sẽ nghĩ Tô Dư chỉ đang muốn quảng bá cho bộ phim. Những cư dân mạng đang hào hứng chuẩn bị ăn dưa, ngay lập tức bị bài đăng mới nhất của đoàn làm phim [một đời trần duyên] tạt thẳng gáo nước lạnh vào mặt.
"Tô Dư làm vậy để quảng bá cho bộ phim. Nhưng tôi nhớ không nhầm bộ phim này đang được rất nhiều người hóng chờ. Cần gì phải làm như vậy. Thật khó hiểu."
"Ồ, với độ nổi tiếng của nam chính và nữ chính. Cần gì phải sử dụng chiêu trò pr này."
"Tôi chạy như điên đến tiệm net cách nhà 400m chỉ để hóng dưa cuối cùng hóa ra mấy người đang quảng bá cho bộ phim!"
Quần chúng ăn dưa kéo đến như nước thủy triều dâng, chỉ gào thét mấy tiếng rồi gấp rút rời đi. Rút nhanh đến mức không còn lưu lại bất kỳ dấu vết gì.
Bạch Y không để tâm tới mấy chuyện đang diễn ra trên mạng. Nên cô không biết bây giờ mọi người đã xử lý việc này xong xuôi chưa. Nhưng mà để ý thấy nhiệt độ quanh người Trình Minh Ý đột nhiên giảm xuống. Khiến cho cô không thể chịu đựng được, vẻ mặt của cô ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang diễn ra.
Trình Minh Ý sau khi nhìn thấy bài đăng mới nhất của đoàn làm phim, anh cũng dần trở nên bình tĩnh lại cũng không hề làm ra bất cứ hành động nào bất thường. Chỉ ngồi yên xem văn kiện cũng không chạy đến ôm cô nữa. Bạch Y nghĩ mọi chuyện đã ổn lên lôi điện thoại ra chơi game. Trình Minh Ý muốn chuyển tư thế ngồi, để Bạch Y gối đầu lên chân anh. Sắp đến giờ đi ngủ, Trình Minh Ý vẫn lặng yên không một tiếng động di chuyển đến gần chiếc giường. Lấy đủ lý do là không tìm thấy thứ này,
rồi không tìm thấy thứ kia.
Bạch Y: "Mau trở về phòng của anh đi, em buồn ngủ lắm rồi."
Trình Minh Ý: "Anh không tìm thấy điện thoại."
Bạch Y: "Ở trên bàn kìa."
Trình Minh Ý: "Em có biết ipad của anh để đâu không."
Bạch Y: "Anh đang ngồi lên nó đấy."
"..." Trình Minh Ý trầm mặc tầm khoảng hai giây, sau đó anh dịu dàng nói, "Y Y, anh là bạn trai của em, không thể ở lại đây được à."
"Hả?"
Quá nhanh! Cho dù đẩy tốc độ lên gấp 4 lần cũng không đuổi kịp tốc độ này.
Bạch Y trong nháy mắt có thể lý giải được một số chuyện. Trình Minh Ý nhiều khi giống với cậu nhóc thanh niên lần đầu tiên biết yêu. Thi thoảng Trình Minh Ý muốn nổi ý đồ xấu với cô, chỉ cần anh làm nũng mấy câu. Cô ngay lập tức buông bỏ vũ khí xuống rồi giơ hai tay lên đầu hàng. Nên cô cá chắc ngày thường Trình Minh Ý cũng phải thường xuyên đối diện với mấy lời nói nũng nịu của cậu em trai thân yêu... cô nghĩ việc này chắc cũng không hề dễ dàng gì.
"Quá nhanh." Bạch Y có hơi bất đắc dĩ.
Phải đợi đến khi nữ chính trở về nước. Cô phải chắc chắn người nam chính yêu thật lòng là ai. Thì cô mới dám tiến tới bước kia.
Trình Minh Ý có vẻ khá bất ngờ với câu trả lời của cô. Nhưng ngay lập tức khôi phục là dáng vẻ lạnh lùng bình tĩnh như ngày thường: "Em nói rất đúng, anh chỉ thuận miệng nói ra mà thôi, em cũng đừng để chuyện này ở trong lòng. Thế em có thể cho anh một nụ hôn chúc ngủ ngon có được không."
Bạch Y: "..."
Nói ra thì cũng có hơi xấu hổ, mặc dù cô đã từng nhận được rất nhiều lời tỏ tình, nhưng từ khi cha sinh mẹ đẻ đến nay cô vẫn chưa từng có người yêu. Đến bây giờ nụ hôn đầu tiên vẫn còn đó. Tất nhiên mấy thứ này cô nhìn nhiều trên TV rồi. Nhưng để áp dụng vào thực tế thì thực sự là một việc rất khó khăn
Mặc dù bây giờ bọn họ đang ở trong mối quan hệ yêu đương, nhưng cô cảm thấy họ rất khác với những cặp người yêu hay vợ chồng khác. Nhưng mà bạn trai yêu cầu bạn gái hôn mình thì đó cũng là một chuyện rất bình thường.
Người trưởng thành hẳn nên là.
Huống hồ, nhìn vẻ mặt chờ mong của đối phương thực sự cô không lỡ nói ra lời cự tuyệt. Trong đầu của Bạch Y cố nhớ lại, cô đã từng xem một cảnh nam và nữ diễn viên chính hôn nhau. Cô có hơi đỏ mặt, cô khẽ kiễng chân lên. Chu môi lên chạm thật nhẹ vào môi của đối phương.
Đang định rời đi, thắt lưng của cô ngay lập tức bị một cánh tay chắc khỏe ôm lấy, Trình Minh Ý có hơi dùng sức, khiến cho cơ thể của hai người dính chặt vào nhau. Bởi vì đang là mùa hè, quần áo mặc trên người khá mỏng, nên cả hai dễ dàng cảm nhận được nhiệt độ trên người đối phương, thậm chí còn cả nhịp tim đập lúc nhanh lúc chậm.
Trình Minh Ý dùng tay giữ chặt lấy cằm của Bạch Y. Hôn lên đôi môi hồng mềm mại của cô. Bạch Y theo bản năng muốn mở miệng ra, nhưng như vậy càng thuận tiện cho anh tiến vào, và anh dễ dàng khám phá hương vị ngọt ngào của cô.
Nụ hôn này không quá dài, nó giống như ly sinh tố vào những ngày hè nóng nực. Chỉ là cảm giác thoáng qua nhưng thực sự rất khiến người phải ta phát cuồng vì nó.
Đầu của Bạch Y bây giờ đang trong trạng thái trống rỗng, chỉ có một suy nghĩ không ngừng lập đi lập lại ở trong đầu cô: Nụ hôn đầu tiên của cô đã mất...
Trình Minh Ý khóe miệng khẽ nhếch lên một độ cong rất nhẹ, nói câu chúc ngủ ngon. Cầm mấy món đồ trong tay rồi ngay lập tức rời đi.
Đêm nay một khúc nhạc đệm lại một khúc nhạc đệm nữa, ngay cả phim truyền hình máu chó cũng không hề mang cảm xúc của người xem lúc lên lúc xuống như vậy. Trái tim của Bạch Y thiếu chút nữa là nhảy ra ngoài. Thậm chí Trình Minh Ý đã rời đi được 10 phút rồi, nhưng cô vẫn còn nghe thấy tiếng trái tim cô đang đập rất mạnh.
Bạch Y hai tay ôm ngực, cố gắng hít thở thật sâu. Rồi dùng lớp chân dày bọc kín cơ thể để che giấu khuôn mặt đang đỏ như máu. Rồi cô từ từ bình tĩnh lại, bỗng nhiên cô cảm thấy có việc gì đó không đúng.
Đây chính là nụ hôn đầu tiên của cô, nên cô không có kinh nghiệm cũng là lẽ thường tình. Nhưng dựa theo cốt truyện của tiểu thuyết, thì đây cũng là nụ hôn đầu tiên của nam chính. Nếu cùng là người mới giống như nhau, tại sao Trình Minh Ý nhìn có vẻ rất thành thạo, nhìn dáng vẻ thì có vẻ lợi hại hơn cô rất nhiều?
Chả lẽ anh giấu cô đi học trộm ở chỗ nào?
Cái nụ hôn cuồng nhiệt lúc nãy cứ quanh quẩn ở trong đầu cô. Mắt của cô vẫn thao tháo nhìn lên trần nhà. Thậm chí cô còn nghĩ đêm nay mình sẽ thức trắng đêm. Thì đột nhiên Diệp Lam gọi điện thoại tới cho cô.
"Chị là mẹ già thân yêu của tôi đúng không!" Bạch Y giọng điệu rất chân thành, "Cuộc điện thoại này đến thật đúng lúc, nói cái gì đó đi đem lực chú ý của tôi chuyển sang mấy chuyện khác đi."
"Đến đi, chị cũng đang muốn nghe en giải thích đây." Diệp Lam vừa tắm xong, cả người bây giờ đang cảm thấy rất sảng khoái, nên không vòng vo mà hỏi thẳng cô luôn, "Em cùng Tô Dư rốt cuộc hai người có mối quan hệ gì? Đừng nói với chị là em lại bắt chước đua đòi theo người ta. Muốn làm phim giả tình thật."
"...Chuyện từ thời tám tổng nào rồi." Bạch Y nói, "Chị chả chịu update và cập nhật thông tin mới gì cả?"
Diệp Lam không hiểu cô đang nói chuyện gì: "Chị vừa mới làm xong việc. Nên... mà thôi rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra. Đừng nói là anh ta lỡ tay nhé?"
Bạch Y chống hai tay để lên má: "À, thấy bảo anh ta đang muốn tuyên truyền và quảng bá cho bộ phim. Mà mấy chuyện này chị cũng biết là em không hiểu rõ lắm mà. Chị chỉ cần biết chuyện mà mọi người đang đồn đại không phải là sự thật là được."
"Nhưng mà chị cùng anh ta đã từng hợp tác với nhau. Hay với người khác. Anh ta cũng chưa từng có những hành động như vậy." Diệp Lam nửa tin nửa ngờ, "Y Y, anh ta là một trong tứ đại lưu lượng. Có rất nhiều fan nữ cuồng nhiệt và họ sẵn sàng ném đá bất cứ người nào dám tiếp cận thần tượng của họ. Em vẫn còn là một đứa trẻ tốt nhất đừng có dây vào ổ kiến lửa."
Không phải là cô ngốc hay ngây thơ. Việc này cô đều dựa theo kịch bản. Lúc nguyên chủ từng tham gia đóng bộ phim [một đời trần duyên], mối quan hệ giữa Tô Dư và nguyên chủ cũng chỉ là mối quan hệ giữa hai người đồng nghiệp. Và nó chả gây lên bất kỳ sóng gió nào cả thì việc gì cô phải quan tâm.
Bạch Y khẳng định chắc chắn: "Yên tâm đi, giữa hai người chúng tôi không có khả năng nảy sinh chuyện tình cảm đâu."
Diệp Lam hỏi: "Nhưng vai diễn của hai người thường diễn chung với nhau những cảnh gì, có diễn nhiều cảnh thân mật không. Nếu cứ đụng chạm nhiều có khi sinh ra lửa điện đấy."
Có rất nhiều cảnh diễn chung, chẳng qua là...
"Em với anh ta vào vai mối tình đầu của nhau là thứ tình cảm rất ngây thơ và trong sách. Giống như hai người bạn thường dắt tay nhau đi chơi." Bạch Y dùng giọng điệu thản nhiên nói, "Thế nên chị có thể vứt mấy suy nghĩ trong lòng xuống được rồi đấy."
Lại nói đến đây, một mình Trình Minh Ý đi sai kịch bản cũng đủ khiến cho mọi chuyện trở nên phức tạp và khó khăn rồi. Bây giờ nếu còn thêm chuyện này nữa chắc cô sẽ chết mất.
Diệp Lam giữ im lặng trong vài giây, sau đó đột nhiên lại nhớ ra chuyện gì đó: "Nói cũng phải, em đã có Trình tổng rồi."
"Hello?" Bạch Y trợn trừng mắt lên, "Chị đang nói chuyện gì vậy tại sao em lại không hiểu?"
Diệp Lam thần thần bí bí hạ thấp giọng nói xuống: "Thôi, em đừng có nghĩ chị ngốc đến mức như vậy. Yên tâm đi, chị tuyệt đối không phải là kẻ lắm lời đâu. Có Trình tổng bảo vệ cho em thì chị cũng yên tâm. Chắc chắn sẽ không để cho em đi lầm đường. Nên em không cần phải chối đâu."
Bạch Y: "Mấy diễn viên các người có phải đều sở hữu trí tưởng tượng rất phong phú đúng không. Thậm chí còn biến cảnh ngoài đời trở thành mấy cảnh trong các bộ phim?"
Diệp Lam mắt điếc tai ngơ: "Tuy tên nam nhân của em rất lợi hại, nhưng chị vẫn là người mẹ già thân yêu của em."
***
Cũng may bình thường Tô Dư rất được mọi người yêu quý, mà đoàn làm phim[một đời trần duyên] đã ra tay rất kịp lúc. Khiến cho mấy cái phong ba bão tố kia đã biến thành một tin tức rất bình thường, may mà không để lại ảnh hưởng xấu cho ai cả.
Chẳng qua là vì việc ngoài ý muốn kia, đã khiến cho nhiệt độ bộ phim được tăng lên rất cao. Nên đạo diễn cùng tổ chế tác quyết định chỉnh sửa lại trình tự của các cảnh quay. Cố tình để cảnh quay của Bạch Y và Tô Dư lên phía trước. Để tranh thủ làm trailer thứ nhất tập trung nói về mối tình của sư huynh sư muội. Cố gắng giữ chân lại những người xem cũ đồng thời cũng muốn dùng việc kia để hấp dẫn những người xem mới.
Suy cho cùng, một bộ phim có thể trở nên nổi tiếng hay không, thiên thời địa lợi nhân hòa dù thiếu một thứ cũng không được. Nhiều bộ phim có vốn đầu tư lớn, tề tụ đủ nam diễn viên cùng nữ diễn viên nổi tiếng, lúc đầu khi được tuyên truyền và quảng bá khắp mọi nơi, nhưng khi phim được chiếu lại không đạt được thành quả như mong đợi. Càng về sau rating càng thấp, thậm chí có nhiều bộ phim bị những người xem ném đá tả tơi.
Chuyện này vốn dĩ không nằm trong dự định ban đầu của đoàn làm phim, nhưng hiệu quả của nó vượt qua cả sự mong đợi. Mà người ta thường nói "rèn sắt khi còn nóng", nên đoàn làm phim tiếp tục đẩy mạnh việc tuyên truyền và quảng bá. Đây cũng có thể coi là tiền đề phát triển để mọi người tập trung hơn vào câu chuyện tình của nam chính và nữ chính.
Bạch Y cũng cảm thấy rất nghi ngờ: "Em nói giả sử nhé, nhỡ chuyện tình sư huynh sư muội quá thu hút người xem. Nhưng sau khi bộ phim được chiếu, họ phát hiện câu chuyện tình này còn dài chưa vượt quá một phần ba bộ phim. Nhưng mà nếu làm theo cách này cũng đâu có đúng theo kịch bản đâu, nhỡ bị phản lại tác dụng thì sao?"
"Phản tác dụng hay không thì đó là việc của tổ chế tác." Tiểu Triệu nói rất chắc chắn, "Dù sao chuyện này em cũng có lợi, thu hút được fan, nhiệt độ cùng sự nổi tiếng nắm chắc trong tay. Em cũng nên biết họ cũng chỉ là những nhà kinh doanh mà thôi. Thấy cái nào lợi hơn thì họ ưu tiên và sẽ lăng xê trước."
Lúc Tiểu Triệu đem lịch trình quay đã được chỉnh sửa lại rồi đưa cho Bạch Y. Lúc đó Trình Minh Ý cũng ở đây
Cô ấy cảm thấy ông chủ lớn có nhiều lúc rất kỳ lạ. Cho dù cô ấy đến tìm Bạch Y ở bất kỳ thời điểm nào, thì anh cũng đều đang ở đây. Nếu không phải tận mắt nhìn thấy anh đứng chờ thang máy để đi lên lầu trên, cô ấy thậm chí còn hoài nghi liệu hai người này đang ở chung một phòng.
Cô ấy ngay lập tức có thể đoán ra được, phát hiện mình chỉ lần mò lung tung mà có phát hiện ra được tin bát quái của ông chủ lớn. Tiểu Triệu thấy lạnh cả sống lưng, chột dạ quay đầu nhìn thoáng qua cái người đang tập trung vào công việc Trình Minh Ý.
Hoàn hảo, sám hối.
Bạch Y đối với lịch trình quay mới này cô cũng không có ý kiến gì nhiều. Thực ra có thể rút ngắn thời gian làm việc cũng rất tốt, cho dù công việc của mỗi ngày sẽ được tăng lên, nhưng đối với cô tăng ca chỉ là chuyện nhỏ. Dựa theo lịch trình hiện tại, vốn dĩ cô cần phải 15 ngày nữa mới hoàn thành xong cảnh quay, bây giờ đã được giảm xuống chỉ còn đúng 10 ngày.
"Nhưng nếu như vậy thì lượng công việc sẽ nhiều hơn, em phải làm việc vất vả hơn." Tiểu Triệu ổn định lại tinh thần, "Sẽ không có nhiều thời gian để nghỉ ngơi, liệu em có chịu nổi không."
Bạch Y bật cười nói: "Không sao đâu, không phải tạm thời chị vẫn chưa sắp xếp lịch trình công việc tiếp theo cho tôi. Chờ sau khi quay xong bộ phim này, tôi sẽ dành thời gian nghỉ ngơi mấy hôm là ổn."
Tiểu Triệu lại nhìn cái người từ nãy đến giờ vẫn luôn giữ im lặng. Lúc cô và Bạch Y đang nói chuyện, thi thoảng cô ấy lại quay sang nhìn Trình Minh Ý. Nghĩ nếu mình sắp xếp lịch trình công việc dày đặc và nhiều như vậy, nhỡ ông chủ lớn không hài lòng thì sao. Càng nghĩ thì cô ấy càng cảm thấy ông chủ nhỏ tốt hơn nhiều.
Không hiểu sao Tiểu Triệu đột nhiên lại nhớ tới Trình Minh Hi.
"Nhưng mà chắc không sao đâu, em chủ yếu diễn chung với Tô Dư. Mà hai người lại phối hợp với nhau rất ăn ý. Nên chắc trong quá trình quay phim mọi thứ sẽ ổn thôi." Tiểu Triệu nói xong câu này, nét mặt cũng thoải mái hơn rất nhiều, "Tổ đạo diễn khen ngợi em và Tô Dư hết lời, tôi nghe xong còn cảm thấy rất tự hào, ha ha."
Trình Minh Ý hơi nhíu mày: "Em với anh ta phối hợp với nhau rất ăn ý?"
Bạch Y nháy mắt mấy cái: "Em vốn dĩ là người thông minh, phối hợp với bất kỳ ai thì cũng sẽ ăn ý như vậy."
"Ừ." Trình Minh Ý quay mặt nhìn sang chỗ khác, tiếp tục ngồi xem văn kiện.
Tiểu Triệu nhìn đồng hồ thấy sắp đến giờ. Liền dắt Bạch Y đi tới đoàn làm phim, trước khi ra khỏi cửa còn cố tình xin phép Trình Minh Ý. Nói hôm nay có cảnh quay vào buổi tối nên có khả năng sẽ về trễ hơn so với mọi hôm. truyện ngôn tình
Bạch Y quay sang nhìn gương mặt của Tiểu Triệu vẫn giống như ngày thường. Vừa đi vừa trao đổi công việc với Bạch Y. Mà Trình Minh Ý ở lại đây suốt mấy hôm nay đều ở phòng của cô suốt. Tiểu Triệu không có hành động dư thừa nào, cũng không hỏi dò cô. Người này đúng là một người làm việc rất chuyên nghiệp, cô không tìm thấy điểm nào để chê bai cô ấy, đúng là cấp dưới của Trình Minh Ý. Quan trọng nhất cô ấy chính là người đại diện xuất sắc của Bạch Y
Hoàn toàn không khiến cho cô cảm thấy xấu hổ hay khó chịu. Bạch Y càng nghĩ càng cảm động, khóe môi khẽ nhếch lên, nhịn không được liền giơ hai tay lên ôm chặt lấy Tiểu Triệu.
"Tiểu Triệu, tôi thực sự rất quý chị."
Tiểu Triệu đang cùng cô nói đến cảnh quay tiếp theo, đột nhiên lại nhận được câu nói này, cô ấy cũng rất cảm động. Nhưng rất nhanh chóng hồi phục lại tinh thần, cái người trước mặt này rất đặc biệt với cô ấy, dù cho cô không thích nhận công việc mới và cũng không thích trở nên nổi tiếng. Nhưng Bạch Y luôn là người mà Tiểu Triệu yêu quý và tin tưởng nhất: "Quý tôi thì nhớ đừng kiếm thêm việc cho tôi nữa nhé. Phải chăm chỉ làm việc nghe chưa."
"Em rất thích công việc này, nên chị cứ giao công việc cho em đi." Bạch Y mỉm cười nói, "Em không có điên."
Hôm nay là một ngày làm việc rất vất vả, buổi sáng thì quay ngoại cảnh. Buổi tối thì quay phim ở tấm phông xanh là xong. Quay xong cô cảm thấy chân tay đều mỏi cơ thể dường như đã bị tách rời. Các cử động của cánh tay có hơi cứng.
Bạch Y phải xem lại kịch bản và nghiên cứu thật kỹ những động tác nào sẽ phù hợp với cảnh quay tiếp theo. Tiểu Triệu nhân lúc đang trong thời gian nghỉ, cô ấy mát xa và đấm bóp cho cô.
Lúc vẫn còn là người qua đường. Bạch Y có suy nghĩ rằng công việc đóng phim cô cảm thấy nó rất xa vời không thực tế. Cô nghĩ diễn viên làm quần quậy rất ba ngày ba đêm, nhưng vẫn phải cố nở cười thật tươi, và luôn phải giữ khuôn mặt xinh đẹp và tràn đầy sức sống. Tuy nhiên khi cô thực sự làm công việc này, thì cô mới biết được những vất vả và khó khăn. Nếu chỉ vì một người làm không tốt thì cả đoàn làm phim đều sẽ bị ảnh hưởng. Dù rất mệt nhưng cô vẫn cố hoàn thành công việc thật tốt.
Đạo diễn cùng tổ giám sát xem lại cảnh quay vừa nãy và họ đều cảm thấy rất hài lòng. Tuy phải đóng cảnh trên không và phải đeo dây cáp nhưng không hề có cảnh nào bị NG. Dù có hơi sợ khi bị treo lên nhưng họ vẫn khống chế rất tốt biểu cảm trên khuôn mặt. Đạo diễn ngày càng cảm thấy hài lòng hơn về Bạch Y, thậm chí cảnh quay này ông còn cảm thấy cô rất giống thần tiên từ trên trời giáng xuống.
"Tiểu Bạch, Tiểu Tô, tôi nghĩ nên gia tăng thêm thời lượng cảnh quay. Tí nữa hai người sẽ quay cảnh đấu kiếm." Đạo diễn cho người đi gọi người chỉ đạo võ thuật đến, "Cảnh quay vừa nãy rất ổn nhưng vẫn chủ đủ mãn nhãn, nên tôi muốn quay thêm, đây là cảnh quay cận mặt, sẽ được chỉnh sửa một vài hiệu ứng để cảnh quay nhìn đẹp hơn. Hai người thấy có ổn không?
Câu chuyện này chưa từng xuất hiện trong truyện, ngoại trừ đoạn trailer đầu tiên cùng mấy tấm ảnh poster ra. Cô nhớ không nhầm, vì lúc đó mọi người đang tập trung mọi ánh mắt nhìn và quan tâm tới nhân vật nữ chính cùng nam chính. Mà đây cũng chỉ là đoạn đầu của bộ phim, nhân vật bạch nguyệt quang này cũng chỉ xuất hiện trong mấy tập đầu tiên. Nên cũng chả ai để tâm tới vai nữ ba. Thấy hiệu quả tuyên truyền kém, thậm chí đoàn làm phim còn chả thèm có ý định lăng xê chuyện tình cảm giữa nữ ba cùng nam chính.
Mọi người đang tập trung sự chú ý vào bài đăng mới nhất của Tô Dư. Đoàn làm phim cho rằng đây là cơ hội tốt nhất để tuyên truyền bộ phim. Nên ngay trong đêm nay, mọi người gấp rút chuẩn bị những tấm poster chụp chung giữa sư huynh và sư muội. Kèm theo mấy lời văn sướt mướt về câu chuyện tình cảm vừa trong sáng vừa ngây thơ giữa sư huynh và sư muội.
Làm cách này sẽ làm mọi người giảm sự chú ý tới bài đăng mới nhất của Tô Dư. Rồi khiến mọi người sẽ nghĩ Tô Dư chỉ đang muốn quảng bá cho bộ phim. Những cư dân mạng đang hào hứng chuẩn bị ăn dưa, ngay lập tức bị bài đăng mới nhất của đoàn làm phim [một đời trần duyên] tạt thẳng gáo nước lạnh vào mặt.
"Tô Dư làm vậy để quảng bá cho bộ phim. Nhưng tôi nhớ không nhầm bộ phim này đang được rất nhiều người hóng chờ. Cần gì phải làm như vậy. Thật khó hiểu."
"Ồ, với độ nổi tiếng của nam chính và nữ chính. Cần gì phải sử dụng chiêu trò pr này."
"Tôi chạy như điên đến tiệm net cách nhà 400m chỉ để hóng dưa cuối cùng hóa ra mấy người đang quảng bá cho bộ phim!"
Quần chúng ăn dưa kéo đến như nước thủy triều dâng, chỉ gào thét mấy tiếng rồi gấp rút rời đi. Rút nhanh đến mức không còn lưu lại bất kỳ dấu vết gì.
Bạch Y không để tâm tới mấy chuyện đang diễn ra trên mạng. Nên cô không biết bây giờ mọi người đã xử lý việc này xong xuôi chưa. Nhưng mà để ý thấy nhiệt độ quanh người Trình Minh Ý đột nhiên giảm xuống. Khiến cho cô không thể chịu đựng được, vẻ mặt của cô ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang diễn ra.
Trình Minh Ý sau khi nhìn thấy bài đăng mới nhất của đoàn làm phim, anh cũng dần trở nên bình tĩnh lại cũng không hề làm ra bất cứ hành động nào bất thường. Chỉ ngồi yên xem văn kiện cũng không chạy đến ôm cô nữa. Bạch Y nghĩ mọi chuyện đã ổn lên lôi điện thoại ra chơi game. Trình Minh Ý muốn chuyển tư thế ngồi, để Bạch Y gối đầu lên chân anh. Sắp đến giờ đi ngủ, Trình Minh Ý vẫn lặng yên không một tiếng động di chuyển đến gần chiếc giường. Lấy đủ lý do là không tìm thấy thứ này,
rồi không tìm thấy thứ kia.
Bạch Y: "Mau trở về phòng của anh đi, em buồn ngủ lắm rồi."
Trình Minh Ý: "Anh không tìm thấy điện thoại."
Bạch Y: "Ở trên bàn kìa."
Trình Minh Ý: "Em có biết ipad của anh để đâu không."
Bạch Y: "Anh đang ngồi lên nó đấy."
"..." Trình Minh Ý trầm mặc tầm khoảng hai giây, sau đó anh dịu dàng nói, "Y Y, anh là bạn trai của em, không thể ở lại đây được à."
"Hả?"
Quá nhanh! Cho dù đẩy tốc độ lên gấp 4 lần cũng không đuổi kịp tốc độ này.
Bạch Y trong nháy mắt có thể lý giải được một số chuyện. Trình Minh Ý nhiều khi giống với cậu nhóc thanh niên lần đầu tiên biết yêu. Thi thoảng Trình Minh Ý muốn nổi ý đồ xấu với cô, chỉ cần anh làm nũng mấy câu. Cô ngay lập tức buông bỏ vũ khí xuống rồi giơ hai tay lên đầu hàng. Nên cô cá chắc ngày thường Trình Minh Ý cũng phải thường xuyên đối diện với mấy lời nói nũng nịu của cậu em trai thân yêu... cô nghĩ việc này chắc cũng không hề dễ dàng gì.
"Quá nhanh." Bạch Y có hơi bất đắc dĩ.
Phải đợi đến khi nữ chính trở về nước. Cô phải chắc chắn người nam chính yêu thật lòng là ai. Thì cô mới dám tiến tới bước kia.
Trình Minh Ý có vẻ khá bất ngờ với câu trả lời của cô. Nhưng ngay lập tức khôi phục là dáng vẻ lạnh lùng bình tĩnh như ngày thường: "Em nói rất đúng, anh chỉ thuận miệng nói ra mà thôi, em cũng đừng để chuyện này ở trong lòng. Thế em có thể cho anh một nụ hôn chúc ngủ ngon có được không."
Bạch Y: "..."
Nói ra thì cũng có hơi xấu hổ, mặc dù cô đã từng nhận được rất nhiều lời tỏ tình, nhưng từ khi cha sinh mẹ đẻ đến nay cô vẫn chưa từng có người yêu. Đến bây giờ nụ hôn đầu tiên vẫn còn đó. Tất nhiên mấy thứ này cô nhìn nhiều trên TV rồi. Nhưng để áp dụng vào thực tế thì thực sự là một việc rất khó khăn
Mặc dù bây giờ bọn họ đang ở trong mối quan hệ yêu đương, nhưng cô cảm thấy họ rất khác với những cặp người yêu hay vợ chồng khác. Nhưng mà bạn trai yêu cầu bạn gái hôn mình thì đó cũng là một chuyện rất bình thường.
Người trưởng thành hẳn nên là.
Huống hồ, nhìn vẻ mặt chờ mong của đối phương thực sự cô không lỡ nói ra lời cự tuyệt. Trong đầu của Bạch Y cố nhớ lại, cô đã từng xem một cảnh nam và nữ diễn viên chính hôn nhau. Cô có hơi đỏ mặt, cô khẽ kiễng chân lên. Chu môi lên chạm thật nhẹ vào môi của đối phương.
Đang định rời đi, thắt lưng của cô ngay lập tức bị một cánh tay chắc khỏe ôm lấy, Trình Minh Ý có hơi dùng sức, khiến cho cơ thể của hai người dính chặt vào nhau. Bởi vì đang là mùa hè, quần áo mặc trên người khá mỏng, nên cả hai dễ dàng cảm nhận được nhiệt độ trên người đối phương, thậm chí còn cả nhịp tim đập lúc nhanh lúc chậm.
Trình Minh Ý dùng tay giữ chặt lấy cằm của Bạch Y. Hôn lên đôi môi hồng mềm mại của cô. Bạch Y theo bản năng muốn mở miệng ra, nhưng như vậy càng thuận tiện cho anh tiến vào, và anh dễ dàng khám phá hương vị ngọt ngào của cô.
Nụ hôn này không quá dài, nó giống như ly sinh tố vào những ngày hè nóng nực. Chỉ là cảm giác thoáng qua nhưng thực sự rất khiến người phải ta phát cuồng vì nó.
Đầu của Bạch Y bây giờ đang trong trạng thái trống rỗng, chỉ có một suy nghĩ không ngừng lập đi lập lại ở trong đầu cô: Nụ hôn đầu tiên của cô đã mất...
Trình Minh Ý khóe miệng khẽ nhếch lên một độ cong rất nhẹ, nói câu chúc ngủ ngon. Cầm mấy món đồ trong tay rồi ngay lập tức rời đi.
Đêm nay một khúc nhạc đệm lại một khúc nhạc đệm nữa, ngay cả phim truyền hình máu chó cũng không hề mang cảm xúc của người xem lúc lên lúc xuống như vậy. Trái tim của Bạch Y thiếu chút nữa là nhảy ra ngoài. Thậm chí Trình Minh Ý đã rời đi được 10 phút rồi, nhưng cô vẫn còn nghe thấy tiếng trái tim cô đang đập rất mạnh.
Bạch Y hai tay ôm ngực, cố gắng hít thở thật sâu. Rồi dùng lớp chân dày bọc kín cơ thể để che giấu khuôn mặt đang đỏ như máu. Rồi cô từ từ bình tĩnh lại, bỗng nhiên cô cảm thấy có việc gì đó không đúng.
Đây chính là nụ hôn đầu tiên của cô, nên cô không có kinh nghiệm cũng là lẽ thường tình. Nhưng dựa theo cốt truyện của tiểu thuyết, thì đây cũng là nụ hôn đầu tiên của nam chính. Nếu cùng là người mới giống như nhau, tại sao Trình Minh Ý nhìn có vẻ rất thành thạo, nhìn dáng vẻ thì có vẻ lợi hại hơn cô rất nhiều?
Chả lẽ anh giấu cô đi học trộm ở chỗ nào?
Cái nụ hôn cuồng nhiệt lúc nãy cứ quanh quẩn ở trong đầu cô. Mắt của cô vẫn thao tháo nhìn lên trần nhà. Thậm chí cô còn nghĩ đêm nay mình sẽ thức trắng đêm. Thì đột nhiên Diệp Lam gọi điện thoại tới cho cô.
"Chị là mẹ già thân yêu của tôi đúng không!" Bạch Y giọng điệu rất chân thành, "Cuộc điện thoại này đến thật đúng lúc, nói cái gì đó đi đem lực chú ý của tôi chuyển sang mấy chuyện khác đi."
"Đến đi, chị cũng đang muốn nghe en giải thích đây." Diệp Lam vừa tắm xong, cả người bây giờ đang cảm thấy rất sảng khoái, nên không vòng vo mà hỏi thẳng cô luôn, "Em cùng Tô Dư rốt cuộc hai người có mối quan hệ gì? Đừng nói với chị là em lại bắt chước đua đòi theo người ta. Muốn làm phim giả tình thật."
"...Chuyện từ thời tám tổng nào rồi." Bạch Y nói, "Chị chả chịu update và cập nhật thông tin mới gì cả?"
Diệp Lam không hiểu cô đang nói chuyện gì: "Chị vừa mới làm xong việc. Nên... mà thôi rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra. Đừng nói là anh ta lỡ tay nhé?"
Bạch Y chống hai tay để lên má: "À, thấy bảo anh ta đang muốn tuyên truyền và quảng bá cho bộ phim. Mà mấy chuyện này chị cũng biết là em không hiểu rõ lắm mà. Chị chỉ cần biết chuyện mà mọi người đang đồn đại không phải là sự thật là được."
"Nhưng mà chị cùng anh ta đã từng hợp tác với nhau. Hay với người khác. Anh ta cũng chưa từng có những hành động như vậy." Diệp Lam nửa tin nửa ngờ, "Y Y, anh ta là một trong tứ đại lưu lượng. Có rất nhiều fan nữ cuồng nhiệt và họ sẵn sàng ném đá bất cứ người nào dám tiếp cận thần tượng của họ. Em vẫn còn là một đứa trẻ tốt nhất đừng có dây vào ổ kiến lửa."
Không phải là cô ngốc hay ngây thơ. Việc này cô đều dựa theo kịch bản. Lúc nguyên chủ từng tham gia đóng bộ phim [một đời trần duyên], mối quan hệ giữa Tô Dư và nguyên chủ cũng chỉ là mối quan hệ giữa hai người đồng nghiệp. Và nó chả gây lên bất kỳ sóng gió nào cả thì việc gì cô phải quan tâm.
Bạch Y khẳng định chắc chắn: "Yên tâm đi, giữa hai người chúng tôi không có khả năng nảy sinh chuyện tình cảm đâu."
Diệp Lam hỏi: "Nhưng vai diễn của hai người thường diễn chung với nhau những cảnh gì, có diễn nhiều cảnh thân mật không. Nếu cứ đụng chạm nhiều có khi sinh ra lửa điện đấy."
Có rất nhiều cảnh diễn chung, chẳng qua là...
"Em với anh ta vào vai mối tình đầu của nhau là thứ tình cảm rất ngây thơ và trong sách. Giống như hai người bạn thường dắt tay nhau đi chơi." Bạch Y dùng giọng điệu thản nhiên nói, "Thế nên chị có thể vứt mấy suy nghĩ trong lòng xuống được rồi đấy."
Lại nói đến đây, một mình Trình Minh Ý đi sai kịch bản cũng đủ khiến cho mọi chuyện trở nên phức tạp và khó khăn rồi. Bây giờ nếu còn thêm chuyện này nữa chắc cô sẽ chết mất.
Diệp Lam giữ im lặng trong vài giây, sau đó đột nhiên lại nhớ ra chuyện gì đó: "Nói cũng phải, em đã có Trình tổng rồi."
"Hello?" Bạch Y trợn trừng mắt lên, "Chị đang nói chuyện gì vậy tại sao em lại không hiểu?"
Diệp Lam thần thần bí bí hạ thấp giọng nói xuống: "Thôi, em đừng có nghĩ chị ngốc đến mức như vậy. Yên tâm đi, chị tuyệt đối không phải là kẻ lắm lời đâu. Có Trình tổng bảo vệ cho em thì chị cũng yên tâm. Chắc chắn sẽ không để cho em đi lầm đường. Nên em không cần phải chối đâu."
Bạch Y: "Mấy diễn viên các người có phải đều sở hữu trí tưởng tượng rất phong phú đúng không. Thậm chí còn biến cảnh ngoài đời trở thành mấy cảnh trong các bộ phim?"
Diệp Lam mắt điếc tai ngơ: "Tuy tên nam nhân của em rất lợi hại, nhưng chị vẫn là người mẹ già thân yêu của em."
***
Cũng may bình thường Tô Dư rất được mọi người yêu quý, mà đoàn làm phim[một đời trần duyên] đã ra tay rất kịp lúc. Khiến cho mấy cái phong ba bão tố kia đã biến thành một tin tức rất bình thường, may mà không để lại ảnh hưởng xấu cho ai cả.
Chẳng qua là vì việc ngoài ý muốn kia, đã khiến cho nhiệt độ bộ phim được tăng lên rất cao. Nên đạo diễn cùng tổ chế tác quyết định chỉnh sửa lại trình tự của các cảnh quay. Cố tình để cảnh quay của Bạch Y và Tô Dư lên phía trước. Để tranh thủ làm trailer thứ nhất tập trung nói về mối tình của sư huynh sư muội. Cố gắng giữ chân lại những người xem cũ đồng thời cũng muốn dùng việc kia để hấp dẫn những người xem mới.
Suy cho cùng, một bộ phim có thể trở nên nổi tiếng hay không, thiên thời địa lợi nhân hòa dù thiếu một thứ cũng không được. Nhiều bộ phim có vốn đầu tư lớn, tề tụ đủ nam diễn viên cùng nữ diễn viên nổi tiếng, lúc đầu khi được tuyên truyền và quảng bá khắp mọi nơi, nhưng khi phim được chiếu lại không đạt được thành quả như mong đợi. Càng về sau rating càng thấp, thậm chí có nhiều bộ phim bị những người xem ném đá tả tơi.
Chuyện này vốn dĩ không nằm trong dự định ban đầu của đoàn làm phim, nhưng hiệu quả của nó vượt qua cả sự mong đợi. Mà người ta thường nói "rèn sắt khi còn nóng", nên đoàn làm phim tiếp tục đẩy mạnh việc tuyên truyền và quảng bá. Đây cũng có thể coi là tiền đề phát triển để mọi người tập trung hơn vào câu chuyện tình của nam chính và nữ chính.
Bạch Y cũng cảm thấy rất nghi ngờ: "Em nói giả sử nhé, nhỡ chuyện tình sư huynh sư muội quá thu hút người xem. Nhưng sau khi bộ phim được chiếu, họ phát hiện câu chuyện tình này còn dài chưa vượt quá một phần ba bộ phim. Nhưng mà nếu làm theo cách này cũng đâu có đúng theo kịch bản đâu, nhỡ bị phản lại tác dụng thì sao?"
"Phản tác dụng hay không thì đó là việc của tổ chế tác." Tiểu Triệu nói rất chắc chắn, "Dù sao chuyện này em cũng có lợi, thu hút được fan, nhiệt độ cùng sự nổi tiếng nắm chắc trong tay. Em cũng nên biết họ cũng chỉ là những nhà kinh doanh mà thôi. Thấy cái nào lợi hơn thì họ ưu tiên và sẽ lăng xê trước."
Lúc Tiểu Triệu đem lịch trình quay đã được chỉnh sửa lại rồi đưa cho Bạch Y. Lúc đó Trình Minh Ý cũng ở đây
Cô ấy cảm thấy ông chủ lớn có nhiều lúc rất kỳ lạ. Cho dù cô ấy đến tìm Bạch Y ở bất kỳ thời điểm nào, thì anh cũng đều đang ở đây. Nếu không phải tận mắt nhìn thấy anh đứng chờ thang máy để đi lên lầu trên, cô ấy thậm chí còn hoài nghi liệu hai người này đang ở chung một phòng.
Cô ấy ngay lập tức có thể đoán ra được, phát hiện mình chỉ lần mò lung tung mà có phát hiện ra được tin bát quái của ông chủ lớn. Tiểu Triệu thấy lạnh cả sống lưng, chột dạ quay đầu nhìn thoáng qua cái người đang tập trung vào công việc Trình Minh Ý.
Hoàn hảo, sám hối.
Bạch Y đối với lịch trình quay mới này cô cũng không có ý kiến gì nhiều. Thực ra có thể rút ngắn thời gian làm việc cũng rất tốt, cho dù công việc của mỗi ngày sẽ được tăng lên, nhưng đối với cô tăng ca chỉ là chuyện nhỏ. Dựa theo lịch trình hiện tại, vốn dĩ cô cần phải 15 ngày nữa mới hoàn thành xong cảnh quay, bây giờ đã được giảm xuống chỉ còn đúng 10 ngày.
"Nhưng nếu như vậy thì lượng công việc sẽ nhiều hơn, em phải làm việc vất vả hơn." Tiểu Triệu ổn định lại tinh thần, "Sẽ không có nhiều thời gian để nghỉ ngơi, liệu em có chịu nổi không."
Bạch Y bật cười nói: "Không sao đâu, không phải tạm thời chị vẫn chưa sắp xếp lịch trình công việc tiếp theo cho tôi. Chờ sau khi quay xong bộ phim này, tôi sẽ dành thời gian nghỉ ngơi mấy hôm là ổn."
Tiểu Triệu lại nhìn cái người từ nãy đến giờ vẫn luôn giữ im lặng. Lúc cô và Bạch Y đang nói chuyện, thi thoảng cô ấy lại quay sang nhìn Trình Minh Ý. Nghĩ nếu mình sắp xếp lịch trình công việc dày đặc và nhiều như vậy, nhỡ ông chủ lớn không hài lòng thì sao. Càng nghĩ thì cô ấy càng cảm thấy ông chủ nhỏ tốt hơn nhiều.
Không hiểu sao Tiểu Triệu đột nhiên lại nhớ tới Trình Minh Hi.
"Nhưng mà chắc không sao đâu, em chủ yếu diễn chung với Tô Dư. Mà hai người lại phối hợp với nhau rất ăn ý. Nên chắc trong quá trình quay phim mọi thứ sẽ ổn thôi." Tiểu Triệu nói xong câu này, nét mặt cũng thoải mái hơn rất nhiều, "Tổ đạo diễn khen ngợi em và Tô Dư hết lời, tôi nghe xong còn cảm thấy rất tự hào, ha ha."
Trình Minh Ý hơi nhíu mày: "Em với anh ta phối hợp với nhau rất ăn ý?"
Bạch Y nháy mắt mấy cái: "Em vốn dĩ là người thông minh, phối hợp với bất kỳ ai thì cũng sẽ ăn ý như vậy."
"Ừ." Trình Minh Ý quay mặt nhìn sang chỗ khác, tiếp tục ngồi xem văn kiện.
Tiểu Triệu nhìn đồng hồ thấy sắp đến giờ. Liền dắt Bạch Y đi tới đoàn làm phim, trước khi ra khỏi cửa còn cố tình xin phép Trình Minh Ý. Nói hôm nay có cảnh quay vào buổi tối nên có khả năng sẽ về trễ hơn so với mọi hôm. truyện ngôn tình
Bạch Y quay sang nhìn gương mặt của Tiểu Triệu vẫn giống như ngày thường. Vừa đi vừa trao đổi công việc với Bạch Y. Mà Trình Minh Ý ở lại đây suốt mấy hôm nay đều ở phòng của cô suốt. Tiểu Triệu không có hành động dư thừa nào, cũng không hỏi dò cô. Người này đúng là một người làm việc rất chuyên nghiệp, cô không tìm thấy điểm nào để chê bai cô ấy, đúng là cấp dưới của Trình Minh Ý. Quan trọng nhất cô ấy chính là người đại diện xuất sắc của Bạch Y
Hoàn toàn không khiến cho cô cảm thấy xấu hổ hay khó chịu. Bạch Y càng nghĩ càng cảm động, khóe môi khẽ nhếch lên, nhịn không được liền giơ hai tay lên ôm chặt lấy Tiểu Triệu.
"Tiểu Triệu, tôi thực sự rất quý chị."
Tiểu Triệu đang cùng cô nói đến cảnh quay tiếp theo, đột nhiên lại nhận được câu nói này, cô ấy cũng rất cảm động. Nhưng rất nhanh chóng hồi phục lại tinh thần, cái người trước mặt này rất đặc biệt với cô ấy, dù cho cô không thích nhận công việc mới và cũng không thích trở nên nổi tiếng. Nhưng Bạch Y luôn là người mà Tiểu Triệu yêu quý và tin tưởng nhất: "Quý tôi thì nhớ đừng kiếm thêm việc cho tôi nữa nhé. Phải chăm chỉ làm việc nghe chưa."
"Em rất thích công việc này, nên chị cứ giao công việc cho em đi." Bạch Y mỉm cười nói, "Em không có điên."
Hôm nay là một ngày làm việc rất vất vả, buổi sáng thì quay ngoại cảnh. Buổi tối thì quay phim ở tấm phông xanh là xong. Quay xong cô cảm thấy chân tay đều mỏi cơ thể dường như đã bị tách rời. Các cử động của cánh tay có hơi cứng.
Bạch Y phải xem lại kịch bản và nghiên cứu thật kỹ những động tác nào sẽ phù hợp với cảnh quay tiếp theo. Tiểu Triệu nhân lúc đang trong thời gian nghỉ, cô ấy mát xa và đấm bóp cho cô.
Lúc vẫn còn là người qua đường. Bạch Y có suy nghĩ rằng công việc đóng phim cô cảm thấy nó rất xa vời không thực tế. Cô nghĩ diễn viên làm quần quậy rất ba ngày ba đêm, nhưng vẫn phải cố nở cười thật tươi, và luôn phải giữ khuôn mặt xinh đẹp và tràn đầy sức sống. Tuy nhiên khi cô thực sự làm công việc này, thì cô mới biết được những vất vả và khó khăn. Nếu chỉ vì một người làm không tốt thì cả đoàn làm phim đều sẽ bị ảnh hưởng. Dù rất mệt nhưng cô vẫn cố hoàn thành công việc thật tốt.
Đạo diễn cùng tổ giám sát xem lại cảnh quay vừa nãy và họ đều cảm thấy rất hài lòng. Tuy phải đóng cảnh trên không và phải đeo dây cáp nhưng không hề có cảnh nào bị NG. Dù có hơi sợ khi bị treo lên nhưng họ vẫn khống chế rất tốt biểu cảm trên khuôn mặt. Đạo diễn ngày càng cảm thấy hài lòng hơn về Bạch Y, thậm chí cảnh quay này ông còn cảm thấy cô rất giống thần tiên từ trên trời giáng xuống.
"Tiểu Bạch, Tiểu Tô, tôi nghĩ nên gia tăng thêm thời lượng cảnh quay. Tí nữa hai người sẽ quay cảnh đấu kiếm." Đạo diễn cho người đi gọi người chỉ đạo võ thuật đến, "Cảnh quay vừa nãy rất ổn nhưng vẫn chủ đủ mãn nhãn, nên tôi muốn quay thêm, đây là cảnh quay cận mặt, sẽ được chỉnh sửa một vài hiệu ứng để cảnh quay nhìn đẹp hơn. Hai người thấy có ổn không?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.