Xuyên Thành Nữ Phụ Trong Truyện Trùng Sinh
Chương 106
Lucy Bạch Ngọc
13/06/2023
Sắc mặt của Hạ Tuyết thay đổi khi nghe thấy giọng của Trương Tử Sơn, ngày
hôm nay hình như là một ngày không may mắn, cô đã cố gắng tránh né không chạm mặt với hắn thì đụng phải Hoắc Thiên Ân, đang muốn thoát khỏi vị
hôn phu cũ đó thì tên họ Trương kia đã đuổi đến.
Trước mặt, sau lưng đều là người mà Hạ Tuyết không bao giờ muốn chạm mặt.
"Tôi đã nói rồi, cô xem, còn chưa đến năm giây thì cô phải hối hận rồi đó!"
Hoắc Thiên Ân châm chọc.
"Ngậm miệng của anh lại đi." Hạ Tuyết lạnh giọng: "Tổng giám đốc Trương, hình như chúng ta không quen thân đến độ gặp mặt phải đuổi theo để chào hỏi nhỉ?"
"Hạ Tuyết, tôi đã nói cô đừng có lần nào gặp tôi, cô cũng tỏ thái độ xa cách với tôi được không? Thật sự cô làm vậy khiến tôi đau lòng lắm đó!"
Trương Tử Sơn cười khổ.
"Đó là chuyện của anh, không liên quan gì đến tôi cả, hai vị tổng giâm đốc, làm ơn tránh đường, tôi còn phải về nhà chờ chồng sắp cưới của tôi."
Hạ Tuyết rồi định bỏ đi, tuy nhiên Trương Tử Sơn đã giữ cô lại.
"Đừng gấp như vậy, tôi có chuyện quan trọng muốn nói với cô."
"Tổng giám đốc Trương, giữa tôi và anh không có gì để nói."
Hạ Tuyết nhấn mạnh.
"Sao lại không có chuyện để nói chứ? Hạ Tuyết cho tôi năm phút thôi, nếu cô khônh nghe chuyện này sẽ hối hận đó."
Trương Tử Sơn nài nỉ.
"Năm giây cũng không được. Xin lỗi, tôi không rảnh cùng anh nói chuyện phím. Tổng giám đốc Trương, mong rằng đây là lần gặp mặt cuối cùng của chúng ta, tôi không hy vọng lại thấy anh trong phạm vi mười mét."
Hạ Tuyết nói xong lườm Trương Tử Sơn lẫn Hoắc Thiên Ân rồi mới đi khỏi. Cũng như lúc nãy, cô cố gắng chạy thật nhanh ra khỏi trung tâm thương mại, bắt taxi để về nhà. Cô không biết cuộc gặp mặt tay ba này có bị ai nhìn thấy hay không, nếu lỡ có người trông thấy thì chắc chắn lại gặp rắc rối.
"Tổng giám đốc Trương dừng bước, lúc nãy Hạ Tuyết đã nói là không muốn nhìn thấy mặt anh, anh hãy tôn trọng ý nguyện của cô ấy."
Hoắc Thiên Ân đưa tay cản Trương Tử Sơn lại khi thấy hắn có ý định đuổi theo Hạ Tuyết. Mặc dù hắn vẫn luôn không thích cô ấy, nhưng vì mặt mũi của nhà họ Hoắc và anh trai, hắn không thể để Trương Tử Sơn quấn lấy Hạ Tuyết gây ra tai tiếng.
"Tổng giám đốc Hoắc đang thay anh trai nói chuyện hay là mượn cớ để loại bớt một người theo đuổi vì bản thân anh vậy? Lúc trước anh lạnh lùng với Hạ Tuyết, bây giờ thấy cô ấy hạnh phúc bên anh trai nên đố kỵ rồi phải không?"
Trương Tử Sơn hỏi mỉa.
"Tôi đang thay anh trai tôi nói chuyện thôi, tổng giám đốc Trương nghĩ nhiều rồi. Tôi không đố kỵ hau yêu thích gì Hạ Tuyết cả!"
Hoắc Thiên Ân nhấn mạnh.
"Tự hỏi lương tâm mình xem những gì anh đang nói có đúng không?"
"Tôi đang nói rất đúng. Tổng giám đốc Trương đừng suy bụng ta ra bụng người rồi nghĩ ai cũng phải u mê Hạ Tuyết!"
Hoắc Thiên Ân lạnh nhạt.
"Tổng giám đốc Hoắc cứ cứng miệng không chịu nhận như vậy thảo nào Hạ Tuyết lại bỏ rơi anh. Yêu một người thì phải dũng cảm đối diện và theo đuổi, người như anh chỉ tổ cô độc suốt đời thôi!"
Trương Tử Sơn cười cợt.
"Tôi có cô độc suốt đời hay không, không liên quan gì tổng giám đốc Trương, càng không phải vì tôi không nhận tôi ganh tị với anh trai của mình. Tổng giám đốc Trương nói nhiều như vậy, có phải muốn tẩy não kích động tôi không? Xin lỗi, tôi không dễ mắc bẫy vậy đâu."
"Tổng giám đốc Hoắc đề cao bản thân mình quá rồi."
"Tôi chỉ nói theo lời nói của anh nãy giờ thôi."
"Tôi lại không thấu vậy!"
"Anh không thấy vậy là chuyện của anh, khônh phải vấn đề của tôi. Xin lỗi, tôi còn có chuyện phải làm không thể ở nói chuyện phím với anh!"
Hoâc Thiên Ân nói rồi dứt khoác bỏ đi.
Cõ lẽ hắn đã hiểu phần nào cảm giâc của Hạ Tuyết mỗi khi gặp mặt Trương Tử Sơn. Con người này hoàn toàn không giống với vẻ ngoài của hắn.
Trương Tử Sơn đứng tại chỗ, hắn không vội rời khỏi nơi này, người của nhà họ Hoắc luôn luôn là thế, suốt bao nhiêu năm trời không hề có thay đổi gì, bọn họ lúc nào cũng cho bản thân mình là nhất, Hạ Tuyết gả vào nhà đó chắc chắn sẽ chịu thiệt thòi.
Chính vì vậy hắn sẽ không để cô ấy rơi vào địa ngục.
(.....................)
[Tin mới, tin mới, tôi vừa hóng hớt được tin Hạ Tuyết dùng quyền thế hai nhà Hoắc - Hạ mua chuộc đạo diễn đi cửa sau để có được vai diễn trong bộ phim nhạc kịch đó! Muốn biết chi tiết thì vào phần bình luận!]
Hạ Tuyết đọc được tin này trên tường nhà của người đưa tin về ngươig nổi tiếng trên mạng, không cần nghĩ cô cũng biết chuyện này là do ai làm ra. Hôm nay cô gặp xui xẻo cũng đủ rồi, đã cuối ngày mà vẫn còn chưa được yên ổn.
Phần bình luận bên dưới bài đăng đó có rất nhiều tấm ảnh mờ ảo được gán ghép là cô đang gặp riêng đạo diễn. Rõ ràng những tấm ảnh này là ảnh ghép vậy mà lại có rất nhiều người tin, bọn họ còn cùng với chủ nhân bài viết trêu đùa cợt nhã.
Hạ Tuyết càng đọc càng nổi nóng, cô dự định sẽ log acc chính để tranh cãi với bọn họ. Tuy nhiên, lúc cô còn chưa kịp làm chuyện này thì phía đoàn phim đã lên bài đính chính kèm theo thư mời của luật sư. Hành động nhanh như chớp của đoàn phim khiến Hạ Tuyết vô cùng bái phục.
"Đừng xem điện thoại nữa, em qua đây ăn cơm đi!"
Hoắc Đình Kiêu ngọt giọng gọi Hạ Tuyết.
Một bàn thức ăn đã được bày ra sẵn, mùi thơm bay khắp căn biệt thự làm cho Hạ Tuyết đói bụng cồn cào.
"Em lại bị bôi xấu trên mạng, bây giơg có ăn thịt rồng cũng chẳng thấy ngon!"
Hạ Tuyết bực dọc nói.
"Xảy ra chuyện gì rồi?"
Hoắc Đình Kiêu cười hỏi.
"Anh xem đi, rõ ràng là em dùng thực lực giành vai diễn vậy mà bọn họ lại nói em dùng thế lực hai nhà Hoắc - Hạ mua chuộc đạo diễn để em được vào vai."
Hạ Tuyết ấm ức.
"Cứ gửi thư luật sư cho họ, em cần gì phải tức giận chứ!"
"Phía đoàn phim đã làm rồi, nhưng em vẫn tức lắm. Cả ngày hôm nay đúng là ngày của sao quả tạ, ban ngày thì gặp Hoắc Thiên Ân và Trương Tử Sơn, buổi tối lại gặp tin vớ vẩn trên mạng. Hình như buổi sáng lúc ra ngoài em không xem ngày thì phải."
"Em tin mấy chuyện coi ngày để ra cửa từ khi nào vậy?"
Hoắc Đình Kiêu buồn cười hỏi.
"Từ khi gặp nhiều scandal đấy! Không hiểu sao lúc trước em làm chuyện xấu thì cuộc sống vẫn bình yên còn bây giờ em thay đổi thì rắc rối cứ đeo bám. Hay là em trở lại thành con người độc ác như trước kia nhỉ?"
Hạ Tuyết nửa đùa nửa thật.
"Em có thế nào thì vẫn là em thôi. Đừng nghĩ vớ vẩn nữa, ăn cơm đi, chút nữa chúng ta còn phải đến nhà chính bàn bạc chuyện họp báo và lễ đính hôn nữa đó!"
"Em biết rồi. Hy vọng sau khi họp báo và đính hôn, tin đồn yêu giả của chúng ta sẽ biến mất."
"Chắc chắn sẽ biến mất. Em đừng lo nghĩ nữa, ăn cơm thôi!"
Hoắc Đình Kiêu nói xong liền cùng Hạ Tuyết đi đến bàn ăn và ngồi xuống.
Đúng ngay lúc này, trên mạng lại sôi nổi vì một tin động trời khác.
[MỄ LY TRỐN THOÁT TRÊN ĐƯỜNG ÁP GIẢI ĐẾN NHÀ GIAM THỦ ĐÔ ĐỂ THI HÀNH ÁN]
Tin tức này đến từ cục cảnh sát cùng với đó là một lệnh truy nã.
Trước mặt, sau lưng đều là người mà Hạ Tuyết không bao giờ muốn chạm mặt.
"Tôi đã nói rồi, cô xem, còn chưa đến năm giây thì cô phải hối hận rồi đó!"
Hoắc Thiên Ân châm chọc.
"Ngậm miệng của anh lại đi." Hạ Tuyết lạnh giọng: "Tổng giám đốc Trương, hình như chúng ta không quen thân đến độ gặp mặt phải đuổi theo để chào hỏi nhỉ?"
"Hạ Tuyết, tôi đã nói cô đừng có lần nào gặp tôi, cô cũng tỏ thái độ xa cách với tôi được không? Thật sự cô làm vậy khiến tôi đau lòng lắm đó!"
Trương Tử Sơn cười khổ.
"Đó là chuyện của anh, không liên quan gì đến tôi cả, hai vị tổng giâm đốc, làm ơn tránh đường, tôi còn phải về nhà chờ chồng sắp cưới của tôi."
Hạ Tuyết rồi định bỏ đi, tuy nhiên Trương Tử Sơn đã giữ cô lại.
"Đừng gấp như vậy, tôi có chuyện quan trọng muốn nói với cô."
"Tổng giám đốc Trương, giữa tôi và anh không có gì để nói."
Hạ Tuyết nhấn mạnh.
"Sao lại không có chuyện để nói chứ? Hạ Tuyết cho tôi năm phút thôi, nếu cô khônh nghe chuyện này sẽ hối hận đó."
Trương Tử Sơn nài nỉ.
"Năm giây cũng không được. Xin lỗi, tôi không rảnh cùng anh nói chuyện phím. Tổng giám đốc Trương, mong rằng đây là lần gặp mặt cuối cùng của chúng ta, tôi không hy vọng lại thấy anh trong phạm vi mười mét."
Hạ Tuyết nói xong lườm Trương Tử Sơn lẫn Hoắc Thiên Ân rồi mới đi khỏi. Cũng như lúc nãy, cô cố gắng chạy thật nhanh ra khỏi trung tâm thương mại, bắt taxi để về nhà. Cô không biết cuộc gặp mặt tay ba này có bị ai nhìn thấy hay không, nếu lỡ có người trông thấy thì chắc chắn lại gặp rắc rối.
"Tổng giám đốc Trương dừng bước, lúc nãy Hạ Tuyết đã nói là không muốn nhìn thấy mặt anh, anh hãy tôn trọng ý nguyện của cô ấy."
Hoắc Thiên Ân đưa tay cản Trương Tử Sơn lại khi thấy hắn có ý định đuổi theo Hạ Tuyết. Mặc dù hắn vẫn luôn không thích cô ấy, nhưng vì mặt mũi của nhà họ Hoắc và anh trai, hắn không thể để Trương Tử Sơn quấn lấy Hạ Tuyết gây ra tai tiếng.
"Tổng giám đốc Hoắc đang thay anh trai nói chuyện hay là mượn cớ để loại bớt một người theo đuổi vì bản thân anh vậy? Lúc trước anh lạnh lùng với Hạ Tuyết, bây giờ thấy cô ấy hạnh phúc bên anh trai nên đố kỵ rồi phải không?"
Trương Tử Sơn hỏi mỉa.
"Tôi đang thay anh trai tôi nói chuyện thôi, tổng giám đốc Trương nghĩ nhiều rồi. Tôi không đố kỵ hau yêu thích gì Hạ Tuyết cả!"
Hoắc Thiên Ân nhấn mạnh.
"Tự hỏi lương tâm mình xem những gì anh đang nói có đúng không?"
"Tôi đang nói rất đúng. Tổng giám đốc Trương đừng suy bụng ta ra bụng người rồi nghĩ ai cũng phải u mê Hạ Tuyết!"
Hoắc Thiên Ân lạnh nhạt.
"Tổng giám đốc Hoắc cứ cứng miệng không chịu nhận như vậy thảo nào Hạ Tuyết lại bỏ rơi anh. Yêu một người thì phải dũng cảm đối diện và theo đuổi, người như anh chỉ tổ cô độc suốt đời thôi!"
Trương Tử Sơn cười cợt.
"Tôi có cô độc suốt đời hay không, không liên quan gì tổng giám đốc Trương, càng không phải vì tôi không nhận tôi ganh tị với anh trai của mình. Tổng giám đốc Trương nói nhiều như vậy, có phải muốn tẩy não kích động tôi không? Xin lỗi, tôi không dễ mắc bẫy vậy đâu."
"Tổng giám đốc Hoắc đề cao bản thân mình quá rồi."
"Tôi chỉ nói theo lời nói của anh nãy giờ thôi."
"Tôi lại không thấu vậy!"
"Anh không thấy vậy là chuyện của anh, khônh phải vấn đề của tôi. Xin lỗi, tôi còn có chuyện phải làm không thể ở nói chuyện phím với anh!"
Hoâc Thiên Ân nói rồi dứt khoác bỏ đi.
Cõ lẽ hắn đã hiểu phần nào cảm giâc của Hạ Tuyết mỗi khi gặp mặt Trương Tử Sơn. Con người này hoàn toàn không giống với vẻ ngoài của hắn.
Trương Tử Sơn đứng tại chỗ, hắn không vội rời khỏi nơi này, người của nhà họ Hoắc luôn luôn là thế, suốt bao nhiêu năm trời không hề có thay đổi gì, bọn họ lúc nào cũng cho bản thân mình là nhất, Hạ Tuyết gả vào nhà đó chắc chắn sẽ chịu thiệt thòi.
Chính vì vậy hắn sẽ không để cô ấy rơi vào địa ngục.
(.....................)
[Tin mới, tin mới, tôi vừa hóng hớt được tin Hạ Tuyết dùng quyền thế hai nhà Hoắc - Hạ mua chuộc đạo diễn đi cửa sau để có được vai diễn trong bộ phim nhạc kịch đó! Muốn biết chi tiết thì vào phần bình luận!]
Hạ Tuyết đọc được tin này trên tường nhà của người đưa tin về ngươig nổi tiếng trên mạng, không cần nghĩ cô cũng biết chuyện này là do ai làm ra. Hôm nay cô gặp xui xẻo cũng đủ rồi, đã cuối ngày mà vẫn còn chưa được yên ổn.
Phần bình luận bên dưới bài đăng đó có rất nhiều tấm ảnh mờ ảo được gán ghép là cô đang gặp riêng đạo diễn. Rõ ràng những tấm ảnh này là ảnh ghép vậy mà lại có rất nhiều người tin, bọn họ còn cùng với chủ nhân bài viết trêu đùa cợt nhã.
Hạ Tuyết càng đọc càng nổi nóng, cô dự định sẽ log acc chính để tranh cãi với bọn họ. Tuy nhiên, lúc cô còn chưa kịp làm chuyện này thì phía đoàn phim đã lên bài đính chính kèm theo thư mời của luật sư. Hành động nhanh như chớp của đoàn phim khiến Hạ Tuyết vô cùng bái phục.
"Đừng xem điện thoại nữa, em qua đây ăn cơm đi!"
Hoắc Đình Kiêu ngọt giọng gọi Hạ Tuyết.
Một bàn thức ăn đã được bày ra sẵn, mùi thơm bay khắp căn biệt thự làm cho Hạ Tuyết đói bụng cồn cào.
"Em lại bị bôi xấu trên mạng, bây giơg có ăn thịt rồng cũng chẳng thấy ngon!"
Hạ Tuyết bực dọc nói.
"Xảy ra chuyện gì rồi?"
Hoắc Đình Kiêu cười hỏi.
"Anh xem đi, rõ ràng là em dùng thực lực giành vai diễn vậy mà bọn họ lại nói em dùng thế lực hai nhà Hoắc - Hạ mua chuộc đạo diễn để em được vào vai."
Hạ Tuyết ấm ức.
"Cứ gửi thư luật sư cho họ, em cần gì phải tức giận chứ!"
"Phía đoàn phim đã làm rồi, nhưng em vẫn tức lắm. Cả ngày hôm nay đúng là ngày của sao quả tạ, ban ngày thì gặp Hoắc Thiên Ân và Trương Tử Sơn, buổi tối lại gặp tin vớ vẩn trên mạng. Hình như buổi sáng lúc ra ngoài em không xem ngày thì phải."
"Em tin mấy chuyện coi ngày để ra cửa từ khi nào vậy?"
Hoắc Đình Kiêu buồn cười hỏi.
"Từ khi gặp nhiều scandal đấy! Không hiểu sao lúc trước em làm chuyện xấu thì cuộc sống vẫn bình yên còn bây giờ em thay đổi thì rắc rối cứ đeo bám. Hay là em trở lại thành con người độc ác như trước kia nhỉ?"
Hạ Tuyết nửa đùa nửa thật.
"Em có thế nào thì vẫn là em thôi. Đừng nghĩ vớ vẩn nữa, ăn cơm đi, chút nữa chúng ta còn phải đến nhà chính bàn bạc chuyện họp báo và lễ đính hôn nữa đó!"
"Em biết rồi. Hy vọng sau khi họp báo và đính hôn, tin đồn yêu giả của chúng ta sẽ biến mất."
"Chắc chắn sẽ biến mất. Em đừng lo nghĩ nữa, ăn cơm thôi!"
Hoắc Đình Kiêu nói xong liền cùng Hạ Tuyết đi đến bàn ăn và ngồi xuống.
Đúng ngay lúc này, trên mạng lại sôi nổi vì một tin động trời khác.
[MỄ LY TRỐN THOÁT TRÊN ĐƯỜNG ÁP GIẢI ĐẾN NHÀ GIAM THỦ ĐÔ ĐỂ THI HÀNH ÁN]
Tin tức này đến từ cục cảnh sát cùng với đó là một lệnh truy nã.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.