Xuyên Thành Nữ Phụ Trong Truyện Trùng Sinh
Chương 19
Lucy Bạch Ngọc
30/01/2023
Đoạn video vừa up lên chưa được bao lâu, sóng gió trên mạng bắt đầu đổ về phía Hạ Tuyết, chung quy cũng do đoạn clip Phương Phương đến nhà của cô nói năng lung tung, thái độ của cô ta lại không hề giả như muốn hãm hại, nên mọi người cho rằng mọi chuyện là do Hạ Tuyết đứng sau, bây giờ thấy sóng gió lớn nên muốn phủi bỏ trách nhiệm.
Hàng loạt những bình luận chửi bới tràn ngập bên trang cá nhân của Hạ Tuyết, có người còn lên hẳn topic yêu cầu cô lên bài xin lỗi Hà Lạc Tâm.
Hoắc Đình Kiêu theo dõi tin tức từ khi được tung lên mạng, mặc dù biết trước Hạ Tuyết sẽ bị mắng chửi nhưng đến mức bảo "chết đi" như thế này thì rất quá đáng. Từ sáng đến giờ hắn cứ nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính, sắc mặt lại không ngừng trầm xuống khiến cho bất kỳ ai vào phòng cũng phải khiếp vía.
Lúc Hạ Tuyết nói sẽ đăng cả video ở nhà cô, hắn đã ngăn cản rồi, tuy nhiên cô lại cố chấp nhất quyết phải đăng, có như vậy mới đầy đủ bằng chứng tố cáo hành vi của Phương Phương. Chuyện này cô vốn không phải chủ mưu nên không có gì phải sợ.
"Tổng giám đốc Hoắc, có anh Hoắc nhỏ đến!"
Trợ lý thông báo qua điện thoại.
Anh Hoắc nhỏ mà trợ lý đề cập chính là Hoắc Thiên Ân.
"Tôi đang bận, tôi không muốn gặp ai cả!"
Hoắc Đình Kiêu lạnh lùng.
Ngay sau đó, điện thoại nội bộ ngắt kết nối.
Lúc này Hoắc Thiên Ân đến chắc chắn là không có chuyện tốt, một trăm phần trăm là tên khốn này muốn cười nhạo Hạ Tuyết.
"Anh trai, anh bận chuyện gì mà đên việc gặp em cũng không thể vậy? Có phải anh đang đau đầu vì chuyện xấu xa mà cô gái anh hết lòng bênh vực gây ra không? Em nói rồi, cô ta chỉ giả vờ thôi. Anh mở to mắt lên nhìn cho kỹ đi!"
Hoắc Thiên Ân bất chấp thư ký ngăn cản bên ngoài vẫn cười cợt, ngã ngớn đi vào văn phòng của Hoắc Đình Kiêu.
Nhìn hắn ta hả hê như vậy, Hoắc Đình Kiêu thật sự rất muốn cho một cái tát.
Hạ Tuyết tự hy sinh bản thân là vì mình oan cho người khác, vậy mà bây giờ thằng khốn này dám ở đây giở giọng cười đùa cợt nhã. Không biết từ lúc nào mà nhà họ Hoắc lại sinh ra một đứa thiểu năng bẩm sinh như hắn ta chứ?
"Chuyện đó không liên quan gì đến cậu! Không hiểu chuyện gì thì câm miệng lại, đừng có ở đây ăn nói lung tung!"
Hoắc Đình Kiêu gầm nhẹ.
"Em ăn nói lung tung cái gì chứ? Anh trai anh chưa thấy tin tức trên mạng hay sao? Hay anh giả vờ chưa thấy? Trong tay em vẫn còn thêm bằng chứng, chứng minh cô ta xấu xa thế nào, anh có muốn coi không?"
Hoắc Thiên Ân hỏi cho có lệ nhưng thật ra hắn đã tự tiện đến gần máy tính của Hoắc Đình Kiêu, đặt usb vào ổ cắm rồi làm vài thao tác, ngay lúc này, một đoạn video khác lại hiện ra.
Trong đoạn video này, Phương Phương ngồi tán gẫu với mấy người bạn, cô ta liên tục đề cập đến việc Hạ Tuyết sẽ cho cô ta những lợi ích gì nếu cô ta hãm hại Hà Lạc Tâm... đoạn video rất ngắn, nhưng đủ làm Hoắc Thiên Ân thỏa mãn.
"Anh sáng mắt ra chưa?"
"Chỉ có như vậy? Lời nói một phía, không hề có chỉ thị trực tiếp hoặc là hai người gặp nhau thì có thể xem là chứng cứ gì? Bây giờ nếu có người quay lại video nói chỉ cần người đó hãm hại cậu thì tôi sẽ cho người đó lợi ích, thì cũng là tôi bày kế hãm hại cậu à? Hoắc Thiên Ân, cậu lớn từng tuổi này thì hãy biết động não một chút. Đừng vì bị từ hôn đâm ra cay cú rồi làm nhiều chuyện rỗi hơi. Tôi nghe nói là cậu thường tặng hoa, nhắn tin, gọi điện cho Tiểu Tuyết? Cô ấy không quan tâm cậu nên bây giờ cậu cố bấu víu vào mấy cái này để tự thỏa mãn tinh thần của mình à? Nếu vậy thì cậu trẻ con quá rồi đó!"
Không chờ Hoắc Thiên Ân có cơ hội mở miệng, Hoắc Đình Kiêu lại nói tiếp: "Cậu có biết đoạn video minh oan cho cô gái tên Hà Lạc Tâm là ai đăng không? Là Tiểu Tuyết đấy! Camera trong phòng khách của nhà họ Hạ cậu tưởng ai cũng có thể lấy được sao? Tiểu Tuyết biết sau khi đăng video sóng gió sẽ ập ngược lại, nhưng cô ấy không hề quan tâm. Cô ấy tốt như vậy, cậu còn điểm nào không hài lòng nữa? Đúng là trước đây cô ấy hơi xấu, nhưng bây giờ cô ấy thay đổi rồi, bỏ cái mắt kính định kiếng của cậu rồi hãy nhìn kỹ người ta!"
Hoắc Đình Kiêu nói một lúc rất nhiều thông tin khiến Hoắc Thiên Ân á khẩu. Đúng là chỉ một đoạn video tán gẫu không thể chứng minh Hạ Tuyết là người đứng sau. Từ đầu đến cuối toàn là người tên Phương Phương kia tự biên tự diễn.
Chuyện khiến hắn ta càng bất ngờ hơn là video chứng minh Hà Lạc Tâm trong sạch là do Hạ Tuyết tự mình đăng lên. Mặc dù hắn và Hà Lạc Tâm đã thử nhiều cách nhưng không có cách nào khôi phục lại âm thanh đã bị chỉnh sửa, tuy cũng nhờ đến mấy người bạn máy tính nhưng phải mất thời gian khá lâu họ mới hồi phục xong. Cả hai vốn dĩ định dùng video Phương Phương tán gẫu này để cứu cô ấy.
Thật không ngờ là...
Văn phòng của Hoắc Đình Kiêu bỗng nhiên im lặng, vẻ mặt hả hê, cười cợt của Hoắc Thiên Ân thoáng chốc đã bị đóng băng. Hoắc Đình Kiêu cũng không rãnh rỗi quan tâm đến thái độ của em trai mình ra sao, chuyện hắn nên lo bây giờ là có nên đăng bài nghi vấn nội dung đại khái là "đoạn video trong phòng khách nhà họ Hạ từ đâu mà có?" hay không?
Màn hình máy tính vẫn không ngừng hiện lên lời mắng chửi, càng đọc, Hoắc Đình Kiêu càng tức giận.
Bây giờ Hạ Tuyết vẫn ở trường quay, không biết tiến độ công việc của cô thế nào, và có đang đối mặt với mấy lời chỉ trích từ đám người ở đoàn làm phim đó hay không?
Nghĩ đi nghĩ lại, Hoắc Đình Kiêu quyết định tắt máy tính, cầm lấy áo vest ra khỏi phòng, mặc kệ Hoắc Thiên Ân vẫn đang đứng như trời trồng ở đó!
Hàng loạt những bình luận chửi bới tràn ngập bên trang cá nhân của Hạ Tuyết, có người còn lên hẳn topic yêu cầu cô lên bài xin lỗi Hà Lạc Tâm.
Hoắc Đình Kiêu theo dõi tin tức từ khi được tung lên mạng, mặc dù biết trước Hạ Tuyết sẽ bị mắng chửi nhưng đến mức bảo "chết đi" như thế này thì rất quá đáng. Từ sáng đến giờ hắn cứ nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính, sắc mặt lại không ngừng trầm xuống khiến cho bất kỳ ai vào phòng cũng phải khiếp vía.
Lúc Hạ Tuyết nói sẽ đăng cả video ở nhà cô, hắn đã ngăn cản rồi, tuy nhiên cô lại cố chấp nhất quyết phải đăng, có như vậy mới đầy đủ bằng chứng tố cáo hành vi của Phương Phương. Chuyện này cô vốn không phải chủ mưu nên không có gì phải sợ.
"Tổng giám đốc Hoắc, có anh Hoắc nhỏ đến!"
Trợ lý thông báo qua điện thoại.
Anh Hoắc nhỏ mà trợ lý đề cập chính là Hoắc Thiên Ân.
"Tôi đang bận, tôi không muốn gặp ai cả!"
Hoắc Đình Kiêu lạnh lùng.
Ngay sau đó, điện thoại nội bộ ngắt kết nối.
Lúc này Hoắc Thiên Ân đến chắc chắn là không có chuyện tốt, một trăm phần trăm là tên khốn này muốn cười nhạo Hạ Tuyết.
"Anh trai, anh bận chuyện gì mà đên việc gặp em cũng không thể vậy? Có phải anh đang đau đầu vì chuyện xấu xa mà cô gái anh hết lòng bênh vực gây ra không? Em nói rồi, cô ta chỉ giả vờ thôi. Anh mở to mắt lên nhìn cho kỹ đi!"
Hoắc Thiên Ân bất chấp thư ký ngăn cản bên ngoài vẫn cười cợt, ngã ngớn đi vào văn phòng của Hoắc Đình Kiêu.
Nhìn hắn ta hả hê như vậy, Hoắc Đình Kiêu thật sự rất muốn cho một cái tát.
Hạ Tuyết tự hy sinh bản thân là vì mình oan cho người khác, vậy mà bây giờ thằng khốn này dám ở đây giở giọng cười đùa cợt nhã. Không biết từ lúc nào mà nhà họ Hoắc lại sinh ra một đứa thiểu năng bẩm sinh như hắn ta chứ?
"Chuyện đó không liên quan gì đến cậu! Không hiểu chuyện gì thì câm miệng lại, đừng có ở đây ăn nói lung tung!"
Hoắc Đình Kiêu gầm nhẹ.
"Em ăn nói lung tung cái gì chứ? Anh trai anh chưa thấy tin tức trên mạng hay sao? Hay anh giả vờ chưa thấy? Trong tay em vẫn còn thêm bằng chứng, chứng minh cô ta xấu xa thế nào, anh có muốn coi không?"
Hoắc Thiên Ân hỏi cho có lệ nhưng thật ra hắn đã tự tiện đến gần máy tính của Hoắc Đình Kiêu, đặt usb vào ổ cắm rồi làm vài thao tác, ngay lúc này, một đoạn video khác lại hiện ra.
Trong đoạn video này, Phương Phương ngồi tán gẫu với mấy người bạn, cô ta liên tục đề cập đến việc Hạ Tuyết sẽ cho cô ta những lợi ích gì nếu cô ta hãm hại Hà Lạc Tâm... đoạn video rất ngắn, nhưng đủ làm Hoắc Thiên Ân thỏa mãn.
"Anh sáng mắt ra chưa?"
"Chỉ có như vậy? Lời nói một phía, không hề có chỉ thị trực tiếp hoặc là hai người gặp nhau thì có thể xem là chứng cứ gì? Bây giờ nếu có người quay lại video nói chỉ cần người đó hãm hại cậu thì tôi sẽ cho người đó lợi ích, thì cũng là tôi bày kế hãm hại cậu à? Hoắc Thiên Ân, cậu lớn từng tuổi này thì hãy biết động não một chút. Đừng vì bị từ hôn đâm ra cay cú rồi làm nhiều chuyện rỗi hơi. Tôi nghe nói là cậu thường tặng hoa, nhắn tin, gọi điện cho Tiểu Tuyết? Cô ấy không quan tâm cậu nên bây giờ cậu cố bấu víu vào mấy cái này để tự thỏa mãn tinh thần của mình à? Nếu vậy thì cậu trẻ con quá rồi đó!"
Không chờ Hoắc Thiên Ân có cơ hội mở miệng, Hoắc Đình Kiêu lại nói tiếp: "Cậu có biết đoạn video minh oan cho cô gái tên Hà Lạc Tâm là ai đăng không? Là Tiểu Tuyết đấy! Camera trong phòng khách của nhà họ Hạ cậu tưởng ai cũng có thể lấy được sao? Tiểu Tuyết biết sau khi đăng video sóng gió sẽ ập ngược lại, nhưng cô ấy không hề quan tâm. Cô ấy tốt như vậy, cậu còn điểm nào không hài lòng nữa? Đúng là trước đây cô ấy hơi xấu, nhưng bây giờ cô ấy thay đổi rồi, bỏ cái mắt kính định kiếng của cậu rồi hãy nhìn kỹ người ta!"
Hoắc Đình Kiêu nói một lúc rất nhiều thông tin khiến Hoắc Thiên Ân á khẩu. Đúng là chỉ một đoạn video tán gẫu không thể chứng minh Hạ Tuyết là người đứng sau. Từ đầu đến cuối toàn là người tên Phương Phương kia tự biên tự diễn.
Chuyện khiến hắn ta càng bất ngờ hơn là video chứng minh Hà Lạc Tâm trong sạch là do Hạ Tuyết tự mình đăng lên. Mặc dù hắn và Hà Lạc Tâm đã thử nhiều cách nhưng không có cách nào khôi phục lại âm thanh đã bị chỉnh sửa, tuy cũng nhờ đến mấy người bạn máy tính nhưng phải mất thời gian khá lâu họ mới hồi phục xong. Cả hai vốn dĩ định dùng video Phương Phương tán gẫu này để cứu cô ấy.
Thật không ngờ là...
Văn phòng của Hoắc Đình Kiêu bỗng nhiên im lặng, vẻ mặt hả hê, cười cợt của Hoắc Thiên Ân thoáng chốc đã bị đóng băng. Hoắc Đình Kiêu cũng không rãnh rỗi quan tâm đến thái độ của em trai mình ra sao, chuyện hắn nên lo bây giờ là có nên đăng bài nghi vấn nội dung đại khái là "đoạn video trong phòng khách nhà họ Hạ từ đâu mà có?" hay không?
Màn hình máy tính vẫn không ngừng hiện lên lời mắng chửi, càng đọc, Hoắc Đình Kiêu càng tức giận.
Bây giờ Hạ Tuyết vẫn ở trường quay, không biết tiến độ công việc của cô thế nào, và có đang đối mặt với mấy lời chỉ trích từ đám người ở đoàn làm phim đó hay không?
Nghĩ đi nghĩ lại, Hoắc Đình Kiêu quyết định tắt máy tính, cầm lấy áo vest ra khỏi phòng, mặc kệ Hoắc Thiên Ân vẫn đang đứng như trời trồng ở đó!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.