Xuyên Thành Oa Tổng Trong Tổ Đối Chiếu Nhãi Con
Chương 6: Đoan Thủy Đại Sư
Tịch Triều Nam Ca
02/05/2024
Đạo diễn ra lệnh một tiếng, phòng phát sóng trực tiếp của Quý Vãn liền thành phòng chính của lần phát sóng trực tiếp này.
Mùa thứ hai chương trình《 Bảo bối của chúng ta 》tổng cộng có năm gia đình, ngoại trừ một gia đình bình thường bởi vì lý do cá nhân hôm nay không thể phát sóng trực tiếp, còn bốn gia đình còn lại đều là gia đình nghệ sĩ.
Lại bởi vì Chu Thiến cùng tổ chương trình ký hợp đồng hợp tác sâu, cho nên bất luận là chương trình thông báo hay là tuyên truyền, một nhà Chu Thiến đều chiếm vị trí tốt nhất. Chủ phòng ngày đầu phát sóng trực tiếp cũng tự nhiên là một nhà Chu Thiến.
Chỉ là cho Chu Thiến tài nguyên tốt như vậy, cô ta cũng không tạo được nhiệt độ, khiến rất nhiều người xem rời đi. Mà những người rời đi này, một số lớn là vào phòng phát sóng trực tiếp của Quý Vãn.
Không chỉ Chu Thiến, hai gia đình khác cũng vậy, lưu lượng cùng nhiệt độ bị phòng phát sóng trực tiếp của Quý Vãn nghiền áp.
Vì phòng phát sóng trực tiếp của Quý Vãn thành chủ phòng, người xem càng dũng mãnh tiến vào, vị trí hot search Weibo cũng càng ngày càng cao.
Diệp-không biết gì-Thanh Thanh, lúc này đang ghé vào bàn nhỏ trước mặt mình, rơi vào tự hỏi. Tuy rằng tính cách của Diệp Thanh Thanh vẫn luôn là đi một bước xem một bước, nhưng ngày mai liền phải cùng các gia đình khác gặp mặt, cậu cũng không thể không tự hỏi một chút cốt truyện lúc sau có quan hệ gì một nhà bọn họ .
Tuy rằng Diệp Thanh Thanh xuyên vào cuốn tiểu thuyết mà cậu từng xem qua, nhưng cũng chỉ là gϊếŧ thời gian, bởi vậy cậu đã lướt qua rất nhiều chương. Mà trong truyện có nhân vật trùng tên với Diệp Thanh Thanh nên cậu cố ý đọc kết cục của gia đình của Diệp Thanh Thanh.
Diệp Thanh Thanh ấn tượng nhất vẫn là vai chính trong tiểu thuyết —— gia đình Tần Hành.
Cha của Tần Hành là người của Tần gia, là đỉnh cấp hào môn Hoa Quốc, gia đình bọn họ cũng là gia đình bình thường duy nhất trong mùa này.
Dù là người xem hay là tổ chương trình, ban đầu đều đặt cược một nhà Chu Thiến, ai ngờ cuối cùng nổi tiếng nhất lại là một nhà Tần Hành.
Mà làm gia đình so sánh với Tần Hành, gia đình Tần Hành có bao nhiêu người xem thích, gia đình bọn họ liền có bấy nhiêu người xem ghét.
Hiện tại nếu Diệp Thanh Thanh xuyên qua rồi, cậu khẳng định sẽ không để như vậy.
Tuy rằng Diệp Thanh Thanh cũng không chắc chắn mình có thể thay đổi kết cục ly hôn của Quý Vãn cùng Diệp Hoài Thư hay không, nhưng cố gắng cũng tốt hơn là không làm gì.
Muốn cho hai người không ly hôn, đầu tiên phải làm rõ bọn họ vì cái gì sinh ra mâu thuẫn.
Quý Vãn không có nói với Diệp Thanh Thanh chuyện này, nhưng thông qua một ngày ở chung và cuộc nói chuyện của Kiều Ngưng với Mạnh Bội Liên, Diệp Thanh Thanh cũng có thể đoán được gần đây Quý Vãn đang cãi nhau cùng Diệp Hoài Thư.
Trong tiểu thuyết viết là Diệp Hoài Thư bởi vì công việc nên mới không thể tham gia quay tập một của chương trình. Nhưng hiện tại xem ra, Diệp Hoài Thư không tới tham gia quay không nhất định là vì công việc nha.
Nói cách khác, hiện tại nhiệm vụ hàng đầu của cậu là phải làm Diệp Hoài Thư tới tham gia quay chương trình.
Nghĩ đến đây, Diệp Thanh Thanh rốt cuộc vừa lòng mà cười một cái.
Trong lúc cậu tự hỏi, màn ảnh vẫn luôn hướng về phía cậu nên cũng không có bỏ lỡ biểu cảm gì trên mặt Diệp Thanh Thanh.
Người xem phát sóng trực tiếp thấy đứa trẻ xinh đẹp bắt chước giống người lớn ngồi ở chỗ này trầm tư, một lát sau, mày giãn ra, lộ ra một nụ cười đáng yêu.
Diệp Thanh Thanh nhìn rất ngây thơ, mỗi cái biểu cảm ở trên mặt cậu đều trở nên phi thường linh động, làm khán giả không nhịn được điên cuồng phát làn đạn:
“Thanh bảo đang suy nghĩ cái gì vậy, thật sự quá đáng yêu!”
“A a a a a a a ta tuyên bố, Thanh Thanh chính là con trai ruột của ta !”
“Quả nhiên, có so sánh mới có thương tổn, sau khi nhìn đến Thanh Thanh, ta không bao giờ muốn xem phòng phát sóng trực tiếp khác.”
“Nói như thế nào?”
“Mấy người không có đi xem phòng phát sóng trực tiếp khác sao?”
“Báo cáo đơn giản một chút tình huống các phòng phát sóng trực tiếp khác, con gái Chu Thiến còn đang khóc, con trai Đàm Văn Vũ đang nằm trên mặt đất khóc nháo ăn vạ, con gái Hoắc Minh Kiệt không khóc, nhưng một phút trước vì ngủ không đủ đã bị kêu dậy đang khó chịu.”
Nhìn đến dòng chữ ngắn gọn súc tích, người xem đang tính toán đi dạo qua mấy phòng phát sóng trực tiếp khác, lập tức liền quay xe.
Bọn họ muốn xem đứa trẻ đáng yêu, không phải tới xem trẻ con khóc nháo!
Không khỏi sôi nổi nói:
“Không có đối lập liền không có thương tổn nha.”
“Ai, cho nên Thanh Thanh quả thực chính là thiên sứ! Không khóc không nháo thật sự quá ngoan.”
“Phòng phát sóng trực tiếp của Quý Vãn là phòng phát sóng trực tiếp khuyên sinh, phòng phát sóng trực tiếp khác chính là tuyên truyền nỗi sợ sinh dưỡng.”
“****, chỉ là nhìn đến làn đạn thôi cũng đã sợ hãi!”
“Ta quyết định không đi, ở chỗ này nhìn Thanh Thanh bảo bối!”
Chỉ là chương trình《 Bảo bối của chúng ta 》 không phải là chương trình phát sóng trực tiếp hoàn toàn.
Buổi sáng, thời gian phát sóng trực tiếp 2 tiếng chớp mắt liền qua, Quý Vãn đang ở phòng bếp chuẩn bị cơm trưa, phát sóng trực tiếp đã đến thời gian kết thúc.
Trước khi kết thúc, lần đầu tiên Quý Vãn bế Diệp Thanh Thanh, dạy cậu hướng cameras chào hỏi: “Tới đây nào Thanh Thanh, cùng mọi người nói tạm biệt đi.”
Diệp Thanh Thanh ngoan ngoãn nói: “Anh, chị, em trai, em gái, chú, dì, ông, bà, tạm biệt mọi người ạ!”
“Câu này rất dài luôn!”
“Nhìn không ra nha, Thanh Thanh của chúng ta lại là đoan thủy đại sư ~”
“Luyến tiếc Thanh bảo aaaaa!”
“Tạm biệt bảo bối ~”
Phát sóng trực tiếp kết thúc, Quý Vãn cũng không có buông Diệp Thanh Thanh ra, mà là ôm cậu đi tiễn nhân viên công tác.
Nhân viên công tác nhớ lời đạo diễn đã dặn, nói với Quý Vãn thời gian ngày mai xuất phát.
Trước khi đi, Diệp Thanh Thanh còn hướng bọn họ phất phất tay.
Đứa nhỏ ăn mặc rất dày, cánh tay bụ bẫm từ áo lông vũ xoã tung vươn tới, sấn đến làn da cậu càng trắng, vừa thấy liền biết nắm rất đã!
Nhân viên công tác hít sâu vài hơi, mới áp xuống xúc động, hướng Diệp Thanh Thanh vẫy vẫy tay rồi mới không nỡ rời đi.
Cùng thời gian, ba gia đình khác cũng kết thúc buổi sáng rối loạn này.
Nhân viên công tác vừa từ trong nhà đi, Chu Thiến liền gỡ mặt nạ xuống.
Gia Gia quan sát biểu cảm của Chu Thiến, vừa mới ngừng khóc, lại khóc lên một lần nữa.
Chu Thiến nhìn cô bé liền giận sôi máu: “Mày còn dám khóc hả? Đêm qua tao nói với mày cái gì, mày ngủ một giấc liền quên hết đúng không?”
Giọng nói của cô ta mang theo sự tức giận, nói ra hết sức nghiêm khắc, cay nghiệt.
Gia Gia nghe cũng không dám khóc, thút tha thút thít mà đem nghẹn ngào nuốt trở vào.
Chu Thiến thật sự là bị chọc tức không nhẹ, không muốn quan tâm cô bé, xoay người đi tìm di động.
Cô ta phải hỏi người đại diện, lưu lượng đoạn phát sóng trực tiếp buổi sáng này như thế nào.
Còn không chờ Chu Thiến gọi điện thoại cho người đại diện, người đại diện đã gọi trước, mở miệng, câu đầu tiên đã khiến cho sắc mặt Chu Thiến biến đổi: “Quý Vãn lên hot search, hiện tại xếp hạng nhất.”
Chu Thiến cười: “Cô ta hạng nhất, cũng chính là em xếp sau cô ta?”
Người đại diện một lúc lâu sau cũng không nói chuyện.
Chu Thiến cảm thấy có chút không đúng, mày nhăn lại: “Rốt cuộc làm sao vậy?”
Người đại diện lúc này mới mở miệng nói, làm Chu Thiến khó có thể tiếp thu sự thật: “Em không có lên hot search.”
Chu Thiến cứng họng nói: “Chuyện này không có khả năng!”
Cô ta là nghệ sĩ được đẩy chính trong chương trình《 Bảo bối của chúng ta 》, chính là vì có phần tự tin này cho nên Chu Thiến mới ngàn vạn lần dặn dò người đại diện không cần mua nhiệt độ cho cô ta, cô ta muốn dùng sự nổi tiếng của chính mình xông lên hot search, cũng để tạo ưu thế khi cùng tổ chương trình đàm phán về hợp tác sau này.
Vì sao mọi chuyện lại biến thành như vậy?
Người đại diện lúc này mới đem mọi chuyện xảy ra vào buổi sáng nói đơn giản cho Chu Thiến nghe, cũng bao gồm cuộc đối thoại của cô cùng đạo diễn.
Sau khi nghe được đạo diễn đem chủ phòng phát sóng trực tiếp đổi thành phòng phát sóng trực tiếp của Quý Vãn, sắc mặt Chu Thiến đã đen như đáy nồi.
Sau khi tắt điện thoại, Chu Thiến ngồi ở trên sô pha thật lâu mà không nói gì.
Trong nhà không có người lạ, Gia Gia thả lỏng không ít, cô bé khóc trong một lát, thấy Chu Thiến không để ý tới cô bé nên cũng thu lại nước mắt.
Cô bé đứng lên, đang muốn đi về phòng xem truyện tranh. Đột nhiên phía sau có một sức lực mạnh mẽ đem cô bé đẩy ngã trên mặt đất.
Gia Gia sửng sốt vài giây, đau đớn truyền đến, cô bé oà khóc một tiếng.
Hứa Vũ Thành nghe tiếng khóc của Gia Gia, vội vàng xuống lầu, thấy một cảnh như vậy, hắn đau lòng mà bế con gái lên, quay đầu trừng mắt với Chu Thiến: “Em đang làm gì vậy?!”
“Tôi làm gì?!” Chu Thiến tức giận đến cả người run rẩy, chỉ vào Gia Gia, “Tại sao tôi lại sinh ra một cái đồ vô dụng như vậy chứ!”
Nếu không phải Hứa Gia Gia vô dụng, sao cô ta lại bị Quý Vãn đè ép?
Gia Gia nghe Chu Thiến nói, sắc mặt trắng nhợt, tiếng khóc thêm vài phần ủy khuất.
Sắc mặt Hứa Vũ Thành tức khắc trở nên xanh mét: “Chu Thiến, cô có biết cô đang nói cái gì hay không?”
Mày liễu tinh tế của Chu Thiến nhăn lại, trực tiếp bị tức đến cười: “Hứa Vũ Thành, tôi không biết tôi đang nói cái gì, công ty của anh đã sớm phá sản! Nếu không phải công ty năm này sang tháng nọ đều phải bồi thường tiền, tiền tôi vất vả kiếm một năm cũng không đủ, tôi còn cần bồi dưỡng con nhỏ này thành ngôi sao nhí sao? Tôi vì ai?”
Hứa Vũ Thành nghe được lời này liền trầm mặc.
Chu Thiến duỗi tay với hắn.
Hứa Vũ Thành do dự mãi, vẫn là đưa con gái cho Chu Thiến, chỉ có chút không đành lòng mà dặn dò: “Giọng nói của em không cần nghiêm khắc như vậy, Gia Gia nghe được sẽ……”
Trả lời hắn chính là âm thanh Chu Thiến dùng sức đóng mở cửa và tiếng khóc nức nở không kiềm chế được của Gia Gia .
Hứa Vũ Thành nhắm mắt, không muốn nghe tiếng khóc của con gái, đi vào phòng sách mà giống như đang chạy trốn.
……
Đêm đó, Tần gia.
Khương Nhu đem một quyển truyện cuối cùng bỏ vào valy, lúc này mới đứng dậy, đưa valy cho người hầu đem xuống dưới lầu.
Cô xoay người, ánh mắt dừng lại trên người đứa nhỏ 3 tuổi đang nằm ở trên giường.
Cảm nhận được tầm mắt của Khương Nhu, bé trai lười biếng ngẩng đầu nhìn lại.
Ánh đèn trong phòng ngủ rất nhu hòa, làm ngũ quan của bé trai càng thêm ưu việt. Rõ ràng là một đứa bé ba tuổi lại mang theo một cảm giác xa cách chỉ người trưởng thành mới có.
Nhìn thấy con trai như vậy, Khương Nhu liền biết lúc này cậu không muốn cùng mình nói chuyện.
Bất đắc dĩ mà thở dài ở trong lòng, Khương Nhu ngồi xuống mép giường, thay đổi vấn đề hỏi: “Tiểu Ngoan không muốn đi du lịch cùng ba mẹ sao?”
Bé trai bị gọi là tiểu ngoan nhăn mày, không vui mà nói: “Không được gọi con là Tiểu Ngoan.”
Khương Nhu cười: “Được, không gọi, không gọi, vậy lúc quay chương trình mẹ sẽ gọi tên của con?”
Bé trai lúc này mới gật đầu.
Nhìn ra được con trai mình còn đang tức giận, Khương Nhu duỗi tay xoa mặt cậu, nhẹ giọng nói: “Con cũng không cần tức giận, ngày mai chúng ta có thể gặp được rất nhiều bạn mới. Nếu con muốn kết bạn cũng không thể giống như vầy, mỗi ngày khuôn mặt đều không cảm xúc, đến lúc đó bọn họ đều sẽ bị con dọa khóc……”
Bé trai nghe đến đó, đôi mày đẹp hơi nhăn lại.
Trẻ con chính là phiền phức như vậy, mỗi lần gặp được việc gì không vui đều chỉ biết khóc.
Cậu chính là chán ghét trẻ con khóc, không cần kết bạn mới.
Nếu là kết bạn mới, mà bạn đó mỗi ngày đều ở trước mặt cậu khóc, vậy cậu tình nguyện vẫn luôn một mình!
Bé trai có chút phiền lòng, quay đầu, nhìn về phía ngoài cửa sổ, giờ khắc này cậu một chút cũng chưa ý thức được, chính cậu cũng chỉ là một đứa trẻ 3 tuổi.
……
Ngày hôm sau, Quý Vãn dậy sớm, cô đang muốn đi vào bếp làm bữa sáng, đã thấy cửa phòng Diệp Thanh Thanh bị người từ bên trong mở ra.
Diệp Thanh Thanh xoa đôi mắt, mái tóc mềm mại trên đỉnh đầu bị rối loạn, hàm hồ mà nói câu: “Chào buổi sáng, mẹ ~”
Quý Vãn bị con trai mình đáng yêu không chịu được, tiến lên bế Diệp Thanh Thanh, hôn khuôn mặt cậu một cái.
Diệp Thanh Thanh duỗi tay che kín khuôn mặt mình, vốn dĩ còn vài phần buồn ngủ, mà bị nụ hôn này của Quý Vãn làm cho biến mất không còn một chút, cậu có chút không đồng ý mà nhìn Quý Vãn.
Không đợi cậu mở miệng, Quý Vãn liền biết cậu muốn nói cái gì, nhướng mày cười: “Được, được, sau này trước khi hôn con sẽ nói cho con một tiếng. Bây giờ thì đi với mẹ, mẹ dần con đi rửa mặt!”
Diệp Thanh Thanh bất đắc dĩ mà nhìn mắt Quý Vãn, thỏa hiệp mà bị cô ôm đi.
Chờ rửa mặt xong, Quý Vãn mới hỏi một câu: “Sao hôm nay Thanh Thanh cũng dậy sớm như vậy?”
Diệp Thanh Thanh rửa mặt xong, đã tỉnh táo rất nhiều.
Nghe được những lời này của Quý Vãn, đôi mắt cậu lập tức sáng lên.
Dậy sớm như vậy làm cái gì?
Đương nhiên là để gặp NPC của phó bản mới nha!
Cậu đã vội không chờ nổi.
Mùa thứ hai chương trình《 Bảo bối của chúng ta 》tổng cộng có năm gia đình, ngoại trừ một gia đình bình thường bởi vì lý do cá nhân hôm nay không thể phát sóng trực tiếp, còn bốn gia đình còn lại đều là gia đình nghệ sĩ.
Lại bởi vì Chu Thiến cùng tổ chương trình ký hợp đồng hợp tác sâu, cho nên bất luận là chương trình thông báo hay là tuyên truyền, một nhà Chu Thiến đều chiếm vị trí tốt nhất. Chủ phòng ngày đầu phát sóng trực tiếp cũng tự nhiên là một nhà Chu Thiến.
Chỉ là cho Chu Thiến tài nguyên tốt như vậy, cô ta cũng không tạo được nhiệt độ, khiến rất nhiều người xem rời đi. Mà những người rời đi này, một số lớn là vào phòng phát sóng trực tiếp của Quý Vãn.
Không chỉ Chu Thiến, hai gia đình khác cũng vậy, lưu lượng cùng nhiệt độ bị phòng phát sóng trực tiếp của Quý Vãn nghiền áp.
Vì phòng phát sóng trực tiếp của Quý Vãn thành chủ phòng, người xem càng dũng mãnh tiến vào, vị trí hot search Weibo cũng càng ngày càng cao.
Diệp-không biết gì-Thanh Thanh, lúc này đang ghé vào bàn nhỏ trước mặt mình, rơi vào tự hỏi. Tuy rằng tính cách của Diệp Thanh Thanh vẫn luôn là đi một bước xem một bước, nhưng ngày mai liền phải cùng các gia đình khác gặp mặt, cậu cũng không thể không tự hỏi một chút cốt truyện lúc sau có quan hệ gì một nhà bọn họ .
Tuy rằng Diệp Thanh Thanh xuyên vào cuốn tiểu thuyết mà cậu từng xem qua, nhưng cũng chỉ là gϊếŧ thời gian, bởi vậy cậu đã lướt qua rất nhiều chương. Mà trong truyện có nhân vật trùng tên với Diệp Thanh Thanh nên cậu cố ý đọc kết cục của gia đình của Diệp Thanh Thanh.
Diệp Thanh Thanh ấn tượng nhất vẫn là vai chính trong tiểu thuyết —— gia đình Tần Hành.
Cha của Tần Hành là người của Tần gia, là đỉnh cấp hào môn Hoa Quốc, gia đình bọn họ cũng là gia đình bình thường duy nhất trong mùa này.
Dù là người xem hay là tổ chương trình, ban đầu đều đặt cược một nhà Chu Thiến, ai ngờ cuối cùng nổi tiếng nhất lại là một nhà Tần Hành.
Mà làm gia đình so sánh với Tần Hành, gia đình Tần Hành có bao nhiêu người xem thích, gia đình bọn họ liền có bấy nhiêu người xem ghét.
Hiện tại nếu Diệp Thanh Thanh xuyên qua rồi, cậu khẳng định sẽ không để như vậy.
Tuy rằng Diệp Thanh Thanh cũng không chắc chắn mình có thể thay đổi kết cục ly hôn của Quý Vãn cùng Diệp Hoài Thư hay không, nhưng cố gắng cũng tốt hơn là không làm gì.
Muốn cho hai người không ly hôn, đầu tiên phải làm rõ bọn họ vì cái gì sinh ra mâu thuẫn.
Quý Vãn không có nói với Diệp Thanh Thanh chuyện này, nhưng thông qua một ngày ở chung và cuộc nói chuyện của Kiều Ngưng với Mạnh Bội Liên, Diệp Thanh Thanh cũng có thể đoán được gần đây Quý Vãn đang cãi nhau cùng Diệp Hoài Thư.
Trong tiểu thuyết viết là Diệp Hoài Thư bởi vì công việc nên mới không thể tham gia quay tập một của chương trình. Nhưng hiện tại xem ra, Diệp Hoài Thư không tới tham gia quay không nhất định là vì công việc nha.
Nói cách khác, hiện tại nhiệm vụ hàng đầu của cậu là phải làm Diệp Hoài Thư tới tham gia quay chương trình.
Nghĩ đến đây, Diệp Thanh Thanh rốt cuộc vừa lòng mà cười một cái.
Trong lúc cậu tự hỏi, màn ảnh vẫn luôn hướng về phía cậu nên cũng không có bỏ lỡ biểu cảm gì trên mặt Diệp Thanh Thanh.
Người xem phát sóng trực tiếp thấy đứa trẻ xinh đẹp bắt chước giống người lớn ngồi ở chỗ này trầm tư, một lát sau, mày giãn ra, lộ ra một nụ cười đáng yêu.
Diệp Thanh Thanh nhìn rất ngây thơ, mỗi cái biểu cảm ở trên mặt cậu đều trở nên phi thường linh động, làm khán giả không nhịn được điên cuồng phát làn đạn:
“Thanh bảo đang suy nghĩ cái gì vậy, thật sự quá đáng yêu!”
“A a a a a a a ta tuyên bố, Thanh Thanh chính là con trai ruột của ta !”
“Quả nhiên, có so sánh mới có thương tổn, sau khi nhìn đến Thanh Thanh, ta không bao giờ muốn xem phòng phát sóng trực tiếp khác.”
“Nói như thế nào?”
“Mấy người không có đi xem phòng phát sóng trực tiếp khác sao?”
“Báo cáo đơn giản một chút tình huống các phòng phát sóng trực tiếp khác, con gái Chu Thiến còn đang khóc, con trai Đàm Văn Vũ đang nằm trên mặt đất khóc nháo ăn vạ, con gái Hoắc Minh Kiệt không khóc, nhưng một phút trước vì ngủ không đủ đã bị kêu dậy đang khó chịu.”
Nhìn đến dòng chữ ngắn gọn súc tích, người xem đang tính toán đi dạo qua mấy phòng phát sóng trực tiếp khác, lập tức liền quay xe.
Bọn họ muốn xem đứa trẻ đáng yêu, không phải tới xem trẻ con khóc nháo!
Không khỏi sôi nổi nói:
“Không có đối lập liền không có thương tổn nha.”
“Ai, cho nên Thanh Thanh quả thực chính là thiên sứ! Không khóc không nháo thật sự quá ngoan.”
“Phòng phát sóng trực tiếp của Quý Vãn là phòng phát sóng trực tiếp khuyên sinh, phòng phát sóng trực tiếp khác chính là tuyên truyền nỗi sợ sinh dưỡng.”
“****, chỉ là nhìn đến làn đạn thôi cũng đã sợ hãi!”
“Ta quyết định không đi, ở chỗ này nhìn Thanh Thanh bảo bối!”
Chỉ là chương trình《 Bảo bối của chúng ta 》 không phải là chương trình phát sóng trực tiếp hoàn toàn.
Buổi sáng, thời gian phát sóng trực tiếp 2 tiếng chớp mắt liền qua, Quý Vãn đang ở phòng bếp chuẩn bị cơm trưa, phát sóng trực tiếp đã đến thời gian kết thúc.
Trước khi kết thúc, lần đầu tiên Quý Vãn bế Diệp Thanh Thanh, dạy cậu hướng cameras chào hỏi: “Tới đây nào Thanh Thanh, cùng mọi người nói tạm biệt đi.”
Diệp Thanh Thanh ngoan ngoãn nói: “Anh, chị, em trai, em gái, chú, dì, ông, bà, tạm biệt mọi người ạ!”
“Câu này rất dài luôn!”
“Nhìn không ra nha, Thanh Thanh của chúng ta lại là đoan thủy đại sư ~”
“Luyến tiếc Thanh bảo aaaaa!”
“Tạm biệt bảo bối ~”
Phát sóng trực tiếp kết thúc, Quý Vãn cũng không có buông Diệp Thanh Thanh ra, mà là ôm cậu đi tiễn nhân viên công tác.
Nhân viên công tác nhớ lời đạo diễn đã dặn, nói với Quý Vãn thời gian ngày mai xuất phát.
Trước khi đi, Diệp Thanh Thanh còn hướng bọn họ phất phất tay.
Đứa nhỏ ăn mặc rất dày, cánh tay bụ bẫm từ áo lông vũ xoã tung vươn tới, sấn đến làn da cậu càng trắng, vừa thấy liền biết nắm rất đã!
Nhân viên công tác hít sâu vài hơi, mới áp xuống xúc động, hướng Diệp Thanh Thanh vẫy vẫy tay rồi mới không nỡ rời đi.
Cùng thời gian, ba gia đình khác cũng kết thúc buổi sáng rối loạn này.
Nhân viên công tác vừa từ trong nhà đi, Chu Thiến liền gỡ mặt nạ xuống.
Gia Gia quan sát biểu cảm của Chu Thiến, vừa mới ngừng khóc, lại khóc lên một lần nữa.
Chu Thiến nhìn cô bé liền giận sôi máu: “Mày còn dám khóc hả? Đêm qua tao nói với mày cái gì, mày ngủ một giấc liền quên hết đúng không?”
Giọng nói của cô ta mang theo sự tức giận, nói ra hết sức nghiêm khắc, cay nghiệt.
Gia Gia nghe cũng không dám khóc, thút tha thút thít mà đem nghẹn ngào nuốt trở vào.
Chu Thiến thật sự là bị chọc tức không nhẹ, không muốn quan tâm cô bé, xoay người đi tìm di động.
Cô ta phải hỏi người đại diện, lưu lượng đoạn phát sóng trực tiếp buổi sáng này như thế nào.
Còn không chờ Chu Thiến gọi điện thoại cho người đại diện, người đại diện đã gọi trước, mở miệng, câu đầu tiên đã khiến cho sắc mặt Chu Thiến biến đổi: “Quý Vãn lên hot search, hiện tại xếp hạng nhất.”
Chu Thiến cười: “Cô ta hạng nhất, cũng chính là em xếp sau cô ta?”
Người đại diện một lúc lâu sau cũng không nói chuyện.
Chu Thiến cảm thấy có chút không đúng, mày nhăn lại: “Rốt cuộc làm sao vậy?”
Người đại diện lúc này mới mở miệng nói, làm Chu Thiến khó có thể tiếp thu sự thật: “Em không có lên hot search.”
Chu Thiến cứng họng nói: “Chuyện này không có khả năng!”
Cô ta là nghệ sĩ được đẩy chính trong chương trình《 Bảo bối của chúng ta 》, chính là vì có phần tự tin này cho nên Chu Thiến mới ngàn vạn lần dặn dò người đại diện không cần mua nhiệt độ cho cô ta, cô ta muốn dùng sự nổi tiếng của chính mình xông lên hot search, cũng để tạo ưu thế khi cùng tổ chương trình đàm phán về hợp tác sau này.
Vì sao mọi chuyện lại biến thành như vậy?
Người đại diện lúc này mới đem mọi chuyện xảy ra vào buổi sáng nói đơn giản cho Chu Thiến nghe, cũng bao gồm cuộc đối thoại của cô cùng đạo diễn.
Sau khi nghe được đạo diễn đem chủ phòng phát sóng trực tiếp đổi thành phòng phát sóng trực tiếp của Quý Vãn, sắc mặt Chu Thiến đã đen như đáy nồi.
Sau khi tắt điện thoại, Chu Thiến ngồi ở trên sô pha thật lâu mà không nói gì.
Trong nhà không có người lạ, Gia Gia thả lỏng không ít, cô bé khóc trong một lát, thấy Chu Thiến không để ý tới cô bé nên cũng thu lại nước mắt.
Cô bé đứng lên, đang muốn đi về phòng xem truyện tranh. Đột nhiên phía sau có một sức lực mạnh mẽ đem cô bé đẩy ngã trên mặt đất.
Gia Gia sửng sốt vài giây, đau đớn truyền đến, cô bé oà khóc một tiếng.
Hứa Vũ Thành nghe tiếng khóc của Gia Gia, vội vàng xuống lầu, thấy một cảnh như vậy, hắn đau lòng mà bế con gái lên, quay đầu trừng mắt với Chu Thiến: “Em đang làm gì vậy?!”
“Tôi làm gì?!” Chu Thiến tức giận đến cả người run rẩy, chỉ vào Gia Gia, “Tại sao tôi lại sinh ra một cái đồ vô dụng như vậy chứ!”
Nếu không phải Hứa Gia Gia vô dụng, sao cô ta lại bị Quý Vãn đè ép?
Gia Gia nghe Chu Thiến nói, sắc mặt trắng nhợt, tiếng khóc thêm vài phần ủy khuất.
Sắc mặt Hứa Vũ Thành tức khắc trở nên xanh mét: “Chu Thiến, cô có biết cô đang nói cái gì hay không?”
Mày liễu tinh tế của Chu Thiến nhăn lại, trực tiếp bị tức đến cười: “Hứa Vũ Thành, tôi không biết tôi đang nói cái gì, công ty của anh đã sớm phá sản! Nếu không phải công ty năm này sang tháng nọ đều phải bồi thường tiền, tiền tôi vất vả kiếm một năm cũng không đủ, tôi còn cần bồi dưỡng con nhỏ này thành ngôi sao nhí sao? Tôi vì ai?”
Hứa Vũ Thành nghe được lời này liền trầm mặc.
Chu Thiến duỗi tay với hắn.
Hứa Vũ Thành do dự mãi, vẫn là đưa con gái cho Chu Thiến, chỉ có chút không đành lòng mà dặn dò: “Giọng nói của em không cần nghiêm khắc như vậy, Gia Gia nghe được sẽ……”
Trả lời hắn chính là âm thanh Chu Thiến dùng sức đóng mở cửa và tiếng khóc nức nở không kiềm chế được của Gia Gia .
Hứa Vũ Thành nhắm mắt, không muốn nghe tiếng khóc của con gái, đi vào phòng sách mà giống như đang chạy trốn.
……
Đêm đó, Tần gia.
Khương Nhu đem một quyển truyện cuối cùng bỏ vào valy, lúc này mới đứng dậy, đưa valy cho người hầu đem xuống dưới lầu.
Cô xoay người, ánh mắt dừng lại trên người đứa nhỏ 3 tuổi đang nằm ở trên giường.
Cảm nhận được tầm mắt của Khương Nhu, bé trai lười biếng ngẩng đầu nhìn lại.
Ánh đèn trong phòng ngủ rất nhu hòa, làm ngũ quan của bé trai càng thêm ưu việt. Rõ ràng là một đứa bé ba tuổi lại mang theo một cảm giác xa cách chỉ người trưởng thành mới có.
Nhìn thấy con trai như vậy, Khương Nhu liền biết lúc này cậu không muốn cùng mình nói chuyện.
Bất đắc dĩ mà thở dài ở trong lòng, Khương Nhu ngồi xuống mép giường, thay đổi vấn đề hỏi: “Tiểu Ngoan không muốn đi du lịch cùng ba mẹ sao?”
Bé trai bị gọi là tiểu ngoan nhăn mày, không vui mà nói: “Không được gọi con là Tiểu Ngoan.”
Khương Nhu cười: “Được, không gọi, không gọi, vậy lúc quay chương trình mẹ sẽ gọi tên của con?”
Bé trai lúc này mới gật đầu.
Nhìn ra được con trai mình còn đang tức giận, Khương Nhu duỗi tay xoa mặt cậu, nhẹ giọng nói: “Con cũng không cần tức giận, ngày mai chúng ta có thể gặp được rất nhiều bạn mới. Nếu con muốn kết bạn cũng không thể giống như vầy, mỗi ngày khuôn mặt đều không cảm xúc, đến lúc đó bọn họ đều sẽ bị con dọa khóc……”
Bé trai nghe đến đó, đôi mày đẹp hơi nhăn lại.
Trẻ con chính là phiền phức như vậy, mỗi lần gặp được việc gì không vui đều chỉ biết khóc.
Cậu chính là chán ghét trẻ con khóc, không cần kết bạn mới.
Nếu là kết bạn mới, mà bạn đó mỗi ngày đều ở trước mặt cậu khóc, vậy cậu tình nguyện vẫn luôn một mình!
Bé trai có chút phiền lòng, quay đầu, nhìn về phía ngoài cửa sổ, giờ khắc này cậu một chút cũng chưa ý thức được, chính cậu cũng chỉ là một đứa trẻ 3 tuổi.
……
Ngày hôm sau, Quý Vãn dậy sớm, cô đang muốn đi vào bếp làm bữa sáng, đã thấy cửa phòng Diệp Thanh Thanh bị người từ bên trong mở ra.
Diệp Thanh Thanh xoa đôi mắt, mái tóc mềm mại trên đỉnh đầu bị rối loạn, hàm hồ mà nói câu: “Chào buổi sáng, mẹ ~”
Quý Vãn bị con trai mình đáng yêu không chịu được, tiến lên bế Diệp Thanh Thanh, hôn khuôn mặt cậu một cái.
Diệp Thanh Thanh duỗi tay che kín khuôn mặt mình, vốn dĩ còn vài phần buồn ngủ, mà bị nụ hôn này của Quý Vãn làm cho biến mất không còn một chút, cậu có chút không đồng ý mà nhìn Quý Vãn.
Không đợi cậu mở miệng, Quý Vãn liền biết cậu muốn nói cái gì, nhướng mày cười: “Được, được, sau này trước khi hôn con sẽ nói cho con một tiếng. Bây giờ thì đi với mẹ, mẹ dần con đi rửa mặt!”
Diệp Thanh Thanh bất đắc dĩ mà nhìn mắt Quý Vãn, thỏa hiệp mà bị cô ôm đi.
Chờ rửa mặt xong, Quý Vãn mới hỏi một câu: “Sao hôm nay Thanh Thanh cũng dậy sớm như vậy?”
Diệp Thanh Thanh rửa mặt xong, đã tỉnh táo rất nhiều.
Nghe được những lời này của Quý Vãn, đôi mắt cậu lập tức sáng lên.
Dậy sớm như vậy làm cái gì?
Đương nhiên là để gặp NPC của phó bản mới nha!
Cậu đã vội không chờ nổi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.