Xuyên Thành Pháo Hôi Dễ Mang Thai Trong Truyện Trọng Sinh
Chương 47:
Cửu Nguyệt Vi Lam
17/06/2024
***
Đường Trừng có chút bất mãn hừ nhẹ một tiếng, không khách khí trực tiếp hạ lệnh đuổi khách.
“Hoa này ta nhận, ngươi có thể đi được rồi.”
Không kịp chuẩn bị liền bị đuổi đi vội vàng như vậy, nụ cười của Đường Hâm cứng nhắc lại, nhịn không được đưa ánh mắt về phía Ôn Hoài An.
Đáng tiếc ánh mắt của Ôn Hoài An chỉ tập trung vào đóa Mẫu đơn tam sắc kia, làm lơ không để ý ánh mắt nàng ta.
Đường Hâm hậm hực một trận trong lòng.
“Đường Hâm ngươi nhìn Ôn Hoài An làm cái gì, hắn chỉ là khách nhân, không làm chủ được, đừng có uổng phí tâm tư nữa, chủ nhân của Mẫu Đơn Viên này, là ta.”
“Ôn Hoài An, ngươi thấy ta nói có đúng không?”
Đường Trừng hất cằm lên, trực tiếp trọc thủng tâm tư của Đường Hâm.
Ôn Hoài An nghe thấy Đường Trừng tra hỏi mình, ánh mắt liền chuyển từ chậu Mẫu đơn tam sắc kia lên người Đường Trừng, mỉm cười với nàng.
“Ừm, nàng là chủ nhân, nàng định đoạt, ta vừa mới phát hiện Mẫu Đơn Viên này của nàng có chút hữu danh vô thực, đến một chậu mẫu đơn cũn không có, bằng không ta phái người đưa tới chút nhé?”
Đường Trừng hài lòng nhìn Ôn Hoài An, cha đứa nhỏ quả nhiên không làm nàng thất vọng, đặc biệt, hắn còn chỉ rõ con đường hố người cho nàng nữa.
Thế là Đường Trừng cực kỳ hào phóng cự tuyệt Ôn Hoài An rồi không khách khí hố lên người Đường Hâm.
“Không cần, Đường Hâm không phải đã nói rằng gốc Mẫu đơn tam sắc này là do nàng ta tự mình bồi dưỡng ra sao, một gốc Mẫu đơn tam sắc trân quý như vậy mà nàng ta cũng có thể bồi dưỡng ra thì khẳng định tay nghề bồi hoa dưỡng thảo của nàng ta cũng tốt lắm, đến lúc đó Mẫu Đơn Viên này sẽ đủ loại mẫu đơn, danh hữu kỳ thực rồi.”
Đường Trừng cứ như vậy quang minh chính đại yêu cầu hoa mẫu đơn từ Đường Hâm.
Gương mặt Đường Hâm vặn vẹo trong nháy mắt.
Thật đúng là hở ra là chiếm tiện nghi, chiếm tiện nghi đến nghiện luôn rồi!
Hết lần này đến lần khác Ôn Hoài An còn đứng bên canh nàng, hung hăng bổ một dao: “Nên là như vậy, Đường Tứ tiểu thư, Đường Tam tiểu thư cùng nàng tỷ muội tình thâm, ngay cả Mẫu đơn tam sắc này cũng bỏ được mà tặng cho nàng, tất nhiên cũng sẽ tình nguyện giúp nàng bồi dưỡng cả vườn mẫu đơn.”
Nói xong, hắn ngẩng đầu nhìn về phía Đường Hâm, môi mỏng câu lên cười: “Đường Tam tiểu thư, tiểu thư nói có đúng hay không?”
Ôn Hoài An liếc mắt cái là nhìn ra ái mộ trong mắt của Đường Hâm, nhíu nhíu mày, muốn giải quyết dứt điểm để cắt đứt tâm tư của nàng ta.
Một cái Đường Tứ tiểu thư thôi cũng khiến hắn lao lực quá độ rồi, phải phòng trước phòng sau, miễn cho nàng lại nhân lúc hắn không chú ý rồi tìm cho con hắn một người bố dượng, hắn nào còn tâm sức để để ý tới những nữ nhân khác chứ.
Cẩm Thư trợn mắt há mồm.
Nam Dương Hầu to như vậy, ai chẳng biết Tứ tiểu thư từ trước đến nay đều thích trắng trợn cướp đồ vật của tiểu thư nhà nàng.
Ôn thế tử còn nói cái gì mà tỷ muội tình thâm, vừa rồi Tứ tiểu thư đuổi tiểu thư của nàng đi trước mặt mọi người, ngài không thấy được sao mà còn trợn mắt nói mò như vậy!
Cẩm Thư không dám nhìn sắc mặt của tiểu thư, tiểu thư sợ là muốn tức chết rồi.
Đường Hâm xác thực tức đến muốn nổ tung, trái tim mới nảy mầm không bao lâu của nàng đã tan nát chỉ còn nắm đất. Không duy trì nổi sắc mặt tốt nữa, coi như là nàng đã tận mắt chứng kiến độ vô sỉ của Tứ muội kia của nàng rồi, nhưng mà không ngờ Ôn thế tử cao quý tuấn mĩ trong lòng nàng cũng trợ trụ vi ngược cho nàng ta, rõ ràng hai người bọn họ đã hủy hôn rồi cơ mà… Nàng thật sự đã nhìn nhầm hắn! Ảo tưởng một khi sụp đổ, hảo cảm của nàng đối với Ôn thế tử cũng mất tăm mất tich trong nháy mắt.
Đường Trừng có chút bất mãn hừ nhẹ một tiếng, không khách khí trực tiếp hạ lệnh đuổi khách.
“Hoa này ta nhận, ngươi có thể đi được rồi.”
Không kịp chuẩn bị liền bị đuổi đi vội vàng như vậy, nụ cười của Đường Hâm cứng nhắc lại, nhịn không được đưa ánh mắt về phía Ôn Hoài An.
Đáng tiếc ánh mắt của Ôn Hoài An chỉ tập trung vào đóa Mẫu đơn tam sắc kia, làm lơ không để ý ánh mắt nàng ta.
Đường Hâm hậm hực một trận trong lòng.
“Đường Hâm ngươi nhìn Ôn Hoài An làm cái gì, hắn chỉ là khách nhân, không làm chủ được, đừng có uổng phí tâm tư nữa, chủ nhân của Mẫu Đơn Viên này, là ta.”
“Ôn Hoài An, ngươi thấy ta nói có đúng không?”
Đường Trừng hất cằm lên, trực tiếp trọc thủng tâm tư của Đường Hâm.
Ôn Hoài An nghe thấy Đường Trừng tra hỏi mình, ánh mắt liền chuyển từ chậu Mẫu đơn tam sắc kia lên người Đường Trừng, mỉm cười với nàng.
“Ừm, nàng là chủ nhân, nàng định đoạt, ta vừa mới phát hiện Mẫu Đơn Viên này của nàng có chút hữu danh vô thực, đến một chậu mẫu đơn cũn không có, bằng không ta phái người đưa tới chút nhé?”
Đường Trừng hài lòng nhìn Ôn Hoài An, cha đứa nhỏ quả nhiên không làm nàng thất vọng, đặc biệt, hắn còn chỉ rõ con đường hố người cho nàng nữa.
Thế là Đường Trừng cực kỳ hào phóng cự tuyệt Ôn Hoài An rồi không khách khí hố lên người Đường Hâm.
“Không cần, Đường Hâm không phải đã nói rằng gốc Mẫu đơn tam sắc này là do nàng ta tự mình bồi dưỡng ra sao, một gốc Mẫu đơn tam sắc trân quý như vậy mà nàng ta cũng có thể bồi dưỡng ra thì khẳng định tay nghề bồi hoa dưỡng thảo của nàng ta cũng tốt lắm, đến lúc đó Mẫu Đơn Viên này sẽ đủ loại mẫu đơn, danh hữu kỳ thực rồi.”
Đường Trừng cứ như vậy quang minh chính đại yêu cầu hoa mẫu đơn từ Đường Hâm.
Gương mặt Đường Hâm vặn vẹo trong nháy mắt.
Thật đúng là hở ra là chiếm tiện nghi, chiếm tiện nghi đến nghiện luôn rồi!
Hết lần này đến lần khác Ôn Hoài An còn đứng bên canh nàng, hung hăng bổ một dao: “Nên là như vậy, Đường Tứ tiểu thư, Đường Tam tiểu thư cùng nàng tỷ muội tình thâm, ngay cả Mẫu đơn tam sắc này cũng bỏ được mà tặng cho nàng, tất nhiên cũng sẽ tình nguyện giúp nàng bồi dưỡng cả vườn mẫu đơn.”
Nói xong, hắn ngẩng đầu nhìn về phía Đường Hâm, môi mỏng câu lên cười: “Đường Tam tiểu thư, tiểu thư nói có đúng hay không?”
Ôn Hoài An liếc mắt cái là nhìn ra ái mộ trong mắt của Đường Hâm, nhíu nhíu mày, muốn giải quyết dứt điểm để cắt đứt tâm tư của nàng ta.
Một cái Đường Tứ tiểu thư thôi cũng khiến hắn lao lực quá độ rồi, phải phòng trước phòng sau, miễn cho nàng lại nhân lúc hắn không chú ý rồi tìm cho con hắn một người bố dượng, hắn nào còn tâm sức để để ý tới những nữ nhân khác chứ.
Cẩm Thư trợn mắt há mồm.
Nam Dương Hầu to như vậy, ai chẳng biết Tứ tiểu thư từ trước đến nay đều thích trắng trợn cướp đồ vật của tiểu thư nhà nàng.
Ôn thế tử còn nói cái gì mà tỷ muội tình thâm, vừa rồi Tứ tiểu thư đuổi tiểu thư của nàng đi trước mặt mọi người, ngài không thấy được sao mà còn trợn mắt nói mò như vậy!
Cẩm Thư không dám nhìn sắc mặt của tiểu thư, tiểu thư sợ là muốn tức chết rồi.
Đường Hâm xác thực tức đến muốn nổ tung, trái tim mới nảy mầm không bao lâu của nàng đã tan nát chỉ còn nắm đất. Không duy trì nổi sắc mặt tốt nữa, coi như là nàng đã tận mắt chứng kiến độ vô sỉ của Tứ muội kia của nàng rồi, nhưng mà không ngờ Ôn thế tử cao quý tuấn mĩ trong lòng nàng cũng trợ trụ vi ngược cho nàng ta, rõ ràng hai người bọn họ đã hủy hôn rồi cơ mà… Nàng thật sự đã nhìn nhầm hắn! Ảo tưởng một khi sụp đổ, hảo cảm của nàng đối với Ôn thế tử cũng mất tăm mất tich trong nháy mắt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.