Xuyên Thành Thiên Kim Thật, Sửa Qua Kịch Bản Sảng Văn
Chương 13:
Phong Linh Tiếu
08/07/2024
Chủ nhiệm Lý duỗi tay nhận chìa khóa nam sinh đưa sang, đem tầm mắt chuyển về phía Giang Li, “Thằng nhãi này tên là Đồng Diệc, về sau hai em chính là bạn cùng lớp đó.”
Giang Li ngoan ngoãn gật đầu, bộ dáng học sinh ngoan tiêu chuẩn, sau đó quay đầu đánh giá nam sinh cao to bên cạnh.
Cùng lúc đó, trong đầu cô nhanh chóng hiện ra miêu tả về Đồng Diệc trong tiểu thuyết.
Làm phông nền trong quyển sách, Đồng Diệc là đại biểu cho nhân vật Thương Trọng Vĩnh điển hình, cậu ta từ nhỏ đã thông minh, chỉ số IQ cao hơn bạn cùng lứa tuổi rất nhiều, đối xử với người khác cũng cực kỳ ôn hòa có lễ, là “Con nhà người ta.”trong miệng nhiều người khác.
Nhưng vào năm ba cấp hai, không biết vì sao lại đột nhiên tạm nghỉ học, chờ sau khi cậu ta trở lại trường học, đã là chuyện hai năm sau.
Sau khi quay lại trường học, Đồng Diệc dường như đã thay đổi hoàn toàn, không chỉ việc học xuống dốc không phanh, tính cách cũng trở nên kiệt ngạo khó thuần, toàn thân đều tản ra một cỗ hơi thở không dễ chọc.
Lúc nguyên chủ chuyển trường đến trường quốc tế Mân Giang được sắp xếp vị trí ở bàn cuối cùng, trở thành bạn cùng bàn với Đồng Diệc.
Bởi vì Giang Nhược đã nói trước với nguyên chủ, tính cách Đồng Diệc không tốt, bảo cô ấy không có việc gì thì đừng đi trêu chọc, dẫn tới nguyên chủ căn bản không dám chủ động nói chuyện với Đồng Diệc.
Nhưng một tuần sau, Đồng Diệc lại chủ động đưa ra yêu cầu nhờ nguyên chủ làm bài tập hộ cậu ta, nói là sẽ trả tiền cho cô ấy.
Nguyên chủ suy nghĩ một lát rồi đáp ứng yêu cầu của Đồng Diệc.
Sau khi trở lại Giang gia đúng là cô ấy không thiếu tiền tiêu vặt, nhưng thẻ mà Giang Hoài cho chỉ có thể quẹt chứ không thể rút tiền mặt, cô ấy muốn gửi tiền cho cô nhi viện thì cũng chỉ có thể nghĩ biện pháp khác.
Rồi cô ấy bắt đầu làm bài tập cho Đồng Diệc, những người trước kia thích nói những lời âm dương quái khí trước mặt cô ấy bởi vì bận tâm đến mặt mũi của Đồng Diệc nên thật ra cũng hơi thu liễm lại một chút.
Nhưng không bao lâu, việc nguyên chủ giúp Đồng Diệc làm bài tập đã bị người Giang gia đã biết.
Giang Hoài dùng ánh mắt tức giận nhìn cô, Phong Vận cũng khuyên cô không nên quá thân cận cùng tên côn đồ như Đồng Diệc để tránh làm hỏng thanh danh.
Kể từ đó nguyên chủ liền từ chối làm bài tập thay Đồng Diệc, Đồng Diệc cũng không miễn cưỡng cô ấy, hai người dường như lại trở về trạng thái nước sông không phạm nước giếng như ban đầu.
Về sau Đồng Diệc đột nhiên xuất ngoại, ngay cả thi cấp ba cũng không tham gia, còn những phát triển tiếp theo, quyển sách kia cũng không đề cập đến nên tất nhiên cô cũng không thể nào biết được.
Đồng Diệc thấy cô gái trẻ xa lạ trước mặt nhìn chằm chằm mình, nhịn không được tiến lên hai bước, từ trên cao nhìn xuống cô, “Tôi đẹp trai đến vậy cơ à? Đến mức làm cậu phải nhìn chằm chằm vậy.”
Chủ nhiệm Lý nhíu mày, đang muốn mở miệng răn dạy hắn hai câu, liền thấy cô bé bên cạnh vẻ mặt bình tĩnh gật đầu.
Chủ nhiệm Lý:……
Đồng Diệc cũng vẻ mặt cạn lời, cậu cảm thấy mình bị học sinh chuyển trường trước mắt này đùa giỡn rồi.
Hiếm khi nhìn thấy Đồng Diệc ăn thiệt, chủ nhiệm Lý nhịn không được cười, “Đây là Giang Li, mới vừa chuyển trường đến đây, dù sao thì em cũng nhàn rỗi không có việc gì nên dẫn bạn học đi đem nhận sách giáo khoa và đồng phục đi, lát nữa chủ nhiệm lớp các em tới lại sắp xếp ký túc xá cho em ấy sau.”
Đồng Diệc dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn Lý Diêm Vương, lại cúi đầu nhìn lướt qua hai tờ bài thi trên bàn gần như tất cả đều là “√”, đại khái khi xem xét qua độ khó của đề bài, hắn rốt cuộc lười biếng gật đầu, “Được rồi ạ!”
Trước khi rời khỏi phòng giáo vụ, Giang Li xoay người nhìn trợ lý Bạch vẫn im lặng nãy giờ không lên tiếng, “Chuyện chuyển trường chia lớp đã giải quyết, ông không cần đi theo tôi nữa đâu.”
Giang Li ngoan ngoãn gật đầu, bộ dáng học sinh ngoan tiêu chuẩn, sau đó quay đầu đánh giá nam sinh cao to bên cạnh.
Cùng lúc đó, trong đầu cô nhanh chóng hiện ra miêu tả về Đồng Diệc trong tiểu thuyết.
Làm phông nền trong quyển sách, Đồng Diệc là đại biểu cho nhân vật Thương Trọng Vĩnh điển hình, cậu ta từ nhỏ đã thông minh, chỉ số IQ cao hơn bạn cùng lứa tuổi rất nhiều, đối xử với người khác cũng cực kỳ ôn hòa có lễ, là “Con nhà người ta.”trong miệng nhiều người khác.
Nhưng vào năm ba cấp hai, không biết vì sao lại đột nhiên tạm nghỉ học, chờ sau khi cậu ta trở lại trường học, đã là chuyện hai năm sau.
Sau khi quay lại trường học, Đồng Diệc dường như đã thay đổi hoàn toàn, không chỉ việc học xuống dốc không phanh, tính cách cũng trở nên kiệt ngạo khó thuần, toàn thân đều tản ra một cỗ hơi thở không dễ chọc.
Lúc nguyên chủ chuyển trường đến trường quốc tế Mân Giang được sắp xếp vị trí ở bàn cuối cùng, trở thành bạn cùng bàn với Đồng Diệc.
Bởi vì Giang Nhược đã nói trước với nguyên chủ, tính cách Đồng Diệc không tốt, bảo cô ấy không có việc gì thì đừng đi trêu chọc, dẫn tới nguyên chủ căn bản không dám chủ động nói chuyện với Đồng Diệc.
Nhưng một tuần sau, Đồng Diệc lại chủ động đưa ra yêu cầu nhờ nguyên chủ làm bài tập hộ cậu ta, nói là sẽ trả tiền cho cô ấy.
Nguyên chủ suy nghĩ một lát rồi đáp ứng yêu cầu của Đồng Diệc.
Sau khi trở lại Giang gia đúng là cô ấy không thiếu tiền tiêu vặt, nhưng thẻ mà Giang Hoài cho chỉ có thể quẹt chứ không thể rút tiền mặt, cô ấy muốn gửi tiền cho cô nhi viện thì cũng chỉ có thể nghĩ biện pháp khác.
Rồi cô ấy bắt đầu làm bài tập cho Đồng Diệc, những người trước kia thích nói những lời âm dương quái khí trước mặt cô ấy bởi vì bận tâm đến mặt mũi của Đồng Diệc nên thật ra cũng hơi thu liễm lại một chút.
Nhưng không bao lâu, việc nguyên chủ giúp Đồng Diệc làm bài tập đã bị người Giang gia đã biết.
Giang Hoài dùng ánh mắt tức giận nhìn cô, Phong Vận cũng khuyên cô không nên quá thân cận cùng tên côn đồ như Đồng Diệc để tránh làm hỏng thanh danh.
Kể từ đó nguyên chủ liền từ chối làm bài tập thay Đồng Diệc, Đồng Diệc cũng không miễn cưỡng cô ấy, hai người dường như lại trở về trạng thái nước sông không phạm nước giếng như ban đầu.
Về sau Đồng Diệc đột nhiên xuất ngoại, ngay cả thi cấp ba cũng không tham gia, còn những phát triển tiếp theo, quyển sách kia cũng không đề cập đến nên tất nhiên cô cũng không thể nào biết được.
Đồng Diệc thấy cô gái trẻ xa lạ trước mặt nhìn chằm chằm mình, nhịn không được tiến lên hai bước, từ trên cao nhìn xuống cô, “Tôi đẹp trai đến vậy cơ à? Đến mức làm cậu phải nhìn chằm chằm vậy.”
Chủ nhiệm Lý nhíu mày, đang muốn mở miệng răn dạy hắn hai câu, liền thấy cô bé bên cạnh vẻ mặt bình tĩnh gật đầu.
Chủ nhiệm Lý:……
Đồng Diệc cũng vẻ mặt cạn lời, cậu cảm thấy mình bị học sinh chuyển trường trước mắt này đùa giỡn rồi.
Hiếm khi nhìn thấy Đồng Diệc ăn thiệt, chủ nhiệm Lý nhịn không được cười, “Đây là Giang Li, mới vừa chuyển trường đến đây, dù sao thì em cũng nhàn rỗi không có việc gì nên dẫn bạn học đi đem nhận sách giáo khoa và đồng phục đi, lát nữa chủ nhiệm lớp các em tới lại sắp xếp ký túc xá cho em ấy sau.”
Đồng Diệc dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn Lý Diêm Vương, lại cúi đầu nhìn lướt qua hai tờ bài thi trên bàn gần như tất cả đều là “√”, đại khái khi xem xét qua độ khó của đề bài, hắn rốt cuộc lười biếng gật đầu, “Được rồi ạ!”
Trước khi rời khỏi phòng giáo vụ, Giang Li xoay người nhìn trợ lý Bạch vẫn im lặng nãy giờ không lên tiếng, “Chuyện chuyển trường chia lớp đã giải quyết, ông không cần đi theo tôi nữa đâu.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.