Xuyên Thành Thiên Kim Thật, Sửa Qua Kịch Bản Sảng Văn
Chương 36:
Phong Linh Tiếu
08/07/2024
Sau khi từ phòng điều khiển đi ra ngoài, Giang Li dọc theo cầu thang bộ tòa nhà đi xuống dưới, lại ở chỗ rẽ lầu một đυ.ng phải Thẩm Miên.
Thẩm Miên nhìn thấy Giang Li cũng lắp bắp kinh hãi, nhưng cô ta thấy Giang Li biểu cảm vẫn như thường, hoàn toàn không giống như đã phát hiện ra cái gì mới hơi hơi nhẹ nhàng thở ra.
Mặt Thẩm Miên không biểu cảm tránh đi Giang Li, đến phòng điều khiển tìm giáo viên ở đó, tỏ vẻ bản thân bị rớt ví tiền, muốn xem lại camera theo dõi.
Giáo viên liếc cô ta một cái, không chút để ý hỏi: “Là rơi vào giờ thi thể chất ở sân thể dục đúng không?”
Thẩm Miên lập tức gật đầu, “Đúng đúng đúng, trong ví của em có thẻ căn cước và thẻ phụ, cho nên nhất định phải tìm được, thầy không cần phải quan tâm chuyện này của em đâu ạ, em tự mình từ từ tìm là được.”
“Không cần tìm nữa, trở về chờ kết quả đi!”
Thấy cô ta tỏ vẻ nghi hoặc khó hiểu, giáo viên hừ lạnh một tiếng, “Tuổi còn nhỏ mà không lo học hành cho tử tế, người khác ít đi hai điểm môn thể chất đối với em có chỗ tốt gì sao?”
Thẩm Miên:……
Hóa ra là cô ta đã bại lộ.
Thẩm Miên hoang mang lo sợ rời khỏi tòa nhà, muốn tìm Giang Nhược thương lượng đối sách lại không thể tìm thấy người.
Trong sự lo lắng thấp thỏm bất an đến cực độ, Thẩm Miên rốt cuộc đã chờ được kết quả xử lý của trường học: Ghi lại vi phạm nặng, kiểm điểm trước toàn bộ trường, kiểm tra thể chất môn chạy dài bị điểm 0.
Vào lúc đó, Thẩm Miên cảm thấy trời như sập xuống vậy, bởi vì cô ta hiểu được 15 điểm này trong kỳ thi vào cấp ba đối với cô ta quan trọng cỡ nào.
Lúc trước Nhược Nhược xin miễn thi thể chất cô ta còn cảm thấy rất tiếc hận, điểm tối đa môn thể chất là 50 điểm, nhưng căn cứ theo luật của sở giáo dục thành phố Mân Giang, trừ người tàn tật ra, những học sinh xin miễn thi khác đều chỉ có thể lấy được tối đa 30 điểm môn thể chất mà thôi.
Nhưng Nhược Nhược dường như không quá để ý, bởi vì cô ấy cảm thấy cho dù là tham gia thi bình thường cũng không nhất định có thể lấy được 30 điểm, còn không bằng trực tiếp miễn thi.
Hơn nữa, nhà Nhược Nhược có tiền có thế, chẳng sợ lúc thi vào cấp ba phát huy thất thường, chú Giang cũng có thể tìm quan hệ cho cô ấy vào trường hàng đầu.
Cô ta không giống Nhược Nhược, cô ta gia cảnh bình thường, cha mẹ cũng đều chỉ là nhân viên bình thường công tác ở doanh nghiệp nhà nước, căn bản không có nhân mạch gì cả.
Tương lai của cô ta chỉ có thể dựa vào chính mình phấn đấu.
Thẩm Miên tuy nhìn có vẻ tùy tiện nhưng thực tế lại rất háo thắng, cô ta biết chính mình các môn văn hóa thành tích không bằng Nhược Nhược, nhưng cũng may có ưu thế môn thể dục, chỉ cần lúc thi cấp ba phát huy bình thường là cô ta sẽ có khả năng vào một trường tốt.
Nhưng hiện tại 15 điểm chạy dài đã không còn, đừng nói là trường tốt, cô ta có thể vào một trường thực nghiệm hay không đều khó nói.
Nếu để cha mẹ biết nguyên nhân cô ta vứt bỏ 15 điểm này nhất định sẽ mắng chết cô ta.
Thẩm Miên nghiêng ngả lảo đảo đến văn phòng giáo viên, hai mắt đỏ bừng nhìn cô Hà chủ nhiệm lớp, khẩn cầu nói: “Cô Hà ơi cô giúp em ngẫm lại biện pháp đi, em hứa về sau không bao giờ làm loại chuyện này nữa đâu.”
Cô Hà cau mày xoa huyệt Thái Dương, “Cô không biết giữa em với Giang Li có mâu thuẫn gì, nhưng mặc kệ thế nào thì em cũng không nên vào lúc thi chạy cố ý ngáng chân bạn ấy, nếu là ngày thường thì cũng thôi, nhưng đây chính là cuộc thi thể chất, điểm đó được cộng vào tổng điểm thi cấp ba, không có khả năng em không biết điều đó.”
Thẩm Miên nhìn thấy Giang Li cũng lắp bắp kinh hãi, nhưng cô ta thấy Giang Li biểu cảm vẫn như thường, hoàn toàn không giống như đã phát hiện ra cái gì mới hơi hơi nhẹ nhàng thở ra.
Mặt Thẩm Miên không biểu cảm tránh đi Giang Li, đến phòng điều khiển tìm giáo viên ở đó, tỏ vẻ bản thân bị rớt ví tiền, muốn xem lại camera theo dõi.
Giáo viên liếc cô ta một cái, không chút để ý hỏi: “Là rơi vào giờ thi thể chất ở sân thể dục đúng không?”
Thẩm Miên lập tức gật đầu, “Đúng đúng đúng, trong ví của em có thẻ căn cước và thẻ phụ, cho nên nhất định phải tìm được, thầy không cần phải quan tâm chuyện này của em đâu ạ, em tự mình từ từ tìm là được.”
“Không cần tìm nữa, trở về chờ kết quả đi!”
Thấy cô ta tỏ vẻ nghi hoặc khó hiểu, giáo viên hừ lạnh một tiếng, “Tuổi còn nhỏ mà không lo học hành cho tử tế, người khác ít đi hai điểm môn thể chất đối với em có chỗ tốt gì sao?”
Thẩm Miên:……
Hóa ra là cô ta đã bại lộ.
Thẩm Miên hoang mang lo sợ rời khỏi tòa nhà, muốn tìm Giang Nhược thương lượng đối sách lại không thể tìm thấy người.
Trong sự lo lắng thấp thỏm bất an đến cực độ, Thẩm Miên rốt cuộc đã chờ được kết quả xử lý của trường học: Ghi lại vi phạm nặng, kiểm điểm trước toàn bộ trường, kiểm tra thể chất môn chạy dài bị điểm 0.
Vào lúc đó, Thẩm Miên cảm thấy trời như sập xuống vậy, bởi vì cô ta hiểu được 15 điểm này trong kỳ thi vào cấp ba đối với cô ta quan trọng cỡ nào.
Lúc trước Nhược Nhược xin miễn thi thể chất cô ta còn cảm thấy rất tiếc hận, điểm tối đa môn thể chất là 50 điểm, nhưng căn cứ theo luật của sở giáo dục thành phố Mân Giang, trừ người tàn tật ra, những học sinh xin miễn thi khác đều chỉ có thể lấy được tối đa 30 điểm môn thể chất mà thôi.
Nhưng Nhược Nhược dường như không quá để ý, bởi vì cô ấy cảm thấy cho dù là tham gia thi bình thường cũng không nhất định có thể lấy được 30 điểm, còn không bằng trực tiếp miễn thi.
Hơn nữa, nhà Nhược Nhược có tiền có thế, chẳng sợ lúc thi vào cấp ba phát huy thất thường, chú Giang cũng có thể tìm quan hệ cho cô ấy vào trường hàng đầu.
Cô ta không giống Nhược Nhược, cô ta gia cảnh bình thường, cha mẹ cũng đều chỉ là nhân viên bình thường công tác ở doanh nghiệp nhà nước, căn bản không có nhân mạch gì cả.
Tương lai của cô ta chỉ có thể dựa vào chính mình phấn đấu.
Thẩm Miên tuy nhìn có vẻ tùy tiện nhưng thực tế lại rất háo thắng, cô ta biết chính mình các môn văn hóa thành tích không bằng Nhược Nhược, nhưng cũng may có ưu thế môn thể dục, chỉ cần lúc thi cấp ba phát huy bình thường là cô ta sẽ có khả năng vào một trường tốt.
Nhưng hiện tại 15 điểm chạy dài đã không còn, đừng nói là trường tốt, cô ta có thể vào một trường thực nghiệm hay không đều khó nói.
Nếu để cha mẹ biết nguyên nhân cô ta vứt bỏ 15 điểm này nhất định sẽ mắng chết cô ta.
Thẩm Miên nghiêng ngả lảo đảo đến văn phòng giáo viên, hai mắt đỏ bừng nhìn cô Hà chủ nhiệm lớp, khẩn cầu nói: “Cô Hà ơi cô giúp em ngẫm lại biện pháp đi, em hứa về sau không bao giờ làm loại chuyện này nữa đâu.”
Cô Hà cau mày xoa huyệt Thái Dương, “Cô không biết giữa em với Giang Li có mâu thuẫn gì, nhưng mặc kệ thế nào thì em cũng không nên vào lúc thi chạy cố ý ngáng chân bạn ấy, nếu là ngày thường thì cũng thôi, nhưng đây chính là cuộc thi thể chất, điểm đó được cộng vào tổng điểm thi cấp ba, không có khả năng em không biết điều đó.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.