Xuyên Thành Thiếu Nữ Bệnh Kiều Ngọt Hệ Hàng Ngày
Chương 24
Thời Tinh Thảo
21/09/2020
Biên tập: Cải
Sự đồng tình của Hoắc Đình Diễm có nhưng không nhiều lắm. Hơn nữa, sau nhiều ngày tiếp xúc, Hoắc Đình Diễm cảm thấy là fan, Khương Yên quả thực là một fan hâm mộ vừa trung thành lại đáng yêu, là bạn học, cô phi thường hiểu chuyện, việc không nên hỏi sẽ không hỏi tới, chuyện nên nói sẽ nói , tóm lại cùng Khương Yên trong lời đồn đại khác biệt rất lớn.
Anh vẫn luôn tin vào những gì mình nhìn thấy hơn là những gì tai nghe được.
Cái nhìn đối với Khương Yên cứ như vậy mà dần thay đổi, cho nên chuyện hôm nay, Hoắc Đình Diễm xác nhận bản thân thực sự có chút kích động, đầu vừa nghĩ cái thân liền động.
Bất quá những chuyện này, anh không tính toán nói cho những người khác.
....
Cảnh Hoán nghe câu trả lời lãnh đạm của anh, kinh hô " Không thể nào, cậu thực sự đối với Khương Yên bất đồng?"
Hoắc Đình Diễm liếc xéo cậu ra,đơn giản giải thích "Đều là bạn học, không có cái gì bất đồng cả"
Cảnh Hoán vẫn như cũ ôm thái độ hoài nghi, nhướng mày "Thật không?"
"Ừ" Hoắc Đình Diễm nhìn cậu ta "Đừng quấy rầy tớ đọc sách"
Cảnh Hoán "...."
Lại bị ghét bỏ.
Về chuyện lễ kỷ niệm thành lập trường, Cảnh Hoán cũng không tiếp tục truy hỏi Hoắc Đình Diễm nữa, tự nhiên cũng không có to mồm tuyên truyền cho các bạn học khác. Người biết được chuyện này chỉ có mấy người bọn họ.
....
Buổi tối, Khương Yên bị cô giáo Triệu gọi lên văn phòng. Các giáo viên trong hai tiết tự học buổi tối đã làm xong đề, Khương Yên hiện tại liền phải làm bài thi dưới sự giám sát của bọn họ, một chút thời gian phát ngốc cũng không có.
Mỗi một môn đề thi không nhiều lắm, chỉ câu hỏi lớn chỉ gồm một hoặc hai câu hỏi nhỏ. Đề thi này so với đề thi tháng khó hơn một chút nhưng Khương Yên cũng căng da đầu hoàn thành.
Sau khi làm bài xong, Khương Yên nhìn mấy thầy cô giáo "Em hiện tại có thể về được chưa ạ?"
Về chuyện cô gian lận, biết trước đề thi, trải qua một ngày lên men, khả năng học sinh trường bên cạnh cũng đã biết, thế nhưng các thầy cô giáo không một ai ra mặt áp chế chuyện này xuống. Diễn đàn trường vẫn còn sôi nổi thảo luận, Khương Yên cũng không rảnh rỗi lên đó xem người khác mắng chửi cô có bao nhiêu thậm tệ, bởi vì cô sẽ dùng thực lực của bản thân chứng minh cho họ biết họ đã sai!
Cô biết mấy giáo viên kia đều thực chán ghét cô, nhưng không sao, cô có tín ngưỡng của riêng mình, cô muốn bảo hộ những người yêu thương, ủng hộ cô!
Cô giáo Triệu mỉm cười nhìn cô "Trước đừng đi, các thầy cô sắp chấm xong bài thi của em rồi, đợi biết điểm rồi đi"
Dù sao còn hai mươi phút nữa mới tan học.
Năm phút sau, cuối cùng các giáo viên cũng chấm xong, Khương Yên đứng đối diện bọn họ, quan sát thần sắc của bọn họ.
Mỗi một giáo viên , trong mắt đều là khó có thể tin, thậm chí còn có kinh ngạc đến cực điểm, cứ nhìn đi nhìn lại bài thi của Khương Yên, một lần lại một lần thẩm tra đối chiếu. Ngẫu nhiên còn ngước mắt lên nhìn, xem xem Khương Yên có làm ra cái động tác nhỏ gì không.
Nhưng, việc này là hoàn toàn không có khả năng.
Bọn họ mấy người giáo viên cứ nhìn Khương Yên không chớp mắt, nhìn một mạch đến lúc cô làm xong bài. Nếu lần thi này mà còn có thể có vấn đề, nghề giảo viên này, bọn họ cũng không cần làm nữa !
Cô giáo Triệu vẻ mặt tự tin nhìn mọi người, nhướng mày hỏi "Điểm kiểm tra của Khương Yên thế nào?"
Giáo viên tiếng anh đặc biệt sảng khoái, nhìn Khương Yên cười nói "Tôi tin tưởng thành tích tiếng anh của Khương Yên là chính mình đạt được, lần này tôi cho em ấy năm cái đề mục, em ấy chỉ làm sai một câu! Mỗi câu hai mươi điểm, bài thi tiếng anh của Khương Yên được 80 điểm"
Có người mở lời, những thầy cô còn lại dù không tình nguyện nhưng vẫn đúng sự thật mà nói.
Khương Yên thi không tồi, mặc dù có ra kết quả sai vài câu nhưng quy trình làm lại đúng hướng, lối tư duy không có vấn đề. Tóm lại, bài thi của Khương Yên có đúng có sai nhưng trải qua lần nghiệm chứng này, tất cả giáo viên đều thừa nhận thành tích kỳ thi tháng lần này của Khương Yên.
Mặc dù không muốn nhưng không thể không thừa nhận, Khương Yên dường như là một người có thiên phú trong phương diện học tập, có thể học một suy ba.
Cô giáo Triệu dừng một chút, nhìn mấy giáo viên còn lại, cũng không có yêu cầu bọn họ xin lỗi Khương Yên. Việc xin lỗi là không có khả năng mặc dù cô giáo Triệu rất muốn nhưng hiện tại có thể làm mấy giáo viên kia nhượng bộ đã là không tồi rồi. Cô trầm mặc một lát, nhìn về phía mấy giáo viên kia, nói " Nếu mọi người đều thừa nhận thành tích của Khương Yên trong kỳ thi tháng lần này, hơn nữa cũng không chứng thực được chuyện em ấy biết trước bài thi, hay gian lận, tôi đây cảm thấy thời điểm đi học ngày mai, mọi người nên cùng các em học sinh khác hảo hảo đính chính lại chuyện này. Hiện tại, học sinh trong trường đều đang đồn đại thành tích lần này của Khương Yên là giả, là không chân thật ... Chuyện này, các thầy cô có thể làm được không?"
Có một vị giáo viên chủ nhiệm vừa định cự tuyệt thì trưởng khoa đã day day ấn đường nói "Ngày mai, sau khi tập thể dục buổi sáng, tôi sẽ đính chính lại chuyện này trước mặt toàn bộ học sinh trong trường"
Nghe vậy, cô giáo Triệu cười "Được, vậy cảm ơn thầy"
Mà giờ khắc này, Khương Yên đã trở về phòng học, cô cũng không biết cô giáo Triệu còn vì mình mà làm những chuyện kia.
....
Năm phút trước khi kết thúc tiết tự học, cô giáo Triệu mặt đầy tươi cười bước vào lớp.
Cô nhìn xung quanh một vòng, thời điểm nhìn thấy Khương Yên đang cúi đầu đọc sách, ý cười trên mặt càng sâu.
"Các em , cô có chuyện muốn nói"
Nháy mắt, tất cả sự chú ý của học sinh trong lớp đều dồn lên người cô giáo Triệu.
Cô giáo Triệu mỉm cười, dừng một chút, nói "Thành tích kỳ thi tháng lần này đã có, các bạn thi tốt thì hãy tiếp tục không ngừng cố gắng, còn các bạn học mà thành tích lần này không được như ý thì hãy nỗ lực tìm kiếm phương pháp để đạt được điểm cao hơn trong kỳ thi lần sao! Có công mài sắt có ngày nên kim, chỉ cần các em nguyện ý nỗ lực"
Cô cười cười "Bất quá, trọng điểm cuộc nói chuyện không phải là cái này. Cô hiện tại đứng ở đây là muốn khen ngợi một bạn học của lớp chúng ta, Khương Yên "
Lập tức, cơ hồ tất cả mọi người đều quay đầu lại nhìn về phía Khương Yên, trong mắt tràn ngập tò mò.
Khương Yên mặt không đổi sắc , mặc những ánh mắt chăm chú của mọi người.
Cô giáo Triệu tiếp tục nói "Thời điểm biết được thành tích của các em, kỳ thực các thầy cô cũng cảm thấy rất kinh ngạc, biết bạn học Khương Yên gần đây rất nỗ lực nhưng không nghĩ tới em ấy có thể tiến bộ nhanh đến vậy. Thậm chí còn có không ít bạn học nghi ngờ có phải là Khương Yên gian lận hoặc biết trước đề hay không. Về vấn đề này, tôi trịnh trọng khẳng định với các em, Khương Yên không có gian lận, cũng không có giở thủ đoạn gì cả, thành tích của em ấy là tự em ấy giành được, mỗi một câu hỏi đều là em ấy nỗ nỗ lực lực tự mình làm lấy. Tuy rằng thành tích hiện tại của Khương Yên vẫn chưa đủ lý tưởng nhưng cô cảm thấy chỉ cần em ấy có thể tiếp tục kiên trì, nhất định có thể tiến bộ hơn nữa. Nào, chúng ta cùng chúc mừng bạn học Khương Yên !"
Lời này vừa dứt, học sinh trong lớp không kịp hoàn hồn.
Thẳng đến khi trong góc xuất hiện tiếng vỗ tay, mọi người mới bừng tỉnh lại mà vỗ theo, chúc mừng Khương Yên.
....
Đêm nay, bởi vì lời nói này của cô giáo Triệu, topic bàn về thành tích kỳ thi tháng lần này của Khương Yên rốt cuộc náo nhiệt lên!
Nguyên bản bên dưới khu bình luận đều là những lời nói không hay về Khương Yên, sau tiết tự học buổi tối, bắt đầu xuất hiện một vài bạn học đứng lên thay cô nói chuyện.
Lầu 789: Cảm thấy cần thiết phải nói lời này với mọi người. Tôi là bạn học cùng lớp thực nghiệm với Khương Yên, trước kia tuy rằng không thích cậu ấy nhưng mấy tháng nay, chuyện Khương Yên nỗ lực những bạn cùng lớp chúng tôi đây rõ như ban ngày. Thành tích trước đây của cậu ấy quả thực là ném đi mặt mũi của lớp thực nghiệm bọn tôi. Hôm nay, thời điểm nhìn thấy bảng thành tích, ý nghĩ đầu tiên của mọi người cũng là cậu ấy gian lận nhưng vừa rồi giáo viên chủ nhiệm lớp chúng tôi có đứng trước mặt cả lớp khẳng định, các giáo viên đã kiểm chứng và đưa ra kết luận là Khương Yên không có gian lận hay biết trước đề thi. Cậu ấy đêm hôm nay đã phải làm lại một bài kiểm tra năng lực dưới sự giám sát của các thầy cô. Hơn nữa, đề thi hôm nay khó hơn đề thi tháng một chút, vậy mà kết quả của cậu ấy tốt hơn kỳ thi tháng rất nhiều !!!! Gian lận cùng biết trước đề gì đấy, hoàn toàn là chuyện bịa đặt cho nên tôi muốn hướng bạn học Khương Yên nói một câu xin lối, thực xin lỗi đã hiểu lầm cậu, thì ra cậu không có gian lận.
Lầu 790: Cùng ý nghĩ với lầu trên, tôi tin tưởng các thầy cô giáo, cũng có chút tin tưởng Khương Yên. Hôm nay bị mọi người hiểu lầm nhưng cậu ấy chưa hề vì bản thân biện giải một cậu, tự dùng thực lực của bản thân để chứng minh! Ngưu bức!
Lầu 791: Lớp tôi cũng nghe được chuyện đó, Khương Yên thật ngưu bức a! Trong thời gian một tháng, từ người đứng hạn chót tăng hơn 400 hạng!
Lầu 792: Ai biết nhà Khương Yên có phải hay không lại quyên cho trường học thêm một công trình nữa để che giấu việc cậu ta gian lận, rốt cuộc thì chuyện này cũng quá mức mất mặt.
Lầu 793: Tôi cũng cảm thấy vậy, tôi không tin có người có thể trong một tháng tăng hơn 300 điểm! Cực kỳ vô lý!
Lầu 799: Mọi người tin hay không không quan trọng, tóm lại tôi thấy Khương Yên có thay đổi, chúng ta vì sao không thể cho cậu ấy một cơ hội a?
....
Khu bình luận dưới topic kia dần trở nên thân thiện, Nguyễn Nghiên Nghiên ở bên tai Khương Yên đọc một vài bình luận khen cô "Khương Yên, cậu như thế nào không kích động a! Hiện tại tuy rằng còn có rất nhiều người ôm thái độ hoài nghi nhưng ít nhất là đã có không ít người đối với cậu tin tưởng a!"
Khương Yên gật gật đầu, 'ừ' một tiếng "Những việc này đều không quan trọng"
Cô cũng không phải đặc biệt để ý đến cách người khác nhìn nhận mình.
"Vậy cái gì mới quan trọng?"
Khương Yên ngước mắt, mê mang nhìn Nguyễn Nghiên Nghiên "Nghiên Nghiên"
"a?" Nguyễn Nghiên Nghiên vẻ mặt ngốc lăng nhìn cô "Sao vậy?"
Người này vừa tan học liền mất hồn mất vía, Nguyễn Nghiên Nghiên ban đầu còn nghĩ Khương Yên là cao hứng bởi vì chứng minh được bản thân trong sạch, nhưng hiện tại xem ra .... Dường như không phải là vậy. Cô thất thần không phải là vì chuyện kia.
Khương Yên ánh mắt hơi lóe nhìn cô "Cậu có biết sau khi cô giáo Triệu nói xong, người đầu tiên vỗ tay là ai không?"
Không chờ Nguyễn Nghiên Nghiên trả lời, Khương Yên đã đặc biệt kích động đứng lên " LÀ Hoắc Đình Diễm ! Là Hoắc Đình Diễm vỗ tay!!! Là nam thần của tớ a!!!!!"
Idol của cô mặc dù không quá thích cô nhưng cũng nguyện ý tin tưởng cô trong sạch!!!!
Ô ô ô ô ... Khương Yên lúc ấy thực sự muốn quỳ xuống hướng Hoắc Đình Diễm khóc lóc thảm thiết một chút nhưng lại lo lắng anh bị chỉ trỏ cho nên đành nhịn xuống. Nhưng hiện tại nhớ tới, Khương Yên kiểu gì cũng cảm thấy thực kích động !!!!
Được idol tin tưởng, thật xúc động!!!
Xúc động đến mức Khương Yên hiện tại muốn lao xuống lầu chạy mười vòng, hét lên cho cả thế giới biết cô thích Hoắc Đình Diễm! Idol của cô là thần tiên, idol của cô là giỏi nhất!
Mọi truy tinh nữ hài (Cô gái theo đuổi thần tượng) trên thế giới này đại khái đều như vậy. Cảm xúc luôn theo idol mà dao động
Nguyễn Nghiên Nghiên trợn mắt há mồm nhìn Khương Yên kích động, triệt triệt để để hết chỗ nói.
"Tớ biết a" Nguyễn Nghiên Nghiên nói "Tớ cũng vỗ tay mà"
Lúc ấy cô cùng Hoắc Đình Diễm không sai biệt lắm cùng vỗ tay.
Cô ghét bỏ nhìn Khương Yên "Cậu chỉ nhìn thấy Hoắc Đình Diễm vỗ tay , không thấy được tớ vì cậu vỗ tay có đúng không!" Lập tức, Nguyễn Nghiên Nghiên liền bộc phát thành diễn tinh, phát tác nói "Khương Yên, cậu thật quá đáng, trong mắt chỉ có Hoắc Đình Diễm, chỉ có idol của cậu, một chút cũng không có chỗ cho người bạn này, tớ thực sự là cảm thấy quá thương tâm"
Khương Yên "....."
Khương Yên trầm mặc một hồi, nhược nhược nói "Trong mắt, trong lòng tớ, xác thật đều là idol a"
"Bất quá, tớ thực sự coi cậu là bạn bè tốt a"
Chính là, thời điểm nhìn thấy Hoắc Đình Diễm, trong mắt liền chứa không nổi những người khác.
Nguyễn Nghiên Nghiên "...."
OK, cô cam bái hạ phong.
Hai người cùng nhau náo loạn một hồi rồi đi rửa mặt nghỉ ngơi. Khương Yên không ngủ được, cô bật đèn bàn, tiếp tục viết nhạc. Nếu đã đáp ứng báo danh tham gia biểu diễn tại lễ kỷ niệm ngày thành lập trường, Khương Yên nhất định sẽ hảo hảo nỗ lực, nỗ lực cùng Hoắc Đình Diễm cùng nhau biểu diễn hoặc là nỗ lực để Hoắc Đình Diễm hát bài hát mà cô biết. Bất kể là cái nào, cô đều cảm thấy vừa lòng, cảm thấy nhân sinh viên mãn.
Biểu diễn là chuyện mà đời trước cô tha thiết mơ ước, cho nên đời này, Khương Yên càng hy vọng hai người bọn họ có thể cùng nhau biểu diễn.
....
Về chuyện thành tích lần này của Khương Yên, mọi người thảo luận được vài ngày, hứng thú cũng dần giảm sút.
Sự đồng tình của Hoắc Đình Diễm có nhưng không nhiều lắm. Hơn nữa, sau nhiều ngày tiếp xúc, Hoắc Đình Diễm cảm thấy là fan, Khương Yên quả thực là một fan hâm mộ vừa trung thành lại đáng yêu, là bạn học, cô phi thường hiểu chuyện, việc không nên hỏi sẽ không hỏi tới, chuyện nên nói sẽ nói , tóm lại cùng Khương Yên trong lời đồn đại khác biệt rất lớn.
Anh vẫn luôn tin vào những gì mình nhìn thấy hơn là những gì tai nghe được.
Cái nhìn đối với Khương Yên cứ như vậy mà dần thay đổi, cho nên chuyện hôm nay, Hoắc Đình Diễm xác nhận bản thân thực sự có chút kích động, đầu vừa nghĩ cái thân liền động.
Bất quá những chuyện này, anh không tính toán nói cho những người khác.
....
Cảnh Hoán nghe câu trả lời lãnh đạm của anh, kinh hô " Không thể nào, cậu thực sự đối với Khương Yên bất đồng?"
Hoắc Đình Diễm liếc xéo cậu ra,đơn giản giải thích "Đều là bạn học, không có cái gì bất đồng cả"
Cảnh Hoán vẫn như cũ ôm thái độ hoài nghi, nhướng mày "Thật không?"
"Ừ" Hoắc Đình Diễm nhìn cậu ta "Đừng quấy rầy tớ đọc sách"
Cảnh Hoán "...."
Lại bị ghét bỏ.
Về chuyện lễ kỷ niệm thành lập trường, Cảnh Hoán cũng không tiếp tục truy hỏi Hoắc Đình Diễm nữa, tự nhiên cũng không có to mồm tuyên truyền cho các bạn học khác. Người biết được chuyện này chỉ có mấy người bọn họ.
....
Buổi tối, Khương Yên bị cô giáo Triệu gọi lên văn phòng. Các giáo viên trong hai tiết tự học buổi tối đã làm xong đề, Khương Yên hiện tại liền phải làm bài thi dưới sự giám sát của bọn họ, một chút thời gian phát ngốc cũng không có.
Mỗi một môn đề thi không nhiều lắm, chỉ câu hỏi lớn chỉ gồm một hoặc hai câu hỏi nhỏ. Đề thi này so với đề thi tháng khó hơn một chút nhưng Khương Yên cũng căng da đầu hoàn thành.
Sau khi làm bài xong, Khương Yên nhìn mấy thầy cô giáo "Em hiện tại có thể về được chưa ạ?"
Về chuyện cô gian lận, biết trước đề thi, trải qua một ngày lên men, khả năng học sinh trường bên cạnh cũng đã biết, thế nhưng các thầy cô giáo không một ai ra mặt áp chế chuyện này xuống. Diễn đàn trường vẫn còn sôi nổi thảo luận, Khương Yên cũng không rảnh rỗi lên đó xem người khác mắng chửi cô có bao nhiêu thậm tệ, bởi vì cô sẽ dùng thực lực của bản thân chứng minh cho họ biết họ đã sai!
Cô biết mấy giáo viên kia đều thực chán ghét cô, nhưng không sao, cô có tín ngưỡng của riêng mình, cô muốn bảo hộ những người yêu thương, ủng hộ cô!
Cô giáo Triệu mỉm cười nhìn cô "Trước đừng đi, các thầy cô sắp chấm xong bài thi của em rồi, đợi biết điểm rồi đi"
Dù sao còn hai mươi phút nữa mới tan học.
Năm phút sau, cuối cùng các giáo viên cũng chấm xong, Khương Yên đứng đối diện bọn họ, quan sát thần sắc của bọn họ.
Mỗi một giáo viên , trong mắt đều là khó có thể tin, thậm chí còn có kinh ngạc đến cực điểm, cứ nhìn đi nhìn lại bài thi của Khương Yên, một lần lại một lần thẩm tra đối chiếu. Ngẫu nhiên còn ngước mắt lên nhìn, xem xem Khương Yên có làm ra cái động tác nhỏ gì không.
Nhưng, việc này là hoàn toàn không có khả năng.
Bọn họ mấy người giáo viên cứ nhìn Khương Yên không chớp mắt, nhìn một mạch đến lúc cô làm xong bài. Nếu lần thi này mà còn có thể có vấn đề, nghề giảo viên này, bọn họ cũng không cần làm nữa !
Cô giáo Triệu vẻ mặt tự tin nhìn mọi người, nhướng mày hỏi "Điểm kiểm tra của Khương Yên thế nào?"
Giáo viên tiếng anh đặc biệt sảng khoái, nhìn Khương Yên cười nói "Tôi tin tưởng thành tích tiếng anh của Khương Yên là chính mình đạt được, lần này tôi cho em ấy năm cái đề mục, em ấy chỉ làm sai một câu! Mỗi câu hai mươi điểm, bài thi tiếng anh của Khương Yên được 80 điểm"
Có người mở lời, những thầy cô còn lại dù không tình nguyện nhưng vẫn đúng sự thật mà nói.
Khương Yên thi không tồi, mặc dù có ra kết quả sai vài câu nhưng quy trình làm lại đúng hướng, lối tư duy không có vấn đề. Tóm lại, bài thi của Khương Yên có đúng có sai nhưng trải qua lần nghiệm chứng này, tất cả giáo viên đều thừa nhận thành tích kỳ thi tháng lần này của Khương Yên.
Mặc dù không muốn nhưng không thể không thừa nhận, Khương Yên dường như là một người có thiên phú trong phương diện học tập, có thể học một suy ba.
Cô giáo Triệu dừng một chút, nhìn mấy giáo viên còn lại, cũng không có yêu cầu bọn họ xin lỗi Khương Yên. Việc xin lỗi là không có khả năng mặc dù cô giáo Triệu rất muốn nhưng hiện tại có thể làm mấy giáo viên kia nhượng bộ đã là không tồi rồi. Cô trầm mặc một lát, nhìn về phía mấy giáo viên kia, nói " Nếu mọi người đều thừa nhận thành tích của Khương Yên trong kỳ thi tháng lần này, hơn nữa cũng không chứng thực được chuyện em ấy biết trước bài thi, hay gian lận, tôi đây cảm thấy thời điểm đi học ngày mai, mọi người nên cùng các em học sinh khác hảo hảo đính chính lại chuyện này. Hiện tại, học sinh trong trường đều đang đồn đại thành tích lần này của Khương Yên là giả, là không chân thật ... Chuyện này, các thầy cô có thể làm được không?"
Có một vị giáo viên chủ nhiệm vừa định cự tuyệt thì trưởng khoa đã day day ấn đường nói "Ngày mai, sau khi tập thể dục buổi sáng, tôi sẽ đính chính lại chuyện này trước mặt toàn bộ học sinh trong trường"
Nghe vậy, cô giáo Triệu cười "Được, vậy cảm ơn thầy"
Mà giờ khắc này, Khương Yên đã trở về phòng học, cô cũng không biết cô giáo Triệu còn vì mình mà làm những chuyện kia.
....
Năm phút trước khi kết thúc tiết tự học, cô giáo Triệu mặt đầy tươi cười bước vào lớp.
Cô nhìn xung quanh một vòng, thời điểm nhìn thấy Khương Yên đang cúi đầu đọc sách, ý cười trên mặt càng sâu.
"Các em , cô có chuyện muốn nói"
Nháy mắt, tất cả sự chú ý của học sinh trong lớp đều dồn lên người cô giáo Triệu.
Cô giáo Triệu mỉm cười, dừng một chút, nói "Thành tích kỳ thi tháng lần này đã có, các bạn thi tốt thì hãy tiếp tục không ngừng cố gắng, còn các bạn học mà thành tích lần này không được như ý thì hãy nỗ lực tìm kiếm phương pháp để đạt được điểm cao hơn trong kỳ thi lần sao! Có công mài sắt có ngày nên kim, chỉ cần các em nguyện ý nỗ lực"
Cô cười cười "Bất quá, trọng điểm cuộc nói chuyện không phải là cái này. Cô hiện tại đứng ở đây là muốn khen ngợi một bạn học của lớp chúng ta, Khương Yên "
Lập tức, cơ hồ tất cả mọi người đều quay đầu lại nhìn về phía Khương Yên, trong mắt tràn ngập tò mò.
Khương Yên mặt không đổi sắc , mặc những ánh mắt chăm chú của mọi người.
Cô giáo Triệu tiếp tục nói "Thời điểm biết được thành tích của các em, kỳ thực các thầy cô cũng cảm thấy rất kinh ngạc, biết bạn học Khương Yên gần đây rất nỗ lực nhưng không nghĩ tới em ấy có thể tiến bộ nhanh đến vậy. Thậm chí còn có không ít bạn học nghi ngờ có phải là Khương Yên gian lận hoặc biết trước đề hay không. Về vấn đề này, tôi trịnh trọng khẳng định với các em, Khương Yên không có gian lận, cũng không có giở thủ đoạn gì cả, thành tích của em ấy là tự em ấy giành được, mỗi một câu hỏi đều là em ấy nỗ nỗ lực lực tự mình làm lấy. Tuy rằng thành tích hiện tại của Khương Yên vẫn chưa đủ lý tưởng nhưng cô cảm thấy chỉ cần em ấy có thể tiếp tục kiên trì, nhất định có thể tiến bộ hơn nữa. Nào, chúng ta cùng chúc mừng bạn học Khương Yên !"
Lời này vừa dứt, học sinh trong lớp không kịp hoàn hồn.
Thẳng đến khi trong góc xuất hiện tiếng vỗ tay, mọi người mới bừng tỉnh lại mà vỗ theo, chúc mừng Khương Yên.
....
Đêm nay, bởi vì lời nói này của cô giáo Triệu, topic bàn về thành tích kỳ thi tháng lần này của Khương Yên rốt cuộc náo nhiệt lên!
Nguyên bản bên dưới khu bình luận đều là những lời nói không hay về Khương Yên, sau tiết tự học buổi tối, bắt đầu xuất hiện một vài bạn học đứng lên thay cô nói chuyện.
Lầu 789: Cảm thấy cần thiết phải nói lời này với mọi người. Tôi là bạn học cùng lớp thực nghiệm với Khương Yên, trước kia tuy rằng không thích cậu ấy nhưng mấy tháng nay, chuyện Khương Yên nỗ lực những bạn cùng lớp chúng tôi đây rõ như ban ngày. Thành tích trước đây của cậu ấy quả thực là ném đi mặt mũi của lớp thực nghiệm bọn tôi. Hôm nay, thời điểm nhìn thấy bảng thành tích, ý nghĩ đầu tiên của mọi người cũng là cậu ấy gian lận nhưng vừa rồi giáo viên chủ nhiệm lớp chúng tôi có đứng trước mặt cả lớp khẳng định, các giáo viên đã kiểm chứng và đưa ra kết luận là Khương Yên không có gian lận hay biết trước đề thi. Cậu ấy đêm hôm nay đã phải làm lại một bài kiểm tra năng lực dưới sự giám sát của các thầy cô. Hơn nữa, đề thi hôm nay khó hơn đề thi tháng một chút, vậy mà kết quả của cậu ấy tốt hơn kỳ thi tháng rất nhiều !!!! Gian lận cùng biết trước đề gì đấy, hoàn toàn là chuyện bịa đặt cho nên tôi muốn hướng bạn học Khương Yên nói một câu xin lối, thực xin lỗi đã hiểu lầm cậu, thì ra cậu không có gian lận.
Lầu 790: Cùng ý nghĩ với lầu trên, tôi tin tưởng các thầy cô giáo, cũng có chút tin tưởng Khương Yên. Hôm nay bị mọi người hiểu lầm nhưng cậu ấy chưa hề vì bản thân biện giải một cậu, tự dùng thực lực của bản thân để chứng minh! Ngưu bức!
Lầu 791: Lớp tôi cũng nghe được chuyện đó, Khương Yên thật ngưu bức a! Trong thời gian một tháng, từ người đứng hạn chót tăng hơn 400 hạng!
Lầu 792: Ai biết nhà Khương Yên có phải hay không lại quyên cho trường học thêm một công trình nữa để che giấu việc cậu ta gian lận, rốt cuộc thì chuyện này cũng quá mức mất mặt.
Lầu 793: Tôi cũng cảm thấy vậy, tôi không tin có người có thể trong một tháng tăng hơn 300 điểm! Cực kỳ vô lý!
Lầu 799: Mọi người tin hay không không quan trọng, tóm lại tôi thấy Khương Yên có thay đổi, chúng ta vì sao không thể cho cậu ấy một cơ hội a?
....
Khu bình luận dưới topic kia dần trở nên thân thiện, Nguyễn Nghiên Nghiên ở bên tai Khương Yên đọc một vài bình luận khen cô "Khương Yên, cậu như thế nào không kích động a! Hiện tại tuy rằng còn có rất nhiều người ôm thái độ hoài nghi nhưng ít nhất là đã có không ít người đối với cậu tin tưởng a!"
Khương Yên gật gật đầu, 'ừ' một tiếng "Những việc này đều không quan trọng"
Cô cũng không phải đặc biệt để ý đến cách người khác nhìn nhận mình.
"Vậy cái gì mới quan trọng?"
Khương Yên ngước mắt, mê mang nhìn Nguyễn Nghiên Nghiên "Nghiên Nghiên"
"a?" Nguyễn Nghiên Nghiên vẻ mặt ngốc lăng nhìn cô "Sao vậy?"
Người này vừa tan học liền mất hồn mất vía, Nguyễn Nghiên Nghiên ban đầu còn nghĩ Khương Yên là cao hứng bởi vì chứng minh được bản thân trong sạch, nhưng hiện tại xem ra .... Dường như không phải là vậy. Cô thất thần không phải là vì chuyện kia.
Khương Yên ánh mắt hơi lóe nhìn cô "Cậu có biết sau khi cô giáo Triệu nói xong, người đầu tiên vỗ tay là ai không?"
Không chờ Nguyễn Nghiên Nghiên trả lời, Khương Yên đã đặc biệt kích động đứng lên " LÀ Hoắc Đình Diễm ! Là Hoắc Đình Diễm vỗ tay!!! Là nam thần của tớ a!!!!!"
Idol của cô mặc dù không quá thích cô nhưng cũng nguyện ý tin tưởng cô trong sạch!!!!
Ô ô ô ô ... Khương Yên lúc ấy thực sự muốn quỳ xuống hướng Hoắc Đình Diễm khóc lóc thảm thiết một chút nhưng lại lo lắng anh bị chỉ trỏ cho nên đành nhịn xuống. Nhưng hiện tại nhớ tới, Khương Yên kiểu gì cũng cảm thấy thực kích động !!!!
Được idol tin tưởng, thật xúc động!!!
Xúc động đến mức Khương Yên hiện tại muốn lao xuống lầu chạy mười vòng, hét lên cho cả thế giới biết cô thích Hoắc Đình Diễm! Idol của cô là thần tiên, idol của cô là giỏi nhất!
Mọi truy tinh nữ hài (Cô gái theo đuổi thần tượng) trên thế giới này đại khái đều như vậy. Cảm xúc luôn theo idol mà dao động
Nguyễn Nghiên Nghiên trợn mắt há mồm nhìn Khương Yên kích động, triệt triệt để để hết chỗ nói.
"Tớ biết a" Nguyễn Nghiên Nghiên nói "Tớ cũng vỗ tay mà"
Lúc ấy cô cùng Hoắc Đình Diễm không sai biệt lắm cùng vỗ tay.
Cô ghét bỏ nhìn Khương Yên "Cậu chỉ nhìn thấy Hoắc Đình Diễm vỗ tay , không thấy được tớ vì cậu vỗ tay có đúng không!" Lập tức, Nguyễn Nghiên Nghiên liền bộc phát thành diễn tinh, phát tác nói "Khương Yên, cậu thật quá đáng, trong mắt chỉ có Hoắc Đình Diễm, chỉ có idol của cậu, một chút cũng không có chỗ cho người bạn này, tớ thực sự là cảm thấy quá thương tâm"
Khương Yên "....."
Khương Yên trầm mặc một hồi, nhược nhược nói "Trong mắt, trong lòng tớ, xác thật đều là idol a"
"Bất quá, tớ thực sự coi cậu là bạn bè tốt a"
Chính là, thời điểm nhìn thấy Hoắc Đình Diễm, trong mắt liền chứa không nổi những người khác.
Nguyễn Nghiên Nghiên "...."
OK, cô cam bái hạ phong.
Hai người cùng nhau náo loạn một hồi rồi đi rửa mặt nghỉ ngơi. Khương Yên không ngủ được, cô bật đèn bàn, tiếp tục viết nhạc. Nếu đã đáp ứng báo danh tham gia biểu diễn tại lễ kỷ niệm ngày thành lập trường, Khương Yên nhất định sẽ hảo hảo nỗ lực, nỗ lực cùng Hoắc Đình Diễm cùng nhau biểu diễn hoặc là nỗ lực để Hoắc Đình Diễm hát bài hát mà cô biết. Bất kể là cái nào, cô đều cảm thấy vừa lòng, cảm thấy nhân sinh viên mãn.
Biểu diễn là chuyện mà đời trước cô tha thiết mơ ước, cho nên đời này, Khương Yên càng hy vọng hai người bọn họ có thể cùng nhau biểu diễn.
....
Về chuyện thành tích lần này của Khương Yên, mọi người thảo luận được vài ngày, hứng thú cũng dần giảm sút.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.