Xuyên Thành Tiểu Tiên Nữ Của Nữ Xứng Tỷ Tỷ
Chương 79: Mãi mãi bên nhau
Nhạn Tử
31/12/2021
Suy xét đến đều là sinh viên, cho nên hồi đầu trong kế hoạch bộ tổ chức đặt khách sạn bình thường, ai biết trưởng bộ tổ chức trực tiếp đặt một khách sạn sang chảnh, nói là vì khao mọi người vất vả một năm qua, cũng thuận tiện để học trưởng như hắn nở mặt trước các học muội một chút.
Mới đầu nghe được lời này, hội trưởng hội sinh viên tỏ vẻ không tán đồng, hội sinh viên chi ra có ký lục nghiêm khắc trong mức phí giới hạn, hoạt động liên hoan có tính tư nhân tự nhiên không thể dùng chi phí chung, lần này vốn là tính toán mọi người cùng nhau chia ra, hiện tại hắn đột nhiên nói chính mình mời khách, chẳng phải là có điểm vả mặt hội trưởng hội sinh viên? Muốn mời khách không cũng nên là hội trưởng hội sinh viên mời chứ?
Lý Lâm Tường cũng không ngốc, nhìn đến hội trưởng phản ứng liền biết lời mình mới nói có chút không ổn, hội trưởng người này trước nay đều sĩ diện, chính mình bác lời hắn đoạt đi sự nổi bật của hắn, trong lòng hắn khẳng định bất mãn, Lý Lâm Tường vội vàng bổ cứu: "Hội trưởng, thật không dám giấu giếm, ta là muốn nhân cơ hội này theo đuổi một học muội."
Hội trưởng nghe được lời này quả nhiên nổi lên hứng thú, hỏi lại: "Ai?"
"Bí mật."
Tạ Tri Ý ở một bên lặng im không nói, nghe vậy cũng nhìn hắn, trong lòng ẩn ẩn có ý niệm, rốt cuộc từ khi Cố Tịnh Nhuyễn vào trường, ở trên diễn đàn có thể thấy đủ loại bài đăng cầu xin tên họ tin tức về Cố Tịnh Nhuyễn, có đôi khi nàng thật muốn lấy cái loa nói cho những người đó —Đừng hòng nghĩ tới, cô ấy là của tôi.
Thấy Lý Lâm Tường nói là bí mật, hội trưởng cũng không lại truy vấn, hắn vốn là cảm thấy mặt mũi có chút không qua được, nhưng bây giờ Lý Lâm Tường nói vậy coi như cũng là cho hắn bậc thang.
Hội trưởng ho nhẹ một tiếng: "Vậy được rồi, cho ngươi cơ hội này, bắt không được thì thật mất mặt."
"Sao có thể, có người mà ta không bắt được ư?"
Lý Lâm Tường mới vừa đắc ý, liền nghe thấy một tiếng lẩm bẩm rất nhỏ: "Cũng không biết là ai lì lợm la liếm bám lấy Tri Ý hai tháng......"
Lý Lâm Tường nghe xong lời này mặt đều đen, trừng mắt nhìn người nọ, sau đó lại nhìn về phía Tạ Tri Ý, thấy nàng vẫn là vẻ mặt lạnh nhạt, hắn hừ lạnh một tiếng: "Ai bám? Không nhớ ra."
Lời này giống như đang giận lẫy, mọi người ở đây nghe mà muốn ớn ói.
Tạ Tri Ý thậm chí ánh mắt cũng chưa lại cho hắn.
Lý Lâm Tường ngược lại an ủi bản thân, chuyện đã qua thì quên đi, chính mình bắt được em gái Tạ Tri Ý thì tốt rồi.
Đối với người trong bộ môn, Tạ Tri Ý cùng Cố Tịnh Nhuyễn tuy rằng không có lảng tránh, nhưng cũng không có cố tình giải thích quan hệ của hai người cho người khác.
Người bình thường nhìn vào cảm thấy có vẻ quá mức thân mật, ví như dùng chung ống hút, đút đồ ăn cho nhau, như hình với bóng......
Nhưng mà nghe được Cố Tịnh Nhuyễn kêu nàng tỷ tỷ, liền tự động phân loại quan hệ là chị em thân thiết mà thôi.
Ngày tụ hội, các bộ sẽ có vị trí của riêng mình, cũng không biết có phải cố ý hay không, bàn ăn của bộ tổ chức cùng bộ văn nghệ kề bên nhau, càng kỳ quái hơn chính là, người của bộ tổ chức nhiều đến mức chen ngồi không đủ, thế nhưng còn lấn chiếm sang bộ văn nghệ.
"Đi mà, có thể không?" Lý Lâm Tường vẻ mặt thành khẩn, trong lúc nhất thời làm người không tiện từ chối.
Bàn của Cố Tịnh Nhuyễn còn hai vị trí trống, cô còn chưa trả lời, trưởng bộ văn nghệ đã trả lời: "Ngươi mời khách ngươi muốn ngồi đâu đều được, tới đây."
Nói còn giúp hắn kéo ra ghế dựa, vừa lúc là ghế bên cạnh Cố Tịnh Nhuyễn.
Cố Tịnh Nhuyễn theo bản năng đứng lên, cùng hắn nói: "Ngồi đây đi."
Ô còn khá biết điều nha.
Lý Lâm Tường vừa cười vừa âm thầm tính toán.
Lý Lâm Tường mới vừa ngồi xuống, Cố Tịnh Nhuyễn liền chuyển qua một vị trí khác, cách hắn một ghế trống.
Lý Lâm Tường: "......"
Cố Tịnh Nhuyễn làm như không nhìn thấy ánh mắt của hắn.
Ánh mắt trần trụi thế kia, tưởng cô là đồ ngốc sao? Bộ tổ chức bên kia còn có mấy người bộ khác nữa, thật nghĩ cô là đồ ngốc hả?
Lý Lâm Tường vừa định nói chuyện liền thấy Cố Tịnh Nhuyễn không chút hoang mang mà tự rót ly nước uống, cùng nữ sinh bên cạnh nói: "Đồ uống này khá ngon, ta rót cho ngươi một ly."
Nữ sinh là bạn tốt mà cô quen trong bộ môn, lập tức hiểu ý cô, bắt đầu cùng cô nói chuyện phiếm, mỗi khi Lý Lâm Tường muốn cùng cô nói chuyện, Cố Tịnh Nhuyễn đều sẽ cùng nữ sinh nói sang chuyện khác, không hề cho Lý Lâm Tường cơ hội chen vào.
Một lát sau, Cố Tịnh Nhuyễn bỗng nhiên nghe thấy mùi hương quen thuộc, vui vẻ ngẩng đầu kêu lên: "Tỷ tỷ!"
Tạ Tri Ý nhẹ ừ một tiếng rồi nhìn về phía trưởng bộ văn nghệ: "Góp một chỗ ngồi?"
Bộ ngoại giao cùng bộ văn nghệ giao lưu tương đối nhiều, ngày thường nàng cùng Tạ Tri Ý quan hệ cũng còn ổn, không xa không gần không thân không lạ, đột nhiên nói gia nhập nàng còn rất cao hứng.
"Ngồi đi ngồi đi."
Tạ Tri Ý mới vừa ngồi xuống, Cố Tịnh Nhuyễn liền nhịn không được hỏi: "Tỷ tỷ sao chị lại tới đây?"
"Tới gặp em."
Cố Tịnh Nhuyễn chỉ cảm thấy cảm xúc Tạ Tri Ý không đúng lắm, chẳng lẽ là bởi vì người kia?
Cố Tịnh Nhuyễn nhìn thoáng qua Lý Lâm Tường, vừa lúc đối diện ánh mắt hắn, Lý Lâm Tường nhướng mày nhìn cô, sau đó hỏi Tạ Tri Ý: "Tạ Tri Ý, cậu có ý tứ gì?"
Tạ Tri Ý không trả lời.
Lý Lâm Tường đối chuyện này cũng thấy nhiều không trách, tiếp tục nói: "Cậu là đang ghen tỵ?"
Lý Lâm Tường sẽ có loại suy nghĩ này cũng không kỳ quái, rốt cuộc lúc trước bạn cùng phòng có nói với hắn, con gái đều là không chiếm được mới biết quý trọng, chờ ngươi ngày nào đó đối tốt người khác, nàng khẳng định quay đầu xin lỗi ngươi.
Tạ Tri Ý không biết suy nghĩ của hắn, đáp lại một câu: "Đúng thật có chút."
Lý Lâm Tường còn tưởng rằng mình nghe lầm, hỏi lại: "Cậu nói cái gì?"
Tạ Tri Ý giương mắt nhìn về phía hắn: "Cách xa người của tôi một chút, tôi sẽ ghen hiểu không?"
Cố Tịnh Nhuyễn vừa muốn cười lại cảm thấy ngạc nhiên, thấy dáng vẻ này của Tạ Tri Ý cô thật là vui.
"Người của cậu?" Lý Lâm Tường chỉ chỉ Cố Tịnh Nhuyễn lại chỉ chỉ nàng, tiếp tục hỏi, "Cậu có ý tứ gì?"
Tạ Tri Ý thấy hắn còn không rõ, cảm thấy chỉ số thông minh của hắn khả năng có chút vấn đề, liền từng câu từng chữ cùng hắn nói: "Cố Tịnh Nhuyễn, bạn gái của tôi, cách xa em ấy một chút, hiểu chứ?"
Ban đầu đã đoán được người hắn muốn thông đồng chính là Nhuyễn Nhuyễn, nhưng thời điểm thật sự nhìn đến quả thật rất là tức giận.
Tuy rằng nàng không chú ý qua Lý Lâm Tường, nhưng những chuyện xấu hắn đã làm, nàng vẫn là biết đến, để hắn tiếp cận Nhuyễn Nhuyễn tuyệt đối không phải chuyện tốt.
"Là như tôi hiểu ý tứ kia sao?"
Cũng không biết Lý Lâm Tường có phải hay không bị ngữ khí Tạ Tri Ý dọa tới rồi, một hồi mới thốt ra.
Lần này không đợi Tạ Tri Ý mở miệng, Cố Tịnh Nhuyễn cướp trả lời: "Anh vậy mà nghe không rõ sao? Tôi, là bạn gái chị ấy! Là tôi biểu hiện không đủ rõ ràng sao? Nhất định phải từng câu từng chữ nói anh mới hiểu được sao?"
Tình huống bên đây đã sớm khiến cho tầng lầu chú ý, trong nháy mắt nghị luận sôi nổi.
Cố Tịnh Nhuyễn thở dài, cảm thấy bữa ăn này khẳng định không ngon, ngồi cùng ăn với người này còn không bằng đi theo tỷ tỷ đến quán ăn ven đường ăn tô mì.
Cố Tịnh Nhuyễn cùng trưởng bộ văn nghệ và hội trưởng sinh viên nói một tiếng, sau đó kéo Tạ Tri Ý rời đi.
Lý Lâm Tường còn ở đó dại ra, tựa hồ không nghĩ tới chính mình tốn thời gian tốn tiền lại đổi lấy kết cục này.
Thoát khỏi nơi đó rồi, Cố Tịnh Nhuyễn thở phào nhẹ nhõm, Tạ Tri Ý mềm giọng hỏi: "Sợ không?"
Cố Tịnh Nhuyễn không rõ nguyên do: "Sợ cái gì?"
"Hiện tại tất cả mọi người đã biết, không chỉ là bạn cùng phòng của em."
"Có cái gì mà sợ nha, em còn sợ người khác không biết nữa kìa, nếu không phải sợ ảnh hưởng hình tượng bộ trưởng của chị, em đã cầm loa rống lên."
Cố Tịnh Nhuyễn nói câu này còn chụm tay thành hình ống loa.
Tạ Tri Ý cảm thấy đáng yêu, nhịn không được xoa xoa đầu cô: "Giờ thì tốt rồi, tất cả mọi người đã biết."
Cố Tịnh Nhuyễn gật gật đầu, đột nhiên lại lắc lắc đầu: "Không phải mọi người."
"Huh?"
Cố Tịnh Nhuyễn nghĩ nếu chuẩn bị lúc ăn tết nói cho ba mẹ, như vậy thừa dịp này nghe thử ý nghĩ của Tạ Tri Ý, cho nên cô mở miệng nói: "Ba mẹ còn không biết."
Thấy khuôn mặt nhỏ của cô nhăn nhó, Tạ Tri Ý giơ tay nhéo nhéo mặt cô: "Ba biết cũng đồng ý."
"Khi nào? Chị nói sao?" Cố Tịnh Nhuyễn kinh ngạc hỏi.
"Xem như đi, trước nghỉ hè ba chủ động gọi điện thử dò chị, sau đó chị thuận thế thẳng thắn."
"Sao có thể? Ba sao có thể phát hiện." Cố Tịnh Nhuyễn nghĩ nghĩ, đột nhiên lại nói, "Chị đừng nói là do mẹ nha?"
Cô đột nhiên nhớ tới Tạ Dao khác thường, làm ba cô tốn tâm tư đi suy đoán thì chỉ có thể là vì mẹ cô.
"Cho nên vậy là mẹ cũng biết?"
Tạ Tri Ý gật gật đầu: "Lần trước phóng pháo hoa về nhà, mẹ đã biết."
Quả nhiên.
Sự tình mà cô cố ý xem nhẹ quả nhiên là chân tướng.
"Vậy mẹ có đồng ý không?" Cố Tịnh Nhuyễn có hơi sợ hãi nghe được đáp án.
Tạ Tri Ý trầm mặc một hồi, thấy bộ dáng cô như bị lửa đốt, nhịn không được nổi lên tâm tư trêu đùa, cúi thấp đầu nhìn cô, "Em hôn chị một chút."
Cố Tịnh Nhuyễn: "......"
Dán môi hôn hôn gò má nàng một chút.
Tạ Tri Ý lắc lắc đầu: "Không phải chỗ này, là này." Nói xong chỉ chỉ môi mình.
Hiện tại hai người đang tản bộ ở bờ sông, chung quanh người đi đường tới tới lui lui.
Cố Tịnh Nhuyễn nếu còn không biết nàng đang cố ý trêu cô thì đúng là choáng váng hồ đồ, Tạ Tri Ý đùa như thế, khẳng định là mẹ cô đồng ý, cô chậm rì rì mà mở miệng nói: "A chắc là mẹ không đồng ý rồi, cũng thật tốt."
Nói Cố Tịnh Nhuyễn một mình đi tới trước.
"Em nói cái gì?" Tạ Tri Ý đuổi theo, kéo lại cổ tay cô.
"Em nói, cũng, thật, tốt." Nói xong tránh thoát khỏi nàng, chạy về phía trước, còn quay đầu lại hướng nàng làm mặt quỷ, "Lêu lêu lêu, em không muốn biết nữa."
Tạ Tri Ý nhìn theo bóng dáng cô, mỉm cười, nhẹ lẩm bẩm nói: "Hiện tại chạy cũng vô dụng, về sau đều chạy không được a."
Về sau, em là người của chị.
Cố Tịnh Nhuyễn.
—— chính văn xong ——
Mới đầu nghe được lời này, hội trưởng hội sinh viên tỏ vẻ không tán đồng, hội sinh viên chi ra có ký lục nghiêm khắc trong mức phí giới hạn, hoạt động liên hoan có tính tư nhân tự nhiên không thể dùng chi phí chung, lần này vốn là tính toán mọi người cùng nhau chia ra, hiện tại hắn đột nhiên nói chính mình mời khách, chẳng phải là có điểm vả mặt hội trưởng hội sinh viên? Muốn mời khách không cũng nên là hội trưởng hội sinh viên mời chứ?
Lý Lâm Tường cũng không ngốc, nhìn đến hội trưởng phản ứng liền biết lời mình mới nói có chút không ổn, hội trưởng người này trước nay đều sĩ diện, chính mình bác lời hắn đoạt đi sự nổi bật của hắn, trong lòng hắn khẳng định bất mãn, Lý Lâm Tường vội vàng bổ cứu: "Hội trưởng, thật không dám giấu giếm, ta là muốn nhân cơ hội này theo đuổi một học muội."
Hội trưởng nghe được lời này quả nhiên nổi lên hứng thú, hỏi lại: "Ai?"
"Bí mật."
Tạ Tri Ý ở một bên lặng im không nói, nghe vậy cũng nhìn hắn, trong lòng ẩn ẩn có ý niệm, rốt cuộc từ khi Cố Tịnh Nhuyễn vào trường, ở trên diễn đàn có thể thấy đủ loại bài đăng cầu xin tên họ tin tức về Cố Tịnh Nhuyễn, có đôi khi nàng thật muốn lấy cái loa nói cho những người đó —Đừng hòng nghĩ tới, cô ấy là của tôi.
Thấy Lý Lâm Tường nói là bí mật, hội trưởng cũng không lại truy vấn, hắn vốn là cảm thấy mặt mũi có chút không qua được, nhưng bây giờ Lý Lâm Tường nói vậy coi như cũng là cho hắn bậc thang.
Hội trưởng ho nhẹ một tiếng: "Vậy được rồi, cho ngươi cơ hội này, bắt không được thì thật mất mặt."
"Sao có thể, có người mà ta không bắt được ư?"
Lý Lâm Tường mới vừa đắc ý, liền nghe thấy một tiếng lẩm bẩm rất nhỏ: "Cũng không biết là ai lì lợm la liếm bám lấy Tri Ý hai tháng......"
Lý Lâm Tường nghe xong lời này mặt đều đen, trừng mắt nhìn người nọ, sau đó lại nhìn về phía Tạ Tri Ý, thấy nàng vẫn là vẻ mặt lạnh nhạt, hắn hừ lạnh một tiếng: "Ai bám? Không nhớ ra."
Lời này giống như đang giận lẫy, mọi người ở đây nghe mà muốn ớn ói.
Tạ Tri Ý thậm chí ánh mắt cũng chưa lại cho hắn.
Lý Lâm Tường ngược lại an ủi bản thân, chuyện đã qua thì quên đi, chính mình bắt được em gái Tạ Tri Ý thì tốt rồi.
Đối với người trong bộ môn, Tạ Tri Ý cùng Cố Tịnh Nhuyễn tuy rằng không có lảng tránh, nhưng cũng không có cố tình giải thích quan hệ của hai người cho người khác.
Người bình thường nhìn vào cảm thấy có vẻ quá mức thân mật, ví như dùng chung ống hút, đút đồ ăn cho nhau, như hình với bóng......
Nhưng mà nghe được Cố Tịnh Nhuyễn kêu nàng tỷ tỷ, liền tự động phân loại quan hệ là chị em thân thiết mà thôi.
Ngày tụ hội, các bộ sẽ có vị trí của riêng mình, cũng không biết có phải cố ý hay không, bàn ăn của bộ tổ chức cùng bộ văn nghệ kề bên nhau, càng kỳ quái hơn chính là, người của bộ tổ chức nhiều đến mức chen ngồi không đủ, thế nhưng còn lấn chiếm sang bộ văn nghệ.
"Đi mà, có thể không?" Lý Lâm Tường vẻ mặt thành khẩn, trong lúc nhất thời làm người không tiện từ chối.
Bàn của Cố Tịnh Nhuyễn còn hai vị trí trống, cô còn chưa trả lời, trưởng bộ văn nghệ đã trả lời: "Ngươi mời khách ngươi muốn ngồi đâu đều được, tới đây."
Nói còn giúp hắn kéo ra ghế dựa, vừa lúc là ghế bên cạnh Cố Tịnh Nhuyễn.
Cố Tịnh Nhuyễn theo bản năng đứng lên, cùng hắn nói: "Ngồi đây đi."
Ô còn khá biết điều nha.
Lý Lâm Tường vừa cười vừa âm thầm tính toán.
Lý Lâm Tường mới vừa ngồi xuống, Cố Tịnh Nhuyễn liền chuyển qua một vị trí khác, cách hắn một ghế trống.
Lý Lâm Tường: "......"
Cố Tịnh Nhuyễn làm như không nhìn thấy ánh mắt của hắn.
Ánh mắt trần trụi thế kia, tưởng cô là đồ ngốc sao? Bộ tổ chức bên kia còn có mấy người bộ khác nữa, thật nghĩ cô là đồ ngốc hả?
Lý Lâm Tường vừa định nói chuyện liền thấy Cố Tịnh Nhuyễn không chút hoang mang mà tự rót ly nước uống, cùng nữ sinh bên cạnh nói: "Đồ uống này khá ngon, ta rót cho ngươi một ly."
Nữ sinh là bạn tốt mà cô quen trong bộ môn, lập tức hiểu ý cô, bắt đầu cùng cô nói chuyện phiếm, mỗi khi Lý Lâm Tường muốn cùng cô nói chuyện, Cố Tịnh Nhuyễn đều sẽ cùng nữ sinh nói sang chuyện khác, không hề cho Lý Lâm Tường cơ hội chen vào.
Một lát sau, Cố Tịnh Nhuyễn bỗng nhiên nghe thấy mùi hương quen thuộc, vui vẻ ngẩng đầu kêu lên: "Tỷ tỷ!"
Tạ Tri Ý nhẹ ừ một tiếng rồi nhìn về phía trưởng bộ văn nghệ: "Góp một chỗ ngồi?"
Bộ ngoại giao cùng bộ văn nghệ giao lưu tương đối nhiều, ngày thường nàng cùng Tạ Tri Ý quan hệ cũng còn ổn, không xa không gần không thân không lạ, đột nhiên nói gia nhập nàng còn rất cao hứng.
"Ngồi đi ngồi đi."
Tạ Tri Ý mới vừa ngồi xuống, Cố Tịnh Nhuyễn liền nhịn không được hỏi: "Tỷ tỷ sao chị lại tới đây?"
"Tới gặp em."
Cố Tịnh Nhuyễn chỉ cảm thấy cảm xúc Tạ Tri Ý không đúng lắm, chẳng lẽ là bởi vì người kia?
Cố Tịnh Nhuyễn nhìn thoáng qua Lý Lâm Tường, vừa lúc đối diện ánh mắt hắn, Lý Lâm Tường nhướng mày nhìn cô, sau đó hỏi Tạ Tri Ý: "Tạ Tri Ý, cậu có ý tứ gì?"
Tạ Tri Ý không trả lời.
Lý Lâm Tường đối chuyện này cũng thấy nhiều không trách, tiếp tục nói: "Cậu là đang ghen tỵ?"
Lý Lâm Tường sẽ có loại suy nghĩ này cũng không kỳ quái, rốt cuộc lúc trước bạn cùng phòng có nói với hắn, con gái đều là không chiếm được mới biết quý trọng, chờ ngươi ngày nào đó đối tốt người khác, nàng khẳng định quay đầu xin lỗi ngươi.
Tạ Tri Ý không biết suy nghĩ của hắn, đáp lại một câu: "Đúng thật có chút."
Lý Lâm Tường còn tưởng rằng mình nghe lầm, hỏi lại: "Cậu nói cái gì?"
Tạ Tri Ý giương mắt nhìn về phía hắn: "Cách xa người của tôi một chút, tôi sẽ ghen hiểu không?"
Cố Tịnh Nhuyễn vừa muốn cười lại cảm thấy ngạc nhiên, thấy dáng vẻ này của Tạ Tri Ý cô thật là vui.
"Người của cậu?" Lý Lâm Tường chỉ chỉ Cố Tịnh Nhuyễn lại chỉ chỉ nàng, tiếp tục hỏi, "Cậu có ý tứ gì?"
Tạ Tri Ý thấy hắn còn không rõ, cảm thấy chỉ số thông minh của hắn khả năng có chút vấn đề, liền từng câu từng chữ cùng hắn nói: "Cố Tịnh Nhuyễn, bạn gái của tôi, cách xa em ấy một chút, hiểu chứ?"
Ban đầu đã đoán được người hắn muốn thông đồng chính là Nhuyễn Nhuyễn, nhưng thời điểm thật sự nhìn đến quả thật rất là tức giận.
Tuy rằng nàng không chú ý qua Lý Lâm Tường, nhưng những chuyện xấu hắn đã làm, nàng vẫn là biết đến, để hắn tiếp cận Nhuyễn Nhuyễn tuyệt đối không phải chuyện tốt.
"Là như tôi hiểu ý tứ kia sao?"
Cũng không biết Lý Lâm Tường có phải hay không bị ngữ khí Tạ Tri Ý dọa tới rồi, một hồi mới thốt ra.
Lần này không đợi Tạ Tri Ý mở miệng, Cố Tịnh Nhuyễn cướp trả lời: "Anh vậy mà nghe không rõ sao? Tôi, là bạn gái chị ấy! Là tôi biểu hiện không đủ rõ ràng sao? Nhất định phải từng câu từng chữ nói anh mới hiểu được sao?"
Tình huống bên đây đã sớm khiến cho tầng lầu chú ý, trong nháy mắt nghị luận sôi nổi.
Cố Tịnh Nhuyễn thở dài, cảm thấy bữa ăn này khẳng định không ngon, ngồi cùng ăn với người này còn không bằng đi theo tỷ tỷ đến quán ăn ven đường ăn tô mì.
Cố Tịnh Nhuyễn cùng trưởng bộ văn nghệ và hội trưởng sinh viên nói một tiếng, sau đó kéo Tạ Tri Ý rời đi.
Lý Lâm Tường còn ở đó dại ra, tựa hồ không nghĩ tới chính mình tốn thời gian tốn tiền lại đổi lấy kết cục này.
Thoát khỏi nơi đó rồi, Cố Tịnh Nhuyễn thở phào nhẹ nhõm, Tạ Tri Ý mềm giọng hỏi: "Sợ không?"
Cố Tịnh Nhuyễn không rõ nguyên do: "Sợ cái gì?"
"Hiện tại tất cả mọi người đã biết, không chỉ là bạn cùng phòng của em."
"Có cái gì mà sợ nha, em còn sợ người khác không biết nữa kìa, nếu không phải sợ ảnh hưởng hình tượng bộ trưởng của chị, em đã cầm loa rống lên."
Cố Tịnh Nhuyễn nói câu này còn chụm tay thành hình ống loa.
Tạ Tri Ý cảm thấy đáng yêu, nhịn không được xoa xoa đầu cô: "Giờ thì tốt rồi, tất cả mọi người đã biết."
Cố Tịnh Nhuyễn gật gật đầu, đột nhiên lại lắc lắc đầu: "Không phải mọi người."
"Huh?"
Cố Tịnh Nhuyễn nghĩ nếu chuẩn bị lúc ăn tết nói cho ba mẹ, như vậy thừa dịp này nghe thử ý nghĩ của Tạ Tri Ý, cho nên cô mở miệng nói: "Ba mẹ còn không biết."
Thấy khuôn mặt nhỏ của cô nhăn nhó, Tạ Tri Ý giơ tay nhéo nhéo mặt cô: "Ba biết cũng đồng ý."
"Khi nào? Chị nói sao?" Cố Tịnh Nhuyễn kinh ngạc hỏi.
"Xem như đi, trước nghỉ hè ba chủ động gọi điện thử dò chị, sau đó chị thuận thế thẳng thắn."
"Sao có thể? Ba sao có thể phát hiện." Cố Tịnh Nhuyễn nghĩ nghĩ, đột nhiên lại nói, "Chị đừng nói là do mẹ nha?"
Cô đột nhiên nhớ tới Tạ Dao khác thường, làm ba cô tốn tâm tư đi suy đoán thì chỉ có thể là vì mẹ cô.
"Cho nên vậy là mẹ cũng biết?"
Tạ Tri Ý gật gật đầu: "Lần trước phóng pháo hoa về nhà, mẹ đã biết."
Quả nhiên.
Sự tình mà cô cố ý xem nhẹ quả nhiên là chân tướng.
"Vậy mẹ có đồng ý không?" Cố Tịnh Nhuyễn có hơi sợ hãi nghe được đáp án.
Tạ Tri Ý trầm mặc một hồi, thấy bộ dáng cô như bị lửa đốt, nhịn không được nổi lên tâm tư trêu đùa, cúi thấp đầu nhìn cô, "Em hôn chị một chút."
Cố Tịnh Nhuyễn: "......"
Dán môi hôn hôn gò má nàng một chút.
Tạ Tri Ý lắc lắc đầu: "Không phải chỗ này, là này." Nói xong chỉ chỉ môi mình.
Hiện tại hai người đang tản bộ ở bờ sông, chung quanh người đi đường tới tới lui lui.
Cố Tịnh Nhuyễn nếu còn không biết nàng đang cố ý trêu cô thì đúng là choáng váng hồ đồ, Tạ Tri Ý đùa như thế, khẳng định là mẹ cô đồng ý, cô chậm rì rì mà mở miệng nói: "A chắc là mẹ không đồng ý rồi, cũng thật tốt."
Nói Cố Tịnh Nhuyễn một mình đi tới trước.
"Em nói cái gì?" Tạ Tri Ý đuổi theo, kéo lại cổ tay cô.
"Em nói, cũng, thật, tốt." Nói xong tránh thoát khỏi nàng, chạy về phía trước, còn quay đầu lại hướng nàng làm mặt quỷ, "Lêu lêu lêu, em không muốn biết nữa."
Tạ Tri Ý nhìn theo bóng dáng cô, mỉm cười, nhẹ lẩm bẩm nói: "Hiện tại chạy cũng vô dụng, về sau đều chạy không được a."
Về sau, em là người của chị.
Cố Tịnh Nhuyễn.
—— chính văn xong ——
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.