Xuyên Thành Tiểu Tiên Nữ Của Nữ Xứng Tỷ Tỷ
Chương 38: Trách ta quá mức xinh đẹp
Nhạn Tử
21/10/2021
Mấy ngày qua, vì chuyên tâm học tập, hơn nữa còn cố tình tránh đi Tạ Tri Ý, cho nên Cố Tịnh Nhuyễn thức dậy sớm hơn ngày thường một chút.
Nhưng sáng nay xuống lầu, cô không khỏi giật mình khi thấy Tạ Tri Ý đang ngồi đọc sách ở bàn ăn.
"Chào buổi sáng Nhuyễn Nhuyễn." Tạ Tri Ý hướng cô cười nói.
"Chào buổi sáng tỷ tỷ."
Cố Tịnh Nhuyễn ôm cặp sách quy củ ngồi vào bàn, thỉnh thoảng lại đưa mắt nhìn Tạ Tri Ý, lơ đãng thấy trang sách trên tay nàng.
Có nhãn dán ghi chú còn có các loại màu sắc dạ quang, nhìn vào sẽ thấy ngay nội dung trọng điểm, quan trọng là nét chữ của tỷ tỷ thật thanh tú, khó lòng dời mắt.
Cố Tịnh Nhuyễn lại nhớ đến sách vở của mình, nào giờ cô toàn dựa vào trí nhớ, sách thì nhìn cứ như mới, không có bút ký gì hết. Cho dù có cũng qua loa vài ba nét gạch, không hề dán note chi tiết.
Cố Tịnh Nhuyễn nghĩ nghĩ, đây chắc là sự khác nhau giữa học bá và học tra.
Vì thế khi đến trường, chuyện thứ nhất cô làm chính là đi văn phòng phẩm mua bút dạ quang và nhãn dán, sẵn thấy giấy dán cũng mua luôn một lượt.
Mua xong đồ cần thiết, Cố Tịnh Nhuyễn có loại cảm giác mình đã trở thành học bá.
Trở về lớp, cô lập tức thử nghiệm, nhưng bị nét chữ xấu xí của chính mình làm cho bất mãn. Bất quá những tiêu đề được gạch bút dạ quang xác thật trông đẹp hơn hẳn, dễ nhìn vô cùng.
Cố Tịnh Nhuyễn mượn sách giáo khoa của Thành Vi, sao chép lại các nội dung chính mà Thành Vi ghi chú, viết hết tờ này tới tờ kia, càng nhìn càng thấy hoàn mỹ.
"Nhuyễn Cẩu Nhuyễn Cẩu không tốt....!"
Hứa Phán Phán thở hồng hộc chạy vào lớp, cặp sách còn chưa kịp buông đã xộc tới cạnh bàn Cố Tịnh Nhuyễn, bàn tay vừa vặn đè lên bút ký cô mới viết xong.
"Tay tay tay, mau lấy ra!"
Cố Tịnh Nhuyễn đẩy tay nàng ra, giải cứu sách giáo khoa, gấp nó lại, cất vào hộc bàn.
Hứa Phán Phán bị loạt động tác này làm cho sững sờ, nháy mắt quên luôn bản thân đang muốn nói cái gì.
Giờ này đã không còn sớm, các bạn trong lớp cũng tới hơn phân nửa, hành vi hấp tấp của Hứa Phán Phán khiến cho không ít người chú ý, đồng loạt nhìn về phía các nàng.
Cố Tịnh Nhuyễn lấy ra sách tiếng Anh, mở ra bài học hôm nay, thấy Hứa Phán Phán vẫn không mở miệng, cô mới hỏi: "Cái gì không tốt?".
Văn Viễn đi văn phòng, chỗ ngồi để trống, Hứa Phán Phán đơn giản ngồi xuống, lấy di động trong túi, đẩy giao diện tới trước mặt cô: "Tự xem đi."
Cố Tịnh Nhuyễn nhìn thoáng qua, đọc ra miệng tiêu đề: "Ngày hôm qua nhìn thấy ảnh chụp gái đẹp trong di động một người bạn, xinh muốn xỉu, chỉ liếc mắt một cái mà ta đã nghĩ ra tên đứa con của ta cùng nàng, tiếc thay bạn ta nhát gan không xin được thông tin liên lạc, các vị bằng hữu thần thông quảng đại có nhận ra không? Hình được đính kèm bên trong, ai biết có thưởng."
Cố Tịnh Nhuyễn nhíu mày, nhấn vào xem.
Lầu một chính là ảnh chụp cô đang lật sách ở tiệm trà sữa ngày hôm qua.
Không khó đoán, người bạn trong miệng chủ topic chắc chắn là tên chụp lén kia.
Lầu 2: Bạn ta gặp nàng ở tiệm trà sữa, mặc đồng phục học sinh, mọi người có biết đây là trường nào không?
Lầu hai vẫn là chủ topic.
Lầu 3: Hình như là trường chúng ta?
Lầu 4: Ai cũng biết gái đẹp đa số đều có bồ, lầu chủ hết hy vọng đi.
Lầu 5: Tiểu tỷ tỷ trông đẹp thật đó, nhan sắc này không đùa được.
Lầu 6: Ai chụp mà filter dữ vậy! Làm gì có người da trắng như thế!
......
......
Một giờ đồng hồ ngắn ngủi mà đã có cả ngàn phản hồi, tầng lầu cao nhất tất nhiên thuộc về lầu chủ, bình luận đánh giá khen chê không đồng nhất, thậm chí còn có một số lời lẽ quá phận.
Diễn đàn từ trước đến nay đều là ngư long hỗn tạp, không thiếu người có ý xấu.
Cố Tịnh Nhuyễn mím môi, kéo thẳng xuống phản hồi mới nhất.
Lầu 1005: Là lớp 11 trường chúng ta.
Lầu chủ truy vấn: Trường nào? Tên gì?
Lầu 1005: Trung học Du Lâm, Cố Tịnh Nhuyễn, nhưng ngươi phải cẩn thận, tính tình nàng không tốt, rất bá đạo vô lý, trong trường không ai thích.
Lầu chủ: Oh oh cái này ta biết, có nghe bạn ta nói rồi, ngươi có cách liên hệ nàng không?
Lầu 1005: Ta có, inbox riêng.
"Ha..." Cố Tịnh Nhuyễn cười lạnh một tiếng, nhấn vào profile lầu chủ, tìm khung chat.
Kết quả phát hiện đã có lịch sử trò chuyện, 30 phút trước, gửi đi nhưng lầu chủ chưa đọc.
"Ta kêu hắn xoá bài, chưa có trả lời."
Hứa Phán Phán nhìn thấy cái này, phản ứng đầu tiên là tìm lầu chủ bắt xoá.
Ở diễn đàn đăng tìm người còn tự tiện kèm ảnh chụp, có được chính chủ cho phép chưa? Còn nhảy ra nhiều lời lẽ bẩn thỉu như vậy, lầu chủ không có não sao?
Cố Tịnh Nhuyễn ừ một tiếng.
"Đúng là có bệnh, mấy người trong đây đều là một đám ngu ngốc. Còn có học sinh trường chúng ta, thiệt sự bệnh!"
Sáng nay nhàn rỗi Hứa Phán Phán mới đi dạo diễn đàn, chưa cần dạo xa đã thấy chủ đề nóng ngay trang đầu, tò mò nhấn vào, không ngờ lửa này lan tới nhà mình.
Trước giờ không phải không có loại topic thế này, nhưng ngắn ngủi một giờ đã có hơn ngàn hồi phục vẫn là lần đầu tiên.
"Đừng tức giận, này chỉ có thể trách ta quá mức xinh đẹp."
Cố Tịnh Nhuyễn đưa di động lại cho nàng, chớp chớp lông mi.
"Để hắn tới tìm ta thử xem?"
Hứa Phán Phán bĩu môi, thấy Văn Viễn đi vào, nàng đứng dậy, lúc đi trong miệng còn nhịn không được lầm bầm: "Mẹ nó mua đồ ăn sẽ bị tăng giá, tăng gấp đôi."
Chuông vang lên vào tiết tự học, hầu hết yên tĩnh chăm chú đọc sách, cũng có người vừa cúi đầu xem di động vừa âm thầm nhìn Cố Tịnh Nhuyễn.
Chủ đề hot như vậy, chỉ cần vào diễn đàn khẳng định nhìn thấy.
Cố Tịnh Nhuyễn thu liễm ý cười, lấy di động vào diễn đàn, tìm tư liệu lầu 1005.
Trong tất cả phản hồi, chỉ có người này điên cuồng cập nhật bôi nhọ cô.
Chân dung là một đóa hoa hướng dương, không có lịch sử nào khác cũng không có fans, ngày đăng ký là hôm nay. Xem ra đây là tài khoản phụ đặc biệt tạo ra vì cô.
Cố Tịnh Nhuyễn cảm thấy buồn cười, bản thân cô còn chưa thành danh mà đã có antifan?
Cô đang định nhấp vào nhà lầu chủ kêu hắn xoá bài, nhưng vừa nhấn đổi mới thì nội dung đã không tồn tại.
Vừa nãy không phải còn đó sao? Cô nhấn đổi mới thêm vài lần, phát hiện topic đã thật sự bị xoá bỏ.
Chẳng lẽ lầu chủ tự xoá?
Cố Tịnh Nhuyễn chuẩn bị hỏi Hứa Phán Phán có phải nàng uy hiếp lầu chủ không, nhưng chữ còn chưa gõ xong đã nhận được một loạt dấu chấm hỏi từ nàng.
Cố Tịnh Nhuyễn: Là ngươi hả?
Hứa Phán Phán: Ngươi uy hiếp lầu chủ?
Cố Tịnh Nhuyễn: Không có, ta còn tưởng là ngươi.
Hứa Phán Phán: Không phải ta.
Cố Tịnh Nhuyễn nhíu mày, lẽ nào lầu chủ đột nhiên tỉnh ngộ hối lỗi vì đã xâm phạm quyền riêng tư?
***
Lớp 12-1
Hứa Nặc Dương mới vừa điên cuồng diss người, kéo xuống cập nhật thì topic đã không tồn tại, hoàn toàn biến mất.
"Kỳ quái."
Tuy tiểu bá vương có hung dữ thiệt nhưng cũng rất đáng yêu, nhóm người kia thế nhưng giấu mặt mượn bàn phím tuỳ ý đánh giá em gái của bạn hắn, hắn tức quá nên mới lên đại chiến mấy chục hiệp, đâu ngờ bị xoá sạch??
Hứa Nặc Dương một mình buồn bực mười phút, nghĩ không chừng đám người kia sẽ mở chủ đề gây war khác, kết quả vẫn là không có.
Vì thế hắn thử đăng: ' Lầu chủ tìm gái đẹp khi nãy mau xuất hiện để ta đánh '
Nhưng...không thể gửi đi, còn bị xoá trong một nốt nhạc.
Không những vậy, tài khoản hắn còn bị khoá.
Hứa Nặc Dương vốn chỉ nghĩ mắng chửi người giờ phút này tràn ngập dấu hỏi.
Tiếng chuông vào lớp vang lên, Tạ Tri Ý từ ngoài đi vào, ngồi vào vị trí.
"Ê ê Vương Giai!"
Vương Giai từ sách giáo khoa ngẩng đầu nhìn Hứa Nặc Dương: "Kêu gì?".
"Cậu kêu Tạ Tri Ý nhìn điện thoại di động."
Vương Giai quay qua Tạ Tri Ý nhỏ giọng nói câu gì đó, Tạ Tri Ý cúi đầu nhìn di động.
Hứa Nặc Dương: Bài bị xóa.
Tạ Tri Ý: Biết rồi.
Biết? Nàng mới vừa vào lớp, di động còn chưa xem mà đã biết?
Hứa Nặc Dương: Sao biết?? Mà cậu mới đi đâu?
Tạ Tri Ý: Mượn máy tính văn phòng.
A~thì ra đi mượn máy tính, vậy khẳng định là đã xem trên đó.
Không đúng!! Vô duyên vô cớ mượn máy tính làm gì? Chẳng lẽ???
Hứa Nặc Dương: Đừng nói là cậu làm nha?? Cậu xoá nó?
Tạ Tri Ý: Ừ.
Hứa Nặc Dương: Trời!!! Tôi bị khoá tài khoản!
Hứa Nặc Dương: Cậu tổn thương người vô tội! Mệt tôi còn chưa tới trường học đã vội vã nói cho cậu biết! Thế mà đối xử với tôi như vậy? Lòng lang dạ sói!
Hứa Nặc Dương: Mau giúp tôi mở lại tài khoản đi!!
Hứa Nặc Dương: Quán quân cuộc thi tin học trẻ lại dùng vào việc này??? Mấy vị giám khảo có biết cậu quá đáng vậy không?
Hứa Nặc Dương: Này! Này! Trả lời cái coi...
Mặc kệ Hứa Nặc Dương nhắn gì nói gì, Tạ Tri Ý một mực không hồi phục, chỉ chuyên tâm xem sách.
Hồi trước bởi vì nhàn rỗi nhàm chán nên nàng mới báo danh tham gia cuộc thi máy tính, mã hóa hắc tài khoản tra IP chỉ là một bữa ăn sáng, bất quá đây vẫn là lần đầu chân chính phát huy tác dụng.
Nghĩ đến địa chỉ IP mà nàng tra được, Tạ Tri Ý quay đầu thoáng nhìn dãy bàn học phía sau.
Hứa Nặc Dương còn tưởng nàng tỉnh ngộ, phất phất tay, tự chỉ vào mình.
Tạ Tri Ý bỏ qua hắn, người mà nàng nhìn ngồi bên dưới nữa.
Lan Nhược Đình lúc này đang cúi đầu, trên mặt có vẻ tức tối, như là gặp phải chuyện gì không hài lòng.
Từ khi đổi chỗ ngồi, hai người không còn nói chuyện, thi thoảng Lan Nhược Đình cũng có quấn lấy nàng nhờ nàng giảng đề, chỉ cần không chậm trễ việc của mình, Tạ Tri Ý đều không từ chối.
Lan Nhược Đình cũng mượn cơ hội này nói mình ngồi ở phía dưới không có quen ai, đại ý là muốn Tạ Tri Ý thuyết phục Vương Giai đổi chỗ ngồi với mình.
Tạ Tri Ý tất nhiên không chịu, nàng thẳng thắn nói mình và Vương Giai ngồi chung rất hợp, kêu Lan Nhược Đình hãy kết thân học tập với các bạn mới.
Có lẽ là bị ê mặt nên sau lần đó Lan Nhược Đình không tiếp tục tìm Tạ Tri Ý nữa.
Tạ Tri Ý lấy ảnh chụp màn hình máy tính lúc nãy gửi cho Lan Nhược Đình.
Lan Nhược Đình đang bực bội vì topic bị xoá, tính toán lập ra một cái mới thuật lại nội dung của lầu chủ cùng hình ảnh. Bài còn chưa đăng thì nhận được tin nhắn từ Tạ Tri Ý, bong bóng chat nhắc nhở đó là tập tin ảnh.
Lan Nhược Đình tò mò nhấn vào, phóng đại hình, nhận ra đó là những phản hồi của nàng lúc ban sáng, không thiếu cái nào.
Nàng tất nhiên không làm cái chuyện 'không đánh đã khai', lựa chọn giả ngu hồi phục:
【 Tri Ý cậu gửi hình này cho mình có ý gì vậy? 】
Tạ Tri Ý không rảnh quanh co, trực tiếp nhắn:
【 chắc cậu cũng biết năm kia tôi tham gia cuộc thi tin học cả nước, không cẩn thận đoạt giải nhất đúng không? 】
Lan Nhược Đình hoàn toàn đờ người, nàng không nghĩ tới Tạ Tri Ý sẽ ra tay, càng không nghĩ tới nàng sẽ tra IP, kinh hồn táng đảm lập tức xin lỗi:
【 thật xin lỗi...mình không phải cố ý. 】
【 đến giáp mặt xin lỗi em ấy hay là để tôi phát tán trên diễn đàn cho mọi người cùng xem ? 】
Nhưng sáng nay xuống lầu, cô không khỏi giật mình khi thấy Tạ Tri Ý đang ngồi đọc sách ở bàn ăn.
"Chào buổi sáng Nhuyễn Nhuyễn." Tạ Tri Ý hướng cô cười nói.
"Chào buổi sáng tỷ tỷ."
Cố Tịnh Nhuyễn ôm cặp sách quy củ ngồi vào bàn, thỉnh thoảng lại đưa mắt nhìn Tạ Tri Ý, lơ đãng thấy trang sách trên tay nàng.
Có nhãn dán ghi chú còn có các loại màu sắc dạ quang, nhìn vào sẽ thấy ngay nội dung trọng điểm, quan trọng là nét chữ của tỷ tỷ thật thanh tú, khó lòng dời mắt.
Cố Tịnh Nhuyễn lại nhớ đến sách vở của mình, nào giờ cô toàn dựa vào trí nhớ, sách thì nhìn cứ như mới, không có bút ký gì hết. Cho dù có cũng qua loa vài ba nét gạch, không hề dán note chi tiết.
Cố Tịnh Nhuyễn nghĩ nghĩ, đây chắc là sự khác nhau giữa học bá và học tra.
Vì thế khi đến trường, chuyện thứ nhất cô làm chính là đi văn phòng phẩm mua bút dạ quang và nhãn dán, sẵn thấy giấy dán cũng mua luôn một lượt.
Mua xong đồ cần thiết, Cố Tịnh Nhuyễn có loại cảm giác mình đã trở thành học bá.
Trở về lớp, cô lập tức thử nghiệm, nhưng bị nét chữ xấu xí của chính mình làm cho bất mãn. Bất quá những tiêu đề được gạch bút dạ quang xác thật trông đẹp hơn hẳn, dễ nhìn vô cùng.
Cố Tịnh Nhuyễn mượn sách giáo khoa của Thành Vi, sao chép lại các nội dung chính mà Thành Vi ghi chú, viết hết tờ này tới tờ kia, càng nhìn càng thấy hoàn mỹ.
"Nhuyễn Cẩu Nhuyễn Cẩu không tốt....!"
Hứa Phán Phán thở hồng hộc chạy vào lớp, cặp sách còn chưa kịp buông đã xộc tới cạnh bàn Cố Tịnh Nhuyễn, bàn tay vừa vặn đè lên bút ký cô mới viết xong.
"Tay tay tay, mau lấy ra!"
Cố Tịnh Nhuyễn đẩy tay nàng ra, giải cứu sách giáo khoa, gấp nó lại, cất vào hộc bàn.
Hứa Phán Phán bị loạt động tác này làm cho sững sờ, nháy mắt quên luôn bản thân đang muốn nói cái gì.
Giờ này đã không còn sớm, các bạn trong lớp cũng tới hơn phân nửa, hành vi hấp tấp của Hứa Phán Phán khiến cho không ít người chú ý, đồng loạt nhìn về phía các nàng.
Cố Tịnh Nhuyễn lấy ra sách tiếng Anh, mở ra bài học hôm nay, thấy Hứa Phán Phán vẫn không mở miệng, cô mới hỏi: "Cái gì không tốt?".
Văn Viễn đi văn phòng, chỗ ngồi để trống, Hứa Phán Phán đơn giản ngồi xuống, lấy di động trong túi, đẩy giao diện tới trước mặt cô: "Tự xem đi."
Cố Tịnh Nhuyễn nhìn thoáng qua, đọc ra miệng tiêu đề: "Ngày hôm qua nhìn thấy ảnh chụp gái đẹp trong di động một người bạn, xinh muốn xỉu, chỉ liếc mắt một cái mà ta đã nghĩ ra tên đứa con của ta cùng nàng, tiếc thay bạn ta nhát gan không xin được thông tin liên lạc, các vị bằng hữu thần thông quảng đại có nhận ra không? Hình được đính kèm bên trong, ai biết có thưởng."
Cố Tịnh Nhuyễn nhíu mày, nhấn vào xem.
Lầu một chính là ảnh chụp cô đang lật sách ở tiệm trà sữa ngày hôm qua.
Không khó đoán, người bạn trong miệng chủ topic chắc chắn là tên chụp lén kia.
Lầu 2: Bạn ta gặp nàng ở tiệm trà sữa, mặc đồng phục học sinh, mọi người có biết đây là trường nào không?
Lầu hai vẫn là chủ topic.
Lầu 3: Hình như là trường chúng ta?
Lầu 4: Ai cũng biết gái đẹp đa số đều có bồ, lầu chủ hết hy vọng đi.
Lầu 5: Tiểu tỷ tỷ trông đẹp thật đó, nhan sắc này không đùa được.
Lầu 6: Ai chụp mà filter dữ vậy! Làm gì có người da trắng như thế!
......
......
Một giờ đồng hồ ngắn ngủi mà đã có cả ngàn phản hồi, tầng lầu cao nhất tất nhiên thuộc về lầu chủ, bình luận đánh giá khen chê không đồng nhất, thậm chí còn có một số lời lẽ quá phận.
Diễn đàn từ trước đến nay đều là ngư long hỗn tạp, không thiếu người có ý xấu.
Cố Tịnh Nhuyễn mím môi, kéo thẳng xuống phản hồi mới nhất.
Lầu 1005: Là lớp 11 trường chúng ta.
Lầu chủ truy vấn: Trường nào? Tên gì?
Lầu 1005: Trung học Du Lâm, Cố Tịnh Nhuyễn, nhưng ngươi phải cẩn thận, tính tình nàng không tốt, rất bá đạo vô lý, trong trường không ai thích.
Lầu chủ: Oh oh cái này ta biết, có nghe bạn ta nói rồi, ngươi có cách liên hệ nàng không?
Lầu 1005: Ta có, inbox riêng.
"Ha..." Cố Tịnh Nhuyễn cười lạnh một tiếng, nhấn vào profile lầu chủ, tìm khung chat.
Kết quả phát hiện đã có lịch sử trò chuyện, 30 phút trước, gửi đi nhưng lầu chủ chưa đọc.
"Ta kêu hắn xoá bài, chưa có trả lời."
Hứa Phán Phán nhìn thấy cái này, phản ứng đầu tiên là tìm lầu chủ bắt xoá.
Ở diễn đàn đăng tìm người còn tự tiện kèm ảnh chụp, có được chính chủ cho phép chưa? Còn nhảy ra nhiều lời lẽ bẩn thỉu như vậy, lầu chủ không có não sao?
Cố Tịnh Nhuyễn ừ một tiếng.
"Đúng là có bệnh, mấy người trong đây đều là một đám ngu ngốc. Còn có học sinh trường chúng ta, thiệt sự bệnh!"
Sáng nay nhàn rỗi Hứa Phán Phán mới đi dạo diễn đàn, chưa cần dạo xa đã thấy chủ đề nóng ngay trang đầu, tò mò nhấn vào, không ngờ lửa này lan tới nhà mình.
Trước giờ không phải không có loại topic thế này, nhưng ngắn ngủi một giờ đã có hơn ngàn hồi phục vẫn là lần đầu tiên.
"Đừng tức giận, này chỉ có thể trách ta quá mức xinh đẹp."
Cố Tịnh Nhuyễn đưa di động lại cho nàng, chớp chớp lông mi.
"Để hắn tới tìm ta thử xem?"
Hứa Phán Phán bĩu môi, thấy Văn Viễn đi vào, nàng đứng dậy, lúc đi trong miệng còn nhịn không được lầm bầm: "Mẹ nó mua đồ ăn sẽ bị tăng giá, tăng gấp đôi."
Chuông vang lên vào tiết tự học, hầu hết yên tĩnh chăm chú đọc sách, cũng có người vừa cúi đầu xem di động vừa âm thầm nhìn Cố Tịnh Nhuyễn.
Chủ đề hot như vậy, chỉ cần vào diễn đàn khẳng định nhìn thấy.
Cố Tịnh Nhuyễn thu liễm ý cười, lấy di động vào diễn đàn, tìm tư liệu lầu 1005.
Trong tất cả phản hồi, chỉ có người này điên cuồng cập nhật bôi nhọ cô.
Chân dung là một đóa hoa hướng dương, không có lịch sử nào khác cũng không có fans, ngày đăng ký là hôm nay. Xem ra đây là tài khoản phụ đặc biệt tạo ra vì cô.
Cố Tịnh Nhuyễn cảm thấy buồn cười, bản thân cô còn chưa thành danh mà đã có antifan?
Cô đang định nhấp vào nhà lầu chủ kêu hắn xoá bài, nhưng vừa nhấn đổi mới thì nội dung đã không tồn tại.
Vừa nãy không phải còn đó sao? Cô nhấn đổi mới thêm vài lần, phát hiện topic đã thật sự bị xoá bỏ.
Chẳng lẽ lầu chủ tự xoá?
Cố Tịnh Nhuyễn chuẩn bị hỏi Hứa Phán Phán có phải nàng uy hiếp lầu chủ không, nhưng chữ còn chưa gõ xong đã nhận được một loạt dấu chấm hỏi từ nàng.
Cố Tịnh Nhuyễn: Là ngươi hả?
Hứa Phán Phán: Ngươi uy hiếp lầu chủ?
Cố Tịnh Nhuyễn: Không có, ta còn tưởng là ngươi.
Hứa Phán Phán: Không phải ta.
Cố Tịnh Nhuyễn nhíu mày, lẽ nào lầu chủ đột nhiên tỉnh ngộ hối lỗi vì đã xâm phạm quyền riêng tư?
***
Lớp 12-1
Hứa Nặc Dương mới vừa điên cuồng diss người, kéo xuống cập nhật thì topic đã không tồn tại, hoàn toàn biến mất.
"Kỳ quái."
Tuy tiểu bá vương có hung dữ thiệt nhưng cũng rất đáng yêu, nhóm người kia thế nhưng giấu mặt mượn bàn phím tuỳ ý đánh giá em gái của bạn hắn, hắn tức quá nên mới lên đại chiến mấy chục hiệp, đâu ngờ bị xoá sạch??
Hứa Nặc Dương một mình buồn bực mười phút, nghĩ không chừng đám người kia sẽ mở chủ đề gây war khác, kết quả vẫn là không có.
Vì thế hắn thử đăng: ' Lầu chủ tìm gái đẹp khi nãy mau xuất hiện để ta đánh '
Nhưng...không thể gửi đi, còn bị xoá trong một nốt nhạc.
Không những vậy, tài khoản hắn còn bị khoá.
Hứa Nặc Dương vốn chỉ nghĩ mắng chửi người giờ phút này tràn ngập dấu hỏi.
Tiếng chuông vào lớp vang lên, Tạ Tri Ý từ ngoài đi vào, ngồi vào vị trí.
"Ê ê Vương Giai!"
Vương Giai từ sách giáo khoa ngẩng đầu nhìn Hứa Nặc Dương: "Kêu gì?".
"Cậu kêu Tạ Tri Ý nhìn điện thoại di động."
Vương Giai quay qua Tạ Tri Ý nhỏ giọng nói câu gì đó, Tạ Tri Ý cúi đầu nhìn di động.
Hứa Nặc Dương: Bài bị xóa.
Tạ Tri Ý: Biết rồi.
Biết? Nàng mới vừa vào lớp, di động còn chưa xem mà đã biết?
Hứa Nặc Dương: Sao biết?? Mà cậu mới đi đâu?
Tạ Tri Ý: Mượn máy tính văn phòng.
A~thì ra đi mượn máy tính, vậy khẳng định là đã xem trên đó.
Không đúng!! Vô duyên vô cớ mượn máy tính làm gì? Chẳng lẽ???
Hứa Nặc Dương: Đừng nói là cậu làm nha?? Cậu xoá nó?
Tạ Tri Ý: Ừ.
Hứa Nặc Dương: Trời!!! Tôi bị khoá tài khoản!
Hứa Nặc Dương: Cậu tổn thương người vô tội! Mệt tôi còn chưa tới trường học đã vội vã nói cho cậu biết! Thế mà đối xử với tôi như vậy? Lòng lang dạ sói!
Hứa Nặc Dương: Mau giúp tôi mở lại tài khoản đi!!
Hứa Nặc Dương: Quán quân cuộc thi tin học trẻ lại dùng vào việc này??? Mấy vị giám khảo có biết cậu quá đáng vậy không?
Hứa Nặc Dương: Này! Này! Trả lời cái coi...
Mặc kệ Hứa Nặc Dương nhắn gì nói gì, Tạ Tri Ý một mực không hồi phục, chỉ chuyên tâm xem sách.
Hồi trước bởi vì nhàn rỗi nhàm chán nên nàng mới báo danh tham gia cuộc thi máy tính, mã hóa hắc tài khoản tra IP chỉ là một bữa ăn sáng, bất quá đây vẫn là lần đầu chân chính phát huy tác dụng.
Nghĩ đến địa chỉ IP mà nàng tra được, Tạ Tri Ý quay đầu thoáng nhìn dãy bàn học phía sau.
Hứa Nặc Dương còn tưởng nàng tỉnh ngộ, phất phất tay, tự chỉ vào mình.
Tạ Tri Ý bỏ qua hắn, người mà nàng nhìn ngồi bên dưới nữa.
Lan Nhược Đình lúc này đang cúi đầu, trên mặt có vẻ tức tối, như là gặp phải chuyện gì không hài lòng.
Từ khi đổi chỗ ngồi, hai người không còn nói chuyện, thi thoảng Lan Nhược Đình cũng có quấn lấy nàng nhờ nàng giảng đề, chỉ cần không chậm trễ việc của mình, Tạ Tri Ý đều không từ chối.
Lan Nhược Đình cũng mượn cơ hội này nói mình ngồi ở phía dưới không có quen ai, đại ý là muốn Tạ Tri Ý thuyết phục Vương Giai đổi chỗ ngồi với mình.
Tạ Tri Ý tất nhiên không chịu, nàng thẳng thắn nói mình và Vương Giai ngồi chung rất hợp, kêu Lan Nhược Đình hãy kết thân học tập với các bạn mới.
Có lẽ là bị ê mặt nên sau lần đó Lan Nhược Đình không tiếp tục tìm Tạ Tri Ý nữa.
Tạ Tri Ý lấy ảnh chụp màn hình máy tính lúc nãy gửi cho Lan Nhược Đình.
Lan Nhược Đình đang bực bội vì topic bị xoá, tính toán lập ra một cái mới thuật lại nội dung của lầu chủ cùng hình ảnh. Bài còn chưa đăng thì nhận được tin nhắn từ Tạ Tri Ý, bong bóng chat nhắc nhở đó là tập tin ảnh.
Lan Nhược Đình tò mò nhấn vào, phóng đại hình, nhận ra đó là những phản hồi của nàng lúc ban sáng, không thiếu cái nào.
Nàng tất nhiên không làm cái chuyện 'không đánh đã khai', lựa chọn giả ngu hồi phục:
【 Tri Ý cậu gửi hình này cho mình có ý gì vậy? 】
Tạ Tri Ý không rảnh quanh co, trực tiếp nhắn:
【 chắc cậu cũng biết năm kia tôi tham gia cuộc thi tin học cả nước, không cẩn thận đoạt giải nhất đúng không? 】
Lan Nhược Đình hoàn toàn đờ người, nàng không nghĩ tới Tạ Tri Ý sẽ ra tay, càng không nghĩ tới nàng sẽ tra IP, kinh hồn táng đảm lập tức xin lỗi:
【 thật xin lỗi...mình không phải cố ý. 】
【 đến giáp mặt xin lỗi em ấy hay là để tôi phát tán trên diễn đàn cho mọi người cùng xem ? 】
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.