Xuyên Thành Tình Nhân Của Tổng Tài [Xuyên Không]
Chương 4: Một Cuộc Giao Dịch
Hạ Vãn Ca
21/08/2023
Người đàn ông hơi cúi đầu, một bên nghiêng mặt hòa tan dưới ánh sáng ấm áp, đường nét trên mặt lưu loát nhu hòa, trong tay anh cầm một quyển tạp chí, giữa ngón tay kẹp một điếu xì gà chưa gọi, thần thái nhìn qua bình tĩnh tự nhiên.
Khoảng cách có chút xa, nhưng chỉ liếc mắt một cái như vậy, cô chắc chắn đây là một người đàn ông khí chất như ngọc anh tuấn phi phàm.
Nhìn một hồi lâu, Dịch Phi Phi cho rằng mình nhìn trộm không hề sơ hở, nhưng người đàn ông lại đột nhiên ngẩng đầu trong lúc cô ngảnh mặt, đôi mắt kia mang theo nụ cười, âm thanh từ tính thuần hậu như rượu hỏi cô: “Đẹp không?”
--------------------
Nam chính có ngoại tình hay không, mấy chương sau quan hệ giữa mấy người sẽ rõ ràng
=============
Lời nói của người đàn ông khiến Dịch Phi Phi đột nhiên kinh hãi, một phen rình mò của mình không kịp thu hồi tầm mắt, liền đụng phải anh.
Cô dứt khoát nhắm mắt lại, nằm trên giường không nhúc nhích, bên tai nghe thấy tiếng ma sát của quần áo.
“Tỉnh rồi?” Giọng nói của người đàn ông từ xa đến gần.
Nhìn trộm bị người ta phát hiện, Dịch Phi Phi tự giác ngượng ngùng, cô ra vẻ mở mắt, người đàn ông đã đứng trước giường.
“Cố. Cố tiên sinh.”Trong đầu xoay chuyển nửa ngày, khóe miệng cô mới nhảy ra lời này.
Người đàn ông ngồi xuống bên giường, khóe môi gợi lên một nụ cười quỷ dị, trong lời nói mang theo ba phần ý cười hỏi: “Tại sao không trả lời?”
Dịch Phi Phi có chút gật đầu, “Cố tiên sinh tướng mạo như Phan An, đương nhiên đẹp rồi.”
Cố Tu Diên hơi gật đầu, ý cười trong con ngươi càng ngày càng đậm, Dịch Phi Phi lần đầu tiên nhìn thấy người đàn ông cười rộ lên mê hoặc lòng người như thế.
“Gần đây cô to gan đấy.” Cố Tu Diên thu liễm ý cười khóe miệng, trên mặt khôi phục bình tĩnh thản nhiên nhìn cô, “Dám dùng kế khiêu khích Giang Tuệ Văn?”
Dịch Phi Phi không thể phản bác, bởi vì cô căn bản không phải nguyên chủ, khi mình vừa từ trên giường tỉnh lại, liền không hiểu sao bị người xách ra ngoài, thiếu chút nữa đã chết.
Bàn tay cô đặt trên chăn khẽ nắm chặt, khóe môi kéo ra một nụ cười còn khó coi hơn khóc, “Cố tiên sinh, tôi sai rồi, vì bù đắp cho sai lầm của tôi, nếu không chúng ta hủy hợp đồng đi?”
“Hủy hợp đồng à?” Cố Tu Diên nhíu mày, cảm thấy lời này của cô không giống tác phong trước kia.
Mục đích của người phụ nữ trước kia quá rõ ràng, anh không muốn biết cũng rất khó, nếu như anh nhớ không lầm, giữa hai người tựa hồ mấy ngày trước mới gia hạn hợp đồng.
“Cô có trả tiền vi phạm hợp đồng không?”
Dịch Phi Phi ngạc nhiên, hiển nhiên không ngờ người đàn ông lại đưa ra cái giá này.
“Chúng ta vừa ký hợp đồng, cô đúng là không có tinh thần người làm hợp đồng.” Cố Tu Diên lại tiếp tục nói.
“Nhưng bây giờ phu nhân đã biết, cô ta nhất định sẽ không tha cho tôi.” Dịch Phi Phi chống người từ trên giường ngồi dậy.
“Đây không phải là điều cô muốn à?” Ý cười bên môi Cố Tu Diên tựa như ngọn lửa, tùy ý thiêu đốt ra tư thái phong lưu của hắn, “Mới thế đã sợ rồi?”
“Tôi sai rồi...” Cảnh tượng vừa rồi Dịch Phi Phi vẫn còn nhớ như in, cô đương nhiên sợ, “Cố tiên sinh, anh biết hợp đồng của chúng ta không có hiệu lực pháp lý, cho nên...”
Cố Tu Diên nghe vậy di chuyển bước lên, cúi người nhìn chằm chằm người phụ nữ chậm rãi phun chữ, “Tôi nói có, nó liền có.”
Mặt người đàn ông gần như chậm chạp, đôi môi mỏng của anh quá gần, Dịch Phi Phi cảm thấy, một động tác của mình là có thể đụng trúng.
Khoảng cách có chút xa, nhưng chỉ liếc mắt một cái như vậy, cô chắc chắn đây là một người đàn ông khí chất như ngọc anh tuấn phi phàm.
Nhìn một hồi lâu, Dịch Phi Phi cho rằng mình nhìn trộm không hề sơ hở, nhưng người đàn ông lại đột nhiên ngẩng đầu trong lúc cô ngảnh mặt, đôi mắt kia mang theo nụ cười, âm thanh từ tính thuần hậu như rượu hỏi cô: “Đẹp không?”
--------------------
Nam chính có ngoại tình hay không, mấy chương sau quan hệ giữa mấy người sẽ rõ ràng
=============
Lời nói của người đàn ông khiến Dịch Phi Phi đột nhiên kinh hãi, một phen rình mò của mình không kịp thu hồi tầm mắt, liền đụng phải anh.
Cô dứt khoát nhắm mắt lại, nằm trên giường không nhúc nhích, bên tai nghe thấy tiếng ma sát của quần áo.
“Tỉnh rồi?” Giọng nói của người đàn ông từ xa đến gần.
Nhìn trộm bị người ta phát hiện, Dịch Phi Phi tự giác ngượng ngùng, cô ra vẻ mở mắt, người đàn ông đã đứng trước giường.
“Cố. Cố tiên sinh.”Trong đầu xoay chuyển nửa ngày, khóe miệng cô mới nhảy ra lời này.
Người đàn ông ngồi xuống bên giường, khóe môi gợi lên một nụ cười quỷ dị, trong lời nói mang theo ba phần ý cười hỏi: “Tại sao không trả lời?”
Dịch Phi Phi có chút gật đầu, “Cố tiên sinh tướng mạo như Phan An, đương nhiên đẹp rồi.”
Cố Tu Diên hơi gật đầu, ý cười trong con ngươi càng ngày càng đậm, Dịch Phi Phi lần đầu tiên nhìn thấy người đàn ông cười rộ lên mê hoặc lòng người như thế.
“Gần đây cô to gan đấy.” Cố Tu Diên thu liễm ý cười khóe miệng, trên mặt khôi phục bình tĩnh thản nhiên nhìn cô, “Dám dùng kế khiêu khích Giang Tuệ Văn?”
Dịch Phi Phi không thể phản bác, bởi vì cô căn bản không phải nguyên chủ, khi mình vừa từ trên giường tỉnh lại, liền không hiểu sao bị người xách ra ngoài, thiếu chút nữa đã chết.
Bàn tay cô đặt trên chăn khẽ nắm chặt, khóe môi kéo ra một nụ cười còn khó coi hơn khóc, “Cố tiên sinh, tôi sai rồi, vì bù đắp cho sai lầm của tôi, nếu không chúng ta hủy hợp đồng đi?”
“Hủy hợp đồng à?” Cố Tu Diên nhíu mày, cảm thấy lời này của cô không giống tác phong trước kia.
Mục đích của người phụ nữ trước kia quá rõ ràng, anh không muốn biết cũng rất khó, nếu như anh nhớ không lầm, giữa hai người tựa hồ mấy ngày trước mới gia hạn hợp đồng.
“Cô có trả tiền vi phạm hợp đồng không?”
Dịch Phi Phi ngạc nhiên, hiển nhiên không ngờ người đàn ông lại đưa ra cái giá này.
“Chúng ta vừa ký hợp đồng, cô đúng là không có tinh thần người làm hợp đồng.” Cố Tu Diên lại tiếp tục nói.
“Nhưng bây giờ phu nhân đã biết, cô ta nhất định sẽ không tha cho tôi.” Dịch Phi Phi chống người từ trên giường ngồi dậy.
“Đây không phải là điều cô muốn à?” Ý cười bên môi Cố Tu Diên tựa như ngọn lửa, tùy ý thiêu đốt ra tư thái phong lưu của hắn, “Mới thế đã sợ rồi?”
“Tôi sai rồi...” Cảnh tượng vừa rồi Dịch Phi Phi vẫn còn nhớ như in, cô đương nhiên sợ, “Cố tiên sinh, anh biết hợp đồng của chúng ta không có hiệu lực pháp lý, cho nên...”
Cố Tu Diên nghe vậy di chuyển bước lên, cúi người nhìn chằm chằm người phụ nữ chậm rãi phun chữ, “Tôi nói có, nó liền có.”
Mặt người đàn ông gần như chậm chạp, đôi môi mỏng của anh quá gần, Dịch Phi Phi cảm thấy, một động tác của mình là có thể đụng trúng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.