Xuyên Thành Trứng Của Vai Ác Diệt Thế (Xuyên Nhanh)

Chương 387: Thế Giới Tận Tế Rồi

Vọng Thư

29/06/2024

Nhóc ôm chặt đầu gối của mình co thành một cục nho nhỏ, tiếng khóc uất ức rất nhanh biến thành kiên cường tự an ủi: "Không sao đâu, mặc dù không có tìm thấy ba, nhưng đã có thể tiến vào thế giới nhỏ rồi, tiếp theo chắc chắn có thể nhìn thấy ba!"

Nhóc con vừa nói, còn vừa xoa đầu cho mình, cố gắng vươn dài cánh tay ngắn bé ôm chặt lấy mình, giống như lúc trước ba an ủi nhóc, lần nữa tự nói với mình: "Cục cưng Trĩ Kiều ngoan ngoãn rất giỏi!"

Có điều sự thật không thuận lợi như nhóc tưởng tượng, theo mảnh vỡ nhanh chóng thay đổi, Kỳ Hàn Thâm hiểu càng rõ hơn cảnh ngộ của thằng nhóc.

Tuy rằng nhóc kế thừa thần lực của ba, nhưng nhóc thật sự quá nhỏ, cũng không biết sử dụng, đã làm rất nhiều thử nghiệm thất bại, vết thương trên người cũng càng tích càng nhiều. Vỏ cây nhỏ trong suốt như băng tuyết trở nên thô ráp không chịu nổi, nhóc vẫn không thể bay vào chính xác thế giới nhỏ mà thần hồn của ba ruột vẫn nhập.

Không biết qua bao lâu, mảnh vỡ lần nữa thay đổi, Kỳ Hàn Thâm nhìn thấy trên hình có một bóng dáng trắng như tuyết khác.

Nhóc con đã có đồng bọn nhỏ, cũng có thể có người nói chuyện, trong lòng Kỳ Hàn Thâm nóng nảy cho rằng cuối cùng không cần nhìn thấy thằng nhóc đó đụng đến đầu rơi máu chảy, nhóc con dưới sự trợ giúp của đồng bọn nhỏ bắt đầu lột da cho mình.

Từ lúc bắt đầu chỉ túm chạc cây chút đã khóc đến thở không ra hơi, đến cuối cùng lột vỏ cây hoàn chỉnh tự tay chà xát thành vỏ ngoài màu vàng nhạt.

Đối với Kỳ Hàn Thâm mà nói chỉ là hình ảnh hai mảnh ký ức chợt lóe lên, nhưng nhìn thấy nhóc con thống khổ rất chân thật, hắn thật sự không thể tưởng tượng.

Trái tim đau đến như từ giữa nứt ra, có một âm thanh yếu ớt đột nhiên xuất hiện trong đầu: "Con của ba."

Nhóc con! Đây là con của hắn!



Rốt cuộc lúc đó hắn đã đi đâu? Tại sao một đứa trẻ phải trải qua những điều này?!

Mảnh vỡ lần nữa chớp hiện, vạn tiễn xuyên tim không giống với Kỳ Hàn Thâm, đứa trẻ có trứng vàng đội một đôi mắt hạch đào sưng đến không mở ra được, cười ra hai má lúm đồng tiền nhỏ ngọt ngào.

Chỉ vì điều này đã khiến nhóc trả giá vô số máu và đau đớn trứng vàng, có thể giúp nhóc chuẩn xác đến bên người ba, nhóc không cần như con ruồi không đầu đụng loạn.

[Trĩ Kiều, thế giới này rất nguy hiểm, cháu có muốn trưởng thành hơn không?]

"Biến lớn... Không cần đâu, sau này khi ba chưa gặp cháu thì sẽ không nhận ra được, không sao, cháu sẽ cẩn thận!"

[Nhưng mà…]

Trong bóng tối vô biên, hồn thể màu vàng nhạt không biết từ lúc nào đã rơi xuống huyết lệ rồi đột nhiên bộc phát ra ánh sáng vàng chói mắt.

Không lâu sau, một quả trứng vàng chỉ có trọng lượng ba cân như sao băng cắt qua trời cao, rơi xuống một lúc cùng với cơn mưa thiên thạch biến dị cho toàn thế giới!

Thanh nhiệm vụ di chuyển lên lên xuống xuống trên màn hình một lúc, cuối cùng sau vài tiếng “xẹt xẹt” màn hình cũng hiện lên chữ hoàn thành nhiệm vụ, hệ thống ấn vào nút kết toán.

Hệ thống cho rằng lần này mọi thứ bình thường bởi những lần kết toán trước đều xảy ra trường hợp tương tự, nhưng nó không chắc chắn lắm đành phải xoay tay hồi hộp chờ đợi.



Nó đã quen với bug nhóc con tồn tại, hoàn toàn không muốn có thêm bất cứ loại bug nào khác. Nó chỉ sợ sự thay đổi này dẫn đến việc chia ly, theo như những gì nó biết và suy đoán thì nhóc con và các nhiệm vụ của Tiểu Bạch không chỉ xuất hiện có ba lần.

Hệ thống càng đợi càng thấy sợ hãi, nó lo lắng đột nhiên không được gặp lại ba con họ nữa. Nó còn chưa kịp chuẩn bị tinh thần rời xa nhóc con ngoan ngoãn, làm gì có ai nỡ rời xa cục cưng nhỏ vừa đáng yêu, mềm mại lại vừa thú vị như vậy chứ?

Dù kết quả tệ nhất cũng phải cho nó cơ hội nói lời tạm biệt mới đúng.

Ngay khi hệ thống sắp rơi lệ, Tiểu Bạch giúp đỡ nhóc con thoát khỏi ra ngoài và “bắt” những quả cầu ánh sáng nhỏ.

Khác với kết cục các tiểu thế giới khác, lần này nhóc con chỉ cần “nuốt” điểm tích lũy xuống bụng, từ từ dung hợp vào tinh hồn của ba, tích tiểu thành đại sau đó bí mật đưa cho ba là được.

Cơ thể nhóc con rèn luyện ở các thế giới thời gian dài, kiến thức học được và trí thông minh tăng lên. Tất cả những thứ này có thể hóa thành chất dinh dưỡng bồi bổ thần hồn cho ba. Hơn nữa ở các tiểu thế giới, nhóc con không thể nào lớn lên được nên mỗi thế giới nhóc con đều phải “bóc tách” những thứ này xuống, dung hợp chúng lại rồi chuyển chúng vào hồn thể ba.

Mỗi lần nhóc con bóc một quả cầu ánh sáng nhỏ từ linh hồn ra, cơ thể nhóc rõ ràng lại trong suốt hơn một phần, lặp đi lặp lại. Tuy không giống cây non thay vỏ nhưng cảm giác linh hồn bị bóc tách vẫn khiến nhóc con khó chịu nhíu chặt lông mày.

Nửa phần trước nhóc con tự bóc ra, còn nửa phần sau nhóc quá nhỏ bé và yếu ớt, chỉ có thể nhờ Tiểu Bạch bên cạnh giúp đỡ.

Tiểu Bạch im lặng bóc giúp nhóc, cuối cùng nó không nhịn nổi quay mặt sang chỗ khác.

Mỗi lần làm chuyện này nó sẽ nhớ lại cảnh nhóc con cực kỳ khó chịu sau đó không thể tiếp tục hành động. Mỗi lần như vậy Trĩ Kiều sẽ mạnh mẽ ôm lấy Tiểu Bạch, nhẹ nhàng an ủi nó: “Không sao đâu Tiểu Bạch, tôi không bị thương mà chỉ cảm thấy khó chịu vì cơ thể bị bóc sạch thôi, chỉ hơi khó chịu mà thôi.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Thành Trứng Của Vai Ác Diệt Thế (Xuyên Nhanh)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook