Xuyên Thành Tu Tiên Pháo Hôi Nữ Phối Phía Sau
Chương 24: Bắt đầu kiểm tra
Tuế Nguyệt Luyện Tâm
26/06/2022
Editor: ngao1702
Thẩm Thanh Nhất mặc dù thu hồi cái nhìn rất nhanh nhưng Ninh Úc Nam vẫn bắt được.
Thấy Thẩm Thanh Nhất sắc mặt có chút tái nhợt, không khỏi lần thứ hai nhíu nhíu mày.
Một phàm nhân chưa từng tu luyện qua, vậy mà cũng dám nhìn thẳng vào tên điện, còn không có việc gì.
Chắc là đứa bé này có tư chất không tệ?
Lại lần nữa đánh giá Thẩm Thanh Nhất từ trên xuống dưới một lần.
Nhưng nhìn không giống a? Tuổi tác như vậy mặc dù tại tu tiên giới được gọi là nhỏ,, nhưng so với những người đang bắt đầu tu luyện thì đã lớn rồi.
Người bình thường có linh căn ai mà không tu luyện vào lúc năm tuổi.
||||| Truyện đề cử: Muốn Em Là Của Riêng |||||
Cho dù không có công pháp cao giai, cũng sẽ tu luyện công pháp phổ biến nhất, những công phái dẫn khí nhập thể bán đầy ngoài đường phố, trong Tu Tiên giới, người phàm chỉ cần tích cóp tiết kiệm một chút là có thể mua được.
Nếu mua không nổi, cũng có thể đi đến tông môn gần nhất kiểm tra, tư chất tốt còn được tiến vào tông môn tu luyện, tư chất không tốt, chỉ cần không phải đặc biệt kém, có chút hi vọng, cũng sẽ có rất nhiều tiểu gia tộc nguyện ý nhận lấy bồi dưỡng.
Nếu là lại kém một chút nữa, chỉ cần biết tư chất linh căn của chính mình, luôn có mục tiêu phấn đấu, mua một bản công pháp bán đầy ngoài đường tu tập dù sao cũng tốt hơn là không tu luyện chút nào.
cũng có thể là đứa bé này không có linh căn, hoặc là tư chất của linh căn quá kém, dẫn khí nhập thể cũng không làm được, người nhà muốn để nàng tới nơi này tìm kiếm chút vận may.
Dù sao chuyện như vậy, trong quá khứ cũng không phải không có.
Người phụ trách vài chỗ, cũng sẽ từ giữa đó thu hoạch một chút lợi ích, bọn họ cũng không phải không biết.
Ninh Úc Nam không nghĩ ra, liền cũng không nghĩ nhiều, phải hay không phải, đứa bé này dù là thiên phú hơn người, hay là phế vật, sau khi kiểm tra, thực hư sẽ rõ.
Thời gian nửa nén hương không dài, rất nhanh liền đi qua.
Đệ tử phụ trách ra hiệu bọn họ đi vào, đoàn người có thứ tự từ từ tiến vào Thanh Tâm Điện.
Ngoài điện trừ bỏ tu sĩ hộ tống, không có lưu lại một ai khác.
Dù là người nào có ý xấu, cũng không dám không tiến vào, nếu đứng ở ngoài thì không phải là trắng trợn nói rõ ta đây không có ý tốt hay sao.
Một bước vào Thanh Tâm Điện, Thẩm Thanh Nhất liền cảm giác cổ lực lượng quen thuộc kia lần thứ hai lóe lên trong đầu.
Chỉ là tình cảnh bây giờ cùng với lúc đứng ở bên ngoài đại điện rất khác nhau, lần này lực lượng dò xét ôn hòa hơn rất nhiều.
Truyện chỉ được đăng trên Wattpad và VNO.
Thẩm Thanh Nhất thậm chí cảm thấy có chút thoải mái dễ chịu, không khỏi nhắm mắt lại.
Sau cơn chấn động nhẹ, Thẩm Thanh Nhất cảm nhận có một ngọn gió khẽ thổi qua, lướt trên phần tóc mái hơi rối của nàng.
Nàng chậm rãi mở to mắt.
Thấy chính mình đã đứng ở bên trên một quảng trường, xung quanh là những đệ tử bình thường tới khảo nghiệm.
Có một số người quen biết xúm lại trò chuyện với nhau.
"Ai! Không nghĩ tới sau khi đi vào Thanh Tâm Điện, lại dẫn thẳng tới quảng trường này!"
"Đây là truyền tống trận pháp cỡ lớn đúng không! Mỗi lần mở ra phải tốn biết bao nhiêu linh thạch a!"
" Đại tông môn không hổ là đại tông môn a!"
"Nếu chúng ta có thể tiến vào Linh Đạo Tông làm đệ tử, thật là tốt biết bao!"
"Đúng vậy, ài, đáng tiếc linh căn của ta chỉ là tứ linh căn, cũng không biết có thể tiến vào hay không! Dù là làm đệ tử tạp dịch, ta cũng nguyện ý!"
"Không phải, huynh đệ, ngươi nhìn thấy Trương Kỳ sao?"
"Ai? Ngươi nói mới nhớ, ta còn thực sự không có nhìn thấy hắn, vừa rồi chúng ta không phải là cùng một chỗ tiến vào Thanh Tâm Điện sao? Làm sao hiện tại hắn còn không có đi ra a?"
"Tỷ tỷ, không nghĩ tới, tu sĩ tham gia khảo nghiệm của Linh Đạo Tông nhiều như thế, ta có chút sợ."
"Đừng sợ, tỷ tỷ bảo vệ ngươi."
Mọi người xung quanh nghị luận ầm ĩ.
Thẩm Thanh Nhất không có quen biết một ai, người duy nhất có chút quen thuộc là Tề Linh Nhi cũng không ở gần nàng.
Tại trong bể người rậm rạp chằng chịt, nàng cũng không hi vọng xa vời có khả năng tìm thấy Tề Linh Nhi, vẫn nên đứng tại chỗ yên tĩnh chờ đợi.
Mặt trời dần dần lên cao, từ sáng sớm chờ đến buổi tối, nhưng buổi kiểm tra còn chưa bắt đầu.
Một số người tính tình vội vàng xao động đã ngồi không yên, muốn hỏi thăm đệ tử trông coi một chút, thế nhưng những đệ tử kia đều nói, rất nhanh sẽ đến.
Tới lúc chạng vạng tối, thời tiết đột ngột thay đổi, từ bầu trời đầy sao bỗng đổ cơn mưa.
Cảm ơn mọi người đã bình chọn cho truyện!
Thẩm Thanh Nhất mặc dù thu hồi cái nhìn rất nhanh nhưng Ninh Úc Nam vẫn bắt được.
Thấy Thẩm Thanh Nhất sắc mặt có chút tái nhợt, không khỏi lần thứ hai nhíu nhíu mày.
Một phàm nhân chưa từng tu luyện qua, vậy mà cũng dám nhìn thẳng vào tên điện, còn không có việc gì.
Chắc là đứa bé này có tư chất không tệ?
Lại lần nữa đánh giá Thẩm Thanh Nhất từ trên xuống dưới một lần.
Nhưng nhìn không giống a? Tuổi tác như vậy mặc dù tại tu tiên giới được gọi là nhỏ,, nhưng so với những người đang bắt đầu tu luyện thì đã lớn rồi.
Người bình thường có linh căn ai mà không tu luyện vào lúc năm tuổi.
||||| Truyện đề cử: Muốn Em Là Của Riêng |||||
Cho dù không có công pháp cao giai, cũng sẽ tu luyện công pháp phổ biến nhất, những công phái dẫn khí nhập thể bán đầy ngoài đường phố, trong Tu Tiên giới, người phàm chỉ cần tích cóp tiết kiệm một chút là có thể mua được.
Nếu mua không nổi, cũng có thể đi đến tông môn gần nhất kiểm tra, tư chất tốt còn được tiến vào tông môn tu luyện, tư chất không tốt, chỉ cần không phải đặc biệt kém, có chút hi vọng, cũng sẽ có rất nhiều tiểu gia tộc nguyện ý nhận lấy bồi dưỡng.
Nếu là lại kém một chút nữa, chỉ cần biết tư chất linh căn của chính mình, luôn có mục tiêu phấn đấu, mua một bản công pháp bán đầy ngoài đường tu tập dù sao cũng tốt hơn là không tu luyện chút nào.
cũng có thể là đứa bé này không có linh căn, hoặc là tư chất của linh căn quá kém, dẫn khí nhập thể cũng không làm được, người nhà muốn để nàng tới nơi này tìm kiếm chút vận may.
Dù sao chuyện như vậy, trong quá khứ cũng không phải không có.
Người phụ trách vài chỗ, cũng sẽ từ giữa đó thu hoạch một chút lợi ích, bọn họ cũng không phải không biết.
Ninh Úc Nam không nghĩ ra, liền cũng không nghĩ nhiều, phải hay không phải, đứa bé này dù là thiên phú hơn người, hay là phế vật, sau khi kiểm tra, thực hư sẽ rõ.
Thời gian nửa nén hương không dài, rất nhanh liền đi qua.
Đệ tử phụ trách ra hiệu bọn họ đi vào, đoàn người có thứ tự từ từ tiến vào Thanh Tâm Điện.
Ngoài điện trừ bỏ tu sĩ hộ tống, không có lưu lại một ai khác.
Dù là người nào có ý xấu, cũng không dám không tiến vào, nếu đứng ở ngoài thì không phải là trắng trợn nói rõ ta đây không có ý tốt hay sao.
Một bước vào Thanh Tâm Điện, Thẩm Thanh Nhất liền cảm giác cổ lực lượng quen thuộc kia lần thứ hai lóe lên trong đầu.
Chỉ là tình cảnh bây giờ cùng với lúc đứng ở bên ngoài đại điện rất khác nhau, lần này lực lượng dò xét ôn hòa hơn rất nhiều.
Truyện chỉ được đăng trên Wattpad và VNO.
Thẩm Thanh Nhất thậm chí cảm thấy có chút thoải mái dễ chịu, không khỏi nhắm mắt lại.
Sau cơn chấn động nhẹ, Thẩm Thanh Nhất cảm nhận có một ngọn gió khẽ thổi qua, lướt trên phần tóc mái hơi rối của nàng.
Nàng chậm rãi mở to mắt.
Thấy chính mình đã đứng ở bên trên một quảng trường, xung quanh là những đệ tử bình thường tới khảo nghiệm.
Có một số người quen biết xúm lại trò chuyện với nhau.
"Ai! Không nghĩ tới sau khi đi vào Thanh Tâm Điện, lại dẫn thẳng tới quảng trường này!"
"Đây là truyền tống trận pháp cỡ lớn đúng không! Mỗi lần mở ra phải tốn biết bao nhiêu linh thạch a!"
" Đại tông môn không hổ là đại tông môn a!"
"Nếu chúng ta có thể tiến vào Linh Đạo Tông làm đệ tử, thật là tốt biết bao!"
"Đúng vậy, ài, đáng tiếc linh căn của ta chỉ là tứ linh căn, cũng không biết có thể tiến vào hay không! Dù là làm đệ tử tạp dịch, ta cũng nguyện ý!"
"Không phải, huynh đệ, ngươi nhìn thấy Trương Kỳ sao?"
"Ai? Ngươi nói mới nhớ, ta còn thực sự không có nhìn thấy hắn, vừa rồi chúng ta không phải là cùng một chỗ tiến vào Thanh Tâm Điện sao? Làm sao hiện tại hắn còn không có đi ra a?"
"Tỷ tỷ, không nghĩ tới, tu sĩ tham gia khảo nghiệm của Linh Đạo Tông nhiều như thế, ta có chút sợ."
"Đừng sợ, tỷ tỷ bảo vệ ngươi."
Mọi người xung quanh nghị luận ầm ĩ.
Thẩm Thanh Nhất không có quen biết một ai, người duy nhất có chút quen thuộc là Tề Linh Nhi cũng không ở gần nàng.
Tại trong bể người rậm rạp chằng chịt, nàng cũng không hi vọng xa vời có khả năng tìm thấy Tề Linh Nhi, vẫn nên đứng tại chỗ yên tĩnh chờ đợi.
Mặt trời dần dần lên cao, từ sáng sớm chờ đến buổi tối, nhưng buổi kiểm tra còn chưa bắt đầu.
Một số người tính tình vội vàng xao động đã ngồi không yên, muốn hỏi thăm đệ tử trông coi một chút, thế nhưng những đệ tử kia đều nói, rất nhanh sẽ đến.
Tới lúc chạng vạng tối, thời tiết đột ngột thay đổi, từ bầu trời đầy sao bỗng đổ cơn mưa.
Cảm ơn mọi người đã bình chọn cho truyện!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.