Xuyên Thành Vai Chính A Sau Dem Pháo Hôi O Khiêng Chạy
Chương 39: Cắn Tôi Một Cái
Thảo Môi Đà Đà
28/07/2023
Lăng Mộc nâng một tay lên che mắt, toàn bộ thân thể đều xụi lơ trên sô pha, khẽ hé môi, hô hấp dồn dập.
Giữa hai cánh môi, hàm răng trắng của y cùng đầu lưỡi đo đỏ ẩn hiện, như một bàn chải nhỏ chải qua trái tim Khâu Chấn Dương, khiêu khích vô số tế bào trong cơ thể hắn phải sôi trào.
“Lăng Mộc, cậu…”
Khâu Chấn Dương mở miệng, nhưng cũng không dám nói gì, giọng nói của hắn quá khàn, mang theo tình ý cũng khát vọng dục vọng, vừa nghe đã biết có gì đó không ổn.
Hắn không dám đến gần Lăng Mộc, đôi mắt hắn có chút khô, chỉ có thể cứng ngắc mà đóng cửa nhà lại.
Trong khoảng thời gian ngắn, phòng khách hoàn toàn an tĩnh, hơi thở dồn dập của Lăng Mộc càng phóng đại hơn rất nhiều lần.
Mắt cùng vành tai của y càng lúc càng hồng lên, Khâu Chấn Dương vẫn nhịn không được mà đến gần hơn một chút.
“Cậu không dùng thuốc ức chế sao?”
Lăng Mộc di chuyển cánh tay ra một chút, lộ ra đôi mắt màu hạt dẻ đang lộ ra sóng triều cực kỳ mạnh mẽ.
“Đã dùng rồi, nhưng vô dụng.”
Khâu Chấn Dương quét mắt xuống chân Lăng Mộc, đúng là có ba ống thuốc ức chế rỗng bên cạnh thật.
Kỳ động dục của mỗi Omega là khác nhau, có người một tháng một lần, có người mấy tháng một lần, có người thậm chí mấy năm một lần.
Mà Omega đã từng bị đánh dấu, nếu không được đánh dấu hoàn toàn, vậy thì tần suất động dục sẽ cao hơn, mỗi một lần động dục sẽ càng lúc càng khó nhịn, ngay cả thuốc ức chế cũng sẽ dần mất đi tác dụng.
Nói đến cùng, lâm thời đánh dấu chỉ là ngắn ngủi giải khát, chỉ có hoàn toàn đánh dấu mới có thể giải quyết căn bản vấn đề.
Lăng Mộc cũng không biết có phải vì thể chất của mình có vấn đề hay không, kể từ sau khi Khâu Chấn Dương đánh dấu tạm thời, gần như ngày nào y cũng phải dùng thuốc ức chế.
Lại nói tiếp, y đồng ý sống chung với Khâu Chấn Dương, thật ra thì còn có một nguyên nhân sâu xa khác nữa, đó chính là, hắng ngày y rất cần tin tức tố của Khâu Chấn Dương!
Có quỷ mới biết mấy ngày trước y đã bị tra tấn khó chịu đến mức nào, không có sự trấn an từ tin tức tố của Alpha, khiến cho y lúc nào cũng phải sống trong lo lắng bất an!
“Tôi phải giúp gì cho cậu đây?”
Khâu Chấn Dương cấu véo cánh tay của mình vài cái, để cho giọng nói của mình có thể bình thường hơn một chút.
Mặc dù sau cổ của Lăng Mộc có miếng dán tin tức tố, nhưng Omega đang trong kỳ động dục sẽ chủ động phân bố ra nhiều tin tức tố hơn, ngay cả miếng dán tin tức tố cũng không thể ngăn lại được.
Cho nên bây giờ, khắp nhà đều là mùi hoa ngọt thanh thanh nhã của Lăng Mộc, cứ như đang lạc mình vào một vườn hoa, khiến người khác say mê, càng khiến dục vọng của người khác bừng bừng phấn chấn.
Lăng Mộc ngửa đầu híp mắt, tầm mắt y lúc này gần như không thể ngưng tụ lại một chỗ.
Trong phòng khách không bật đèn, chỉ có ánh đèn mờ nhạt từ bên ngoài chiếu vào, Lăng Mộc chỉ có thể nhìn thân ảnh mơ hồ của Khâu Chấn Dương, hiên ngang, mạnh mẽ, là người mang hào quang chói lọi trong mắt người khác, là đối tượng mà vô số Omega muốn có được.
“Cậu, lại đây…”
Ngữ khí mềm nhẹ chui vào trong tai, gần như ngay lập tức, Khâu Chấn Dương tiến nhanh về phía trước, quỳ một gối ở bên cạnh số pha, nhìn chằm chằm vào đôi má đang ửng hồng của thiếu niên.
“Tôi phải làm gì đây?”
Hắn duỗi tay nắm lấy cánh tay của Lăng Mộc, nhất cánh tay y ra khỏi mặt y, nắm chặt vài tay đã thấm ướt mồ hôi kia vào trong lòng bàn tay, dẫn đường cho mười ngón tay đan vào nha.
Một tay khác lau đi mồ hôi trên thái dương của Lăng Mộc, ôn nhu đến cực điểm.
Khâu Chấn Dương tới gần cùng chạm vào khiến cho Lăng Mộc thoải mái đến mức nheo mắt lại, thân thể y hơi vặn vẹo trên số pha một chút, một tay khác chống đẩy, gian nan ngồi dậy, cùng đối diện với Khâu Chấn Dương đang quỳ bên cạnh sô pha.
Y há miệng thở dốc, trên khuôn mặt y hiện lên một tia hối lỗi yếu ớt.
“Thực xin lỗi.”
Tiếng xin lỗi mềm nhẹ vang lên, Khâu Chấn Dương gần như hiểu ý của y ngay lập tức.
Sau khi Khâu Chấn Dương đi, Lăng Mộc vẫn luôn suy nghĩ về chuyện này.
Y không biết, rốt cuộc thì điều mình làm là đúng hay sai, chỉ là nụ cười khổ của Khâu Chấn Dương khi rời đi khiến y không thể quên được, y vẫn luôn ngồi yên trên sô pha như vậy, mãi cho đến khi thân thể bắt đầu nóng lên mới nhận ra có điều không ổn.
“Cậu không sai, là do tôi không suy xét được tốt, sau này tôi sẽ chú ý nhiều hơn.”
Khâu Chấn Dương trấn an Lăng Mộc, trong giai đoạn động dục, Omega sẽ tương đối yếu ớt, không thể chịu kích thích, ngay cả ngữ khí nói chuyện cũng phải khống chế sao cho tốt.
Trong mắt hai người đều hiện rất rõ khát vọng cùng khắc chế, dưới sự dụ dỗ của tin tức tố, khiến cho bọn họ hận không thể bất chấp tất cả mãnh liệt giao triền ngay lúc này!
Khâu Chấn Dương cắn chặt răng, quai hàm căng chặt.
Ánh mắt Lăng Mộc mê loạn, tay không bị Khâu Chấn Dương nắm lấy tiến lên vòng lấy cổ hắn, cả người tiến về phía trước, mũi cao thẳng đè lên tuyến thể, mê muội mà ngửi.
Tin tức tố thuộc về Khâu Chấn Dương, dưới sự câu dẫn của tin tức tố của y mà mãnh liệt tuôn ra, hương vị ấm áp mà mạnh mẽ đó dường như đang lan tràn khắp người Lăng Mộc, khiến cho y thoải mái đến mức cả người run lên.
“Cậu, thật dễ ngửi a…”
Ý thức của Lăng Mộc đã rất mơ hồ, dưới khát cầu cực độ, thậm chí y còn nhẹ thè lưới ra, liếm khối da thịt khiến y phải điên cuồng, đầu lưới ướt mềm mang theo độ ấm nóng cháy, khiến cho hô hấp của Khâu Chấn Dương chợt trở nên thô nặng, đáy mắt thuần đen của hắn hiện lên chút ánh hồng.
“Đừng lộn xộn.”
Hắn kéo lấy tay Lăng Mộc, dẫn dắt y ngồi ngay ngắn trên số pha, một tay khác vươn ra ôm lấy vòng eo thon gầy săn chắc của Lăng Mộc.
Cảm xúc khi chạm vào vòng eo kia sướng đến quá đáng, nơi nào đó trên thân thể của Khâu Chấn Dương gần như có phản ứng ngay lập tức, khiến cho hắn nhẫn nhịn đến mức gân xanh trên trán nhảy lên từng hồi.
Thật vất vả mới ổn định được người, đầu của Lăng Mộc cũng dựa vào bên thành sô pha, không còn quậy nữa.
Khâu Chấn Dương tạm thời thở phào nhẹ nhõm một hơi, một tay nắm cằm Lăng Mộc, lặp lại vấn đề một lần nữa.
“Cậu muốn tôi làm gì đây, hửm?”
Giọng nói từ tính trầm thấp này truyền vào trong tai khiến cho Lăng Mộc lại run lên, y trầm trọng thở dốc vài tiếng, có cảm giác như có một con mãnh thú hồng thủy trong cơ thể đang sắp phá vỡ ngực mà chui ra ngoài.
Cái loại cảm giác khát cầu điên cuồng này khiến cho Lăng Mộc sợ hãi, ngay cả nước mắt cũng đọng trên khóe mắt, vành mắt quật cường phiếm phòng nhìn thật đáng thương, y dùng ánh mắt cầu xin mà nhìn Khâu Chấn Dương, gần như khóc nức nở mà lầm bầm.
“Cắn, cắn tôi một cái…”
Khâu Chấn Dương nhảy dựng trong lòng, tại một khắc này, không biết vì sao hắn lại nhớ đến câu nói mà Lê Chân đã hỏi hắn.
Hắn, dường như thật sự có người mà hắn thật sự thích.
Giữa hai cánh môi, hàm răng trắng của y cùng đầu lưỡi đo đỏ ẩn hiện, như một bàn chải nhỏ chải qua trái tim Khâu Chấn Dương, khiêu khích vô số tế bào trong cơ thể hắn phải sôi trào.
“Lăng Mộc, cậu…”
Khâu Chấn Dương mở miệng, nhưng cũng không dám nói gì, giọng nói của hắn quá khàn, mang theo tình ý cũng khát vọng dục vọng, vừa nghe đã biết có gì đó không ổn.
Hắn không dám đến gần Lăng Mộc, đôi mắt hắn có chút khô, chỉ có thể cứng ngắc mà đóng cửa nhà lại.
Trong khoảng thời gian ngắn, phòng khách hoàn toàn an tĩnh, hơi thở dồn dập của Lăng Mộc càng phóng đại hơn rất nhiều lần.
Mắt cùng vành tai của y càng lúc càng hồng lên, Khâu Chấn Dương vẫn nhịn không được mà đến gần hơn một chút.
“Cậu không dùng thuốc ức chế sao?”
Lăng Mộc di chuyển cánh tay ra một chút, lộ ra đôi mắt màu hạt dẻ đang lộ ra sóng triều cực kỳ mạnh mẽ.
“Đã dùng rồi, nhưng vô dụng.”
Khâu Chấn Dương quét mắt xuống chân Lăng Mộc, đúng là có ba ống thuốc ức chế rỗng bên cạnh thật.
Kỳ động dục của mỗi Omega là khác nhau, có người một tháng một lần, có người mấy tháng một lần, có người thậm chí mấy năm một lần.
Mà Omega đã từng bị đánh dấu, nếu không được đánh dấu hoàn toàn, vậy thì tần suất động dục sẽ cao hơn, mỗi một lần động dục sẽ càng lúc càng khó nhịn, ngay cả thuốc ức chế cũng sẽ dần mất đi tác dụng.
Nói đến cùng, lâm thời đánh dấu chỉ là ngắn ngủi giải khát, chỉ có hoàn toàn đánh dấu mới có thể giải quyết căn bản vấn đề.
Lăng Mộc cũng không biết có phải vì thể chất của mình có vấn đề hay không, kể từ sau khi Khâu Chấn Dương đánh dấu tạm thời, gần như ngày nào y cũng phải dùng thuốc ức chế.
Lại nói tiếp, y đồng ý sống chung với Khâu Chấn Dương, thật ra thì còn có một nguyên nhân sâu xa khác nữa, đó chính là, hắng ngày y rất cần tin tức tố của Khâu Chấn Dương!
Có quỷ mới biết mấy ngày trước y đã bị tra tấn khó chịu đến mức nào, không có sự trấn an từ tin tức tố của Alpha, khiến cho y lúc nào cũng phải sống trong lo lắng bất an!
“Tôi phải giúp gì cho cậu đây?”
Khâu Chấn Dương cấu véo cánh tay của mình vài cái, để cho giọng nói của mình có thể bình thường hơn một chút.
Mặc dù sau cổ của Lăng Mộc có miếng dán tin tức tố, nhưng Omega đang trong kỳ động dục sẽ chủ động phân bố ra nhiều tin tức tố hơn, ngay cả miếng dán tin tức tố cũng không thể ngăn lại được.
Cho nên bây giờ, khắp nhà đều là mùi hoa ngọt thanh thanh nhã của Lăng Mộc, cứ như đang lạc mình vào một vườn hoa, khiến người khác say mê, càng khiến dục vọng của người khác bừng bừng phấn chấn.
Lăng Mộc ngửa đầu híp mắt, tầm mắt y lúc này gần như không thể ngưng tụ lại một chỗ.
Trong phòng khách không bật đèn, chỉ có ánh đèn mờ nhạt từ bên ngoài chiếu vào, Lăng Mộc chỉ có thể nhìn thân ảnh mơ hồ của Khâu Chấn Dương, hiên ngang, mạnh mẽ, là người mang hào quang chói lọi trong mắt người khác, là đối tượng mà vô số Omega muốn có được.
“Cậu, lại đây…”
Ngữ khí mềm nhẹ chui vào trong tai, gần như ngay lập tức, Khâu Chấn Dương tiến nhanh về phía trước, quỳ một gối ở bên cạnh số pha, nhìn chằm chằm vào đôi má đang ửng hồng của thiếu niên.
“Tôi phải làm gì đây?”
Hắn duỗi tay nắm lấy cánh tay của Lăng Mộc, nhất cánh tay y ra khỏi mặt y, nắm chặt vài tay đã thấm ướt mồ hôi kia vào trong lòng bàn tay, dẫn đường cho mười ngón tay đan vào nha.
Một tay khác lau đi mồ hôi trên thái dương của Lăng Mộc, ôn nhu đến cực điểm.
Khâu Chấn Dương tới gần cùng chạm vào khiến cho Lăng Mộc thoải mái đến mức nheo mắt lại, thân thể y hơi vặn vẹo trên số pha một chút, một tay khác chống đẩy, gian nan ngồi dậy, cùng đối diện với Khâu Chấn Dương đang quỳ bên cạnh sô pha.
Y há miệng thở dốc, trên khuôn mặt y hiện lên một tia hối lỗi yếu ớt.
“Thực xin lỗi.”
Tiếng xin lỗi mềm nhẹ vang lên, Khâu Chấn Dương gần như hiểu ý của y ngay lập tức.
Sau khi Khâu Chấn Dương đi, Lăng Mộc vẫn luôn suy nghĩ về chuyện này.
Y không biết, rốt cuộc thì điều mình làm là đúng hay sai, chỉ là nụ cười khổ của Khâu Chấn Dương khi rời đi khiến y không thể quên được, y vẫn luôn ngồi yên trên sô pha như vậy, mãi cho đến khi thân thể bắt đầu nóng lên mới nhận ra có điều không ổn.
“Cậu không sai, là do tôi không suy xét được tốt, sau này tôi sẽ chú ý nhiều hơn.”
Khâu Chấn Dương trấn an Lăng Mộc, trong giai đoạn động dục, Omega sẽ tương đối yếu ớt, không thể chịu kích thích, ngay cả ngữ khí nói chuyện cũng phải khống chế sao cho tốt.
Trong mắt hai người đều hiện rất rõ khát vọng cùng khắc chế, dưới sự dụ dỗ của tin tức tố, khiến cho bọn họ hận không thể bất chấp tất cả mãnh liệt giao triền ngay lúc này!
Khâu Chấn Dương cắn chặt răng, quai hàm căng chặt.
Ánh mắt Lăng Mộc mê loạn, tay không bị Khâu Chấn Dương nắm lấy tiến lên vòng lấy cổ hắn, cả người tiến về phía trước, mũi cao thẳng đè lên tuyến thể, mê muội mà ngửi.
Tin tức tố thuộc về Khâu Chấn Dương, dưới sự câu dẫn của tin tức tố của y mà mãnh liệt tuôn ra, hương vị ấm áp mà mạnh mẽ đó dường như đang lan tràn khắp người Lăng Mộc, khiến cho y thoải mái đến mức cả người run lên.
“Cậu, thật dễ ngửi a…”
Ý thức của Lăng Mộc đã rất mơ hồ, dưới khát cầu cực độ, thậm chí y còn nhẹ thè lưới ra, liếm khối da thịt khiến y phải điên cuồng, đầu lưới ướt mềm mang theo độ ấm nóng cháy, khiến cho hô hấp của Khâu Chấn Dương chợt trở nên thô nặng, đáy mắt thuần đen của hắn hiện lên chút ánh hồng.
“Đừng lộn xộn.”
Hắn kéo lấy tay Lăng Mộc, dẫn dắt y ngồi ngay ngắn trên số pha, một tay khác vươn ra ôm lấy vòng eo thon gầy săn chắc của Lăng Mộc.
Cảm xúc khi chạm vào vòng eo kia sướng đến quá đáng, nơi nào đó trên thân thể của Khâu Chấn Dương gần như có phản ứng ngay lập tức, khiến cho hắn nhẫn nhịn đến mức gân xanh trên trán nhảy lên từng hồi.
Thật vất vả mới ổn định được người, đầu của Lăng Mộc cũng dựa vào bên thành sô pha, không còn quậy nữa.
Khâu Chấn Dương tạm thời thở phào nhẹ nhõm một hơi, một tay nắm cằm Lăng Mộc, lặp lại vấn đề một lần nữa.
“Cậu muốn tôi làm gì đây, hửm?”
Giọng nói từ tính trầm thấp này truyền vào trong tai khiến cho Lăng Mộc lại run lên, y trầm trọng thở dốc vài tiếng, có cảm giác như có một con mãnh thú hồng thủy trong cơ thể đang sắp phá vỡ ngực mà chui ra ngoài.
Cái loại cảm giác khát cầu điên cuồng này khiến cho Lăng Mộc sợ hãi, ngay cả nước mắt cũng đọng trên khóe mắt, vành mắt quật cường phiếm phòng nhìn thật đáng thương, y dùng ánh mắt cầu xin mà nhìn Khâu Chấn Dương, gần như khóc nức nở mà lầm bầm.
“Cắn, cắn tôi một cái…”
Khâu Chấn Dương nhảy dựng trong lòng, tại một khắc này, không biết vì sao hắn lại nhớ đến câu nói mà Lê Chân đã hỏi hắn.
Hắn, dường như thật sự có người mà hắn thật sự thích.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.