Xuyên Thành Vai Chính A Sau Dem Pháo Hôi O Khiêng Chạy
Chương 9: Hạng Hai
Thảo Môi Đà Đà
06/07/2023
Sau khi đăng ký xong thông tin ngay lối ra vào, nơi đây sẽ là nơi đưa tinh hạch, Khâu Chấn Dương cùng những người khác đợi dưới hải đăng gần mười phút, tiếng chuông báo hiệu khảo hạch đã kết lúc liền vang lên.
Còn những học viên không đến kịp, trực tiếp mất đi tư cách nhập học.
Dưới những ngọn hải đăng, mỗi nơi đều có lượng lớn học viên chờ, chờ đợi kết quả khảo hạch cuối cùng.
Mặc dù trăm viên tinh hạch chính là điều kiện cơ bản để được tuyển, nhưng mỗi lúc một khác, dù sao thì học viện Tinh Tế đã nói chỉ tuyển một vạn người.
Nếu tố chất của học viên đợt này cao, con số đạt chuẩn có khả năng sẽ tăng lên tới 110 viên tinh hạch, những học viên thiếu tinh hạch sẽ bị đào thải.
“Các bạn học, vừa rồi chúng ta cùng với các vị giáo viên thống kê, hiện tại đã có kết quả cuối cùng.”.
Vài vị lão sư đứng ở chỗ cao nhất dưới hải đăng, nghiêm túc mà nhìn học viên đang đứng phía dưới, hiện trường lập tức trở nên căng thẳng hẳn lên.
Có học viên căng thẳng đến mức run rẩy, tay không ngừng xoa xoa trước người.
“Lần này, số tinh hạch đạt chuẩn để được vào học viên là 120 viên, chúc mừng các bạn.”.
Người đàn ông trung niên đứng đầu thông báo vỗ tay mỉm cười, những giáo viên phía sau cũng đồng thời vỗ tay theo.
“Gia! Tôi thông qua rồi ha ha ha!”
“Sau này tôi chính là học viên của học viện Tinh Tế! Quá tuyệt vời!”
“A, không phải chứ, tôi có 119 viên, còn tưởng rằng có thể đậu nữa chứ…”
“Tiêu chuẩn lần tuyển chọn này cũng quá cao rồi, tố chất của học viên năm nay cũng cao hơn mọi năm không ít a.”
Học viên phía dưới, có người vui mừng reo họ, nhưng cũng có nguòi thất vọng cùng khổ sở.
“Học viên không thông qua cũng đừng nên nhụt chí, còn rất nhiều trường học ưu tú đang chờ các em. Các em đều là những đứa trẻ tuyệt vời, tương lai vẫn còn đầy hứa hẹn!”
Người đàn ông trung niên kia tiếp tục cổ vũ, trên mặt lộ nụ cười ấm áp.
Bên trong đám người, Lăng Mộc lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm, khóe miệng cũng hơi cong lên một nụ cười hiếm có.
Từ nãy đến giờ Khâu Chấn Dương vẫn luôn chú ý đến Lăng Mộc, nhìn thấy y cười liền ngây người một chút, sau đó mím môi, cũng yên lặng nở nụ cười.
“Má nó chứ, Khâu Chấn Dương cậu phát điên cái gì vậy, cười lên gớm quá đi!” Viên Thần Vũ đứng bên cạnh nhìn thấy biểu tình của Khâu Chấn Dương, rùng mình nổi da gà.
Khâu Chấn Dương: “… Muốn chết cứ nói thẳng.”
Sau đó, những học viên không đạt chuẩn đều được hai giáo viên đưa đi, ủ ủ rũ đi đến điểm dừng của tinh hạm, những học viên còn lại cũng đi cùng những giáo viên khác đến điểm dường khác của tinh hạm.
Nửa giờ sau, những học viên thông qua khảo hạch đều tập trung ở điểm dừng.
Nơi này là một mảnh đất trống rộng lớn, dừng ở đó là một tinh hạm mới cực lớn, chứa vạn người vẫn dư dả.
Một nhóm học viên đông đúc tụ tập ở trước tinh hạm, lập tức bọn họ nhìn thấy hiệu trưởng của học viện Tinh Tế đang đứng nói chuyện trên bục cao được tạm thời dựng lên.
“Các bạn học, đầu tiên, xin chúc mừng mọi người gia nhập học viện Tinh Tế của chúng tôi, lần này, các bạn là những học viên có tố chất cực cao, khiến cho tôi cảm thấy vô cùng vinh dự.”
Hiệu trưởng một nhìn qua thì có vẻ đã 60 tuổi, thân thể khỏe mạnh âm thanh to rõ vang dội.
Nhưng mà dựa trên những tư liệu trên Tinh Võng, vị Vương hiệu trưởng này năm nay đã hơn 150 tuổi rồi.
Khâu Chấn Dương tò mò mà nhìn ông, không ngờ một người đã 150 tuổi vậy mà lại còn sung sức đến như vậy.
“Trước khi đưa mọi người trở về, chúng tôi còn phải làm một nhiệm vụ cuối cùng, đó chính là nghi thức trao thưởng.” Hiệu trưởng cười tủm tỉm nhận lấy tờ giấy mà giáo viên bên cạnh đưa qua.
Nghi thức trao giải này, chính là trao giải cho ba học viên ưu tú có số tinh hạch nhiều nhất trong đợt khảo hạch vừa rồi.
“Hiện tại, mời những người được tôi đọc tên sau đây lên nhận thưởng, Tào Thư Hoàn, 912 viên tinh hạch, Khâu Chấn Dương, 908 viên tinh hạch, Đào Vũ, 836 viên tinh hạch.”
Khâu Chấn Dương nghe thấy tên mình, đang muốn đi lên, đột nhiên bị Viên Thần Vũ kéo tay lại.
Vị bạn xấu này hạ giọng giơ ngón giữa với hắn: “Khâu Chấn Dương cậu là tên tồi, đứng hạng hai còn dám nói với tớ là miễn cưỡng có thể qua?”
Khâu Chấn Dương nâng cánh tay kẹp lấy cổ hắn, ra dáng muốn đánh, nhướng mày nói: “Làm sao, không phục à?”
“Phục phục, ba ba ba ba!” Viên Thần Vũ lập tức nhận thua, buột miệng thốt ra xưng hô càng khiến cho Khâu Chấn Dương cười đến đau bụng.
Cười đùa một phen, thời điểm lần thứ hai hiệu trưởng gọi tên hắn, cuối cùng hắn cũng chịu lên đài.
Trong đám người, Lăng Mộc mang vẻ mặt phức tạp mà nhìn cái kẻ vẻ mặt tự tin kia, trong lòng cảm thấy cực kỳ hỗn loạn.
908 viên, trước đó còn cho mình hai viên tinh hạch cấp ba có thể tương đương với một trăm viên cấp một, vốn Khâu Chấn Dương đã có thể đứng hạng nhất, hơn nữa, từ những khoá trước tới nay chưa có kỳ tài nào đạt đến con số một nghìn tinh hạch.
Nhưng hắn vì giúp mình, lại không chút do dự đem phần vinh quang này bỏ xuống…
Lăng Mộc cắn môi, trong đôi mắt màu hạt dẻ ấy chỉ chứa đựng hình ảnh kiêu ngạo tùy ý của tên thiếu niên kia, y không biết phải diễn tả tâm tình bây giờ của mình như thế nào nữa.
Đối với với việc bỏ lỡ hạng nhất, Khâu Chấn Dương cũng không quan tâm đến điều đó lắm.
So với nguyên thân, hắn không để ý đến chuyện này lắm, cũng không cần dựa vào thứ hạng để đi lấy lòng Trình An An, hơn nữa, dùng hai viên tinh hạch kia để đổi lấy tư cách vào học viện của Lăng Mộc, với hắn mà nói thì nó cũng đã rất có lời rồi.
“Trước tiên, chúng tôi xin chúc mừng ba vị bạn học này một chút,sau này mọi người cũng có thể noi theo học hỏi bọn họ, cố gắng tiến về phía trước.”
Hiệu trưởng cổ vũ mọi người một phen, khuấy động không khí, ngay sau đó vỗ tay nói.
“Ngoài ra, trường chúng tôi còn muốn cho ba vị bạn học này một lễ vật, đó chính là, tất cả tinh hạch mà ba bạn đạt được trong lần này, tất cả đều có thể đổi thành tiền và giữ lại cho mình!”
Nghe được lời này, thiếu niên thiếu nữ phía dưới lập tức ồ lên!
Thời điểm bọn học ra sân khảo hạch kiểm kê lại tinh hạch, tinh hạch của bọn họ đã nộp lên cho các giáo viên cả rồi.
Phải biết rằng, một viên tinh hạch cấp một ở bên ngoài có thể bán được một trăm đồng liên bang, người đứng hạng nhất có hơn chín trăm viên, chính là chín vạn (chín mươi nghìn) đồng liên bang!
Còn những học viên không đến kịp, trực tiếp mất đi tư cách nhập học.
Dưới những ngọn hải đăng, mỗi nơi đều có lượng lớn học viên chờ, chờ đợi kết quả khảo hạch cuối cùng.
Mặc dù trăm viên tinh hạch chính là điều kiện cơ bản để được tuyển, nhưng mỗi lúc một khác, dù sao thì học viện Tinh Tế đã nói chỉ tuyển một vạn người.
Nếu tố chất của học viên đợt này cao, con số đạt chuẩn có khả năng sẽ tăng lên tới 110 viên tinh hạch, những học viên thiếu tinh hạch sẽ bị đào thải.
“Các bạn học, vừa rồi chúng ta cùng với các vị giáo viên thống kê, hiện tại đã có kết quả cuối cùng.”.
Vài vị lão sư đứng ở chỗ cao nhất dưới hải đăng, nghiêm túc mà nhìn học viên đang đứng phía dưới, hiện trường lập tức trở nên căng thẳng hẳn lên.
Có học viên căng thẳng đến mức run rẩy, tay không ngừng xoa xoa trước người.
“Lần này, số tinh hạch đạt chuẩn để được vào học viên là 120 viên, chúc mừng các bạn.”.
Người đàn ông trung niên đứng đầu thông báo vỗ tay mỉm cười, những giáo viên phía sau cũng đồng thời vỗ tay theo.
“Gia! Tôi thông qua rồi ha ha ha!”
“Sau này tôi chính là học viên của học viện Tinh Tế! Quá tuyệt vời!”
“A, không phải chứ, tôi có 119 viên, còn tưởng rằng có thể đậu nữa chứ…”
“Tiêu chuẩn lần tuyển chọn này cũng quá cao rồi, tố chất của học viên năm nay cũng cao hơn mọi năm không ít a.”
Học viên phía dưới, có người vui mừng reo họ, nhưng cũng có nguòi thất vọng cùng khổ sở.
“Học viên không thông qua cũng đừng nên nhụt chí, còn rất nhiều trường học ưu tú đang chờ các em. Các em đều là những đứa trẻ tuyệt vời, tương lai vẫn còn đầy hứa hẹn!”
Người đàn ông trung niên kia tiếp tục cổ vũ, trên mặt lộ nụ cười ấm áp.
Bên trong đám người, Lăng Mộc lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm, khóe miệng cũng hơi cong lên một nụ cười hiếm có.
Từ nãy đến giờ Khâu Chấn Dương vẫn luôn chú ý đến Lăng Mộc, nhìn thấy y cười liền ngây người một chút, sau đó mím môi, cũng yên lặng nở nụ cười.
“Má nó chứ, Khâu Chấn Dương cậu phát điên cái gì vậy, cười lên gớm quá đi!” Viên Thần Vũ đứng bên cạnh nhìn thấy biểu tình của Khâu Chấn Dương, rùng mình nổi da gà.
Khâu Chấn Dương: “… Muốn chết cứ nói thẳng.”
Sau đó, những học viên không đạt chuẩn đều được hai giáo viên đưa đi, ủ ủ rũ đi đến điểm dừng của tinh hạm, những học viên còn lại cũng đi cùng những giáo viên khác đến điểm dường khác của tinh hạm.
Nửa giờ sau, những học viên thông qua khảo hạch đều tập trung ở điểm dừng.
Nơi này là một mảnh đất trống rộng lớn, dừng ở đó là một tinh hạm mới cực lớn, chứa vạn người vẫn dư dả.
Một nhóm học viên đông đúc tụ tập ở trước tinh hạm, lập tức bọn họ nhìn thấy hiệu trưởng của học viện Tinh Tế đang đứng nói chuyện trên bục cao được tạm thời dựng lên.
“Các bạn học, đầu tiên, xin chúc mừng mọi người gia nhập học viện Tinh Tế của chúng tôi, lần này, các bạn là những học viên có tố chất cực cao, khiến cho tôi cảm thấy vô cùng vinh dự.”
Hiệu trưởng một nhìn qua thì có vẻ đã 60 tuổi, thân thể khỏe mạnh âm thanh to rõ vang dội.
Nhưng mà dựa trên những tư liệu trên Tinh Võng, vị Vương hiệu trưởng này năm nay đã hơn 150 tuổi rồi.
Khâu Chấn Dương tò mò mà nhìn ông, không ngờ một người đã 150 tuổi vậy mà lại còn sung sức đến như vậy.
“Trước khi đưa mọi người trở về, chúng tôi còn phải làm một nhiệm vụ cuối cùng, đó chính là nghi thức trao thưởng.” Hiệu trưởng cười tủm tỉm nhận lấy tờ giấy mà giáo viên bên cạnh đưa qua.
Nghi thức trao giải này, chính là trao giải cho ba học viên ưu tú có số tinh hạch nhiều nhất trong đợt khảo hạch vừa rồi.
“Hiện tại, mời những người được tôi đọc tên sau đây lên nhận thưởng, Tào Thư Hoàn, 912 viên tinh hạch, Khâu Chấn Dương, 908 viên tinh hạch, Đào Vũ, 836 viên tinh hạch.”
Khâu Chấn Dương nghe thấy tên mình, đang muốn đi lên, đột nhiên bị Viên Thần Vũ kéo tay lại.
Vị bạn xấu này hạ giọng giơ ngón giữa với hắn: “Khâu Chấn Dương cậu là tên tồi, đứng hạng hai còn dám nói với tớ là miễn cưỡng có thể qua?”
Khâu Chấn Dương nâng cánh tay kẹp lấy cổ hắn, ra dáng muốn đánh, nhướng mày nói: “Làm sao, không phục à?”
“Phục phục, ba ba ba ba!” Viên Thần Vũ lập tức nhận thua, buột miệng thốt ra xưng hô càng khiến cho Khâu Chấn Dương cười đến đau bụng.
Cười đùa một phen, thời điểm lần thứ hai hiệu trưởng gọi tên hắn, cuối cùng hắn cũng chịu lên đài.
Trong đám người, Lăng Mộc mang vẻ mặt phức tạp mà nhìn cái kẻ vẻ mặt tự tin kia, trong lòng cảm thấy cực kỳ hỗn loạn.
908 viên, trước đó còn cho mình hai viên tinh hạch cấp ba có thể tương đương với một trăm viên cấp một, vốn Khâu Chấn Dương đã có thể đứng hạng nhất, hơn nữa, từ những khoá trước tới nay chưa có kỳ tài nào đạt đến con số một nghìn tinh hạch.
Nhưng hắn vì giúp mình, lại không chút do dự đem phần vinh quang này bỏ xuống…
Lăng Mộc cắn môi, trong đôi mắt màu hạt dẻ ấy chỉ chứa đựng hình ảnh kiêu ngạo tùy ý của tên thiếu niên kia, y không biết phải diễn tả tâm tình bây giờ của mình như thế nào nữa.
Đối với với việc bỏ lỡ hạng nhất, Khâu Chấn Dương cũng không quan tâm đến điều đó lắm.
So với nguyên thân, hắn không để ý đến chuyện này lắm, cũng không cần dựa vào thứ hạng để đi lấy lòng Trình An An, hơn nữa, dùng hai viên tinh hạch kia để đổi lấy tư cách vào học viện của Lăng Mộc, với hắn mà nói thì nó cũng đã rất có lời rồi.
“Trước tiên, chúng tôi xin chúc mừng ba vị bạn học này một chút,sau này mọi người cũng có thể noi theo học hỏi bọn họ, cố gắng tiến về phía trước.”
Hiệu trưởng cổ vũ mọi người một phen, khuấy động không khí, ngay sau đó vỗ tay nói.
“Ngoài ra, trường chúng tôi còn muốn cho ba vị bạn học này một lễ vật, đó chính là, tất cả tinh hạch mà ba bạn đạt được trong lần này, tất cả đều có thể đổi thành tiền và giữ lại cho mình!”
Nghe được lời này, thiếu niên thiếu nữ phía dưới lập tức ồ lên!
Thời điểm bọn học ra sân khảo hạch kiểm kê lại tinh hạch, tinh hạch của bọn họ đã nộp lên cho các giáo viên cả rồi.
Phải biết rằng, một viên tinh hạch cấp một ở bên ngoài có thể bán được một trăm đồng liên bang, người đứng hạng nhất có hơn chín trăm viên, chính là chín vạn (chín mươi nghìn) đồng liên bang!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.