Xuyên Thành Vai Chính A Sau Dem Pháo Hôi O Khiêng Chạy

Chương 17: Lăng Đang

Thảo Môi Đà Đà

08/07/2023

Lăng Mộc cũng hiểu vì sao mình lại đồng ý dừng bữa với Khâu Chấn Dương, nhưng cho đến khi phản ứng lại, đôi đũa kia đã được nắm trong tay y rồi.

“Những món ăn này nhìn cũng không tệ lắm a.”

Khâu Chấn Dương mở hộp cơm ra, sau đó lại thích thú nhìn đồ ăn của thế giới này.

Những món ăn này kém hơn rất nhiều so với đồ ăn của thế giới cũ, đa số đều là những món hắn chưa thấy qua bao giờ, có một ít món xào có màu tím, có chút màu hồng nhạt, ngay cả thịt kỳ lạ không kém.

Khâu Chấn Dương nghĩ, mọi người đều ăn được, vẻ ngoài kì lạ nhưng chắc cũng không có gì đâu, chắc mùi vị cũng không tệ lắm, cho nên liền gắp một đữa rau dưa cho vào trong miệng.

Vừa bỏ vào miệng nhai hai cái, Khâu Chấn Dương đột nhiên biến sắc, không kịp phản ứng, trực tiếp phun đồ ăn ra ngoài, rơi thẳng vào hộp cơm của Lăng Mộc ở phái đối diện.

Lăng Mộc mặt không biểu tình gì: “…”

Khâu Chấn Dương xấu hổ nói: “… A, xin lỗi, ngại quá, tôi không cố ý đâu.”

Vừa nói hắn vừa đổi hộp cơm của mình qua cho Lăng Mộc, ngại ngùng đem thức ăn phía trên ném vào thùng rác bên cạnh.

Trời đất quỷ thần ơi, từ bé đến lớn hắn chưa bao giờ ăn thứ đồ ăn nào có vị kinh khủng đến như vậy!

Sau đó, Khâu Chấn Dương không dám gắp thêm một đũa nào nữa, chỉ có thể ăn cơm không, còn Lăng Mộc thì mặt không đổi sắc mà ăn những món ăn đủ loại màu sắc kia.

Cũng may cơm vẫn còn giữ được hướng vị nguyên bản, nhai một lúc vẫn còn có thể cảm nhận được một chút vị ngọt, mềm mềm thơm ngọt, ăn vào cũng không thấy khó chịu gì.

“Tôi nói này, những món ăn này, sau khi cậu ăn rồi cậu có cảm nhận như thế nào?”

Khâu Chấn Dương cẩn thận dò hỏi, hắn đang lo không biết có phải khẩu vị khác với những người ở đây hay không, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, hắn chỉ xuyên hồn đến thôi mà, cho dù nguyên thân và mình giống nhau như đúc, cùng lắm trẻ trẻ hơn vài tuổi, nhưng dù sao cũng là người của thế giới này a.

Lăng Mộc nâng mắt lên nhìn, lại gắp một đũa đồ ăn cho vào trong miệng nhai, nói:

“Không ngon.”

Khâu Chấn Dương yên tâm, xem ra vị giác của mình vẫn bình thường.



Hắn tiếp tục im lặng cơm, xem lại những ký ức trong đầu, hắn phát hiện, từ nhỏ đến lớn nguyên thân đều ăn những thứ dở đến mức muốn tê liệt vị giác này.

Dường như người tinh tế đã quen rồi, mặc dù khó ăn, nhưng có thể no bụng, còn ngon hơn dịch dinh dưỡng nữa.

Dịch dinh dưỡng là thực phẩm bổ sung phổ biến dùng thay thế cơm ở đây, hơn nữa, nếu so với thịt và thức ăn khác thì nó vừa tiện vừa rẻ, vì vậy nhiều người lựa chọn sử dụng dịch dinh dưỡng thay cho đồ ăn bình thường.

Nhưng dù sao thì dinh dưỡng của nó chắc chắc sẽ không bằng đồ ăn thật được, đặc biệt là đối với những người đang trong giai đoạn phát triển, ăn đồ ăn thật mang đến cảm giác no bụng và thoải mái hơn nhiều so với dịch dinh dưỡng, cho nên nhà ăn của học viện Tinh Tế mới cung cấp bữa ăn từ đồ ăn thật.

Cuối cùng Khâu Chấn Dương cũng gắp một đũa thịt, nhắm mắt khó khăn mà ăn, sau đó phát hiện thịt ngon hơn những thứ khác rất nhiều, chỉ là so với thế giới cũ, vẫn dở đau đớn.

Có vẻ như, nếu muốn ăn ngon hơn, thì phải tự mình làm rồi.

Bữa ăn này Khâu Chấn Dương ăn mà thất thần, còn Lăng Mộc lại cảm thấy rất vui.

Từ khi mẹ gả vào Lâm gia, sinh hoạt phí mà Lâm gia cấp, một đồng Lăng Mộc cũng không nhận, bình thường y phải đi làm công để nuôi mình mà em gái, phương diện ăn uống thì cũng chỉ có thể dùng dịch dinh dưỡng để giải quyết.

Nhưng sau đó bọn họ bị Lâm gia đuổi ra ngoài, có một người mẹ tiêu tiền như nước, cuộc sống của Lăng Mộc càng thên khó khăn, suýt chút nữa ngay cả tiền mua dịch dinh dưỡng cũng không có.

Hôm nay ở nhà ăn y có mua một ít, kết quả lại bị Lâm Nặc làm rơi mất.

Vì để tiết kiệm tiền, Lăng Mộc không mua lại, cứ nghĩ rằng hôm nay sẽ phải chịu đói, nhưng không ngờ Khâu Chấn Dương vậy mà lại đem đồ ăn đến đây.

Đối với chuyện này, mặc dù Lăng Mộc không nói ra, những trong lòng y vẫn rất cảm kích.

Y chỉ là người có tính cách hơi lạnh lùng, chứ không phải là người không biết tốt xấu.

“Đúng rồi, tôi có mang theo thuốc đến đây đấy.”

Khâu Chấn Dương nhìn Lăng Mộc đang dọn dẹp hộp cơm, cười cười lấy thuốc mỡ mà mình đem tới ra.

“Lúc cậu ngất đi ở khu vự khảo nghiệm, khi đưa cậu đi tìm sơn động không có chú ý, khiến cho trên người cậu xuất hiện nhiều vết thương, thực xin lỗi.”



Sợ Lăng Mộc sẽ cự tuyệt, Khâu Chấn Dương tìm bừa một cái cớ.

“Không cần.” Cho dù là như vậy, Lăng Mộc vẫn rất không vui, nhíu chặt mày.

Khâu Chấn Dương thầm thở dài, đang muốn khuyên nhủ thêm, nhưng đầu cuối trên cổ tay Lăng Mộc lại đột nhiên vang lên tiếng chuông.

Y nâng tay lên nhìn, là em gái gọi đến.

Lăng Mộc liếc mắt nhìn Khâu Chấn Dương một cái, thấy người phía sau ngoan ngoãn giơ tay lên làm động tác khóa miệng, lúc này y mới nhấc máy.

“Anh ơi!”

Ngay sau đó, trong màn hình được chiếu ra tầm một mét từ đầu cuối, xuất hiện một cô bé mười mấy tuổi.

Cô bé này nhìn ngoan ngoãn lại xinh đẹp, có ba phần tương tự với Lăng Mộc, tóc cột hai chúm hai bên đầu nhiên rất đáng yêu.

“Lăng Đang, tan học rồi sao? Ở trường có ngoan ngoãn nghe lời không?”

Nói chuyện với em gái, biểu tình của Lăng Mộc dịu đi, trong ánh mắt ánh lên sự dịu dàng.

Khâu Chấn Dương lẳng lặng nhìn, chỉ cảm thấy trong lòng hơi ngứa.

Đến khi nào, y mới có thể dùng biểu tình như vậy mà nhìn mình đây?

Cô vé này vui vẻ hoạt bát, giọng nói ngọt ngào, báo cáo tình hình hôm nay của mình cho anh trai, còn lo lắng hỏi:

“Bài khảo nghiệm của anh như thế nào rồi? Nếu không qua được cũng không sao, Lăng Đang sẽ ở bên cạnh anh, anh đứng sợ ~”

Lăng Mộc nghe em gái nói vậy, cảm thấy ấm áp trong lòng, cong môi cười.

“Tất cả đã xong rồi, em đừng lo.”

Nụ cười kia khiến cho cả người Khâu Chấn Dương nóng lên, hô hấp trở nên nặng nề hơn một chút, trong lúc nhất thời không khống chế được, mùi hương của tin tức tố cũng dần đậm lên.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Thành Vai Chính A Sau Dem Pháo Hôi O Khiêng Chạy

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook