Xuyên Thành Vai Chính A Sau Dem Pháo Hôi O Khiêng Chạy

Chương 34: Xôn Xao

Thảo Môi Đà Đà

16/07/2023

Dưới ánh mắt kinh sợ của các ban học xong quanh, Lăng Mộc chửi thầm một tiếng, nghiến răng nghiến lợi đứng dậy chạy chậm đến chỗ của Khâu Chấn Dương.

“Cậu là cái gì vậy?”

Bị trừng mắt, nhưng nụ cười trên mặt Khâu Chấn Dương hoàn toàn không có nửa phần thu liễm, vừa đưa nước qua vữa nói.

“Mua nhiều nước, chủ quán tặng cho tôi một chai, vừa lúc cho cậu, cầm đi.”

Thời điểm đứng tấn vừa rồi hắn để ý, dường như Lăng Mộc không mang nước theo, y nóng đến mức mặt y đã đỏ bừng, môi cũng khô nứt luôn rồi.

Khâu Chấn Dương biết nếu mình đưa nước trực tiếp cho y, có lẽ Lăng Mộc sẽ không nhận, cho nên y lấy cái cớ mua nhiều nước cho bạn học, đem “chai nước được khuyến mãi” này đưa cho Lăng Mộc.

Có đôi khi vì để đưa nước cho một người, mà phải kéo thêm cả trăm người làm đệm lưng.

“Tôi không cần, cậu cho người khác đi.”

Chỉ là Lăng Mộc còn cứng đầu hơn những gì mà Khâu Chấn Dương nghĩ, trực tiếp cự tuyệt, sao đó liền xoay người rời đi.

Khâu Chấn Dương “Ai” một tiếng, cuống quít giữ chặt cổ tay của Lăng Mộc, mở miệng nói.

“Sao cậu cữ phải như vậy chứ? Hai ta đã là bạn cùng phòng, chỉ là một chai nước thôi mà cậu cũng không chịu nhận sao? Tôi còn nghĩ rằng quan hệ của chúng ta cũng không thôi, dù sao thì em gái cậu cũng thích tôi như vậy mà…”

“Cậu câm miệng lại cho tôi!”

Khi nghe thấy Khâu Chấn Dương nói ra chuyện hai người đang ở chung, Lăng Mộc lập tức nóng nảy, không quan tâm bây giờ cả hai đang là tâm điểm chú ý của mọi người, đưa tay lên bịt kín miệng Khâu Chấn Dương.

Thật ra thì khi Khâu Chấn Dương nói câu nói kia thì đã cố tình thấp giọng rồi, ngoại trừ hai người bọn họ thì không còn ai nghe thấy cả, nhưng Lăng Mộc quá nhạy cảm cho nên mới bị kích thích.

“Cậu muốn cho người khác biết đấy hả?”

Lăng Mộc thấp giọng cảnh cáo, y thật sự không hiểu, nếu bây giờ người mà hắn thích là Trình An An, vì sao lại làm làm loại chuyện này với y trước mặt mọi người, hắn không sợ Trình An An tức giận sao?

Khâu Chấn Dương chớp chớp mắt, bàn tay bịt miệng mình khô ráo thoải mái mát lạnh, không có chút mồ hôi nào, mà ngượi lại còn có một cổ mùi ngọt thanh, cứ như đang chui từ mũi vào thẳng trong đầu hắn vậy, cho nên hắn không tự chủ được mà vươn lưỡi liếm nhẹ một cái…



“Mẹ nó chứ Khâu Chấn Dương, cậu cái JJ!”

Tiếng chửi của Lăng Mộc vang vọng khiến cho tất cả những người đang chú ý đến bọn họ lập tức chấn động, sau đó lại giật mình nhìn về phía ngã ba của Khâu Chấn Dương.

Cái gì?

Cái gì mấy cái?

Khâu Chấn Dương… Mấy cái?

Đỉnh trứ???

Trong thời gian ngắn, tầm mắt của tất cả mọi người đều dừng lại ở cái chỗ khó miêu tả kia của Khâu Chấn Dương, mắt của những Omega gần đó sắp rớt cả ra ngoài rồi.

Nhưng thực hiển nhiên, hy vọng của bọn họ đều không bao giờ được thực hiện, sau khi xác định chỗ kia của Khâu Chấn Dương chẳng có động tĩnh gì, lúc này mọi người mới nhận ra “mấy cái” mà Lăng Mộc nói cũng chỉ là hình dung từ mà thôi.

Tầm mắt nóng rực của mọi người khiến cho Lăng Mộc thật hận không thể tìm một cái khe đất mà chui vào!

Y lập tức rụt tay lại, nắm chặt tay đang nóng bừng, căm tức nhìn đối phương, tim đập nhanh như đang có nai con chạy loại bên trong.

Tim y đập nhanh như muốn nổ tung đến nơi vậy!

“Khụ, xin lỗi, tôi không kiềm chế được…”

Khâu Chấn Dương cũng không ngờ mình lại lại như vậy, tai cũng đỏ lên, ngượng ngùng cười.

Nhưng hắn càng giải thích thì lại khiến cho Lăng Mộc càng thêm xấu hổ cùng tức giận không thôi, mặt đỏ như sắp trích ra máu, dưới cơn bực tức mà đấm vào ngực Khâu Chấn Dương một cái.

“Được rồi được rồi, đừng giận, do tôi sai, chai nước này coi như là để tạ lỗi cho cậu được không?”

Khâu Chấn Dương nhẹ nhàng cầm lấy tay y, những khí nhẹ nhàng mà dỗ, nhưng lại đột nhiên cảm thấy lời này có chút quen quen.

“Cậu cứ cầm đi, thời gian nghỉ sắp hết rồi, tôi phải về đây.”



Dứt lời, Khâu Chấn Dương trực tiếp nhét chay nước vào trong tay Lăng Mộc, mặc kệ biểu tình cứng đờ của Lăng Mộc, trực tiếp xoay người chạy về ban của mình.

Chỉ còn Lăng Mộc đứng ở đó, nhận cũng không được mà vứt đi cũng không xong, cuối cùng chỉ có thể cắn răng cầm theo chai nước mà về chỗ ngồi của mình.

Lúc này, mọi người xung quanh mình đang nhẹ giọng bàn tán, có không ít người len lén liếc mắt nhìn Lăng Mộc, không biết bọn họ đang thì thầm với nhau cái gì.

Có Omega mạnh dạn đến bên cạnh Lăng Mộc, trực tiếp hỏi y.

“Cái kia, bạn học Lăng này, ngươi cùng cái người tên Khâu Chấn Dương kia, rốt cuộc thì hai người có quan hệ gì vậy a?”

Lăng Mộc đặt chay nước bên cạnh, nhíu mày không trả lời.

Lâm Nặc đứng bên ngoài quan sát hồi lâu, thấy cuối cùng cũng tìm được cơ hội mở miệng, liền hừ lạnh một tiếng đấy chế nhạo.

“Quan tâm làm gì, chỉ một chai nước mà thôi, mày thật sự cho rằng Khâu thiếu gia để ý đến mình sao? Đồ đê tiện, không biết đã dùng thủ đoạn gì để câu dẫn người ta trong đợt khảo nghiệm vừa rồi nữa, đúng là quá ghê tởm!”

Lâm Nặc vẫn luôn canh cánh trong lòng chuyện xảy ra trên tinh lạm, Khâu Chấn Dương vậy mà lại thừa nhận rằng hắn đã đánh dấu Lăng Mộc, còn đứng ra che chở cho y, điều này khiến cho Lâm Nặc không thể chất nhận được!

Còn cảy bây giờ nữa, người ta vậy mà lại đích thân đến đây đưa nước cho Lăng Mộc, Lâm Nặc chỉ cảm thấy máu trong cơ thể mình đang sôi lên, càng lúc càng cảm thấy tức giận.

Những bạn học xung quanh vừa nghe Lâm Nặc nói như vậy, ánh mắt hắn nhìn lại Lăng Mộc cũng đã có chút khác, có ghê tởm cũng có khinh thường, hơn nữa, vừa rồi Khâu Chấn Dương còn đến đưa nước một cách rất cao điệu, cho nên tất cả đều sinh ra lòng ghen tị, ánh mắt bọn họ khi nhìn về y càng lúc càng không tốt.

Nhưng Omega chủ động bắt chuyện với Lăng Mộc không nhịn được, quay lại, hất mặt nói với Lâm Nặc.

“Đang nói tiếng người đấy à! Bạn học họ Khâu kia còn chưa nói gì, cậu lấy quyền gì mà bắt đầu phát xét vô căn cứ. Ai trong chúng ta cũng đều có mắt mà nhìn cả, họ Khâu kia cam tâm tình nguyện đến đây đưa nước cho y, liên quan gì đến cậu mà cậu ở đây gào khan!”

Omega này tên Quản Đường, gia đình có làm kinh doanh, cho nên tính cách tương đối hoạt bát, đi theo cha mẹ tiếp xúc nhiều với xã hội, cho nên mắt nhìn người tương đối tốt, sẽ không dễ dàng bị Lâm Nặc lừa như những Omega khác.

“Mày là cái thá gì, ai cho mày cái quyền bật lại tao?”

Lâm Nặc nổi giận, vậy mà lại có người đứng về phía Lăng Mộc, đã thế còn chỉ trích mình!

Quản Đường không cam lòng yếu thế: “Tôi nói cảm nhận của của tôi với người trong ban thì đã sao? Liên quan gì đến cậu!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Thành Vai Chính A Sau Dem Pháo Hôi O Khiêng Chạy

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook